Chương 617: Sát cơ

Ma Thần Thiên Quân

Chương 617: Sát cơ

Hoàng tuyền thiên cảnh!

Nơi này đối với rất nhiều đại năng cũng không tính xa lạ, bất quá nó nổi danh cũng không có cái gì tốt đẹp, nó là một chỗ Cấm địa sinh mệnh, bình thường tu giả cơ bản là không có ai dám đến đây tu hành, nghe đến danh tiếng đã tránh đi thật xa, thế nhưng hết lần này đến lần khác nó lại là một chỗ bảo địa được một cái Thần địa bí ẩn làm nơi sáng lập tông phái, mà nó huy hoàng thời kỳ đã từng được xem là đệ nhất Thần địa, cho dù xuống dốc từ tám trăm vạn năm trước nhưng khi được nhắc đến vẫn làm cho đại năng kiêng kị không thôi, nó chính là thế lực bí ẩn, Bích lạc hoàng tuyền!

Ngoài đệ tử của Bích lạc hoàng tuyền ra thì không có ai biết tổng bộ của nó nắm tại chỗ nào trong Hoang tuyền thiên cảnh, đây cũng chính là lý do vì sao mà năm đó các Thần địa liên quân truy sát Bích lạc hoàng tuyền tàn binh đến Hoàng tuyền liền dừng lại, nếu không có mục đích hay phương hướng mà vẫn cố đi vào Hoàng tuyền thiên cảnh thì cũng khác đi tìm chết là bao nhiêu.

Lúc này trong Hoàng tuyền thiên cảnh một chỗ nào đó, một cái sơn cốc rộng lớn vô cùng, trong này khác hẳn với bên ngoài, khắp nơi đình đài lầu các không nói, sâu bên trong sơn cốc còn có một thế giới khác biệt hoàn toàn sô với bên ngoài, khắp nơi thiên địa lực lượng du tẩu nồng đậm đến cự hạn, mà khung cảnh đó hôm nay bất ngờ bị phá vỡ bởi một tiếng thét đau đớn cùng gầm lên đầy giận dữ.

"Ah! Tiểu bối đáng chết! Bản tọa chắc chắn đem ngươi giết chết, toàn bộ thân nhân, bạn bè, tông môn ta đều giết chết!". Giọng nói bén nhọn không mang theo lực lượng nhưng vẫn lan truyền mấy chục dặm khiến cho sinh linh gần đó kinh hãi chạy trốn, còn có phần đa lại là run rẩy nằm úp xuống, đơn giản là vì bọn hắn biết chủ nhân của giọng nói kia là ai.

"Đạo chủ làm sao vậy? Đột nhiên gầm lên như thế? Tên mắt mù nào chọc phải hắn?". Có một vị Bán bộ Hỗn độn cảnh đột nhiên hiên thân nhìn về phía tiếng hét kia kinh ngạc lẩm bẩm, bất quá hắn kinh ngạc còn không cố chấm dứt thì vị Đạo chủ như là thần long kiến thủ bất kiến vĩ kia đã lao ra khỏi trụ sở bế quan lao hướng đi ra sơn cốc, chỉ để lại giọng nói đầy lạnh lẽo. "Thông báo cho hai vị Tôn Chủ, Bản tọa có việc gấp cần ra ngoài, mục tiêu chính là kế hoạch lần này Táng thiên chi địa!".

"...". Vị Bán bộ Hỗn độn cảnh này còn không có kịp chào hỏi thì Địa ngục đạo chủ thân hình đã biến mất khỏi tầm mắt, dĩ nhiên là đã muốn đi ra khỏi sơn cốc, chỉ có thể bất đắc dĩ cúi đầu "Vâng!" một tiếng rồi lập tức lao về một hướng khác, dĩ nhiên là muốn đi thông báo. Nội tâm lại không ngừng suy đoán vị đạo chủ bí ẩn này chạy đến Táng thiên chi địa làm cái gì.

Táng thiên chi địa một chỗ, một tôn cự nhân cao đến tám mươi trượng tay cầm cự đao đứng thẳng thân hình liếc nhìn xung quanh như đang thị uy, hắn một hai đao đem địch nhân chém giết nhưng cũng không có vui sướng bao nhiêu, trực giác cho hắn biết chém giết đối phương một sợi Hồn hàng chắc chắn sẽ khiến bảo thể chạy đến đây, lấy hắn lúc này thực lực cơ bản là không có khả năng chiến thắng vị kia Địa ngục đạo chủ, tên kia cho dù không sánh bằng siêu cường Hỗn độn cảnh như Y Thần, Lăng Càn Thiên tầng thứ nhưng tại Hỗn độn cảnh cũng sẽ là người nổi bật, thực lực cực cao.

"Ông...". Thể nội chợt chấn động, một bông bạch sắc tám cánh hoa như hoa tuyết đột nhiên lao ra quấn lấy đang tan rã Hắc diễm cự nhân một vòng rồi lại quay lại thân thể, Thiên Quân cũng không có kinh ngạc nhiều, đối phương một sợi Hồn hàng cũng không phải chuyện đùa, mạnh mẽ một số. Hắn còn không có thời gian kiểm tra liền đã vươn ra cự thủ khẽ bắt một cái liền bắt lấy Tôn Vân nắm ở trong tay, hai mắt không có chút nào cầm lấy.

"Ngươi... Ngươi mau buông tha ta, bằng không sư phụ ta đến ngươi chắc chắn sẽ bị giết chết, thế lực sau lưng ngươi cũng bị đồ diệt chó gà không tha!". Tôn Vân thương thế vô cùng nghiêm trọng, vốn đã đã bị thương hắn lại bị Thiên Quân một đập đánh bay ra hư không, Thời khống bí bảo áo bào cũng bị tổn hại nên không thể lại mang hắn ẩn độn, tại trước mặt Thiên Quân đã không có cơ hội chạy trốn, lúc này chỉ cố thể đem vị kia mạnh mẽ khủng bố sư tôn ra đe dọa mà thôi, chí ít còn có một tia cơ may trốn thoát một kiếp.

"Buông tha ngươi? Ha ha, ngươi nghĩ ta đem ngươi thả thì sư phụ ngươi Địa ngục đạo chủ kia sẽ tha cho ta?". Thiên Quân khã cười nhạt nói. Bản thân đem đối phương một sợi Hồn hàng, đối phương nếu lại tha cho mình mới là chuyện lạ.

"Không! Không! Tiểu.. ah! Đại nhân ngài yên tâm, Sư tôn nhất yêu thương ta, chỉ cần ta cầu xin người, người chắc chắn sẽ không làm khó ngài!". Tôn Vân nghe vậy thì vội nói. Vốn định nói là Tiểu huynh đệ cũng đã đổi thành Đại nhân, dĩ nhiên là chỉ cần giữ đương mạng sống thì cái gì cũng có thể nói.

"Hừm! Chết!". Thiên Quân cũng đã lười muốn nói tiếp, tay khẽ nắm lại, lực lượng bá đạo lập tức đem Tôn Vân bóp chết, nhục thân từng đợt vặn vẹo, máu tươi qua kẽ tay của Thiên Quân rơi vãi, một cái bóng mờ kinh hãi lao ra muốn chạy trốn về phương xa nhưng còn chưa đi được bao xa thì một đạo bạch sắc quang mang quét đến, bóng mờ còn không kịp kinh hô liền đã bị bạch quang xuyên thấu đi qua liền muốn tan ra, ngay sau đó Thiên Quân hoa lại một lần nữa xuất hiện đem tinh túy lực lượng cuốn lấy đem vào thể nội.

"Ồ?". Thiên Quân thấy vậy liền có chút kinh ngạc, lần trước tại Hạo Thiên Thần địa đại chiến cho dù khoảng cách cực xa nhưng Thiên Quân hoa vẫn lập tức lao ra đi thu lấy tinh túy khi có Hỗn độn cảnh chết đi, thế nhưng lại không có phản ứng với rất nhiều Hư vô cảnh địa năng cường giả khác bị giết, lúc này lại phản ứng khiến cho Thiên Quân kinh ngạc cổ quái. "Không lẽ là do khoảng cách? Lười thu?". Nghĩ đến đây hắn trán nổi lên trận trận hắc tuyến, bất quá cũng chỉ là suy đoán mà thôi, còn không biết có đúng hay không. Cự đại đầu lâu nghiêng sang nhìn chỗ Ám Vũ đang đuổi theo Yêu Cơ, cần kiểm chứng một chút.

"...". Thiên Quân chớp nhoáng đem Địa ngục đạo chủ Hồn hàng chém giết, lập tức khiến cho Hắc Vũ đoàn đám người một đám kinh dị, vốn đã không là đối thủ của mấy người Hoa Chiến Kinh, lúc này lại càng thêm sợ hãi nhao nhao bỏ chạy, Hoa Chiến Kinh chỗ kia lập tức đuổi theo Hắc Lão, dĩ nhiên là muốn trước tiên đem giết chết, Tiểu ma nữ mấy người cũng không phải người lương thiện, năm người phân biệt năm người đuổi theo đối thủ, đến đây mười tám cái Hư vô cảnh đại năng đã bị bọn hắn giết mất tám vị, trong đó là Tiểu ma nữ đại công, một mình nhưng giết đến bốn vị nhiều, cơ bản là không theo lẽ thường.

Thiên Quân muốn thử nghiệm một chút nên liền đem bọn hắn ra làm chuột thí nghiệm, mục tiêu đầu tiên chính là Yêu Cơ, một đao kinh thiên động địa cứ như thế hạ xuống, Địa ngục đạo chủ Hồn hàng còn không có cản được một đao này thì có thể đoán được kết cục của Yêu Cơ này rồi.

"Ah...". Nàng này đang bị Ám Vũ đuổi giết vô cùng thê thảm, khắp y phục vung vẩy huyết hoa, linh cơ khẽ động nhìn về bên kia thì thấy Thiên Quân đao đã hạ xuống, chỉ kịp kinh hô một tiếng sợ hãi thì ánh đao đã quét qua, lực lượng mạnh mẽ không thể hình dung lập tức đem thân thể chém thành đôi, cho dù là linh hồn cũng tại một đao này bị chém giết, một đời Bán bộ Hỗn độn cảnh cứ như thế biệt khuất ngã xuống.

"Vù...". Thiên Quân cự nhân một sát na đó cũng lập tức hiện thân bên cạnh nàng đem thi thể bắt lấy, nhất thời Thể nội lại một lần nữa chấn động, Thiên Quân hoa khẽ lóe lên một cái liền biến mất chứng minh suy đoán của Thiên Quân.

"Ha ha...". Thiên Quân chứng minh được suy đoán của mình thì khẽ cười một tiếng, xem ra Thiên Quân hoa này chính là cái ăn hàng, đã nuốt lấy Hỗn độn cảnh tinh túy thì có chút "ngại" nuốt Hư vô cảnh tinh túy, chỉ có đến gần nó nhất định thì mới nhảy ra hấp thu, mà chứng minh được điều này thì Thiên Quân lập tức không hiểu vui vẻ, hắn ngày sau cần đến lực lượng nhiều lắm, Hỗn độn cảnh lại cũng không phải cải trắng, vả lại hiện tại hắn còn không có giết được, lúc này thử nghiệm thành công thì có thể đem Hư vô cảnh tinh túy đến thay thế, tuy rằng không bằng Hỗn độn cảnh mạnh nhưng có thể lấy số lượng bù chất lượng, luôn để hắn không phải vì năng lượng mà phát sầu.

"Xem ra cái danh Huyết họa giả sẽ còn theo ta rất lâu!". Hắn hai mắt khẽ lóe lên băng lãnh chi ý lẩm bẩm. Hắn có thể sẽ bị người khác gọi là quỷ hút máu, cuồng sát ma nhân nhưng cũng không qaun trọng, hắn chỉ đem địch nhân tàn sát là được, những kẻ khác không đụng đến hắn thì thôi, đụng đến liền giết!

"Ngươi đi giúp Tiểu ma nữ mấy người, nếu có thể bắt được mấy tên kia thì cũng không cần giết, ta còn có tác dụng!". Khẽ quay đầu nhìn Ám Vũ nói một câu liền phá không đuổi theo Ma Lao, kẻ này bị Hoa Chiến Kinh đánh trọng thương, lúc này lại bị Thiên Quân khí tức khóa chặt, kết cục có thể nghĩ.

"Vâng!". Ám Vũ hơi chút kinh ngạc nhưng cũng không nói nhiều liền gật đầu đáp một tiếng rồi đạp không đưởi theo mấy vị Hư vô cảnh chạy trốn kia, không biết nguyên nhân gì nhưng Thiên Quân đã muốn thì nàng sẽ đi làm, cố gắng bắt lấy mấy cái Hư vô cảnh cường giả kia.

Không có chút nào huyền niệm, Thiên Quân hai đao đem Ma Lao cho chém giết, một đao ép hắn không thể không quay đầu cản đao, đao thứ hai lấy mạng, nhanh gọn mà dứt khoát, sau khi Thiên Quân hoa đem tinh túy lực lượng của kẻ này cho hút khô Thiên Quân một lần nữa phản hồi chỗ kia đại chiến, chưa đến ba hơi thở sau Hoa Chiến Kinh cũng quay đầu trở lại, đương nhiên trong đó nguyên nhân cũng không phải Hao Chiến Kinh chậm hơn Thiên Quân nhiều, là do Hắc Lão kia thủ đoạn bảo mệnh có chút không tầm thường, Hoa Chiến Kinh muốn lấy mạng kẻ này cũng tốn một chút công phu. Ngoài đó ra Hoa Chiến Kinh giống như đều đã trải qua dọn chiến trường một chút, thu được mấy cái nhẫn trữ vật, bên trong không biết có bao nhiêu tài phú.

"Hừ! Ba mươi năm cuối cùng cũng có thể trả thù!". Hoa Chiến Kinh đem theo đầu lâu của Ma Lao quay lại chỗ này hừ lạnh nói, toàn thân khí tức cũng không có bao nhiêu thay đổi, điều này cho thấy hắn ép chết Hắc Lão cùng Ma Lao cũng không có lao lực nhiều cái gì, thực lực đơn giản chính là nghiền ép đối phương từ đầu đến cuối.

"Chúc mừng Hoa sư huynh!". Thiên Quân cũng đã thu lại Thái sơ chân thân, y phục cũng đã thay tốt cười cười nhìn Hoa Chiến Kinh nói. Cái kia Địa ngục đạo chủ chuyện hắn tạm ném qua một bên, đối phương cho dù muốn tìm được hắn cũng không phải dễ, nên biết Táng thiên chi địa này rộng lớn như thế, muốn tìm một người là vô cùng khó, nhất là khi mục tiêu của hắn hướng đến lại là Tử vong chi địa, thông thường đều sẽ không có tu giả đến đó lai vãng.

Sau đó không lâu Ám Vũ quay lại, trên tay còn mang theo ba vị Hư vô cảnh đại năng,c ả ba đều bị nàng cầm cố lực lượng không thể nhúc nhích, không ngừng nói gì đó nhưng bị Ám Vũ đem khống chế âm thanh lại một phạm vi nhất định, nói cũng không được gì. Tiếp đó Tiểu ma nữ mấy người cũng quay lại, kết quả cho thấy có sáu vị Hư vô cảnh chạy thoát thân, ngoài Ám Vũ bắt được ba cái Hư vô cảnh ra thì chỉ có Tiểu ma nữ giết được kẻ địch, Thủy Yên Nhiên, Tử Di, Độc Cô Tuyết Nhi cùng Độc Cô Kiếm đều không giết kẻ mà mình truy đuổi, không công quay về.

"Thiếu gia! Ta chỉ bắt được ba cái!". Ám Vũ có chút không được hài lòng cau mày nói làm cho Thiên Quân cũng chỉ có thể cười cười lắc đầu.

"...". Tiểu ma nữ mấy người giật nảy mình kinh dị Ám Vũ thực lực, bắt cùng giết là hai cái cái khái niệm, bọn hắn đem giết một cái cũng khó khăn, Ám Vũ lại đồng thời bắt lấy ba cái, mạnh mẽ không hợp thói thường. Cho dù là Hoa Chiến Kinh cũng không thể không nhìn lại, hắn ban nãy cũng quan sát chiến trường, cũng nhìn ra được Ám Vũ đánh giết Bán bộ Hỗn độn cảnh Yêu Cơ còn không có vận dụng toàn lực, một bộ nhàn nhã vô cùng, thực lực sâu không thấy đáy.

"Vũ sư đệ ngươi bắt bọn hắn làm gì?". Hoa Chiến Kinh hơi chút không hiểu hỏi, hỏi dứt lời thì đồng tử cũng co rụt lại kinh dị, Thiên Quân một lời cũng không nói liền lập tức xuất thủ, kiếm quang khủng bố chợt hiện ba vị Hư vô cảnh kinh dị mắt trợn tròn nhưng không thể phản khác, chỉ có thể đứng yên đó bị xoắn giết đến thi cốt cũng không còn, kiếm quang đi qua thì nguyên bản chỗ đó ba vị Hư vô cảnh chỉ còn lại hư không đen kịt.

"Bọn hắn đối với ta có chút tác dụng!". Thiên Quân nhìn cũng không nhìn liền xuất thủ rồi thu tay, kiếm quang nhưng cũng đem che lại Thiên Quân hoa xuất hiện, làm xong những này hắn nhàn nhạt nói.

"Tiếp theo có lẽ ta sẽ không cùng các ngươi đi được, chúng ta tại đây chia tay đi!". Làm xong chút chuyện Thiên Quân mở miệng nói.

"Ngươi là lo lắng tên kia?". Hoa Chiến Kinh nghe vậy thì hơi chút nhíu mày nói. Ban nãy cái kia Hắc diễm cự nhân đột nhiên xuất hiện cho thấy thực lực cường đại, bây giờ Thiên Quân lại nói tại đây chia tay đương nhiên có khả năng liên quan cực lớn. Hoa Chiến Kinh nói cũng làm mấy người nghiêm nghị nhìn Thiên Quân, hiểu được có chút khủng bố.

"Một phần mà thôi!". Thiên Quân gật đầu sau đó lại lắc đầu nói. "Hắn là Địa ngục đạo chủ của Bích lạc hoàng tuyền, là cái Hỗn độn cảnh đại năng, ban nãy cũng chỉ là hắn vận dụng bí pháp Hồn hàng đến đây mà thôi, bất quá đã bị ta chém chết, mà hắn thật có khả năng sẽ đến đây tìm ta báo thù!".

"Bích lạc hoàng tuyền...". Mấy người ánh mắt biến đổi nhìn Thiên Quân, tuy rằng không biết đến thế lực kia nhiều nhưng bọn hắn đều biết một chút về chỗ thế lực thần bí, cường đại kia, chỉ có Ám Vũ lại không có bao nhiêu phản ứng, những này nàng còn không có quan tâm đến.

"Vũ sư đệ nói như thế không lẽ lo lắng chúng ta an nguy? Như vậy cũng quá xem thường Hoa mỗ rồi!". Hoa Chiến Kinh cau mày nghiêm nghị nói. Bích lạc hoàng tuyền thế lực này Hoa Chiến Kinh cũng có tìm hiểu qua một chút, tại Thần địa cũng có không ít thư tịch bí mật liên quan, lấy hắn là thân phận là Đại Thần tử đương nhiên có tư cách biết =, biết được bọn hắn mạnh mẽ, Thiên Quân lại muốn một mình đối mặt?

"Nếu là Hỗn độn cảnh thì sao không thông báo về cho Thần địa? Để bọn hắn chạy đến không được sao?". Tử Di mày cũng nhíu lại nói. Nàng cũng từng biết đến chỗ thế lực kỳ bí này, liên quan đến Đạo chủ tầng thứ kia thì vẫn nên để cho Hỗn độn cảnh đại năng xử lý mới được.

"Yên tâm đi! Không sao cả!". Thiên Quân khẽ cười lắc đầu. "Căn cứ như hắn nói thì vẫn cần ít nhất mười ngày nữa mới có thể đến đây, hắn muốn tìm được ta cũng không phải dễ, huống chi khi ta đến chỗ kia hắn lại khó có khả năng tìm được ta, tại đây chúng ta tách ra đi cũng thuận tiện hơn một chút!". Hắn nói cũng chính là sự thật, không phải an ủi mấy người kia.

"Mặt khác ta thủ đoạn bảo mệnh vẫn có, các ngươi không cần lo sợ hắn tìm đến ta, yên tâm đến Thi huyền chi địa lịch lãm đi!". Cuối cùng hắn tự tin nói.

"Tuy nói là như thế nhưng ta nghĩ vẫn nên thông báo về cho Thần Chủ cùng mấy vị đại nhân!". Hoa Chiến Kinh hơi chút trầm ngâm nói.

"Vậy được rồi!". Thiên Quân bất đắc dĩ gật đầu nói. "Chúng ta chia tay tại đây, ta sẽ đến Tử vong chi địa một thời gian, chậm nhất là năm năm ta sẽ đi ra, đến lúc đó sẽ liên lạc với các ngươi!". Nói đoạn liền muốn quay người rời đi thì một bóng người xuất hiện bên cạnh, là Ám Vũ. "Thiếu gia! Ta đi với ngươi!". Nàng hơi chút cúi đầu nói.

"Ha ha, Ám Vũ ngoan, đi cùng bọn hắn, nhanh một chút đề thăng tu vi mới có thể giúp được Thiếu gia ta, giết nhiều một chút Thi thú, đoạt lấy bọn nó đan hạch nha!". Thiên Quân khẽ cười cười nói, sau đó cũng lập tức quay người rời đi.

"...". Ám Vũ có chút không bỏ được nhưng cũng không có đuổi theo, đứng nhìn Thiên Quân bóng người khuất hẳn mới thôi. Thiên Quân rời đi thì mấy người cũng có chút không đành nhưng cũng không làm được gì, Thiên Quân đã rời đi, cơ bản là không ai cản được hắn, Hoa Chiến Kinh đúng là cũng đưa tin cho Lăng Càn Thiên, sau đó mấy người liền xuất phát đến Thi huyền chi địa, chỗ đó sẽ là nơi thí luyện lịch lãm của bọn hắn mấy năm tới.

"Hừm! Các ngươi đến đây đi!". Đi được hơn vạn dặm thì Thiên Quân cũng lập tức câu thông Thần Quân cùng Ma Quân, tuy rằng không tin Địa ngục đạo chủ có thể tìm được mình dễ dàng nhưng vẫn nên có chỗ đề phòng, vạn nhất có bị tìm đến thì tam thể một liên hợp lại chỗ vẫn có thể đánh một trận. Vốn để nhị thể đến Hỗn nguyên đại chiến trường gặp mặt nhưng xem ra cần gặp mặt sớm hơn một chút.

"...". Thiên Quân đám người rời đi không lâu thì liền có tu giả đến đây tìm hiểu, sau khi nhìn thấy khắp nơi hủy diệt cùng hỗn loạn lực lượng thì lập tức kinh hãi rời đi, chỗ này đại chiến liền thành chủ đề bàn tán một thời gian dài, sau đó được mười hai ngày thì chỗ đại chiến của bọn hắn lại có một người chạy đến. Hắn một thân bạch y như tuyết, nhìn chỉ như ba mươi trên dưới, là một cái mỹ nam tử, khí chất siêu nhiên thoát tục, chỉ là hắn khuôn mặt lúc này âm trầm như chảy ra nước, hai mắt lập lòe sát khí.

"Hừm!". Bạch y nhân quan sát một hồi thì khẽ phất tay vồ về một phía hư không, đột nhiên một góc áo rơi trên tay hắn, nếu Thiên Quân nhìn thấy sẽ kinh ngạc nhận ra đây là một góc áo bào Thời không bí bảo của Tôn Vân. Nhìn thấy trên đó máu tươi đã khô đen lại Bạch y nhân gằn từng chữ lạnh lẽo. "Chém ta Hồn hàng, giết ta đệ tử, Bản tọa cho dù đuổi tới thiên cùng địa cực cũng phải đem Tiểu súc sinh ngươi xé thánh trăm ngàn mảnh, đem ngươi linh hồn tra tấn trăm vạn năm!".

Hắn chính là một đường bôn ba từ Hoàng tuyền thiên cảnh chạy vội đến đây Địa ngục đạo chủ, Hoàng Thái Cực!

Thiên Quân nhưng còn không biết tử thần đã đến tìm mình, hắn lúc này đã một đường thẳng tắp chạy đến Tử vong chi địa.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com