Chương 346: Đại năng chuyển thế!

Ma Thần Thiên Quân

Chương 346: Đại năng chuyển thế!

"Các ngươi đều phải chết! Tà Thần đệ lục kiếp!". Một giọng nói thô bạo nhưng vẫn không che dấu được tà dị vang vọng cả một vùng thiên địa, theo đó Tử ý tràn ngập khắp cả một vùng thiên không.

"Cái gì...". Thiên Quân con ngươi co rụt nhìn lại chỗ Cường cùng Tà Thần đánh giết. Tà Thần vốn dĩ chính là bị Cường đè lên đánh, lúc này không biết lấy đâu ra lực lượng đột nhiên thể hiện ra kinh thiên uy áp khiến cho Thiên Quân ở khoảng cách nhất định cũng cảm thấy áp lực to lớn, chỉ riêng khí thế uy áp kia đã cho thấy Tà Thần tu vi lực lượng thậm chí còn cao hơn cả Thiên Quân cùng Cường rồi! Bất quá điều này có thể sao?

Thiên Quân kinh hãi thì những kẻ khác đang bị Thiên Quân đè đánh cũng không một cái ngoại lệ, bọn hắn đều hãi nhiên biến sắc nhìn phía đó, nếu Tà Thần có lực lượng cấp độ đó dĩ nhiên từ trước đã đem ra sử dụng cùng Cường phân cao thấp rồi, làm gì còn cần đến lúc này mới đem ra sử dụng? Bất quá tiếp theo liền khiến bọn hắn không thể không lau mắt mà nhìn rồi.

"Oành!". Phô thiên cái địa lực lượng bỗng nhiên tràn ra khiến cho hư không cũng bị gấp khúc đè nén thành một đoàn, một tiếng nổ lớn kinh hồn vang lên, một bóng đen cũng từ đó bay ra đụng vỡ một đường dài không gian đen kịt, không những là Thiên Quân mà tất cả sinh vật khác nhìn thấy cảnh này đều kinh hãi không thôi, bóng đen kia lại chính là Cường! Hắn bị đánh bật lùi về phía sau!

Cường hai tay chắn lại trước ngực như bị lõm xuống một chút, khóe miệng cũng là chảy ra máu tươi đỏ thẫm, hai con ngươi nhưng là không tin tưởng nhìn phía tử ý tràn ngập kia. Hắn một chiêu của Tà Thần cũng không tiếp được?

"Ngươi là ai?". Cường chân đạp hư không mấy cái mới miễn cưỡng ổn định thân hình ngẩng đầu nhìn phía xa xa Tử ý nghiên nghị, tiếp đó giọng nói bén nhọn vang lên từ miệng hắn. "Không đúng! Quả nhiên là ngươi...".

"...". Biến cố bất ngờ khiến Thiên Quân cũng kinh ngạc, hắn liền bỏ qua năm bị thiên kiêu, tâm thần ý thức đều là tập trung nhìn vào chỗ tử ý khí trung tâm, bên trong đó hắn có thể cảm nhận rõ ràng ở đó có một tồn tại có thể uy hiếp đến tồn vong của bản thân. "Khí tực thật là kỳ quái!". Hắn khẽ lẩm bẩm. Khí tức kia cùng Tà Thần tương tự nhưng Thiên Quân có thể chắc chắn đó không phải Tà Thần Âu Dương Linh Anh kia, cũng không phải Tà Thần kia vận dụng cái gì bí pháp, chỉ vì một thứ, tên kia không phải Nhân tộc! Chỉ là Thiên Quân không giải thích được một điều đó là nguyên bản Tà Thần đâu? bên trong Tử ý chỉ có một đạo sinh mệnh khí tức mà thôi.

"Bí ẩn Lam y cường giả, Vũ Thiên Quân... Bản đế thật không ngờ các ngươi có thể bức ta đến một bước này, các ngươi có thể tự ngạo!". Tử ý bên trong vang lên một tiếng nói đơn giản nhưng tà dị vang vọng cả một vùng thiên không rộng lớn, giống như hắn có thể hiệu lệnh cả thiên địa này, cả thiên địa cũng vì một câu nói đó mà biến sắc!

Tử ý tản ra xuất hiện một cái thanh niên tỏa ra tử ý tràn ngập, hắn một thân tử y bao phủ toàn thân, dáng người thon dài, khuôn mặt hoàn mỹ không chút tì vết, đặc biệt chính là hai con ngươi quỷ dị biến thành màu tím không có chút nào đồng tử, đơn thuần nhất một màu tím mà thôi, ngoài đó ra hắn cùng trước đó Tà Thần Âu Dương Linh Anh không có bao nhiêu biến đổi, khác nhau nhiều nhất chính là khí chất.

Đặc biệt nhất đó là tu vi mà hắn đang thể hiện ra tuyệt đối đã vượt ra Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba tầng thứ, tuy rằng còn xa xa mới có thể đặt chân Hỗn độn cảnh nhưng chính là một cái hàng thật giá thật Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư! Không những thế chỉ sợ ở trong tầng thứ đó cũng đứng ở hàng ngũ đỉnh cao!

"Tà Thần, ngươi làm sao...". Đông Phương Giang Hạ con ngươi co rụt nhìn Tà Thần nghi hoặc. Tà Thần hiện thân thì Đông Phương Giang Hạ là kẻ ở đây có phản ứng kịch liệt nhất, hắn cùng Tà Thần có quen biết nhiều nhất nên cũng hiểu đối phương nhất, Tà Thần lúc này cùng Tà Thần lúc trước như thay đổi một người nhưng hắn vẫn có thể khẳng định đây là Tà Thần không sai được.

Ngoài Đông Phương Giang Hạ ra thì cho dù là Thiên Quân hay Cường cũng không nhìn ra cái gì, chính như Thiên Quân thấy đây đã không đơn thuần là Tà Thần nữa, đặc biệt nhất đó là khí tức của kẻ này cùng khí tức của ấn ký đánh vào thức hải của Vũ Thế Nguyệt giống nhau y đúc.

"Trước tránh qua một chút, để ta cho hai vị sánh vai đệ nhất thiên kiêu biết một chút hậu quả khiến ta hiện thân chúng ta sẽ rời đi!". Tà Thần hơi chút ngẩng đầu nhìn phía Đông Phương Giang Hạ gật đầu nói. Lấy hắn khí tức lúc này thể hiện ra khí thế quả thực có tự tin làm được điều này!

"Đế? Các hạ đã có thực lực cỡ này ngày đó nhưng lại xuất thủ đánh lén Tiểu Nguyệt, không phải quá đánh mất phong độ rồi?". Cường nhíu mày trầm giọng nói. "Muốn cho ta nếm thử hậu quả một chút liền rời đi... Dễ nói ah!". Hắn đưa tay lau đi khóe miệng máu tươi lành lạnh nói.

Vừa nói ra thì Thiên Quân cũng chợt hiểu ra, Cường chủ chốt tìm đến Tà Thần dĩ nhiên là trước đó đã nắm được gì đó, cho dù bức ra Tà Thần ở trạng thái này cũng không quá kinh ngạc bao nhiêu.

"Ha ha ha, các ngươi cùng ta tu vi chênh lệch quá lớn, các ngươi cho dù lại nghịch thiên cũng không làm gì được ta, bức bản đế đến mức này không đòi lại chút lợi tức thì làm sao ta có thể bỏ qua đây?". Tà Thần cười tà dị nhìn qua Cường sau đó liếc sang nhìn Thiên Quân nói. Trong lời nói không chút nào che dấu tự tin. "Nếu không may các ngươi có chết đi cũng không có ai trách gì được bản đế rồi!". Hắn khóe miệng ý cười chợt thu lại như thay đổi một người khác băng lãnh nói. "Chết!".

Tử khí tràn ngập, kinh thiên uy áo chượt hàng lâm áp về phía Thiên Quân cùng Cường, đứng mũi chịu sào nhất là Cường thân hình cũng chợt lui mạnh, dĩ nhiên Tà Thần lực lượng cũng khiến hắn kiêng kị không thôi.

"Vũ huynh cẩn thận hắn tà đồng!". Cường nghiêm nghị nhìn Thiên Quân khẽ truyền ầm. "Bát hoang đồ!". Khẽ quát một tiếng thì dưới chân hắn một cái đồ án cũng chợt hiện, lực lượng từ đó lập tức đẩy ra một khu vực mấy chục trượng không cho Tử khí tiến vào.

"Vô cực thiên đồ!". Cường lui lại như vậy thì Thiên Quân cũng không ngu ngốc đi khinh thường, dưới chân Vô Cực thiên đồ chợt hiện. Thiên Quân cùng Cường lúc này bất ngờ lại có chút tương đồng, dưới chân cả hai lúc này cùng đều xuất hiện một cái đồ án!

Cả hai đứng lăng lập hư không đứng hai đầu một trước một sau Tà Thần, về phần năm vị thiên kiêu khác bị bọn hắn "hồn nhiên" quên đi.

"...". Tà Thần đột nhiên đẩy lui Cường sau đó lại có xu thế một mình chèn ép hai người Thiên Quân cùng Cường khiến cho những kẻ khác đều như lâm vào đại mộng, biến hóa nhanh chóng khiến bọn hắn đều không thể tin vào mắt mình, chuyện này không phải là mơ đi?

"Lại có thể sở hữu thiên đồ!". Tà Thần nhìn thấy Cường cùng Thiên Quân thủ đoạn thì cũng kinh ngạc không thôi, con ngươi tử ý tràn ngập chăm chú nhìn lấy Thiên Quân, dĩ nhiên đối với Cường có thiên đồ cũng không mấy kinh ngạc, giống như đã biết từ trước, lúc này lại chứng kiến Thiên Quân cũng sở hữu thiên đồ thì cũng không dấu được vẻ ngoài ý muốn. "Không trách ngươi cũng cường đại như thế!". Hắn nhìn Thiên Quân ý vị thâm trường nói.

"Ha ha, như vậy cũng không nhọc các hạ bận tâm!". Thiên Quân cười ngặt nghẽo nói. Kẻ này cường đại Thiên Quân liền có thể phán đoán, bất quá không biết vì lý do gì Thiên Quân có cảm giác kẻ này cố kị rất nhiều, không dám ngang nhiên cùng Thiên Quân hai người bọn hắn chém giết, mặt khác kẻ này chính là đầu sỏ lần thứ hai muốn hãm hại Cô cô hắn, làm sao có thể dễ dàng từ bỏ ý đồ. "Các hạ thủ đoạn thông thiên lại không ngại thân phận đi hạ xuống cái kia độc ác ấn ký vào thức hải của Cô cô ta, nếu không phải Lê huynh kịp thời cứu chữa chỉ e cô cô ta sớm đã hương tiêu ngọc vẫn rồi...". Hắn hai con ngươi nhìn xoáy vào Tà Thần lành lạnh nói.

"Đã làm đại sự dĩ nhiên không câu nệ tiểu tiết, ta lúc này không tiện vận dụng sức mạnh, bất đắc dĩ mà thôi!". Tà Thần không sao cả lạnh nhạt nói. Trong mắt hắn sinh mệnh giống như cũng không có bao nhiêu ý nghĩa.

"Tà ngục trấn thiên!". Tà Thần tay phải khẽ phất đánh ra mấy đạo phức tạp ấn ký, một loại kỳ dị lực lượng xuất hiện lan tràn giữa hư không tiến về phía Thiên Quân cùng Cường, dĩ nhiên là muốn lấy một người lực lượng cùng lúc chặn đánh hai người Thiên Quân.

"Hừ!". Thiên Quân hừ lạnh một tiếng, dưới chân Vô cực thiên đồ cũng chấn động một cái, hư không như bị nhấn xuống tạo ra những chấn động như từng đợt gợn sóng lan tràn đối kháng cùng loại kỳ dị lực lượng mà Tà Thần phát ra. Cường phía bên kia lại càng thêm bá đạo, Bát hoang đồ giống như đon gió lớn lên không ngừng vươn ra những xúc tu đâm vào bốn phương tám hướng hư không, những dao động kỳ dị mà Tà Thần lực lượng tạo ra gặp phải những xúc tu này vậy mà cũng không thể tiến thêm một bước, ba người bọn hắn còn chưa chính thức đánh lên đã tạo nên một cảnh quan vô cùng hùng vĩ.

Nếu nói thiên không như biển thì Tà Thần chính là đứng nơi trung tâm không ngừng tạo nên sóng gió quấy động cả biển khơi, trên đó Thiên Quân như một cái cự thuyền không chút e ngại sóng dữ, mặc cho sóng có bao nhiêu bá đạo cũng không thể lay động được cự thuyền mảy may. Trên mặt biển lúc này còn tồn tại một mặt khác cự đảo, cự đảo này không ngừng thể hiện độ cao của mình, mặc cho sóng có bao nhiêu lớn cũng không có khả năng che lấp đi sự tồn tại của nó. Nhìn từ bên ngoài có thể thấy, giữa tử hải tồn tại hai chỗ khác biệt, một khu vực do bạch sắc quang mang chiếm đóng, một khu vực do tử thanh sắc chiếm đóng, cho dù tử khí chiếm lấy ưu thế tuyệt đối nhưng không có cách nào xóa đi sự tồn tại của hai loại quang mang kia, dĩ nhiên liền rơi vào trạng thái giằng co.

Ba cái không xem ai ra gì tại chỗ đấu pháp thì những kẻ nhìn thấy đều dại ra, thân hình đều không tự chủ lùi lại một khoảng cách đi ra U hải phạm vi, ba tên kia còn chưa thực sự đánh lên nhưng thể hiện ra lực lượng đã vượt ra tầng thứ bọn hắn có thể tham dự vào, chính là hai vị Hư thiên bí cảnh bản dân đạt đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai đỉnh phong trung niên nhân cùng mỹ phụ cũng không ngoại lệ, bọn hắn không những lui lại mà còn âm thầm đánh ra ấn quyết truyền tin, không sai biệt lắm là muốn đem chuyện ở chỗ này thông báo cho Vô Đạo lão nhân kia biết.

"Vừa mới nắm giữ Thiên đồ đã có uy năng cấp độ này, các ngươi cho dù là ở đó cũng là đỉnh cấp yêu nghiệt rồi, thật không biết vùng thiên địa này làm sao có thể dựng dục ra!". Tà Thân con ngươi tử sắc lập lòe quang mạnh nguy hiểm lành lạnh nói. "Bất quá như vậy bản đế lại càng muốn giết các ngươi, cướp các ngươi đạo quả có lẽ có thể đền bù đệ lục kiếp của ta!".

"...". Thiên Quân mày khẽ nhíu lại, con ngươi co rụt nhìn Tà Thần. Kẻ sau nói hắn cái hiểu cái không nhưng có thể hiểu chút đó là tên kia có ý đồ với Vô cực thiên đồ của hắn và Bát hoang đồ của Cường, về phần chỗ kia hay cái gì đệ lục kiếp Thiên Quân một cái cũng không hiểu, tất thảy tri thức mà hắn có giống như còn không có đề cập đến, cho dù là Thái sơ sinh linh truyền thừa cũng không có chút tương quan nào.

"Ngươi là Tà Thần tiểu tử kia kiếp trước?". Cường lúc này lại bất ngờ mở miệng nghi hoặc. Tại chỗ này hiện thời cũng chỉ tồn tại có ba cái bọn hắn, nếu để kẻ khác nghe thấy không biết có cảm tưởng gì nhưng khi Tà Thần nghe vậy thì hơi chút ngoài ý muốn ngẩn ra nhìn sang Cường.

"Lại có thể nhìn ra bổn đế quá khứ?". Tà Thần hơi chút cười cười nói. Dĩ nhiên đối với việc Cường nhìn ra hắn kiếp trước cũng không có bao nhiêu để ý. "Bất quá như vậy ngươi các chết nhanh hơn mà thôi!". Nói đoạn hắn há miệng khẽ phun ra mấy điểm sáng tử quang bắn về phía Cường, thân hình cũng hòa vào tử khí xung quanh biến mất.

"Hừ!". Cường hừ lạnh một tiếng, quanh thân Tử thanh khí sắc tràn ngập càng thêm bá đạo. "Ngươi nếu là toàn thịnh ta liền quay đầu toàn lực bỏ chạy, thế nhưng ngươi cái này vưa mới thức tỉnh liệu có thể vận dụng được bao nhiêu lực lượng? Vô hạn thánh chiến!". Khí tức của Cường cũng theo đó một đường kéo lên, tu vi vẫn là Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất đỉnh phong thế nhưng lực lượng lại như điên cuồng đề thăng đạt đến mức độ khó có thể hình dung, tên này dĩ nhiên đã dùng đến thủ đoạn cường đại nhất mà mình có thể vận dụng đến cũng Tà Thần đối kháng rồi.

"Đại năng chuyển thế?". Thiên Quân đáy lòng khẽ hô, hai con ngươi nhưng là trợn chừng nhìn phía Tà Thần vừa biến mất kia, Tà Thần không biết là tình huống làm sao nhưng lúc này giống như thức tỉnh trở thành một cái hoàn toàn khác, không những là khí chất cùng tính cách mà tu vi cũng biến đổi kịch liệt, đến lúc này Thiên Quân có thể chín thành nắm chắc Tà Thần là một cái đại năng nào đó chuyển thế, lúc này giống như bị cưỡng ép thức tỉnh, mà nguyên nhân dĩ nhiên là bị Cường uy hiếp đến tính mạng mới bất chấp tất thảy cưỡng ép thức tỉnh, điều này sẽ lại hậu quả nghiêm trọng. Thế nhưng Thiên Quân hắn lại càng thêm khó hiểu, không phải là Luân hồi bị đánh vỡ rồi sao? Như thế nào lại có đại năng có thể chuyển thế rồi? Cường đại như Thái sơ sinh linh cũng không chuyển thế trùng sinh được, Tà Thần lại có thể thì không phải nói lên Tà Thần kiếp trước thực lực còn kinh khủng hơn nhiều so với Thái sơ sinh linh??

"Hừm! Không nghĩ được nhiều như thế...". Thiên Quân linh quang cũng chỉ chớp nhoáng mà thôi, bất kể Tà Thân kiếp trước là ai cũng không quan trọng, kiếp này chú định là kẻ địch của hắn thì dĩ nhiên không thể nhượng bộ, đơn đã độc đấu Thiên Quân quả thật không có tự tin chiến thắng được Tà Thần nhưng ở đây còn có một kẻ khác không kém hắn, hai cái liên thủ chưa hẳn đã không có sức cùng Tà Thần đánh một trận. Hắn thân hình loáng lên biến mất, đương nhiên là muốn hợp lực cùng Cường đánh giết Tà Thần rồi!

Tà Thần tu vi thể hiện ra chính là Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư nhưng bất kể là Cường hay Thiên Quân cũng đều có thể chắc chắn, cái trước tuyệt đối không có khả năng phát huy được toàn bộ tu vi đó, không những thế, cưỡng ép thức tỉnh chắc chắn sẽ có hậu quả không nhỏ. Một trận đánh kinh thiên động địa là không thể tránh khỏi.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com