Chương 126: Quỷ Nha đảo bí mật (1)
"Thái Thương gia bây giờ như thế nào?". Hắn đột nhiên nghĩ đến khả năng gia tộc gặp phải biến cố cự đại mà suy giảm, hai mươi vạn năm có thể xảy ra vô số chuyện ah.
"Cường đại! Rất cường đại!". Vũ Thiên Quân có chút nghiêm túc nói. "Thương, Tuyệt nhị Thánh đều đạt đến Thánh tổ bước thứ chín cực hạn tu vi, đương thế Nhân tộc không ai sánh bằng, tinh không cự đầu thế lực nên tính Thái Thương gia ngươi là một cái!".
"Ồ? Ha ha! Vậy tiểu tử ngươi cũng dám nói diệt ta Thái Thương gia?". Thái Thương Vân Thần nghe vậy thì đột nhiên tức giận cười, ban nay hắn còn xem tên này lạc một cái hạt giống rất tốt của Nhân tộc, không những Thiên phú xuất trúng mà tính tình, ý chí đều rất tốt, thế nhưng không ngờ lại là một cái ngông cuồng tự phụ vô cùng ah, làm sao hắn không tức giận cho được.
"Ha ha! Nếu ngươi hay Thái Thương gia ngươi có Hư vô cảnh đại năng ta thấy liền tránh, thế nhưng ngươi nghĩ có khả năng sao?". Vũ Thiên Quân cũng không mấy phản ứng cười nói, Thái Thương Vân Thần nếu biết hắn cường đại như thế nào chắc không khịt mũi khinh thường vậy ah.
"Ngươi là ai?". Thái Thương Vân Thần lúc này mới nhận ra trước mắt tiểu tử nhìn như Thiên đan cảnh làm sao có thể đi đến đây nhẹ nhàng như vậy ah? Nhân tộc muốn đến được chỗ này chí ít cũng phải có Thần cảnh tu vi trở lên, mặt khác thấy được hắc động mát đi vào cũng không dễ, thế nhưng tiểu tử này chỉ có Thiên đan cảnh? Chắc chắn là ẩn dấu tu vi, không những thế ẩn dấu mà chính hắn cũng không nhận ra... Thủ đoạn không phải người thường có thể làm được!
"Huh...". Vũ Thiên Quân kinh ngạc, Thái Thương Vân Thần độ nhiên lại đổi chủ đề ah. "Xem như một cái Nhân tộc hai mươi tuổi đi". Hắn cười nhạt nói.
"Ngươi cũng biết chuyện ở Thái cổ?". Thái Thương Vân Thần lại hỏi.
"Biết một chút! Thái cổ chủng tộc cường giả vô số, ngày nay không thể sánh bằng". Vũ Thiên Quân nhíu mày nói. "Tinh không phá vỡ cũng là do bọn hắn...".
"Huh! Vậy đi, ta cũng không quản chuyện ngươi cùng ta gia tộc nháo, ta tin tưởng ta gia tộc sẽ không làm trái tổ huấn!". Thái Thương Vân Thần đột nhiên đổi giọng nói. Đây là một loại tín niệm, đã hai mươi vạn năm một mình suy tư hắn đã hiểu thêm được rất nhiều, nếu không có chuyện bắt buộc hắn sẽ không rời chỗ này. "Ngươi nếu đã biết chuyện Thái cổ tin tưởng cũng biết bọn hắn Thái cổ chủng tộc đi đâu ah..".
"Huh! Coi như bọn hắn bị hạn chế đi! Năm đó Hỗn độn đại năng đa số mang theo tộc nhân trốn vào các cấm địa, Hư vô cảnh không hiểu trốn đi...". Vũ Thiên Quân cũng không để ý chuyện Thái Thương gia nữa nói, hắn cũng đã gặp một cái Hư vo cảnh, tuy rằng không biết tên kia là cái gì chủng tộc thế nhưng chắc chắn cũng là từ Thái cổ mà ngủ say đến nay!
"Ngươi nói cũng không sai! Bọn hắn ở Thái cổ thời đại sụp đổ đều dựng lên các bí cảnh sau đó phong ấn nó lại mà sống qua các thời đại". Thái Thương Vân Thần lời nói kinh người. "Lúc này tinh không dần cường đại lên, cho dù không cho phép Thái cổ chủng tộc hiện thế Hư vô cảnh thế nhưng bọn hắn sẽ cố để cho cường giả dưới Hư vô cảnh đi ra, như vậy việc bọn hắn cần làm đầu tiên là mở ra phong ấn! Ta ở nơi này là cầm cố lại phong ấn ở đây". Hắn có chút thông thức nói.
"Huh? Như ngươi nói là bọn hắn tự mình phong ấn? Như vậy tại sao mấy năm trước lại có thể có Hư vô cảnh xuất thủ ở Ma hải?". Vũ Thiên Quân chuyện này cũng không biết hỏi, việc này tinh không chắc chắn không có nhiều người biết ah.
"Bọn hắn tự phong ấn không sai! Hư vô cảnh không xuất thế là do Thiên đạo áp chế chứ không đồng nghĩa là bọn hắn không thể, chỉ là cần phải trả giá lớn bọn hắn không đam tiếp nhận!". Thái Thương Vân Thần thở dài nói. "Nếu bọn hắn không tự phong ấn chắc chắn gặp thiên phạt, cho dù lộ ra một chút khí tức sẽ gặp Thiên khiển, do đó phong ấn này hầu như cũng đoạn tuyệt hoàn toàn cải hai phía, bọn hắn muốn đi ra cũng không dễ, Hư vô cảnh đại năng không phải muốn công phá là được".
Năm đó cái kia Hư vô cảnh có thể hiện thân là do nơi đó Thiên đạo lực lượng noi Vũ Thiên Quân thôn phệ hầu như không còn ah, tên kia chỉ có thể hiện thân một chút lại chạy trốn vào nơi nào đó Ma hải rồi.
"Chuyện này chỉ ngươi biết?". Vũ Thiên Quân nghi hoặc, chuyện này nên có người khác nữa biết ah, thế nhưng lại không bị truyền ra ngoài, quái sự nha!
"Còn một người nữa biết, ta chỉ biết hắn họ Vũ, năm đó chính hắn bảo ta đến nơi này trông coi, về phần hắn đang đi tìm những nơi khác có phong ấn, đã hai mươi vạn năm rồi hắn chưa quay lại...". Thái Thương Vân Thần nói. Người kia năm đó vì không muốn dị tộc chỉ thông báo cho hắn, còn bản thân lại bôn ba nơi khác, không biết hắn có tìm thêm người giúp trông coi phong ấn không?
"Khi đó nơi này phong ấn đang bị tấn công từ bên trong, người kia trình hợp đi qua nén mới ở đây làm ra bố trí...". Hắn lại nói.
Đa số dị tộc đều có liên hệ với Thái cổ chủng tộc, do đó nếu biết có nơi phong ấn như thế này chắc chắn sẽ công phá đến đây nhằm giải thoát cho bên trong, chuyện này quan hệ trọng đại, họ Vũ người kia làm cũng bất đắc dĩ mà thôi.
"Họ Vũ...". Vũ Thiên Quân lẩm bẩm, một cái siêu cấp cường giả có thể làm được như vậy mà không có chút tiếng gió nào, hắn thủ ẩn dấu cũng rất đáng sợ ah.
"Xoạt...". Đột nhiên dưới chân bình đài Thái Thương Vân Thánh đang ngồi sáng lên, các đường hoa văn xuất hiện theo một loại vận luật khó hiểu...
"Hả? Lại muốn đi ra!". Thái Thương Vân Thần thần thái trang nghiêm lên, tay liên tục bấm pháp quyết, mỗi một cái pháp ấn hình thành hắn lại phun ra ngụm máu lớn, sau khi đánh ra chín cái pháp quyết mới dừng lại làm cho Vũ Thiên Quân một bên tấm tắc kì lạ không thôi, tên này cũng thật nhiều máu nha!
"Xoạt!". "Xoạt". Bên dưới đường vân ánh sáng như có gì đó thôi thúc không ngừng nhúc nhích, xem ra là bên trong phong ấn đang công phá ra ngoài, thế nhưng theo pháp quyết đánh xuống đường vân ngay càng tối đi, không nữa tiếp tục vận động, Vũ Thiên Quân thậm chí còn có cảm giác có một đám người đang gào thét từ phía trong phong ấn!
"...". Bên dưới trận pháp sau khi bị Thái Thương Vân Thần đánh vào chín đạo ấn quyết thì cũng ngừng phát sáng, Vũ Thiên Quân cũng nhận ra cổ quái, Thái Thương Vân sử dụng là tinh huyết đến để phụ trận, giống như một loại huyết tế vô cùng bá đạo!
"Hừm!". Thái Thương Vân Thần thu công, khuôn mặt hơi chút tái đi, việc này hắn đã làm thành thói quen rồi ah.
"Ngươi... Huyết tế?!?". Vũ Thiên Quân con ngươi co rụt nói, nếu thật là như vậy, Thái Thương Vân Thần có thể còn sống đến nay đã là một kỳ tích rồi, nhìn hắn Vũ Thiên Quân lại càng khám phục, đây là phát ra từ nội tâm, hắn xem như đã quyết tử chỗ này rồi, một cái tu giả có thể bỏ ra cái tôi như vậy, Thái Thương gia có một người như hắn không biết là phúc hay hoạ ah.
"Huh! Là huyết tế!". Thái Thương Vân Thần có chút suy yếu nói. Hắn hơi chút kinh ngạc, Vũ Thiên Quân lại có thể nhanh chóng nhận ra như vậy, xem ra trận đạo thiên phú cũng không tồi. "Còn may Hỗn độn cảnh đại năng còn chưa thể tỉnh lại nếu không một kích của bọn hắn cũng đủ phá nát cái này phong ấn rồi..." Hắn nói tiếp.
Nhắc đến Hỗn độn cảnh cường giả Vũ Thiên Quân rùng minh một cái, lấy Nhân tộc hiện nay đừng nói Hỗn độn cảnh, một cái Hư vô cảnh e rằng chỉ có mấy cái Đỉnh cấp thế lực mới có thể chống lại mà thôi.
"Nơi này trận pháp giống như được sửa lại một chút, ngươi chỉ có thể bị động từ bên ngoài gia trì... Phong ấn này không giữ được!". Vũ Thiên Quân ngẫm lại một chút nói, ban nãy đường văn hiện lên cùng một chút suy đoán hắn không khó để nhận ra.
"Người kia đi đã hai mươi vạn năm còn chưa quay lại, ta cầm cự đã hai mươi vạn năm, phong ấn này có thể tồn tại bao lâu ta không dám chắc, thế nhưng chỉ cần ta còn sống một ngày sẽ không để bọn kia đi ra". Thái Thương Vân Thần cười nhạt nói, hắn sinh tử nhẹ tựa lông hồng mà thôi!
"Ngươi tình trạng không tốt...". Vũ Thiên Quân nhíu màu nói rồi đi về phía Thái Thương Vân Thần, nếu như ban nãy Thái Thương Vân Thần còn như chân long khí huyết thì lúc này đã suy yếu đến sáu thành rồi, hắn khí huyết rất không ổn định. Xem ra chỉ có khi nào phong ấn có dị động hắn mới tỉnh lại mà thôi, Vũ Thiên Quân đi vào xem như đúng dịp.
"Huh! Là không thể cầm cự được lâu nữa, ta có le cũng đến tận cùng sinh mạng rồi...". Thái Thương Vân Thần cũng không ngăn cản Vũ Thiên Quân đi lại phía mình, hắn cảm nhận thấy Vũ Thiên Quân cảm xúc rõ ràng nên cũng ngăn cản, mặt khác cho dù Vũ Thiên Quân cho dù cường đại trở lại cũng không phải đối thủ của hắn.
"Ngươi khí huyết suy bại! Cũng không phải không chữa được, chỉ là ngươi tu vi quá cao ta còn chưa có khả năng một lần chữa hết, đến đâu được thì đến đó đi...". Vũ Thiên Quân nhếch mép cười nói, Thái Thương Vân Thần vậy mát không mấy nghi ngờ bản thân sẽ làm hại bản hắn đã cho Vũ Thiên Quân đối với lão giả này thêm hảo cảm, bất kể hắn là cái gì gia tộc, đã thấy việc này đương nhiên Vũ Thiên Quân sẽ không để yên như vậy.
"Huh! Chưa kể ta không thể đi khỏi đây, cho dù đi khỏi cũng không chữa được...". Thái Thương Vân Thần lạnh nhạt nói.
"Hử...". Vũ Thiên Quân vừa đến gần bình đài, dưới chân hắn lại sáng lên, bên trong phong ấn lại có kẻ công kích nhằm đi ra ngoài.
"Không tốt! Mau đi ra ngoài! Bọn hắn làm sao lại công kích nữa rồi...". Thái Thương Vân Thần kinh hô, bên trong muốn công phong ấn đều cần trả giá lớn, bọn hắn chủ yếu chỉ là công kích làm yếu đi phong ấn mà thôi, không lẽ lần này bên trong bọn hắn có tự tin phá vỡ phong ấn ma ra?
"Không kịp nữa rồi, ta đến giúp ngươi...". Vũ Thiên Quân nhảy lên bình đài đặt tay lên sau lưng Thái Thương Vân Thần, lập tức Sinh mệnh lực lượng truyền ra, hắn định giúp Thái Thương Vân Thần khôi phục chút khí huyết ah.
"Hả? Sinh mệnh Thánh giả? Sinh mệnh chi Thế...". Thái Thương Vân thần kinh dị hô lên, hắn hôm nay chỉ sợ gặp là một cái quái vật đương thế rồi! Hắn có chút hưng phấn thầm nghĩ.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com