Chương 591: Kết thúc còn là bắt đầu?!?
"Ma Hậu! Ngươi lúc này còn có thể hung hăng được? Ngoan ngoãn chịu chết đi, miễn cho nỗi khổ da thịt!". Y Thần cũng không có vì nàng là nữ nhân mà có cái gì nương tay lạnh lẽo nói, lục sắc hải dương mang theo phô thiên cái địa lực lượng quét đến, Ma Hậu hắc thủy trường hà đúng là từng chỗ từng chỗ bị đánh nát.
"Ngang... Nói nhiều mới ả làm gì! Giết!". Long Lão ngâm cao một tiếng, long vĩ mang theo cự lực đập về phía Hắc thủy trường hà. Nếu là bình thường hắn sẽ không làm như thế, bất quá lúc này Ma Hậu chiến lực còn không đến ba thành, thượng thế nghiêm trọng, đánh đến lúc này chỉ là duy trì hơi tàn mà thôi, hắn có chỗ nào cần phỉ cố kị?
"Bản Hậu cho dù chết cũng có thể một lần nữa trọng sinh đăng lâm thiên địa, các ngươi Hạo Thiên Thần địa nhưng đã đến bờ vực diệt vong rồi!". Ma Hậu nhưng vẫn ngoan cố chống lại lạnh lẽo nói. Nàng cũng nhận ra được rồi cái kia cự nhân sau khi đánh ra công kích hủy diệt liền đã dừng lại, không sai biệt lắm thì lực lượng đã hao hết, lấy Hạo Thiên Thần địa lúc này thương tổn thì tương lai cũng chưa chắc đã vực dậy được. Theo như nàng thấy thì đợi tương lai kẻ địch quay trở lại thì sẽ là tai nạn hủy diệt.
"Bờ vực diệt vong? Ha ha ha...". Y Thần cùng Long Lão nghe vậy thì đồng thời cười lớn. Y Thần sau đó cười lạnh nói. "Ngươi sai rồi, Thần địa ta không những không biết diệt vong mà còn là dục hỏa trùng sinh, đi đến huy hoàng còn xa hơn trước, bất kể kẻ nào cản đường cũng sẽ bị diệt vong, Tu La Ma tộc ngươi cũng thế, Thần Môn cũng sẽ như thế, sớm muốn sẽ bị Thần địa ta đạp bằng!".
"Về phần ngươi, hắc hắc, ngươi sẽ biết khi ngươi chết đi thì ngươi cũng sẽ chỉ có một kết cục mà thôi, đó chính là vĩnh bất siêu sinh!". Cuối cùng hắn nhìn Ma Hậu cười quái dị không thôi, bị tên kia đem tinh thúy thôn phệ luyện hóa mất thì có thể trọng sinh mới là gặp quỷ ah.
"Ngươi có thể chết đi được rồi!". Long Lão cùng Y Thần sau đó công kích lại càng thêm kịch liệt, Ma Hậu cách cái chết đã không xa.
"...". Thiên Quân cùng Lăng Càn Thiên đứng song song nhìn lên thiên không, cả hai đều có thương thế tại thân vô cùng nghiêm trọng nên cũng không có ý định làm gì, đơn giản như thế đứng nhìn mà thôi, sau đó không lâu Tuyết Lão cũng hiện thân chỗ này, hắn thương thế cũng không nhẹ, khí tức hỗn loạn, bất quá có thể còn tốt hơn Thiên Quân cùng Lăng Càn Thiên nhiều.
"Các ngươi tình huống làm sao rồi?". Tuyết Lão vừa hiện thâ liền có thể cảm nhận được Thiên Quân cùng Lăng Càn Thiên tình huống hỏng bét, cả hai đều chỉ đang cố gắng đứng vững nhìn đến kết cục của kẻ xâm lược kia mà thôi.
"Thể nội thế giới tổn thương nghiêm trọng, ta cần chí ít mà ba năm mới có thể khôi phục!". Lăng Càn Thiên hơi chút thở ra nói. Đây là hắn lĩnh ngộ Sinh mệnh lực lượng nên mới có thể trong thời gian này khôi phục, đổi lại là người khác, thời gian chắc chắn dài hơn nhiều, hơn mười lần cũng không nói chơi.
"Ta chỉ là thân thể có chút tàn phá, kinh mạch vài chỗ tan vỡ, cũng không quá đáng ngại, rất nhanh sẽ khôi phục!". Thiên Quân cũng hơi chút suy yếu nói. Hắn thương thế chính là cùng Ma Hậu tương bác cùng với cản lại Hồ Liêm mà có, tuy rằng nghiêm trọng vô cùng nhưng thân thể hắn trải rộng chính là Bất hủ vật chất, lại thêm Trường sinh chi tử kinh người sinh mệnh lực, thương thế này đúng là vẫn không quật ngã được hắn, nhiều nhất là ba tháng sẽ có thể khôi phục hoàn toàn.
"Huh! Xem như tạm thời ổn thỏa rồi, ta đã để nhân viên đi kiểm tra Thần địa cùng đại lục các nơi, trước tiên thống kế thiệt hại cùng khắc phục hậu quả...".Tuyết Lão nghe vậy thì gật đầu nói. "Kết thúc xem như là chúng ta thắng lợi, bất quá cũng là tổn thất thảm trọng, nhất là Thủy Vô Cực tiểu tử kia... Aiiii...". Nói đến đoạn thì hắn thở dài dừng lại nhìn Thiên Quân, dĩ nhiên là không muốn nhắc đến. Thiên Quân tình huống nhưng đã từng nói qua, hắn cũng không khống chế được.
"Kết thúc?". Lăng Càn Thiên nghe đến đây hai mắt nhưng bắn ra sâm nghiêm sát khí. "Thù này ta Lăng Càn Thiên trước khi bãi nhiệm không trả thề không làm người!". Nói đoạn cũng là nhìn sang Thiên Quân. "Hi vọng ngươi có thể giữ lại được ngài ấy...".
"Không sai! Hôm nay Thần địa ta tổn thất những gì liền để bọn hắn trả lại gấp mười lần!". Thiên Quân cũng nghiêm nghị gật đầu nói. "Về phần Thủy tiền bối, hắn toàn bộ đã bị Thiên Quân hoa của ta thu lấy đem vào thể nội thế giới, ta sẽ cố gắng không để hắn cứ như vậy bị chôn vùi!". Về lý mà nói thì hắn đúng là thu lấy Hỗn độn cảnh tinh túy, bao gồm cả linh hồn ý chí, như vậy thì hắn đúng là có thể để cho kẻ đó phục sinh, đương nhiên tiền đề đó là hắn cần khống chế được Bản nguyên hải, để nó đem Linh hồn kia phong xuất mới được, cái này trên lý thuyết là được, bất quá hắn còn chưa thành công làm được mà thôi.
"Nhờ vào ngươi rồi!". Lăng Càn Thiên nghe vậy thì cũng gật đầu ngưng trọng nói. Bọn hắn đều biết Thiên Quân tình huống, nếu như có thật đem Thủy Vô Cực hoàn toàn phai diệt thì bọn hắn cũng không nói được gì nhiều, đạo lý này bọn hắn hiểu được rõ ràng, Thiên Quân chính là một cái đại sát khí, bất qua cũng chính là một con dao hai lưỡi, cho dù nó không có ý nhưng trong lúc vô tình vẫn sẽ gây nên thương tổn nhất định, bọn hắn còn không có biện pháp hoàn toàn nắm giữ nó mà thôi.
"...". Thiên Quân không nói mà chỉ kiên định gật đầu, dù sao cũng là một vị Hỗn độn cảnh đại năng, không thể để như vậy đơn giản chết đi được. Lần này đại chiến Hạo Thiên Thần địa tuy rằng tổn thất vô cùng lớn nhưng nếu nói khách quan thì bọn hắn chính là đại hoạch thắng lợi, tuy rằng có một vị Hỗn độn cảnh ngã xuống nhưng địch nhân đã có ba vị Hỗn độn cảnh ngã xuống, còn có một cái Ma Hậu mắt thấy cũng sắp ra đi, mà thu được lợi nhiều nhất có lẽ chính là Thiên Quân không thể nghi ngờ, đem mấy vị Hỗn độn cảnh tinh túy thôn phệ, nếu tiêu hóa hoàn toàn thì hắn có thể đạt đến cấp độ nào?
"Ah... Ta dù có chết cũng không để các ngươi an lành!". Thiên không đại chiến Ma Hậu đã đến bờ vực tử vong, cuối cùng nhất nàng ta hét lên một tiếng, thể nội thế giới áp súc mãnh liệt, lực lượng cuồng bạo vô cùng lan tỏa.
"Lại muốn tự bạo!?!". Y Thần cùng Long Lão thấy như vậy thì đồng thời biến sắc, lập tức muốn rút lui thân hình, Ma Hậu điên cuồng tự bao kia chính là bọn hắn cũng khó lòng tiếp nhận, bất quá Ma Hậu giống như cũng đã có chuẩn bị trước, cả hai còn không có kịp thời lùi lại thì kinh thiên ba động lực lương đã quét ra bốn phía.
"Oanh...". Một vị siêu cường Hỗn độn cảnh súc thế tự bạo thì có thể nghĩ được nó đáng sợ cỡ nào, theo một tiếng kinh hồng thanh âm vang lên thì lực lượng hỗn loạn khủng bố không thể nói hết cũng ép về phía cả hai, nháy mắt trong đó liền đem cả hai đả thương, Y Thần cho dù có được thực lực mạnh mẽ cũng phun ra một ngụm máu lớn, Long Lão phần đuôi Long lân cung bong ra mảng lớn, huyết nhục tung tóe gầm lên một tiếng đau đớn. Đồng thời với đó một tiếng vang vọng lan truyền ra không biết bao nhiêu không gian cũng đánh dấu kết thúc cho đại chiến thảm khốc trên Hạo Thiên Thần địa.
"Ông...". Thiên Quân thể nội cũng theo đó chấn động một trận, ba đóa Thiên Quân hoa lao về phương xa, sau đó ba hơi thở lại quay trở về, Thiên Quân biết bản thân hắn lại đã thôn phệ được một vị Hỗn độn cảnh tinh túy, mà đây còn là một vị siêu cường Hỗn độn cảnh lĩnh ngộ ba loại lực lượng, nó mức độ trân quý có thể nghĩ được?
Sau đó không lâu, Y Thần cùng Long Lão cũng đều hiện thân bên cạnh Thiên Quân mấy người, không khí liền có chút trầm mặc, tiếp đó hạch tâm lực lượng của Hạo Thiên Thần địa cũng bắt đầu tập trung lại chỗ này, Hạo Thiên điện tuy đã bị hủy đi một phần, đệ tử tinh anh tổn thất không ít nhưng vẫn còn lại hơn sáu thành, xem như cũng không đến mức không chịu đựng nổi.
"Hôm nay Thần địa ta tao ngộ đánh lén, bản Thần Chủ đúng là không đủ thực lực bảo hộ các ngươi khiến cho các ngươi chết đi không ít thân nhân, bằng hữu...". Lăng Càn Thiên mở miệng nhàn nhạt nói, Hắn âm thanh cũng không tính lớn, cũng không có vận dụng lực lượng cái gì, tụ lại chỗ này cơ bản đều là Thánh tổ cảnh hậu kỳ trở lên cường giả, bọn hắn thính lực vô cùng cao, đều có thể nghe rõ Lăng Càn Thiên nói.
"Không phải thế đâu! Thần Chủ đại nhân đã tận lực rồi, là do địch nhân quá xảo trá cùng cường đại, chúng ta nếu không được ngài cùng mấy vị Hộ pháp, Thái thượng trưởng lão bảo hộ thì đã chết từ lâu rồi, nếu trách thì cũng trách là do chúng đệ tử nhỏ yếu, không giúp được Thần Chủ đại nhân bừa bộn!". Một vị Hư vô cảnh cung kính cúi đầu nói.
"Còn có mấy cái phản đồ kia, nếu không phải bọn hắn ở thời khắc mấu chốt phá hư đại trận thì chúng ta làm sao có thể thất bại? Thần Chủ đại nhân đừng nói những lời này!". Một vị Bán bộ Hỗn độn cảnh cũng cung kính cúi đầu nói. Tại tầng thứ của kẻ này đương nhiên nhìn thấy được đại chiến đại khái, cũng nhìn thấy được Lăng Càn Thiên cùng những vị Hỗn độn cảnh khác trả giá, ánh mắt đúng là có chút sâu kín nhìn về phía Thiên Quân, có kinh sợ mà cũng có vui mừng.
"Đúng thế! Chúng ta hôm nay tổn thất, bằng hữu, thân nhân chết đi phải tìm đến những kẻ kia báo thù, ta sớm muộn cũng muốn đạp lên Thần Môn báo thù cho đại ca!". Một vị Hư vô cảnh đại năng khác cũng lạnh lẽo nói.
"Đúng thế! Chúng ta phải báo thù...". Một lời này vừa ra nhưng nhận được tất cả mọi người hưởng ứng, bị người đánh đến tận nhà mà không báo thù thì lấy đâu ra tôn nghiêm? Nói ra không phải chỉ để nhận lấy chê cười?
"Báo thù...". "Báo thù...". Lập tức từng tiếng gầm trầm thấp vang lên, sát khí như là thực chất ngưng thực lại, trành cảnh có chút dọa người, chỉ sợ một cái Hư vô cảnh tâm lý nếu không vững mà gặp đến tràng cảnh này chắc chắn cũng bị dọa sợ.
"Huh! Mọi người trước nghe lão phu nói một chút!". Nói chuyện không phải là Lăng Càn Thiên, mà là Y Thần. Hắn vừa mới đứng ra nói thì bên dưới lập tức im lặng, có thể thấy được uy vọng của hắn cao đến cỡ nào.
"Thù hận hôm nay chúng ta chắc chắn sẽ trả lại, không những thế, Lão phu còn muốn để bọn hắn tram ngàn lần trả lại, để bọn hắn chỗ thế lực máu chảy thành sông, huyết khí ngập trời!". Hắn cao giọng lạnh lẽo nói. Một cái Hỗn độn cảnh cho dù lại là hiền lành thì cũng đã từng giết đi không ít sinh linh, có lẽ chính bản thân bọn hắn cũng không biết con số đại khái, đồ diệt một cái tinh cầu, tinh vực chưa hẳn đã không có, dừng lại một chút hắn lại nói. "Bất quá hôm nay ta muốn mọi người đem tràng chiến trận này kết thúc tại đây, chúng ta trước hết chính là khôi phục, củng cố lại lực lượng đề phòng kẻ địch lại đến đánh lén, sau đó chúng ta mới nói đến chuyện báo thù, Lão phu muốn chính là nhất kích tất sát, để bọn hắn một cái diệt vong mà không kịp trở tay, để bọn hắn biết gây thù với Hạo Thiên Thần địa ta có hậu quả như thế nào!".
"Ta biết các ngươi sẽ nghi ngờ đó là lúc nào mới bắt đầu trả thù, Lão phu liền cho các ngươi biết thời gian đó sẽ đến rất nhanh, các ngươi chỉ cần nghe theo lời Lão phu là được, tại trong thời gian này các ngươi đều tập trung tích súc lực lượng cho ta, rất nhanh chúng ta sẽ bắt đầu chinh phạt, rất nhanh!". Y Thần giọng nói vang vọng vô cùng, phảng phất như muốn lan truyền cả Hạo Thiên Thần địa, đem nó truyền ra Ngao Thần tinh không, để địch nhân của bọn hắn biết, Hạo Thiên Thần địa đã muốn dương ra nanh vuốt rồi.
"...". Bên dưới nhân viên đều là một mảnh trầm mặc, bọn hắn đương nhiên hiểu ý của Y Thần, chính bọn hắn cũng hiểu được lúc này muốn lập tức báo thù là không được, Thần địa thực lực thương tổn nặng, lúc này nếu đem quân đi chinh phạt thì cho dù thắng lợi, thành công báo thù thì cũng là thương tổn trầm trọng, thắng thảm một dạng.
"Trăm năm!". Thiên Quân lúc này đột nhiên đứng ra nói, hắn uy vọng không được như Y Thần nhưng cũng là một cái danh nhân trong Hạo Thiên Thần địa, nhất là vừa mới rồi đại chiến không hiểu biểu hiện ra kinh khủng chiến lực cũng khiến nhiều người, đặc biệt là Bán bộ Hỗn độn cảnh tầng thứ đều vô cùng kinh sợ nhìn hắn, lúc này hắn đứng ra nói thì đương nhiên cũng khiến nhiều người kinh ngạc. Trăm năm nhưng đại biểu cái gì đâu? Đối với bọn hắn tầng thứ thì trăm năm cũng không là gì đâu.
"Nội trong trăm năm Vũ Thiên Quân ta sẽ đích thân mang theo các vị quét ngang Ngao Thần tinh không, chỉ cần là kẻ địch của Hạo Thiên Thần địa thì một cái cũng không tha, ta nói được làm được!". Bên dưới một mảnh nghi hoặc mà im lặng nhìn mình thì Thiên Quân mới nói. Lời nói nhưng mang theo vô cùng trầm trọng chi ý, đó không phải tự tinh nhưng bất giác để người ta tin tưởng.
"Huh! Như hắn nói, trăm năm nội, Hạo Thiên Thần địa ta sẽ đăng lâm Ngao Thần tinh không, để cả tinh không này biết Hạo Thiên Thần địa ta uy danh!". Y Thần hơi chút kinh ngạc quay đầu nhìn Thiên Quân nhưng vẫn đồng ý nói. Quét ngang tinh không cùng với trả thù là hai khái niệm khái nhau rất nhiều, cái trước nhưng đòi hỏi thực lực càng mạnh, chính như Thần Môn tại thời điểm hưng thịnh nhất cũng không dám nói như thế, có phách lực nói ra những này cũng không phải tầm thường.
"Ha ha, bản Thần Chủ cũng theo ngươi!". Lăng Càn Thiên cũng là cười lớn đồng ý nói, chính là Long Lão cùng với Tuyết Lão cũng lập tức nhao nhao đồng ý, lấy Thiên Quân thể hiện ta đáng sợ thiên phú cùng tiềm lực, có kẽ trăm năm nữa đã đủ để hắn lớn lên, bước ra một bước mà rất nhiều đại năng không làm được rồi.
"Trăm năm...". Bên dưới nhân viên một mảnh xao động kinh hãi không thôi, trăm năm thời gian nhưng lại quá ngắn với cái kia mục tiêu, bọn hắn thậm chí đang nghi ngờ những gì mình nghe được, Thiên Quân ý định nhưng quá mức khủng bố...
"Làm sao? Trăm năm thời gian quá ngắn sao?". Thiên Quân hai mắt lóe lên ánh sáng lạnh, nhìn xuống bên dưới nhân viên hờ hững nói. "Các ngươi nếu đã muốn báo thù thì ta thấy thời gian này đã quá chậm rồi! Hay là các ngươi sợ?". Hắn có chút lạnh nhạt nghi vấn.
"Hống....". Bên dưới nhân viên nghe vậy thì một đám như bị kích thích gầm lên.
"Trăm năm, trăm năm sau ta chắc chắn theo Vũ đại nhân chinh phạt tinh không!". Một cái Hư vô cảnh tu giả đầu tiên đứng thẳng người nói, ánh mắt kia nhưng lóe lên thao thiên sát khí, sâm nghiêm mà lạnh lẽo. Chinh phạt cái kia nói trắng ra chính là chém giết những kẻ không phục, chắc chắn vô cùng huyết tinh.
"Khà khà, ta thấy trăm năm nhưng là quá dài...". Lại có một cái Hư vô cảnh cười lạnh lẽo nói.
"...". Sau đó cả đám đều như thức tỉnh, qua lần chém giết thảm liệt này bọn hắn nhưng lại có thêm một mục tiêu mới, toàn bộ nhân viên nhưng đều quyết tâm vô cùng, bất kể là do thù hận hay do nhiệt huyết nổi lên thì hôm nay Hạo Thiên Thần địa như đã thay máu, mở ra một trang sử mới!
**** Hắc hắc, hồi sáng bận cãi nhau một chút nên hơi muộn...
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com