Chương 512: Bắt đầu đánh giết!
"Hô! Còn có gần hai canh giờ khôi phục, xem như đủ rồi!". Vứt xuống một hộp gỗ Thiên Quân thở ra một hơi nói. Sau khi cùng Tích Thiền đặt xuống kế hoạch thì hắn liền luyện những hộp này, Thánh dược kia Thiên Quân còn chưa thu lại, muốn thu lấy hắn đương nhiên cần đưa đan dược cho Tích Thiền, bất quá hắn lại không có vật phẩm chứa đựng, Tử Di cùng Viên Vương Thiên cũng chỉ có mấy cái, chỉ có thể tự mình luyện chế sau đó phân loại đan dược bỏ vào trong đó chuẩn bị đưa choTích Thiền.
"Vù...". Một đoạn Lôi kiếp dịch lập tức xuất hiện trước mặt Thiên Quân, hắn tiêu hao nhiểu nhất chính là Linh hồn lực lượng, lấy Lôi kiếp dịch ra phục dụng chính là cách nhanh nhất mà không để lại di chứng gì, một lần hắn tu luyện cũng hao tổn khoảng năm trăm tích Lôi kiếp dịch, tỉ như lần này hắn khôi phục nhưng cũng dùng đến hai trăm tích, Linh hồn lực rất nhanh sẽ lại tràn đầy, loại này tiêu hao khủng bố cho dù là Bán bộ Hỗn độn cảnh cũng không có khả năng cùng Thiên Quân so đâu. Dù sao Lôi kiếp dịch cũng không phải dễ như vậy kiếm được, cũng không phải ai cũng có thể như Thiên Quân hắn có được tràn đầy Lôi kiếp dịch.
Từ lúc Thiên Quân luyện đan xong thì Tử Di cùng Viên Vương Thiên đều đã đến đây, hai cái sau đó liền ngồi một bên xếp bằng đả tọa, bọn hắn từ lâu đã trôi qua khiếp sợ Thiên Quân ý nghĩ, bản thân càng là bị Thiên Quân dụ vào Hung thú đại quân dưới trướng Tích Thiền. Hai người bọn hắn nguyên bản cũng là Yêu thú chi thân, biển đổi một chút khí tức liền cùng Hung thú bình thường cũng không khác biệt nhiều, hai người nhưng cũng xem như là trợ lực không nhỏ, chiến lực đều không kém Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai, hòa vào Hung thú đàn đương nhiên cũng có cực cường trợ lực.
Sau khi nhìn thấy Thiên Quân lại bắt đầu luyện mấy cái hộp kia thì hai người cũng không quấy rầy hắn, cho đến lúc thấy hắn ngừng lại luyện khí đang muốn lên hỏi thì lại thấy hắn đem ra một đoàn Lôi kiếp dịch há miệng cho nuốt xuống, đại khái liền có hơn hai trăm tích, nhất thời cả hai trợn trừng mắt khẽ hô. "Bại gia tử!". Nghĩ đến tên này nhưng có được tài phú quá mức đáng sợ, Trường sinh chi tử ném một cái liền là vạn cái, sơ lược tính toán tại chỗ sơ mạch này liền đã thu được hơn ba vạn cây Thánh dược, cho dù là một cái Hỗn độn cảnh đại năng muốn nuốt xuống đủ để nghẹn họng, tên này một chút cảm xúc cũng không có, hắn nắm tài phú lại có bao nhiêu?
Tử Di cùng Viên Vương Thiên nhìn nhau kinh sợ, cái trước nhìn cái sau khẽ hỏi. "Hắn đến từ Hạo Thiên Thần địa, lại có Đan đạo thành tựu đáng sợ như thế, không phải là sẽ được Y Thần đại nhân thưởng thức, cho xuống tài phú đi?". Nàng nhưng chỉ có thể nghĩ đến khả năng này. Tỉ như nàng tại trong Bất tử điểu tộc vị trí cũng rất đặc thù, chưa nói Bất tử điểu tộc thưa thớt, nàng càng là hậu nhân của một vị Hỗn độn cảnh Bất tử điểu tộc, thiên phú trác tuyệt, tài nguyên cơ hồ được đem đến là vô cùng vô tận chỉ cần nàng có khát cầu liền rất nhanh sẽ được đáp ứng, mặt khác nàng cũng cơ duyên vô cùng thâm hậu, tìm kiếm được vô số thiên tài dị bảo, kéo dài xuống dưới thì tích lũy cũng là một bút tài khoản vô cùng kinh người, thế nhưng còn xa không kịp Thiên Quân mấy ngày này thu được tài nguyên, thử hỏi bao nhiêu năm qua hắn sẽ lại có được bao nhiêu?
Nàng đương nhiên không đoán được Thiên Quân lúc này ngoài Lôi kiếp dịch cùng Thánh dược thu được gần đây ra thì cái gì cũng không có, hắn thời gian trước cũng không có chú tâm thu thập tài nguyên, tu luyện đều là dựa vào Lôi phạt lực lượng, Lôi kiếp dịch chính là thứ mà hắn dồi dào nhất, bất kể lúc nào cũng có một số lượng nhất định cất trong Thể nội thế giới, như lúc này tới nói liền đạt đến mấy trăm vạn tích, đủ để hình thành một cái Lôi kiếp trì nhỏ trôi nổi trong Thể nội thế giới.
"Có lẽ cũng không sai biệt đi!". Viên Vương Thiên cũng nuốt được bọt nói. Bọn hắn hai người đương nhiên cũng là một đường đối mặt với Thiên phạt mà lớn lên, chưa nói bọn hắn có được thiên phú trác tuyệt mà chính là bản thân bọn hắn cũng có rất nhiều gông cùm cần đánh phá, cơ hồ mỗi một lần đột phá đều gặp được Thiên phạt, thế nhưng thu được Lôi kiếp dịch cũng không nhiều, ít thì một ngàn, nhiều cũng khoảng hơn vạn, để bọn hắn tu luyện cũng có chút thiếu thốn, làm gì có thể như Thiên Quân một chút hao tổn tinh thần, Linh hồn mà đem Lôi kiếp dịch ra phục dụng, một lần liền là hai trăm tích?
Bất chợt Viên Vương Thiên ánh mắt cổ quái nhìn sang Tử Di thấp giọng nói nhỏ. "Ngươi nhưng đã là người của hắn, làm sao lại không đòi một chút nha?". Thế nhưng nàng này nói khiến cho Viên Vương Thiên suýt chút nữa muốn thổ huyết.
"Ngươi nói cũng đúng, ta làm sao lại quên mất!". Tử Di mắt đẹp lấp lánh như có điều suy nghĩ cười duyên nói.
"...". Viên Vương Thiên ánh mắt lóe lên khiếp sợ điên cuồng, Tử Di đường đường là Bất tử điểu tộc thiên kiêu, lúc này lại vì tài nguyên đó mà có biểu hiện này, nói ra cho Yêu tộc biết chỉ sợ nổi lên sóng lớn, Bất tử điểu tộc chỉ sợ cũng muốn chui xuống đất cho đỡ hổ thẹn. Đương nhiên, nếu tin tức Tử Di nàng đã bán thân cho Thiên Quân truyền đi thì có lẽ cũng không chỉ có chuyện như thế đi? Bất tử điểu tộc Hỗn độn cảnh đại năng có lẽ sẽ đánh đến Hạo Thiên Thần địa hỏi cái rõ ràng sổ sách ah!
"...". Hai ngươi trao đổi đương nhiên cũng không có bị Thiên Quân nghe thấy, trọn vẹn hai canh giờ sau hắn một lần nữa mở mắt ra, ánh mắt trong suốt rõ ràng như là tinh thần chói lọi, khóe miệng khẽ vểnh lên, đã đến lúc làm cái ý nghĩ điên cuồng kia.
"Vũ huynh!". Thiên Quân tỉnh lại thì Tử Di cùng Viên Vương Thiên cũng đứng lên chạy lại cười chào hỏi.
"Chuẩn bị tốt chứ! Sắp đến lúc rồi!". Thiên Quân cười cười nói. Hắn từ lúc luyện khí xong đã cảm nhận được cả đoạn sơn mạch này không khí biến đổi, Hung thú khí tức khắp nơi tràn ngập giống như đang ở triệu tập tập hợp, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng thú hống truyền đi thông điệp nào đó.
"Uhm!". Tử Di cùng Viên Vương Thiên gật đầu. "Ta còn không có nhìn thấy Hung thú đàn đánh giết bao giờ, hóa ra lại giống như Thú triều tiến đến, khủng cảnh chi e vô cùng đồ sộ!". Viên Vương Thiên có chút than thở nói.
"Cái này cũng dễ hiểu, Hung thú đàn số lượng vô cùng khủng bố, là chủng tộc phô diễn sức mạnh, bọn hắn gợi nên thú triều đánh giết mới là phương pháp nhanh nhất dể tiêu diệt địch nhân!". Tử Di ánh mắt đầy dị thải nói. Lần này nàng nhưng lẫn vào tràng cảnh đồ sộ này, cảm giác liền có chút khác lạ.
"Vũ Thiên Quân các hạ! Ngươi đã chuẩn bị ổn thỏa?". Ba người còn đang nói chuyện thì hư không chợt rung động, Tích Thiền thân hình to lướn đã đứng trước mặt bọn hắn ầm ầm nói.
"Đã xong!". Thiên Quân cười nói. "Đây là Thánh đan của Mạch chủ, ta đã đem tên cùng công dụng mỗi loại đan dược để trong hộp gỗ, Mạch chủ có thể lập tức kiểm tra!". Hắn tiếp đó ném ra một cái trữ vật giới chỉ cho Tích Thiền.
"Ồ?". Tích Thiền ánh mắt biến đổi, lực lượng khẽ động liền đã đem trữ vật giới chỉ cho cầm xuống. "Được! Vũ Thiên Quân các hạ ta tin tưởng, tiếp đó ngươi muốn nhưng thế nào lẫn vào đàn của ta?".
"Ha ha, hãy để như bình thường, Tích Thiền mạch chủ cứ cùng đầu lĩnh kia chém giết, ta trước sẽ giải quyết một chút chủ lực của bên kia, sau đó sẽ đến cũng ngài hội hợp, nhất cử đem tên kia đánh giết!". Thiên Quân ánh mắt lấp lánh cười đầy tự tin nói.
"Tốt! Như vậy thì xuất phát đi!". Tích Thiền giống như cũng cố ý nghĩ này, một chút suy nghĩ cũng không đã lập tức đáp ứng, thân hình đạp không muốn đi về phía dưới đỉnh núi, dĩ nhiên là muốn bắt đầu chỉ huy Thú triều đánh đến chỗ Sơn mạch địch nhân.
"Mạch chủ chậm chút!". Thiên Quân thế nhưng lại vươn tay gọi lại, hắn nhưng còn có ý nghĩ khác. Tử Di cùng Viên Vương Thiên cơ bản là không nói gì, đều nghe theo Thiên Quân phân phó, lúc này cũng kinh ngạc nhìn Thiên Quân, lại còn có chuyện khác?
"Vũ Thiên Quân các hạ còn có chuyện gì?". Tích Thiền đầu lớn quay lại nhìn Thiên Quân nghi hoặc, bọn hắn đại quân nhưng đã bắt đầu di chuyển rồi.
"Ta muốn biết trong đại quân của Mạch chủ có bao nhiêu Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai? Lại có bao nhiêu Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất?". Thiên Quân ánh mắt lấp lánh cười cười nói.
"Hử?". Tích Thiên ánh mắt khó hiểu nhìn Thiên Quân, chính là Tử Di cùng Viên Vương Thiên ánh mắt cũng đầy cổ quái, Thiên Quân không lẽ muốn ước lượng chiến lực của phía bên mình sao?
"Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai có một trăm hai mươi tám, Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất bốn trăm mười ba cái! Vũ Thiên Quân các hạ có chuyện gì nữa sao?". Tích Thiền nghi hoặc nhưng cũng không dấu diếm nói. Cái này Thiên Quân nếu muốn biết thì lát nữa sẽ có thể nhìn thấy, dấu cũng vô dụng. Đem nói ra vẫn hơn đi.
"Hít...". Tử Di cùng Viên Vương Thiên ánh mắt co rụt hít vào một ngụm khí lạnh, vốn biết đoạn sơn mạch này Hung thú Hư vô cảnh nhiều vô cùng nhưng cũng không ngờ được đạt đến con số khiếp người này, đại quân này đừng nói là tại Trường sinh bí cảnh, cho dù là tại bên ngoài Ngao Thần tinh không cũng là một chi quân đội vô cùng mạnh mẽ, hai người trán đại hãn trận trận, bọn hắn trước đó nhưng là theo Thiên Quân muốn đánh hạ chỗ sơn mạch này, cái này ý nghĩ đúng là đáng sợ! Mà đây chỉ là một phần mười của Thánh dược viên mà thôi, cái này Trường sinh bí cảnh cất giữ một cỗ lực lượng đáng sợ cỡ nào?
"Hắc hắc, ta trước tiên cho Mạch chủ mượn những này, sau đó nên là trả cho ta!". Thiên Quân cười hắc hắc không để ý, tinh thần chợt hoảng hốt chốc lại lại ném cho Tích Thiền một cái Nhẫn trữ vật.
"Đây là... Hít...". Tích Thiên linh thức đảo qảu đầy nghi hoặc sau đó liền hít vào một ngụm khí lạnh, vật này nó có nghe nói là tồn tại trong Trường sinh bí cảnh nhưng Thánh dược viên lại không có xuất hiện, ánh mắt nhìn về phía Thiên Quân nhưng càng là biến hóa thận trọng hơn, đồng thời với đó, nó đương nhiên cũng minh bạch ý tứ của Thiên Quân, chân thành nhìn Thiên Quân hơi chút cúi đầu. "Đa tạ!". Có vật này nhưng có thể giảm bớt thương vong rất nhiều.
"Ha hả, xem như đền bù lại sai lầm trước đó của ta!". Thiên Quân cười cười nói. "Sau đó trả lại cho ta liền được!".
"Đương nhiên!". Tích Thiên gật đầu sau đó thân hình xoát lên một cái liền biến mất. Ngoại trừ Thiên Quân ra thì Tử Di cùng Viên Vương Thiên đều nghi hoặc nhìn sang Thiên Quân, cái sau nhưng không cho bọn hắn biết, bọn hắn cũng không thể mặt dày đi hỏi được nha, đầy một búng nghi hoặc nhìn bóng lưng của Thiên Quân.
"Đi thôi! Đừng để bỏ mạng trong thú triều nha!". Thiên Quân nhưng không để ý bọn hắn, khí tức chợt biển đổi, Kim bằng hóa thân lại hiện ra, hù hai người phía sau một trận kinh hãi không thôi, Thiên Quân trước đó nhưng là một cái Nhân tộc chính thống, lúc sau thế nhưng lại hiển hóa ra Hung thú bản thể? Cái này là có chuyện gì?
"...". Kinh dị chốc lát mà thôi, hia người lập tức hóa ra bản thể, một cái Bất tử điểu tử sắc mỹ lệ tràn ngập, một cái khác lại là Kim viên khổng lồ, cao đến năm mươi trượng, thân hình cũng lao xuống đỉnh núi cùng đàn Hung thú bên dưới hội hợp, những ngày này hai người không ít lần hiện ra bản thể, Hung thú đàn này cơ hồ dã quen với bọn hắn. nếu không chỉ e liền là công kích vô cùng.
"Hống...". "Hống...". Thiên Quân ba người sau khi lẫn vào Hung thú đàn thì cũng như một thành viên trong đó, Thiên Quân cùng Tử Di lẫn vào phi cầm nhóm. Viên Vương Thiên lẫn vào tẩu thủ nhóm, nếu không có đặc biệt nhìn kỹ thì cho dù là Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư Hung thú cũng không có khả năng nhìn ra chút nào sơ hở.
Từng tôn cự thú bản thể như là một ngọn núi nhỏ đứng đầy dưới chân rìa sơn mạch, sau đó nửa canh giờ trì hoãn thì một tiếng "Hống..." kinh thiên động địa vang vọng cả thiên địa, tiếp đó một loại đạo vận cổ quái lan tràn, loại đạo vận này như là kích thích, cho dù là Thiên Quân cũng có chút kinh ngạc, hắn lại có cảm giác muốn bùng nổ, muốn tìm chỗ phát tiết, cảm giác này với hắn cũng không sâu, thế nhưng với Hung thú lại như mệnh lệnh triệu hoán, lập tức là từng tiếng hống đáp lại.
"Hống...". "Hống...". Hàng ngàn cự thú cùng hống lên, có thể thấy khung cảnh đồ sộ. Tiếp đó Hung thú đàn bắt đầu chạy về một phương hướng, Thiên Quân đương nhiên cũng chạy theo, hắn tuy không hiểu mệnh lệnh kia nhưng có thể chạy theo đàn, cơ bản là không có sơ hở nào có thể bắt bẻ.
"Đây là đầu lĩnh Hung thú mới có kỹ năng, Khống thần!". Đột nhiên một đạo truyền âm vang vào trong tai Thiên Quân. "Đây là một loại giống như bản năng của Thú loại, chỉ cần nắm giữ bầy đàn một thời gian, Hung thú đầu lĩnh sẽ tự động lĩnh ngộ cái này!". Thanh âm thanh thúy này đương nhiên là Tử Di đang cho Thiên Quân truyền tin nhằm giải thích.
"Ồ? Thú vị thật!!". Thiên Quân kinh ngạc gật đầu, sau đó nhưng có chút thả ra tinh thần cảm nhận loại đạo vận này, theo như Tử Di nói đây là một loại bản năng, tức là cũng như truyền thừa huyết mạch, đáng lý ra Thiên Quân không có khả năng học tập, thế nhưng hắn lại có cảm giác hắn có thể hiểu được, lĩnh ngộ một chút thậm chí có thể đem cho bản thân sở dụng.
"Hống...". Thiên Quân một bên đi theo đàn Hung thú, một bên nhưng lại cảm nhận loại đạo vận kia, hắn có chút nắm chắc thì đột nhiên một tiếng thú hống đánh thức hắn, không biết cố phải ảo giác hay không hắn nhưng có cảm giác tiếng thú hống này khác hẳn tiếng thú hống của đàn Hung thú do Tích Thiền dẫn dắt mà hắn đang đi theo, ánh mắt nhìn lại thì thấy đàn Hung thú đã chạy đến một đâị đại Sơn mạch khác, chỗ kia có mấy cái Hung thú nhỏ yếu tại sợ hãi gầm thét, chỉ là chỉ hét được một tiếng đó mà thôi, lập tức đã bị vô tình giết chết.
"Hống...". Tiếp đó lại một tiếng oanh minh, Hung thú đàn lập tức như dòng nước đánh về phía sơn mạch kia, dĩ nhiên là Tích Thiên muốn tại lúc xuất kỳ bất ý đánh cho bầy đàn của kẻ địch tổn thất nặng nề, chiếm lấy tiên cơ.
"Gầm!". Chớp mắt sau đó một tiếng gầm rú từ chỗ sâu bên trong Sơn mạch vang lên, dĩ nhiên là Hung thú đâì lĩnh kia đã phát hiện ra đàn của Tích Thiền đang xâm nhập lãnh địa của nó, từ tiếng gầm kia Thiên Quân lại có thể nghe được tức giận tâm tính.
"Vũ Thiên Quân các hạ! Ta rất nhanh sẽ cùng Ma Lâm khai chiến, ngươi tùy thời hỗ trợ đàn của ta, đại ân này ta sẽ không bao giờ quên!". Thiên Quân ánh mắt đang híp lại nhìn Sơn mạch phía trước thì một đạo âm thanh truyền vào trong tai hắn, âm thanh này đương nhiên không phải của Tử Di, là của Tích Thiền.
"...". Thiên Quân nhưng cũng không đáp lại, hắn xem ra đã đánh giá thấp thù hận của hai chỗ sơn mạch này, Tích Thiền nhưng lại mượn nhờ tay hắn, chỉ e là đã ở cục diện không chết không thôi.
"Oanh!". Sơn mạch chỗ sâu nổ vang, một giọng nói thông cuồng đầy tức giận vang lên. "Tích Thiên! Ngươi bỉ ổi!". Hung thú cho dù lại không cố gắng khai phas linh trí thì đến tu vi nhất định cũng sẽ có cực cao trí tuệ, tỉ như Sơn mạch này Mạch chủ Hung thú, nó thình lình là một cái Hung thú Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư!
"Ma Lâm ngươi mau ra đây nhận lấy cái chết!". Tích Thiền thanh âm cũng ầm ầm vang vọng, nhất thời hai cỗ khủng bố khí cơ đã lao lên thiên không, chớp mắt va chạm.
"Oanh!". Hư không sụp xuống, hai tôn khủng bố cự thú tại trong hư không loạn lưu điên cuồng chém giết.
Hai chỗ sơn mạch Hung thú đã bắt đầu diện rộng khai chiến, đàn của Tích Thiền dưới tình trạng điều binh thần tốc, đối thủ của nó còn chưa kịp phản ứng đã chịu đến thiệt hại nặng nề, đàn của Tích Thiền lập tức chiếm được tuyệt đối ưu thế!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com