Chương 526: Chém giết (1)
Thù cũ gặp mặt liền có chút không được tự nhiên, cái kia Nguyệt Thần lại càng không biết sống chết, đầu mâu chỉ thẳng Thiên Quân, cái này nhưng rất được Thiên Quân "thưởng thức". Không thể không thừa nhận Nguyệt Thần này là một cái không hợp lẽ thường mỹ nhân, nàng ta luôn có một màn như là quang vụ che lại nên chỉ nhìn thấy mờ ảo nhưng chút mờ ảo đó thôi cũng khiến người ta kinh diễm, chính là Thiên Quân cũng khó ức chế được trái tim loạn nhịp.
"Hung thú...". Vạn Tu La cùng Nguyệt Thần hai mắt khẽ híp lại nhìn Thiên Quân cùng sáu tôn Hung thú xuất hiện phía sau hắn đầy kiêng kị. Không khí dĩ nhiên bắt đầu dũng động lên khí thế khác thường.
"Ha ha, lúc này liền không phải một người rồi!". Thiên Quân hai tay chắp sau lưng cười cười nói. "Hai vị xem ra là người kích hoạt cấm chế chỗ này, chỉ e cũng có không ít thứ tốt!".
"Bằng ngươi cùng mấy cái Hung thú phế vật này cũng muốn nhúng chàm chuyện ở đây?". Nguyệt Thần hai mắt khẽ híp lại lạnh lẽo nói. Hung thú Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư đúng là có khả năng gậy hại cho nàng, chỉ là như thế còn không có khả năng giết nàng, nếu nàng lấy đại giới ra trả giá thì vẫn có thể đem đối phương cho giết chết. Dĩ nhiên đó là một đối một!
"Hống...". "Nữ nhân ngươi muốn chết?". Sáu tôn Hung thú đều là đỉnh cấp Hung thú, thường ngày đều là cao cao tại thượng, hôm nay thế nhưng bị một cái Đại Thánh cảnh khinh thường, dĩ nhiên là vô cũng tức giận. Đây là do bọn nó không biết thân phân của hai kẻ trước mặt mà thôi. Bất quá cũng thôi, Thiên Quân đã vươn tay chặn lại bọn nó.
"Phế vật? Ha ha, nếu như ngươi vẫn là Hỗn độn cảnh thì đúng là có thể tự tin nói điều này, nhưng lúc này lại không được, ngươi sẽ chết tại trong tay bọn hắn!". Thiên Quân cười nhạt. Nữ nhân ngu ngốc này giống như còn không biết vị thế của mình đi? Thật không hiểu làm sao lại có thể tu luyện đến Hỗn độn cảnh.
"Các ngươi cường cũng có hạn, chân thực sức chiến đấu cũng chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba mà thôi, đều là dựa vào Hỗn độn cấp sức mạnh mới có thể cường hoành vượt cấp như thế, đối mặt với Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư thì các ngươi còn kém một chút!". Thiên Quân vẫn là lạnh nhạt nói. "Ta nói đúng chứ Vạn Tu La đại nhân?". Hắn cười híp mí hướng Vạn Tu La hỏi. "Thù oán của chúng ta nên một lượt tính đi!".
"Vũ Thiên Quân ngươi đừng cho là bản tọa sợ ngươi, nơi này không phải Hạo Thiên Thần địa, muốn cùng chúng ta lưỡng bại câu thương đối với ngươi cũng không có lợi!". Vạn Tu La lạnh lẽo nói. Hắn cố nhiên cường đại, chỉ là Thiên Quân cũng là một cái yêu quái, lần trước Thiên Quân đem thần thông tự bạo khiến hắn bị trọng thương, lần đó chỉ sợ là tầm thường Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư cũng bị tạc chết!
"Lưỡng bại câu thương? Ha ha. Vạn Tu La đại nhân cũng quá xem trọng mình rồi, tại hạ nhưng có dự định chém giết ngài đâu!". Thiên Quân cười khẽ lạnh lẽo nói. Nếu là bình thường gặp mặt, cho dù hắn cùng sáu tôn Hung thú liên thủ cũng không muốn cùng Vạn Tu La cùng Nguyệt Thần chém giết, ai biết những kẻ này có được thủ đoạn liều mạng cỡ nào? Thế nhưng hắn thu được Thanh Long lệnh, càng tìm hiểu vận dụng Thiên Quân càng có nắm chắc hơn, hôm nay như bọn Tu La Vạn Ma kia tại trước mặt hắn cũng khó lòng vận dụng đến Phá giới phù chạy trốn.
"Hừ! Bản tọa xem ngươi có thể làm gì!". Vạn Tu La hừ lạnh một tiếng, lực lượng khẽ động, hắn như bắt đầu dung nhập vào tự nhiên, đại địa rung chuyển, cổ thụ mọc lên đung đưa.
"Nói nhảm làm cái gì? Nguyệt hạo!". Nguyệt Thần nhưng là lạnh lùng nói. Theo nàng quát nhẹ một tiếng thì sau lưng nàng treo lên đỉnh đầu xuất hiện một vàng minh nguyệt sáng chói, cả thiên không bầu trời vậy mà ảm đạm đen kịt, nàng ta thần thông sinh sinh đem một vùng thiên địa mang vào trời đêm, có thể thấy được khủng bố.
"Ha ha, ta thật không hiểu các ngươi lấy đâu ra tự tin như thế!". Thiên Quân cười lạnh. "Để ta xem các vị có thể chống cự được như nào!".
"Các ngươi đi cùng bọn hắn chơi đùa!". Hắn hai mắt khẽ híp đối với Tích Thiền sáu cái nói. "Nếu bọn hắn liều mạng thì không cần ham chiến, lùi lại, ta muốn đem bọn hắn mài chết!".
"Vâng!". Sáu tôn Hung thú gật đầu đáp ứng một tiếng, ba cái phân biệt ra vây lấy một người. Vạn Tu La cùng Nguyệt Thần thể hiện ra lực lượng liền để bọn nó biết hai kẻ này cơ bản là không kém Thiên Quân, thậm chí còn muốn nhỉnh hơn chút ít.
"Vù...". "Ông...". Lực lượng dũng động mà ra không ngừng lan tràn, Tích Thiền, Ngưu Ma, Viên Ngân đem Vạn Tu La vây lại, Nguyệt Thần liền bị Thanh Loan, Chu Vũ và Chu Minh vây lấy, nhất thời đều bị đả kích mạnh mẽ.
"Vô sỉ!". Nguyệt Thần mắt phượng lạnh lẽo nhìn về phía Thiên Quân quát lạnh. Đối mặt một cái Hung thú Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư còn được, đồng thời cả ba tôn thì cho dù nàng lại cường đại hơn nữa cũng có hung hiểm vô cùng.
"Chậc! Chậc! Hỗn độn cảnh chuyển sinh đại năng sao? Ha ha, các ngươi tại quá khứ đã từng bị giết, hôm nay ta lại một lần nữa khiến các ngươi nhập diệt!". Thiên Quân nhưng không chút nào để ý khẽ cân nhắc. "Cho bọn hắn thấy sai lầm khi khinh thường các ngươi đi!".
"Hống...". "Lệ...". Sáu thú gầm lên lệ khiếu, lập tức lao vào mục tiêu của mình. Nguyệt Thần trước đó khinh thường bọn nó nhưng bị ghi hận rất nhiều.
"Tranh...". Minh nguyệt chấn động, nhu hòa ánh sáng nhưng lại mang theo vô tận sát cơ đánh về phía tam thú, thế nhưng Thanh Loan, Chu Vũ cùng Sư Minh nào có cái nào sợ hãi, một trảo chụp xuống thì lập tức đánh tan quang mang, lập tức vồ giết Nguyệt Thần.
"Vù...". "Xoạt...". Cổ mộc như là thanh đằng, vô số dây leo sinh ra đâm vào hư không đánh về phía Tích Thiền ba cái, mấy cái sau cũng không có ý định tránh né, lập tức huy trảo, sừng nhọn đánh xuyên qua dây leo đánh về phía Vạn Tu La.
"Oanh...". "Ầm..". "Ngao...". "Réc...". Chớp mắt liền đã va chạm, Nguyệt quang sơ hiện, đại địa rung chuyển, Thú hống gầm thét...
Sáu thú vậy quanh công kích Vạn Tu La cùng Nguyệt Thần, Thiên Quân nhưng lại nhàn nhã nhìn về phía cấm chế, nơi này có lẽ cũng là Thanh Long thủy tổ để lại, năng lượng chấn động thế mà không chút nào kém chỗ hoang nguyên kia, xem ra bên trong cũng có thứ vô cùng quan trọng.
"Vũ Thiên Quân! Ngươi hướng ta xuất thủ cũng chính là triệt để đắc tội Tu la Thần tộc ta, chuyện này bọn ta chắc chắn sẽ không bỏ qua!". Thiên Quân đang quan sát cấm chế thì Vạn Tu La lại gầm lên, hắn cùng Tích Thiền, Ngưu Ma cùng Viên Ngân đánh giết cơ bản là không chiếm được cái gì tiện nghi, nếu là một cái hắn còn có thể ung dung, ba cái cùng đến thì hắn cũng có chút không chịu nổi. Nếu không vận dụng đến át chủ bài càng thêm mạnh mẽ thì hắn bại đã là chuyện trước mắt.
"Ha ha, vậy ngươi có thể đi ra Trường sinh bí cảnh rồi mới nói được!". Thiên Quân cười lạnh nói. "Hôm nay hai ngươi đều lưu lại chỗ này đi!". Nói đoạn thì chân đạp không gian đi về phía Nguyệt Thần, hắn trước tiên đem hai kẻ này chém giết mất thì mới có thể rảnh ra tìm hiểu cấm chế.
"Nguyệt Thần đạo hữu cẩn thận Thần thông của hắn! Buông ra Hộn độn cảnh lực lượng bảo vệ thân thể". Vạn Tu La thấy vậy thì hai mắt híp lại hô lên. Ngày đó hắn bị Thiên Quân sinh sinh cầm cố một chỗ chính là thảm, nếu không có thủ đoạn mãnh mẽ liều mạng chạy nhanh thì đã nuốt hận rồi. Qua thời gian thie hắn cũng tìm hiểu cách phá giải một chiêu đáng sợ này của Thiên Quân.
"Thần thông của hắn...". Nguyệt Thần đang cùng Thanh Loan ba thú đánh giết kịch liệt nào có thời gian để ý đến chuyện khác, nghe đến Vạn Tu La gầm lên thì thấy Thiên Quân đã đến trước mặt, dĩ nhiên là muốn cùng tam thú vây công nàng.
"Nguyệt Thần phải không? Ngươi là cái Hỗn độn cảnh chuyển sinh đầu tiên bị ta giết!". Thiên Quân cười nhạt nói. "Trân áp chư thiên!". Hăn khẽ hô một tiếng thì một loại khủng bố trấn áp lực lượng xuất hiện ép về phía Nguyệt Thần. Nói nhảm cũng không cần, đã là kẻ địch cần chém giết thì liền giết đi.
"Đây là...". Nguyệt Thần con ngươi co rụt khiếp sợ, nàng vậy mà như bị đóng đinh trên thiên không, lực lượng toàn thân cố hóa chầm chậm di chuyển, nàng đáy lòng gầm thét điên cuồng vận chuyển lực lượng, chỉ là Thiên Quân làm sao có thể cho nàng cơ hội.
"Tạo hóa thần quang!". Liên tiếp năm đạo vạn thải hào quang đánh về phía ngực của Nguyệt Thần.
"Phân giải chi quang!". Bạch sắc quang mang từ mi tâm của Thiên Quân đánh thẳng vào mi tâm Nguyệt Thần.
"Hống...". "Lệ...". Thanh Loan ba cái cũng không có chút nào chậm trễ lập tức công kích Nguyệt Thần, từng đợt lăng lệ mà khủng bố công kích lập tức đánh lên Nguyệt Thần, chỗ đó không gian đã không còn, sinh sinh bị giảo nát.
"Oanh...". "Ầm...". "Ah...". Điên cuồng công kích đánh lên thân thể Nguyệt Thần nhưng bị Hỗn độn cảnh lực lượng bảo vệ quanh thân nàng cản lại đáng kể, hầu như là tám thành đã bị cản lại, thế nhưng hai thành vẫn đánh lên thân thể nàng, nhất thời huyết thủy tuôn ra, nàng hét thảm một tiếng. Lực lượng cầm cố nàng những cũng đã bị buông lỏng rất nhiều.
"Nguyệt quang thiên nộ! Thái âm biến!". Nguyệt Thần phần ngực nổ ra đầy máu tươi, mi tâm cũng có một đạo tơ máu, nàng dưới tức giận xen lẫn sợ hãi liền đánh ra một kích cuồng nộ, minh nguyệt phía sau lưng nào đột nhiên chân vỡ, lực lượng lạnh lẽo vô cùng mạnh mẽ đánh ngược về phía Thiên Quân cùng tam thú. Nàng đương nhiên cũng đã liều mạng đánh ra bản thân lực lượng tối cực.
"Ông...". Dưới chân Thiên Quân hiện lên Vô cực đồ, đã đến mức này mà không bồi thêm cho Nguyệt Thần một chiêu thì Thiên Quân cũng thấy thẹn với bản thân. "Luân hồi tịch diệt!".
"Ồng...", "Vù...". Một loại khủng bố lực lượng như muốn đem tất cả chôn vùi, thời gian, không gian, ánh sáng... tất cả đều bị chôn vùi. Nguyệt Thần nhưng đứng mũi chịu sào, thương thế còn chưa lành liền trúng chiêu trọn vẹn.
"Oanh...". "Oanh...". Liên tiếp từng tiếng trầm đục vang lên, tam thú bay ngược về phía sau, Thiên Quân cũng không sai biệt nhiều, cho dù được là được Vô cực đồ cản lại phần đa lực lượng nhưng còn lại vẫn đủ khiến Thiên Quân bị thương nhẹ, bất quá hắn khóe miệng nhưng lại ngậm lấy cười lạnh nhìn chỗ hư không loạn lưu.
"...". Vạn Tu La đang cùng Tích Thiền tam thú kịch liệt chém giết cũng kinh sợ nhìn sang, Thần thông của Thiên Quân lại phối hợp với ba cái Hung thú, uy năng nhưng đạt đến một cấp độ hoàn toàn khác. Nguyệt Thần chỉ e đã gặp đến trọng thương rồi.
"Ah... Ta thề sẽ giết ngươi!". Một giọng nói bén nhọn từ trong đó vang lên, giọng nói này nhưng lại không khác gì tiếng dã thú bị thương gầm thét, vô cùng bi thảm.
"Ông...". Thiên Quân một chút cũng không chậm trễ liền đem Thanh Lông lệnh tế ra lạnh nhạt nhìn vào trong đó lạnh lùng nói. "Ta nếu đã hướng các ngươi xuất thủ đương nhiên sẽ không để các ngươi đi đâu, ngoan ngoãn chịu chết đi!".
"Oanh...". "Rầm...". Đột nhiên hư không loạn lưu nổ tung, Nguyệt Thần thân hình chật vật rách mướp lộ ra mảng lớn da thịt trắng nõn bị đẩy ra khỏi hư không, bất chấp bản thân thương thế nàng kinh hãi nhìn Thiên Quân. "Ngươi... Ngươi lại có thể phong tỏa không gian trong Trường sinh bí cảnh?". Nàng lúc này đã không còn như trước cao cao tại thương, huyết hoa đã nhuốm đỏ y phục, liên tiếp trúng phải đại chiêu nàng đã trọng thương rồi.
"Phá giới phù? Ha ha, vật này ngươi cũng dùng đến rồi, đã vô dụng thì ngươi cũng nên chết đi!". Thiên Quân lạnh lùng nói, tam thú cũng không nói một lời lập tức gầm lên đánh về phía nàng, vừa rồi gặp đến thiệt thòi nên vô cùng hận Nguyệt Thần.
"Ngươi chết không được yên lành!". Nguyệt Thần lạnh lẽo nói. "Thái âm thế giới!". Lập tức lấy nàng làm trung tâm, một loại đen kịt nhưng lại vô cùng thần thánh lực lượng lao ra đem nàng bao phủ, nàng lấy Thái âm chi lực diễn sinh ra cực hạn Chung cực cấp độ mà thành tựu Hỗn độn cảnh, là một dạng cực đoan lực lượng.
"Oanh...". Ba cái Hung thú hung hãn vô cùng, công kích hủy diệt liền đã đánh lên Thái âm thế giới, chỉ là không có đem đánh tán đi. "Cái mai rùa này cũng quá cứng rắn đi!". Sư Minh gầm thét.
"Bản tôn đem tiền thế Thế giới hình chiếu tế ra còn để các ngươi phá mất thì không phải quá mất mặt?". Nguyệt Thần ngồi xếp bằng trong đó nhìn ra bên ngoài lạnh lẽo nói, nàng đem thế giới hình chiếu tế ra khi chưa đạt đến tu vi nhất định thì chắc chắn để lại di chứng rất lớn, thậm chí có khả năng làm ảnh hưởng đến đạo cơ ở kiếp này, không đến bất đắc dĩ nàng tuyệt sẽ không làm như thế. "Đợi đại năng tộc ta đến đây đem ta ra ngoài, mối thù hôm nay ta chắc chắn sẽ trả lại đầy đủ, Vũ Thiên Quân ngươi cứ đợi đi!". Nàng hai tay kết ấn, hai mắt nhưng lại oán độc vô cùng nhìn Thiên Quân nói.
"Muốn câu thông thế giới bên ngoài Trường sinh bí cảnh?". Thiên Quân hai mắt khẽ híp lại, Thanh Long lệnh lại tế ra, lực lượng phô thiên cái đại ép về phía Thái âm thế giới, cái sau nhưng vẫn không có rung động mảy may.
"Thái âm thế giới của ta và Trường sinh bí cảnh này về bản chất là cùng cấp độ, ngươi muốn lấy nó ép vỡ Thái âm thế giới là chuyện cười mà thôi!". Nguyệt Thần hai mắt khẽ híp lại nói.
"Hừ! Như vậy đâu!". Thiên Quân hừ lạnh một tiếng, bàn tay khẽ vươn ra chạm vào Thái âm thế giới, tâm thần khẽ động Bất hủ hải dương, hắn không tin Thiên đạo bản nguyên lực lượng cũng không làm gì được Thái âm thế giới này.
"Ngu xuẩn! Vũ Thiên Quân ngươi không ngờ lại là cái ngu...". Nguyệt Thần thấy thế thì lạnh lùng nói, chỉ là nàng liền trợn mắt như nhìn thấy quỷ. "Không thể nào...".
"Xuy...". "Xuy...". Bàn tay của Thiên Quân nhưng đang chậm rãi "chìm" vào Thái âm thế giới! "Xem ra ngươi khó thoát khỏi cái chết!". Thiên Quân cười lạnh nói.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com