Chương 559: Hỏng mất Tiểu ma nữ
Nàng vốn nên là hoành hành vô kị không càn sợ ai, những kẻ có thể đánh bại nàng cũng không dám ra tay với nàng, mà những kẻ dám ra tay với nàng thì nàng cũng không dám đi trêu chọc, thế nhưng nàng hôm nay đụng đến một cái "người ngoài", tên này nhưng một chút cố kị cũng không có, hết lần này đến lần khác đánh nàng, mà lại nhằm đúng chỗ kia nhạy cảm mà hạ thủ, nên biết nàng có cái hình dáng loli mười tuổi như này là do thể chất, tâm tính của nàng đã là một cái người trưởng thành, đương nhiên, nàng có chút tinh nghịch một điểm.
Nàng bị đánh đương nhiên sẽ tìm đến Thiên Quân để đòi lại công đạo, thế nhưng chính là hai người mà nàng tin tưởng nhất là Phụ mẫu hai người cũng không đứng về phía nàng, dĩ nhiên phán định người sai là nàng, đem nàng đến Vô Thiên bích sám hối! Nàng cho dù lại ngỗ nghịch cũng không dám vi phạm ý chí của Phụ thân, bất quá nàng như thế nào lại có thể chấp nhận như thế được? Chí ít cũng phải kéo theo cái kai đáng hận gia hỏa kia xuống nước. Nàng quyết định đem tín vật mà vị gia gia cổ quái nhưng vô cùng thương yêu nàng kia ra kêu gọi hắn, lấy hắn tính tình cổ quái chắc chắn sẽ không thèm nhìn quy củ, nàng nhớ được chính là Phụ thân nàng thân là Thần Chủ cùng vô pháp làm sào vị gia gia kia, hắn sẽ tìm lại công đạo cho nàng, bất quá hôm nay giống như chú định là ngày nàng vị thiên phạt, vị gia gia đánh tôn kính đến đây việc đầu tiên lại không phải hỏi thăm nàng hay kẻ khác, dĩ nhiên là hỏi xem đáng hận gia hỏa kia có làm sao không, một bộ quan tâm còn hơn cả con trai mình.
"Vũ Thiên Quân không sao chứ?". Tuyết Lão vừa hiện thân lập tức hỏi, nhìn bộ dáng của hắn chính là vội vàng chạy đến, y phục cũng có chút lộn xộn, cái này đương nhiên là vô cùng gấp gáp đến đây. Vừa nói ánh mắt của hắn đảo quanh đám người một vòng, cuối cùng cố định trên thân thể một cái nam hài tám tuổi. Lần trước gặp đến thì Thiên Quân đang độ kiếp nên cũng không quá rõ ràng, lúc này nhìn lại nhưng đúng là có chút không tưởng tượng được.
"Là nha đầu ngươi kiếm hắn gây sự? Chuyện là như thế nào?". Nha đầu này chính là kẻ gọi hắn đến, lại lấy tính cách của nàng thì đúng là có thể điên cuồng lắm. Thiên Quân còn không có rõ ràng Hạo Thiên Thần địa, đúng là có khả năng bị nàng cho ăn thiệt thòi, dù sao thì nàng này cũng được Lăng Càn Thiên yêu thương có thừa, các loại thủ đoạn mạnh mẽ vô cùng, đúng là có khả năng gậy bất lợi cho hắn.
"...". Tiểu ma nữ nhanh hỏng mất, Tuyết Lão thế nhưng lại dùng ánh mắt lạnh lẽo kia nhìn nàng, cái kia cổ quái nhưng yêu thương nàng Gia gia chớp mắt đã thành một người khác, dĩ nhiên cũng là vì đáng hận gia hỏa kia mà đến, nàng nghẹn họng không biết nói gì thì đối diện vị gia gia kia lại lắc đầu.
"Không đúng! Ngươi gặp hắn chỉ có phần bị đánh, cơ bản là không có khả năng gây bất lợi cho hắn!". Tuyết Lão nghĩ nghĩ gì đó lắc đầu, tiếp đó ánh mắt lạnh lẽo nhìn sang Lăng Càn Thiên. "Không lẽ là Tiểu Lăng tử ngươi?". Cái này thái độ nhưng đúng là không xem Thần Chủ là cái gì to tát.
"...". Hoa Chiến Kinh cùng Công Tôn Tuyết Nhi đúng là nhanh ngốc rồi, tư duy đều là đi vào khoảng không, cái này Vũ Thiên Quân rút cục đã làm những gì rồi, chính là mấy vị Hỗn độn cảnh đều đứng ra vì hắn, xem ra có bí mật mà bọn hắn không biết, sau này tốt nhất không nên chọc đến tên này ah.
"Ách... Tuyết Lão hiểu nhầm rồi, Hắn cũng không có bị làm sao, giống như ngài nói ah, Vận nhi là bị hắn đánh nên mới gọi nàng đến đòi lại công đạo cho nàng, hắn không có chuyện gì!". Lăng Càn Thiên giật mình, trên trán mồ hôi lạnh chảy xuối vội vàng nói.
"Hử?". Tuyết lão nghe vậy thì hai mắt khẽ híp lại, trầm tư một lát rồi hừ lạnh. "Nói cũng đúng, nha đầu này cho dù dùng đến Hỗn độn cảnh ấn ký cũng không làm sao được hắn đâu!". Tiếp đó ánh mắt đảo qua nhìn Tiểu ma nữ nghiêm nghị nói. "Ngươi gọi ta đến đây để đòi lại công đạo? Thôi bỏ đi! Hắn ta chọc không được!". Nghĩ nghĩ gì đó liền bổ sung. "Ngươi nếu lại chọc hắn ta liền đánh mông ngươi nở hoa!".
"Cái gì...". Tiểu ma nữ mặt tối sầm xuống, nàng gọi người đến đòi lại công đạo cho mình, thế nhưng đối phương không những không giúp nàng mà còn giúp tên kia, cái gì đánh hắn thì liền đánh mình, cái gì mà không chọc được? Ngươi nhưng là một cái Bán bộ Hỗn độn cảnh đại năng nha, như thế nào lại không chọc được tên kia? Nói đùa cái gì thế? Đây là nàng không biết Tuyết Lão đã đột phá Hỗn độn cảnh, nếu biết chỉ e sẽ càng thêm kinh hãi.
"Tuyết gia gia, ngươi...". Tiểu ma nữ mặt mũi đỏ chót nghẹn họng nói không nên câu thì Tuyết Lão liền đã chặn ngang.
"Ngươi cái gì ngươi, ngươi nói nữa từ sau không cần gọi ta là gia gia!". Tuyết Lão phất tay nói, sau đó liền không nhìn đến nàng, quay sang nhìn Thiên Quân. "Ngươi không cần cùng nàng so đo, nàng dù sao vẫn còn là hài tử ah".
"Ha ha, Tuyết Lão nói như thế ta đương nhiên không cùng nàng so!". Thiên Quân nghe vậy thì cười cười nói. "Ngài một thời gian không thấy đúng là đã càng thêm mạnh khỏe nha...". Theo như hắn thấy thì Tuyết Lão so với trước kia giống như càng thêm trẻ trung một điểm, nhất là khí tức thông thuận vô cùng, đã không như trước kia thâm trầm, xem ra đột phá Hỗn độn cảnh cũng không phải chỉ khiến hắn thực lực cường đại lên mà tâm kết trong lòng cũng có nhiều chỗ được tháo bỏ, toàn thân thoải mái.
"Hắc hắc, đó là đương nhiên, quay đầu để lão phu mang ngươi đi Bắc băng địa cực tham quan, chỗ đó chính là cực cảnh ah!". Tuyết Lão cười cười quái khiếu nói.
"Ha ha, nếu có rảnh ta sẽ đến đó một chuyến, tạm thời còn không có được!". Thiên Quân vội cười cười nói. Hắn sắp tới đúng là chưa thể rút ra được, chí ít sắp tới hắn có khả năng sẽ tiếp dẫn mấy người Lý gia đi vào Thần địa, sẽ mất chút thời gian. Dù sao thì tại lần khảo thí này lại dùng Vô cực chiến đạo, Lý gia năm người xem ra cũng không có ai tạch rồi.
"Xùy, đừng nghe lão gia hỏa này nói bậy, chỗ đó chính là hàn khí lạnh thấu xương, cái chỗ cực cảnh kia lại càng là tràn ngập Thiên phạt lực lượng, đến đó chỉ để chịu khổ mà thôi!". Long Lão lúc này nhưng lại xùy cười nói.
"Long Hồng Đế! Ngươi ngứa thịt?". Tuyết Lão nghe vậy thì lập tức nổi giận gầm lên, một thân khí tức lập tức thả ra, uy năng khủng bố có thể thấy được lốm đốm.
"Hắc, Lão Long ta cùng ngươi đều đã đột phá Hỗn độn cảnh nhưng còn không có đánh qua, đến đến đến... Ta cũng muốn xem Cực hạn băng thiên của ngươi hay Hủy thiên vạn hỏa của ta cái nào mạnh hơn?". Long Lão giống như chỉ chờ có thế lập tức cười lạnh, một thân lực lượng cũng ầm ầm bộc phát.
Bất quá cả hai lực lượng vừa mới tuôn ra thì lập tức bị một tiếng đầy nghi hoặc vang lên. "Cực cảnh kia tràn ngập Thiên phạt chi lực?". Nghi hoặc đương nhiên chính là Thiên Quân, hai mắt của hắn nhưng so với tinh thần còn muốn sáng hơn nhiều.
"Ồ? Đúng thế! Lão gia hỏa này năm đó đánh tan tiên thiên bản nguyên gặp phải Thiên đạo truy đuổi đánh xuống thiên phạt mấy trăm năm, chỗ kia cực cảnh vốn là cái ổ của hắn cũng bị đánh thành thâm uyên, bên trong Thiên phạt chi lực mạnh mẽ tuyệt không dưới một vị Hỗn độn cảnh bản nguyên!". Long Lão cảm thấy không đúng nhưng vẫn nói. "Chỗ đó ta cũng không muốn đến, cơ bản là khó chịu vô cùng, bằng ngươi tu vi thực lực tuy rằng không tầm thường nhưng còn không đủ để ở đó sinh tồn, vị đạo kia vô cùng đáng ghét!". Lấy hắn Hỗn độn cảnh tu vi, thực lực đương nhiên không cần e ngại Thiên đạo lực lượng quá nhiều, về bản chất thì một cái Hỗn độn cảnh cơ hồ đã vượt lên Thiên đạo, chỉ là cái sau chính là đại biểu cho Ngao Thần tinh không ý chí, đối cứng đi lên cái nào cũng không được tốt, hầu hết đều là nước giếng không phạm nước sông.
"Đừng nghe hắn nói bậy, chỗ cực cảnh kia rất rộng lớn, chỉ có một chỗ bị Thiên phạt chi lực quấy nhiễu mà thôi, ngươi đến đó như cũ vẫn có thể tham quan được rất nhiều cảnh sắc, lão phu đảm bảo ngươi sẽ không hối hận!". Tuyết Lão giận phừng phừng nhìn Long Lão rồi lại nhìn sang Thiên Quân nói.
"Hắc hắc, xong chuyện chỗ này ta sẽ đi chỗ đó, Tuyết Lão có thể dẫn ta đi chứ?". Thiên Quân được xác nhận chắc chắn thì cười cười nói. Hắn lúc này thiếu nhất chính là Thiên phạt lực lượng, trước đó được Lăng Càn Thiên mấy người cho một đám trân tài đều bị ném vào Thiên phạt chi hải nhưng tác dụng không phải rất lớn, nếu có thể trực tiếp đoạt được Thiên phạt bản nguyên hay tương tự thì mới có thể có được tác dụng rõ ràng, chỗ kia nếu như Long Lão nói thì đúng là một chỗ mà hắn cần.
"Ha ha, Lão phu đương nhiên sẽ đem ngươi đi... Hử?". Tuyết Lão nghe vậy thì cười cười nói, bất quá hắn lúc này lại nghiêng đầu nhìn sang một bên Tiểu ma nữ, chính là mấy người còn lại cũng không ngoại lệ, ánh mắt đều tập trung lên thân thể nhỏ nhắn kia.
"Các ngươi không đòi lại công đạo cho ta, như vậy để ta tự mình đòi lại... Ah!". Tiểu ma nữ cúi đầu nói, giọng nói thanh thúy dễ nghe nhưng lại như có chút thâm trầm, mà lại so với trước kia giọng nói cũng đã khác hẳn, nói đoạn thì đột nhiên gầm lên một tiếng, thân thể của nàng cũng theo đó run lên kịch liệt, lực lượng quanh thân bùng phát, dĩ nhiên lại là Luân hồi chi lực!
"Mạnh như vậy...". Thiên Quân đồng tử co rụt thâm hô kinh dị, hắn chủ tu chính là Luân hồi chi lực nên có thể vừa nhìn liền nhận ra Luân hồi chi lực phát ra từ Tiểu ma nữ có bao nhiêu mạnh mẽ, giả như lấy thang mười đến phân biệt thì Luân hồi chi lực của những kẻ mà hắn gặp phải đại khái chỉ đạt ba điểm là cao nhất, bản thân hắn Luân hồi chi lực mạnh vượt xa những thứ kia, có thể nói là cường đại tuyệt đối, mà Tiểu ma nữ quanh thân xuất hiện Luân hồi chi lực chắc chắn có thể đạt được chín điểm, dĩ nhiên không phải tầm thường. Mặt khác hắn cũng đang thắc mắc, Tiểu ma nữ thể nội như thế nào lại tồn tại Luân hồi chi lực? Hắn trước đó nhưng không có cảm nhận được chút nào Luân hồi chi lực từ nàng, mà nếu nàng sở hữu Luân hồi chi lực này thì lúc nãy có thể đem truyền vào Âm dương kính, cơ bản là không cần đến Âm dương lực lượng của Lăng Càn Thiên.
"Vù...". "Vù...". Luân hồi chi lực vừa mới xuất hiện liền như được phóng đại, chớp mắt liền đã lan tràn ra phạm vi mấy trượng, Tiểu ma nữ nhưng giống như lâm vào trạng thái nào đó, hai mắt vô thần nhìn lên thiên không, nàng thể nội giống như là đang sống dậy một tôn hung thú mạnh mẽ vô biên, lực lượng chớp mắt đã không kém Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai đỉnh phong, mà lại đang không ngừng tăng lên.
"Không tốt! Nàng thể chất lại tự động kích phát, mau ngăn cản lai!". Bạch Mộ Dung là cái đầu tiên hô lên, nàng cơ bản đã là hoa dung thất sắc, một thân lực lượng cũng là bùng phát mãnh liệt, thế nhưng nàng còn chưa động thì đã có kẻ trước tiên xuất thủ.
"Ông...". "Ông...". Lăng Càn Thiên mày hơi nhíu lại điểm vào hư không mấy chỗ, nhất thời hư không chấn động, từng đạo linh điểm xuất hiện bao quanh Tiểu ma nữ, nháy mắt một cái liền đã hình thành một cái trận pháp mạnh mẽ đem nàng bao khỏa.
"Theo tính toán không phải cần bốn trăm năm nữa mới có thể thức tỉnh sao? Như thế nào lại tự động kích phát rồi?". Long Lão nhíu mày nói. Hắn đương nhiên vô cùng hiểu rõ hoàn cảnh của Tiểu ma nữ, cũng biết nàng một số đặc thù.
"Không biết, có lẽ là chịu đến kích thích tinh thần quá lớn khiến cho linh hồn của nàng bị kích phát theo bản nàng, cưỡng ép thức tỉnh!". Lăng Càn Thiên lắc đầu, sau đó nhưng lại nói. "Trước đem nàng phong ấn lại đã, chỉ e lần thức tỉnh này di chứng sẽ càng lớn hơn, aiiii...". Hắn khuôn mặt có chút u ám nói.
"Nàng đây là kích phát thể chất đặc thù kia?". Thiên Quân lúc này mới quay sang nhìn Long Lão hỏi, một sát na kia hắn cảm nhận được Bản nguyên chi hải của mình đang chấn động, Luân hồi chi hải cũng đang phát ra hấp lực muốn đem cỗ Luân hồi chi lực đang quấn quanh thân Tiểu ma nữ, nếu không phải hắn đang tận lực áp chế thì có thể đã có chuyện kỳ lạ xảy ra.
"Uhm! Mỗi ần kích phát nàng ta tu vi sẽ nâng cao một bước dài, thế nhưng tâm trí cũng sẽ liền như thế yếu đi một phần, về sau chỉ e sẽ biến thành một cái Hỗn độn cảnh ngốc ngếch!". Long Lão thở dài một hơi nói.
"Hử?". Thiên Quân mày liền nhíu lại, cái này thể chất cũng quá đặc thù mà hiếm thấy đi? Hắn giống như còn không có biết đến loại thể chất nào kỳ lạ như này, thức tỉnh càng thêm mạnh mẽ nhưng lại hại chủ thể, cũng thật là ngược đời một điểm ah.
"Vậy thể chất của nàng là gì?". Cuối cùng nhịn không được Thiên Quân nghi hoặc nhìn Long Lão.
"Huh! Cái này dị thể bọn ta cũng không có tên gọi cụ thể, sau này đặt nó là Luân hồi thiên thể!". Long Lão lắc đầu cười khổ rồi nói.
****** Muốn cố lắm 3 chương nhưng mà mệt quá, được ngày nghỉ không được đi chơi thì chớ, còn bị bắt đi làm lao động công ích... Đau ruột quá!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com