Chương 606: Y Mẫu Hồng Lâu

Ma Thần Thiên Quân

Chương 606: Y Mẫu Hồng Lâu

"Trường sinh chi tử...". Tử Hinh cùng Tử Di hai người khuôn mặt chớp mắt biến trắng, Thiên Quân nói phía trước còn tốt, cái kia lão quỷ là ai không quan tâm cũng được, thế nhưng vế sau lại không được, Trường sinh chi tử toàn bộ đã đưa cho người kia, muốn lấy lại cũng không được.

"Ồ...". Hai người dị trạng lập tức khiến đám người kinh ngạc, Thiên Quân đương nhiên cũng nhìn ra dị trạng của hai người, nhất thời hơi chút lệch đầu nhìn đến. "Khế ước ta đã muốn bỏ đi các ngươi lại không muốn trả lại Trường sinh chi tử cho ta, tuy rằng một vạn cái cấp độ thứ nhất ta không xem vào đâu nhưng cũng không thể tùy tiện ném ra ngoài được, Thần địa ta vẫn cần đây! Hay là các ngươi muốn lấn thế, cũng đem nó nuốt trọn?".

"Không... Không phải!". Tử Hinh không có nói chuyện thì Tử Di đã nói. "Bọn ta cũng không có ý định không trả lại Trường sinh chi tử, chỉ là... Không bằng ta đem bảo vật tương đương trả lại cho ngươi có được không? Dựa trên chúng ta phân thượng, có thể hay không...". Nàng đang nói thì Thiên Quân đã vươn tay cản lại.

"Không đưa ra được Trường sinh chi tử?". Thiên Quân trực tiếp hỏi. "Hay nói cách khác bọn chúng đã không ở trong tay ngươi?".

Tử Di cứng họng không nói được, thân hình hơi run, sau đó nhè nhẹ nặng nề mà gật đầu, phảng phất một tòa núi lớn đang đè lên đầu nàng, khó lòng mà cử động.

"Hắc! Thú vị!". Thiên Quân nghe vậy thì mặt trầm xuống. Cái này không những là hắn, cho dù là Y Thần, Hoa Chiến Kinh, Độc Cô Kiếm mặt mũi cũng trầm xuống, cái cảm giác bị người khi dễ đến vậy là cùng. Cái này cũng đâu có khác đi cướp đồ? Không những thế cướp còn được hung hăng, đến thẳng mặt mà cướp, dĩ nhiên một chút mắt mũi cũng không cho, làm cho Y Thần một cái trái phải cũng khó khăn.

"Không! Trước để tiểu muội giải thích!". Tử Di thấy vậy thì vội vươn tay ra nói, cái kia vai vế đã thấp đi một đầu. Về phần Tử Hinh lão yêu bà kia đã không muốn nói cái gì, mặt mũi biến hóa, ánh mắt như có như không nhìn ra bên ngoài Y Thần quán.

"Giải thích? Ngươi muốn giải thích là như thế nào đến Thần địa ta hung hăng sao? Đem ta thành cái gì đồ chơi? Muốn đùa nghịch liền đùa nghịch? Tốt lắm Bất tử điểu tộc! Không trả lại Trường sinh chi tử cho ta, ngươi cả đời ngoan ngoãn làm nha hoàn bên cạnh bản thiếu gia đi!". Thiên Quân lạnh lùng nói.

"Bọn ta đem Trường sinh chi tử cho một người!". Tử Hinh lão bà nương lúc này mới mở miệng nói, giọng nói có chút trầm trọng nặng nề. Đầu lại hơi có chút lệch nhìn Y Thần.

"Ha! Nhìn ta làm cái gì? Ngươi xem Hạo Thiên Thân địa ta là cái gì? Muốn nắn liền nắn? Hừ! Cho dù dựa trên phân thượng của nàng ta cũng không bỏ qua chuyện này, chuyện này cứ theo hắn nói đi!". Y Thần cười lạnh một tiếng nói. Bất quá sau khi nói xong lại như nghĩ đến cái gì, ánh mắt khẽ biến. "Ngươi nói đem Trường sinh chi tử cho ai?".

"Các nàng đem chúng cho ta!". Bất chợt một giọng nói từ bên ngoài Y Thần quán truyền đến, một làn gió mát lập tức ập vào trong, một cái mỹ nữ lục y hai bảy hai tám cũng xuất hiện ở Y Thần quán cửa, đứng ngay phía sau Thiên Quân, khoảng cách chưa đầy hai trượng. "Để các nàng đến đây giải trừ khế ước cũng là ta nói!". Giọng nói thanh thúy mà dễ nghe vô cùng. Sau khi nàng dứt lời thì phía sau cũng có thêm một người nữa chạy đến, là nữ nhân, chính là cái kia Công Tôn Tuyết Nhi.

"Hồng Lâu...". Y Thần thân hình nhẹ chấn nhìn chằm chằm người đến trước, sau đó mặt mũi liền trầm xuống.

"Y Mẫu Hồng Lâu!". Mấy vị Hỗn độn cảnh còn lại cũng có chỗ nhận ra, ngoài Tử Hinh cùng Tử Di có chút kinh hỉ ra thì còn còn lại đều có chút kinh ngạc, sau đó nhưng cũng thu lại tâm thái, một bộ xem trò vui. Thiên Quân ngay sau đó cũng nghĩ đến tương quan tin tức về nàng, đây đương nhiên là Hồng Lâu lão yêu bà trong miệng Y Thần, hai vị này nhưng từng được xem là thần tiên quyến lữ trong tu giả thế giới, cả hai đều là hiếm thấy Y đạo đại tông sư, mà đều là tu thành Hỗn độn cảnh đại năng!

Bất quá Thiên Quân cũng hơi trầm xuống, tất cả chuyện giải trừ khế ước này đều là do lão bà nương này một tay sắp xếp đi? Là muốn chọc tức Hạo Thiên Thần địa hay còn là xem thường Thiên Quân hắn? Còn không gặp mặt nhưng đã có ấn tượng không tốt rồi, hắn trầm tư một sát na thì Hồng Lâu cùng Công Tôn Tuyết Nhi đều đã đi vào trong Y Thần quán, đi qua hắn.

Đi vào trong Y Thần quán Hồng Lâu hơi chút cúi đầu liếc nhìn Thiên Quân, hết cách rồi, Thiên Quân hình thể nhưng lại có chút nhỏ, đại khái chín tuổi nam hài, cao cũng mới ba thước mà thôi (Đại khái một mét đó), nàng dò xét Thiên Quân thì hắn cũng nhìn thấy vị này nửa sư mẫu trong miệng Y Thần.

Đầu tiên Thiên Quân không thể không công nhận đó là, Y Mẫu Hồng Lâu này là một cái siêu cấp địa mỹ nhân, dáng người cao ngất, khí chất siêu nhiên, cơ bản là không có chút nào tý vết, nhất là một thân khí tức Hỗn độn cảnh tu vi vô cùng hùng hồn, cho dù là chủ tu Sinh mệnh lực lượng nhưng thực lực chắc chắn cũng không kém. Mà làm cho Thiên Quân cảm thấy kinh ngạc nhất đó là nàng này không phải Nhân tộc, tin tức mà hắn biết cho thấy nàng này bản thể là Cửu u minh tước, một nhánh của của Bất tử điểu tộc!

Nhìn Thiên Quân cũng một chút mà thôi, Hồng Lâu đã quay đầu nhìn về phía đang ở chủ vị Y Thần lạnh lẽo nói. "Trường sinh chi tử ta đã lấy, cái kia khế ước có thể hay không giải trừ đi?".

"Aiiii... Ngươi còn không có chịu bỏ cuộc sao? Nó đã không có khả năng xuất...". Y Thần thở dài nói, bất quá đang nói liền bị một tiếng thét lên cản lại. "Ngươi câm miệng cho ta! Nếu không phải các ngươi Hạo Thiên Thần địa không chịu bỏ ra đại giới thì Hạo Nhi làm sao lại như thế được? Các ngươi Hạo Thiên Thần địa nam nhân một cái cũng không phải người tốt, lại lừa tộc nhân của ta hạ xuống khế ước, ta chỉ muốn hỏi ngươi có giải hay là không giải?". Y Mẫu Hồng Lâu mặt đầy băng sương lạnh lẽo nhìn chằm chằm Y Thần nói.

"Sai cũng là ở các ngươi, nhất định muốn hùng hổ như thế?". Y Thần nhíu mày trầm giọng nói. Hắn đúng là đối với Hồng Lâu nhẫn nhịn rất nhiều nhưng cũng có giới hạn mà thôi, nếu là mình hắn thì thôi, chuyện này còn liên lụy đến người khác, nhất là Thiên Quân, nếu Thiên Quân không muốn hắn cũng không có biện pháp.

"Hừ! Ta bất kể là sai hay đúng, chỉ muốn biết các ngươi có giải hay không giải khế ước kia?". Hồng Lâu hừ lạnh một tiếng không có chút nào muốn nói đạo lý lạnh lẽo nói.

"Ngươi đang ép ta?". Y Thần nhíu mày nói. "Chuyện này ta không làm chủ được, ngươi hỏi hắn đi!". Sau đó chỉ có thể bất đắc dĩ chỉ Thiên Quân nói, đương nhiên cũng không có dấu hiệu nào truyền âm cho Thiên Quân. "Ta đời này chính là nợ nàng, đối với nàng không có biện pháp, bất quá ngươi cũng không cần phải vì thế mà cảm thấy nặng nề, muốn làm sao thì làm như thế, các nàng cũng không làm gì được ngươi...".

"...". Thiên Quân nghe vậy thì hơi chút há mồm muốn nói gì đó thì đã bị chặn họng, phía trước hắn Hồng Lâu "lão yêu bà" kia đã quay đầu lạnh nhìn hắn. "Ngươi là Vũ Thiên Quân đúng không? Khế ước với Di nhi ngươi giải hay không giải?".

Lão yêu bà này đầu không có vào nước đi? Thiên Quân ngẩn ra kinh ngạc thầm nghĩ. "Ồ? Ta làm sao cũng không nghĩ ra lý do phải giải trừ khế ước cho nàng? Trường sinh chi tử các ngươi cũng đã nuốt mất, một cái cũng không có ý định trả lại cho ta, ta giống như không có lý do gì đem nó cho không ngoại nhân đi?". Kinh ngạc sau đó hắn như cười không phải cười không có bao nhiêu biểu tình nói.

"Như vậy là ngươi không muốn giải đúng không?". Hồng Lâu nghe vậy thì híp mắt lại lạnh lẽo hỏi.

"Vân câu nói kia, đem Trường sinh chi tử không thiếu một cái trả lại cho ta, bằng không nàng cả đời liền làm nha hoàn cho ta đi!". Thiên Quân cười nhạt một tiếng nói. "Bất quá... cũng không phải không có cách khác". Ánh mắt khẽ lóe lên quỷ dị hào quang hắn nói bỏ giữa chừng.

"Bất quá... Ngươi nói cách nào?". Hồng Lâu nghe vậy thì có chút híp mắt lại nhìn Thiên Quân lạnh lẽo hỏi.

"Kỳ thực cũng không có chuyện gì, ngài dù sao cũng là Y Mẫu, là phu nhân của Y Thần, cũng chính là người của Hạo Thiên Thần địa ta, ta đem Trường sinh chi tử thu hồi cũng chỉ là để trong Thần địa, ngài lấy dùng cũng thế...". Thiên Quân cười nhạt nói, ánh mắt nhưng lại đầy quỷ dị nhìn về phía Y Thần truyền âm. "Hắc hắc, lão quỷ, lần này ta xem ngươi làm sao trả nợ cho ta!".

"...". Y Thần hơi chút kinh ngạc nhìn lại, bất quá còn không có truyền âm thì trước mặt Hồng Lâu đã lập tức thét lên lạnh lẽo. "Ai nói lão nương là người của Hạo Thiên Thần địa? Ta cùng lão ăn hại kia cũng không phải vợ chồng, ngươi nói bậy cái gì!". Mặt mũi nhưng đã trầm xuống chảy ra nước vô cùng tức giận nhìn Thiên Quân.

"Ể? Vậy là không phải?". Thiên Quân ra vẻ kinh ngạc nói. Cái này ý nghĩ cũng mới chớp nhoáng nghĩ ra mà thôi, cái kia khế ước với Tử Di hắn cũng không có xem vào đâu thế nhưng nếu có thể dựa vào chuyện này giúp Y Thần một bả cũng không có sai đâu. "Nếu không phải thì không được rồi, ngài không phải là người của Hạo Thiên Thần địa ta, như vậy cái kia Trường sinh chi tử không được, ngài đem nó trả lại cho ta đi, bằng không cái kia khế ước không được!".

"Ngươi...". Hồng Lâu nghe vậy thì mặt mũi càng thêm trầm xuống, băng lãnh nhìn Thiên Quân một cái cũng không rời. Bất giác ánh mắt lạo khẽ lóe lên, cười lạnh một tiếng. "Hắc! Ngươi nói Trường sinh chi tử kia là đem về Thần địa, cho Thần địa thành viên dùng cũng được đúng hay không?".

"Đúng thế! Ta chính là ý này!". Thiên Quân không có suy nghĩ liền gật đầu nói, bất quá chợt nhận ra gì đó không đúng hơi chút nhướng mày, lão yêu bà này là cái gì biểu hiện?

"Tốt! Là ngươi nói ah!". Hồng Lâu ý cười càng tăng lạnh lẽo liếc về phía Y Thần chỉ thẳng mắt nói. "Ta đem Trường sinh chi tử toàn bộ đem cho con hắn hấp thu, ngươi nói con của hắn có phải hay không cũng là người của Hạo Thiên Thần địa?".

"Ách... Con của hắn?". Thiên Quân lúc này mới chợt nhận ra bản thân thấy không đúng chỗ nào, dĩ nhiên một cái sát na đó đã bị Hồng Lâu lão yêu bà này tìm ra chỗ hở, không biết nói làm sao nhìn về phía Y Thần.

"...". Trong Y Thần quán mấy người đều cái hiểu cái không, một bộ xem trò vui cũng không thành, tiểu bối tầng thứ còn không hiểu nhiều, mấy cái trưởng bối nhưng đều biết đến một hai nên cùng mỉm cười lắc đầu.

"Uhm! Nàng không nói dối, những Trường sinh chi tử kia khả năng đã bị nó hấp thu, chỉ là tên kia không có khả năng xuất thế!". Y Thần nặng nề gật đầu sau đó lại ngán ngẩm lắc đầu nói.

"Ngươi câm miệng! Hạo Nhi không có chết, nó sẽ có một ngày xuất thế!". Hồng Lâu lập tức gắt lên lạnh lẽo nói. Sau đó ánh mắt lập tức chuyển về phía Thiên Quân. "Ngươi đã nghe ah, còn không mau giải đi khế ước cho Di nhi!".

"Tốt! Ta giải!". Thiên Quân bất đắc dĩ càu nhàu một tiếng, bất quá cũng không có lập tức giải đi khế ước mà lại nhìn Hồng Lâu lão yêu bà này. "Nếu người đã là của Hạo Thiên Thần địa ta thì làm sao lại để ngài giữ? Đem nó trả lại cho Hạo Thiên Thần địa ta!". Nội tâm nhưng đang hừ lạnh không thôi, đấu trí hắn làm sao có khả năng chịu thua ai? Hỗn độn cảnh hắn cũng không cam lòng thua đâu!

"Ngươi...". Thiên Quân đột nhiên chuyển sang chuyện khác nói làm cho Hồng Lâu cũng phải kinh ngạc, bất quá nhưng lại không có nhận ra kẻ hở có thể nói. Con của Y Thần là người của Hạo Thiên Thần địa nhưng chính là nàng nói đây. "Đây là chuyện riêng của Y Thần cùng ta, chuyện riêng này ngươi cũng muốn quản?". Nghĩ chốc lát nàng lại lạnh lẽo nói. "Hạo Thiên Thần địa đúng thật là thích quản chuyện riêng của đệ tử đi?".

"Ha ha, vậy thì ngài sai rồi! Một vạn cái Trường sinh chi tử cho dù chỉ là cấp một những cũng là một bút tài sản khổng lồ, Thần địa làm sao có khả năng bỏ ra một cái giá như thế để đưa ra bên ngoài? Ngài đã không phải người của Hạo Thiên Thần địa ta thì để hắn ở lại đây đi, cho dù có xuất thế hay không cũng là người của Hạo Thiên Thần địa ta, ngài không có khả năng đem hắn đi!". Thiên Quân không có chút nào để vào mắt cười lạnh nói.

"...". Hồng Lâu nghe vậy thì á khẩu không nói được gì, sáng mắt liền đã nhìn ra nàng đuối lý rồi. Sau nhìn Thiên Quân chằm chằm hít vào một hơi sâu nói. "Một tiếng Thần địa ta, hai tiếng Thần địa ta, ngươi có thể địa biểu cho Hạo Thiên Thần địa ý chí sao? Đem một cái không thể tu hành ở trong Thần địa có ý nghĩa gì?".

"Ha! Ngài nói không sai! Ta đúng là có thể đại biểu cho Hạo Thiên Thần địa ý chí!". Thiên Quân nghe vậy thì bật cười nói. "Về phần có thể tu luyện hay không thì đó cũng là chuyện của Thần địa ta, không nhọc một cái ngoại nhân quan tâm!".

"...". Hồng Lâu nghe vậy thì đồng tử co rụt nhìn về phía Y Thần, Hoa Chiến Kinh và Độc Cô Kiếm, không những là nàng, mấy vị đại năng cũng như Thiên kiêu cũng nhìn về phía đó, bọn hắn muốn nhìn một chút Thiên Quân nói có đúng hay không "Ta đúng là có thể đại biểu cho Hạo Thiên Thần địa ý chí" được phát ra từ miệng một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất thiên kiêu đúng là không thể tưởng tượng được.

"Hắn nói không sai! Hắn có thể đại biểu cho ý chí của Hạo Thiên Thần địa ta, lời của hắn có thể xem như Thần Chủ lệnh!". Y Thần mặt mũi trang nghiêm nói. Hoa Chiến Kinh cùng Độc Cô Kiếm cũng nghiêm nghị gật đầu, cái này lập tức để cho mấy vị khách nhân kinh hãi quay đầu nhìn lại cái thiên kiêu chỉ như nam hài chín tuổi, hắn lúc này nhưng lại như to lớn lên rất nhiều. Phảng phất không phải một cái nam hài nữa, đó như một tòa cự sơn đứng trước mặt bọn hắn, mặc cho hắn tu vi thả ra chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất nhưng hắn lại có thể đại diện cho Ý chỉ của một cái quái vật khổng lồ mới làm cho Ngao Thần tinh không rung động như Hạo Thiên Thần địa lại khác. Kinh hãi nhất lúc này chính là Tử Hinh lão bà nương kia, nàng chính là mới đi uy hiếp tồn tại này ah.

"...". Được Y Thần xác nhận thì Hồng Lâu cũng trầm mặc xuống, nhìn về phía Thiên Quân ánh mắt cũng khác nhiều, cuối cùng thở dài một tiếng. "Ngươi muốn làm sao mới có thể giải trừ khế ước cho Di Nhi? Lấy các ngươi lúc này tình thế lại cùng Bất tử điểu tộc trở mặt chắc chắn không phải lựa chọn sáng suốt!". Ngữ khí nhưng đã thận trọng hơn nhiều.

"Khặc khặc! Cái gì Bất tử điểu tộc, để lão phu đến đó một vòng xem bọn hắn có thể hay không bất tử!". Thiên Quân còn không có nói chuyện thì Huyền đã cười quái dị nói.

"Ha ha, Huyền tiên bối nói đùa!". Thiên Quân nhìn sang Huyền cười cười, sau đó nhìn sang Y Mẫu Hồng Lâu. "Kỳ thực cũng đơn giản, ngài chỉ cần thừa nhận mình là người của Hạo Thiên Thần địa là được, cái này khế ước ta lập tức giải, ngoài ra còn có hài nhi của các ngươi, Thần địa ta sẽ toàn lực giúp hắn xuất thế!".

"...". Hồng Lâu nghe vậy thì thân hình nhẹ chấn nhìn Thiên Quân, đã biết rồi hắn có thể đại biểu cho ý chí của Hạo Thiên Thần địa thì lời này nhưng có bao nhiêu trọng lượng? Bất quá khóe miệng vẫn là câu lên. "Ngươi nghĩ có thể hay sao?".

"Ha! Ta không quan tâm chuyện trước đây của các ngươi, lúc này nói chính là như thế, ngài có thể suy nghĩ!". Thiên Quân khẽ cười nhạt nói. "Mặt khác nếu ta không nhớ nhầm thì còn gần tám nữa là đến cái kia cá cược của ngài và Y Thần lão quỷ kia?".

"Ngươi... làm sao biết?". Hồng Lâu nghe vậy thì ánh mắt khẽ biến nói, cảm giác như có âm mưu đang chờ đón nàng.

"Ha ha, ta đương nhiên biết, ta chính là đệ tử của hắn, ngài đệ tử chính là Công Tôn cô nương đúng không? Ngài thấy tám năm sau nàng có thể là đối thủ của ta?". Thiên Quân cười ha ha nói. Cái này nhưng là muốn đắc ý liền có bấy nhiêu đắc ý.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com