Chương 540: Đánh chết Vũ Thiên Quân (3)

Ma Thần Thiên Quân

Chương 540: Đánh chết Vũ Thiên Quân (3)

"Nhanh được rồi!". Thiên Quân nội tâm thầm hô một tiếng đầy kinh hỉ, chạy trối chết một trận hắn nhưng đã nhìn thấy sinh cơ, mấy đạo khí cơ khóa chặt hắn kia đã gần như biến mất, những kẻ kia lại muốn khóa lại khí tức của hắn là không có khả năng.

"Ông...". "Rắc...". Thế nhưng ngay tại lúc này phía sau lưng hắn một đạo kinh khủng lực lượng xuất hiện, nó uy năng cho dù là còn chưa truyền đến nhưng Thiên Quân đã cảm nhận được tử vong uy hiếp, nhất là đạo lực lượng kia từ một vị Hỗn độn cảnh đánh ra, có thể thấy nó đáng sợ. Không những có thể uy hiếp đến tính mạng của Thiên Quân hắn, những sinh linh trong tinh vực, thậm chí bản thân tinh vực bên dưới Thiên Quân cũng chịu đến thương tổn vô cùng to lớn. Tên kia vì muốn giết hắn nhưng đúng là đủ điên cuồng, một kích này chí ít cũng để hàng ức sinh linh ngã xuống.

"Thật là độc ác!". Thiên Quân kinh hãi nhìn lại, hắn để Bất hủ chi lực trải rộng toàn thân, tinh thần kéo căng lên cực hạn, bạch quang kia quá mức khủng bố, phạm vi công kích càng thêm rộng lớn, hắn biết đã không có đường lùi, nếu không thể nghĩ biện pháp giảm thiểu hậu quả đến mức thấp nhất thì hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Chỉ thấy một trận lóa mắt, Thiên Quân ngay tại thời khắc đó liền vận dụng Vô cực chân thân, chỉ có vận dụng đến nó tối đa thì hắn mới có khả năng sống qua một kiếp. Bất quá Vô cực chân thân còn không có triệt để đạt đến đại viên mãn, hắn khó có khả năng tránh đi hết thảy lực lượng của một vị Hỗn độn cả[email protected]

"Oanh...". "Rầm...". Tinh vực bên dưới sinh linh an tường còn không biết có chuyện gì thì đã bị chôn giết không còn, bạch quang đi qua liền không có sinh mệnh, một kích này trực tiếp khiến cho tinh vực này sụp đổ, năm thành sinh linh sống trong đó liền bị vô tình diệt sát, cường đại nhất trong tinh vực này là mấy cái Thánh tổ cảnh bước thứ sáu, bọn hắn còn không kịp thời phản ứng thì đã ngã xuống, tan biến thành hư vô!

"Khục...". "Hự...". Thiên Quân nhưng cũng không có khả năng nhìn đến cảnh này, hắn điên cuồng thôi động Vô cực chân thân nhưng uy năng kia quá mức khủng bố, vẫn có bốn thành đánh lên thân thể, lại được Bất hủ chi lực cản lại ba thành, bản thân hắn nhưng hứng lấy một thành, hắn lập tức ho ra máu tươi, nơi trước ngực đã sụp xuống chảy ra máu tươi đỏ thẫm, từng hứng một lần dư uy của Long Lão và Mục Nhân Thiên va chạm, lúc này Thiên Quân ý thức đã một trận mơ hồ, thân hình bị đẩy ra hư không trụy lạc xuống phía dưới phương này tinh vực.

"Ah...". Long Lão xa xa chắn lại năm vị Hỗn độn cảnh nhìn đến bạch quang bay đi thì cũng gầm lên đầy giận dữ. "Các ngươi vì chặn giết chúng ta lại không để ý sinh linh như thế? Ngươi giết hắn?". Hai con ngươi như máu đỏ lòm nhìn thẳng hướng Nguyệt Hoàng, một cái Đại Thánh cảnh làm sao có khả năng sống qua một vị Hỗn độn cảnh công kích? Thiên Quân chỉ e đã lành ít dữ nhiều, lúc này trong mắt Long Lão nhưng chỉ có sâm nghiêm sát khí, hắn chỉ muốn trực tiếp đem Nguyệt Hoàng cho giết.

"Ông...". "Ông...". Long Lão lại nâng lên hai đạo lực lượng, tiếp đó trường hà đường vân lại xuất hiện, chỉ khác đó là lúc này đã cuồng bạo vô cùng, Long Lão tế ra liền đã đẩy mạnh về phía Nguyệt Hoàng, tốc độ vận lực kia nhưng lại không có chút nào sợ nguy hại đến bản thân.

"Khặc...". Đẩy ra hủy thiên diệt địa công kích này thì Long Lão cũng ho ra một ngụm máu lớn, Long thân run rẩy một trận, ánh mắt nhìn về phía tinh vực kia đầy áy náy. Bất quá khi hắn nhìn đến thì đồng tử liền co rụt lại, hắn mơ hồ nhìn thấy Thiên Quân còn chưa chết, khí tức suy bại đến cực điểm nhưng vẫn cố ngoan cường chống lại, dĩ nhiên là chịu một cái Hỗn độn cảnh tập trung công kích mà không chết!

"Tốt! Ngươi quả nhiên là có thủ đoạn quá nhiều!". Long Lão nội tâm tràn ngập kinh hỉ thâm nghĩ, ánh mắt nhưng liền lóe lên, chỗ đó lực lượng khủng bố còn không có tan đi, nếu muốn phát hiện Thiên Quân cần tập trung nhìn đến, Long Lão nhưng có thể tạo cho Thiên Quân một chút thời gian thở dốc.

"Kẻ điên!". Năm vị Hỗn độn cảnh nhưng còn không có thời gian nhìn đến chỗ đó thì đã nhận được hồi báo, kinh sợ nhìn về phía liều mạng Long Lão. Hắn không tiếc tự thân thương tổn, phát cuồng đánh ra hủy thiên diệt địa công kích kia, lại thêm cuồng bạo lực lượng khôn bị kiểm soát, kẻ mù cũng có thể cảm nhận được hắn muốn đem chỗ này khủng bố trường hà cho phá nát, cái này nhưng khiến cả năm vị Hỗn độn cảnh biến sắc. Trường hà uy năng mạnh mẽ không hợp thói thường, đem tự bạo chắc chắn còn kinh khủng hơn. Bọn hắn lựa chọn nhưng chính là tránh đi mũi nhọn, chạy!

"Oanh...". Cơ hồ là không thể hình dung được hủy diệt công kích, bạo tạc mang theo sóng lực lượng mạnh mẽ, một loại Bán bộ Hỗn độn cảnh cơ bản là không có khả năng lẫn vào, năm vị Hỗn độn cảnh kia cho dù muốn chạy nhưng thời gian có hạn, chạy còn không được xa, gần như là ở trung tâm vụ bạo tạc. Cả năm đều không một cái ngoại lệ, đều đã bị thương nặng!

"Đền mạng cho hắn!". Cả năm còn chưa có tỉnh hồn thì một tiếng lãnh quát vang lên, Long Lão hóa thành một đạo hồng quang đã đứng trước mặt Nguyệt Hoàng, một cái cự trảo chụp về phía Nguyệt Thần đỉnh đầu treo cao minh nguyệt.

"Nguyệt dẫn!". Nguyệt Hoàng thân hình còn không có ổn định thì nhận được uy hiếp cực cường, minh nguyệt trên đầu khẽ chấn động, xoát một tiếng nhưng đã mang theo hắn tránh đi một trảo của Long Lão.

"Oanh...". Hư không sụp đổ, Long Lão một kích không thành liền lập tức đánh ra công kích mới. "Chạy chỗ nào!". Lạnh quát một tiếng thì cự vĩ cũng vung lên đập về phía Nguyệt Hoàng, cái sau tránh đã không được, chỉ có khả năng trực diện đối cứng với Long Lão.

"Nguyệt bích!". Nguyệt Hoàng khẽ quát. Minh nguyệt trên đầu hắn được hắn điều chỉnh chắn ngay trước mặt, lấy hắn lực lượng nếu trúng một đập của Long Lão thì cũng trọng thương cũng khó.

"Oanh...". Long Lão cự vĩ đạp thẳng lên minh nguyệt, cái sau lập tức xuất hiện từng đạo vết rạn báo hỏng. "Rắc" một tiếng thì minh nguyệt tan vỡ, cự vĩ cũng đập lên Nguyệt Hoàng thân thể.

"Rắc...". Kinh người tiếng xương vỡ, Nguyệt Hoàng thân hình như là đạn pháo bị đánh bay về phía xa, toàn bộ quá trình chỉ trong sát na, mấy vị Hỗn độn cảnh khác nhưng cũng đã có phản ứng, phô thiên cái địa lực lượng liền đã đánh về phía Long Lão.

"Hồng thiên đại thế!". Long Lão cũng đã bị thương nặng, đương nhiên không có khả năng đi ngạnh kháng bốn vị Hỗn độn cảnh, thân hình chợt co lại, một cái thế giới hình chiếu hiện lên chắn trước mặt hắn, lúc này dĩ nhiên đã đem Thể nội thế giới hình chiếu tế ra rồi.

"Rầm...". "Oanh...". Lại là từng đợt kinh khủng va chạm, năm vị Hỗn độn cảnh thân hình đều là ẩn độn hư không, khắp nơi đầy rẫy các loại khủng bố lực lượng, đây chỉ là dư uy nhưng cũng vô cùng đáng sợ, hư không loạn lưu xa xa không có được đáng sợ như những đợt dư uy này.

"Ha ha, Vũ Thiên Quân đã chết, ngươi bảo vệ không nổi!".Nguyệt Hoàng sau khi tránh thoát đi Long Lão công kích thì cười lớn lạnh lẽo nói. "Một mình ngươi không có khả năng cùng lúc chống lại năm người chúng ta, cho dù lưỡng bại câu thương thì ngươi không có khả năng chiến thắng!". Hắn tiếp hai chiêu điên cuồng Long Lão đúng là đã bị thương nhưng nên biết chỗ này không phải chỉ có mình hắn, vẫn còn bốn vị Hỗn độn cảnh khác đây.

"...". Long Lão thân hình hơi chút run rẩy, hai con ngươi lóe ra thao thiên sát khí nhìn năm đạo thân ảnh kia, hắn như đang muốn nhớ kỹ năm người, nội tâm nhưng lại đang cười gằn không thôi, những kẻ này đều dáng chết!

"Không đúng! Vũ Thiên Quân còn chưa chết!". Đột nhiên Mục Nhân Thiên lăng lệ quát lên. "Hắn khí cơ đã không còn nhưng vận số của hắn còn không dứt, hắn chưa chết!". Hắn thân là Thiên cơ các Đại năng, một chút suy diễn liền có thể nhìn thấy một chút sinh tử của một người, nhất là Thiên Quân tu vi kém hắn qáu nhiều, suy diễn cũng không phải rất khó. Hắn ánh mắt nhìn về phía Nguyệt Hoàng đầy cổ quái.

"Hả?". Một lời vừa ra liền khiến Lâm Phi Thiên, Long Kim Thánh, Trường Thanh Thủy kinh ngạc, ánh mắt cũng liền chuyển hướng đến chỗ Nguyệt Hoàng. Một cái Đại Thánh cảnh lại có thể sống qua một vị Hỗn độn cảnh công kích thì chỉ có một khả năng đó là Hỗn độn cảnh kia không có toàn lực xuất thủ, có chỗ lưu lại.

"Không có khả năng!". Nguyệt Hoàng lạnh quát. "Bản Hoàng không có chút nào giữ lại!". Hắn đương nhiên cũng là kinh ngạc không hiểu, hắn nhưng không có lưu thủ đây, Vũ Thiên Quân cái này đáng giận tiểu súc sinh hắn làm sao có khả năng để cho sống sót. "Có lẽ hắn có bảo vật nào đó bảo mệnh, đánh tan chỗ tinh vực đó không tin không thể giết được hắn!". Nhớ đến cái gì đó liền quát lên.

"Chết tiệt!". Long Lão thấy vậy thì cũng thâm hô không ổn, thân hình lóe lên chạy về phía đó, cần trước tiên mang lên Thiên Quân, nếu không sẽ càng nguy hiểm hơn. "Xiu" một tiếng thì hắn đã biến mất, dĩ nhiên là muốn lấy tốc độ nhanh nhất chạy đến chỗ Thiên Quân.

"Quả nhiên không cảm nhận được khí cơ!". Năm vị Hỗn độn cảnh linh thức lập tức quét đến chỗ kia tinh vực, Thiên Quân một chút khí cơ cũng không có, chỉ là Mục Nhân Thiên chắc chắn sẽ không suy diễn sai, Thiên Quân vẫn đang còn sống, chỉ là đang ẩn dấu đi mà thôi.

"Quản hắn làm sao còn sống, giết đi là được!". Trường Thannh Thủy khẽ híp mắt lại quát lạnh, nói đoạn thì cũng lao về phía tinh vực đang bị tan nát kia, một thân lực lượng bung phát mãnh liệt, Thiên Quân lại có thể sống sót qua một kích của Hỗn độn cảnh, nó thủ đoạn quá mức đáng sợ, không thể để cho lớn lên. Hắn đáy lòng điên cuồng hò hét.

"Vù...". "Ông...". Bốn người còn lại cũng nhìn ra Thiên Quân tiềm lực quá mức khủng bố, tuyệt không có khả năng để cho tiểu quy kia còn sống, nó trình độ uy hiếp thậm chí còn vượt quá Long Lão, tương lai sẽ là một vị cái thế đại năng, lúc này cần đem chém giết!

"Làm sao còn không đến?". Long Lão điên cuồng lao về phía Thiên Quân chỗ tinh vực thì đáy lòng cũng gầm thét không thôi, bọn hắn kế hoạch nhưng rất cặn kẽ, tuy rằng có chút đường rẽ nhưng lúc này nên có thể kết thúc rồi mới phải.

"Không tốt! Bọn hắn muốn hủy đi phương này tinh vực!". Đang điên cuồng lao nhanh cùng suy tư, Long Lão đáy lòng chợt nhảy, phía sau lưng hắn lực lượng hủy diệt tụ tập, năm tên kia lại muốn đánh ra hủy diệt công kích.

"Ông...". "Ông...". Không dám chậm trễ chút nào, Long Lão lại một lần nữa thôi động trường hà đường vân, hai chỗ lực lượng bất đồng xuất hiện, lấy hắn tình trạng gần như là đèn tắt dầu cạn, nhiều nhất chỉ có thể thôi động được một lần đại chiêu này mà thôi.

"Hi vọng có thể cản được!". Hắn tế ra trường hà thì cũng âm thầm hò hét, tại sát na này hắn đã cảm nhận được một đạo khí cơ mạnh mẽ mà quen thuộc đang chạy đến đây, tốc độ vô cùng nhanh chóng.

"Vù...". "Xuy...". "Oanh...". Năm đạo công kích đủ để chôn vùi tất thảy thiên địa hạ xuống, trường hà mạnh mẽ cản lấy nhưng cũng lung lay một trận kịch liệt, sau đó dưới con mắt của Long Lão thì bắt đầu báo hỏng, ánh mắt khẽ biến thì thân hình lập tức lao nhanh về phía trước, tiếp đó nhưng là cuộn tròn lại, hắn muốn lấy bản thể cản lại lực lượng khủng bố kia che cho Thiên Quân.

"...". Thiên Quân ý thức mơ hồ mới chút ít thanh tỉnh thì cảm nhận được có một thân thể khổng lồ đem hắn bao khỏa, khí tức quen thuộc này khiến hắn nhận ra đó là Long Lão, chỉ là kinh thiên tiếng vang liền cho hắn biết, năm vị Hỗn độn cảnh kia còn không có buông tha hắn. Giật mình hoảng hốt hắn liền điên cuồng thôi động Vô cực chân thân, Bất hủ vật chất tràn ngập.


"Vù...". Chỉ là lực lượng lúc này quá mức đáng sợ, lại thêm thân thể của hắn đã bị thương không thành hình, chính là Vô cực chân thân cũng không có chân chính thi triển đi ra.

"Ta thật phải chết rồi...". Đây chính là ý nghĩ cuối cùng của Thiên Quân, phô thiên cái địa lực lượng truyền đến, Thiên Quân nơi thức hải bạo liệt, có từng tiếng rắc rắc truyền đến nhưng hắn cũng không có biết được, đồng thời với đó một tiếng long ngâm gầm thét đầy đau đớn vang lên.

"Oanh...". "Không....". Nổ vang truyền đến, Long Lão thân thể khổng lồ rách mướp bị lực lượng khủng bố đánh lên bay về phương xa, tại một sát na đó hắn cảm nhận được, Thiên Quân cho dù được hắn bản thể bảo vệ nhưng vẫn không chịu được dư chấn, uy năng quá mức đáng sợ nhưng liền ép nổ Thiên Quân, bạo thể mà chết!

"Chết rồi...". Long Lão hai mắt chợt vô thần nhìn đến chỗ kia, Thiên Quân thân thể nhưng đã bị ép thành huyết vụ, không có trực tiếp hóa thành hư vô đã cho thấy hắn thân thể nghịch thiên như thế nào. Chỉ là khi Long Lão nhìn đến thì hai mắt liền biến hóa càng thêm mãnh liệt, chỗ đó Thiên Quân một chút yếu ớt sinh mệnh vẫn còn! Nó yếu ớt đến mức chính là Hỗn độn cảnh cũng khó phát hiện, nếu Long Lão ở xa thêm một trượng thì không có khả năng nhìn đến.

"Ha ha, chết tốt!". Nguyệt Hoàng xa xa cười lớn nói, hắn cũng như bốn kẻ khác nhưng cũng không có cảm nhận được sinh mệnh yếu ớt kia. "Cũng sắp đến ngươi rồi!". Ánh mắt lăng lệ nhìn về phía Long Lão, hôm nay đã triệt để trở mặt, như thế thì có thể chém giết Long Lão liền tốt.

"Giết hắn đi!". Long Kim Thánh ánh mắt lăng lệ nhìn về phía Long Lão quát lạnh. Dứt lời liền hóa thành kiam quang đánh về phía Long Lão.

"Hừm...". Còn lại ba cái cũng không sai biệt cũng liền xuất thủ, vì chém giết Thiên Quân bọn hắn đã hao tổn cùng bị thương không nhẹ, nếu không phải cuối cùng Long Lão lấy thân mình ra cản lại lực lượng nhằm bảo hộ Thiên Quân mà bị trọng thương thì bọn hắn chưa chắc đã muốn chém giết Long Lão. Đoạt lấy bảo vật mới là quan trọng.

"Các ngươi đáng chết!". Thế nhưng Long Lão lại không có phản ứng, hai mắt lóe lên diễu cợt nhìn năm vị Hỗn độn cảnh đang lao đến, cái sau đều cảm thấy không đúng thì một tiếng quát lạnh truyền đến, một cái cự tháp hoàng kim lăng không xuất hiện đập về phía bọn hắn, uy lực kia đơn giản là quá mức khủng bố, không có khả năng ngăn cản!

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com