Chương 113: Sinh Mệnh Thánh giả?
Nhân cơ hội đó, Vương Đai Dũng một bứa bổ trúng Ma lang vương phần bụng, máu lập tức từ đó chảy ra không ngừng, Ma Lang gầm thêm đau đớn, lùi lại. Lấy nó Thồn thần cảnh đã sinh ra một ít linh trí rồi, nó hiểu bản thân đang trong tình trạng nguy hiểm.
"Xoẹt...". Đột nhiên một bóng đen như thiểm điện xuất hiện trước mặt nó, ánh đao lóe lên, Ma lang vương con ngươi co lại còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy trời đất quay cuồng, hắn nhìn thấy cuối đời là một cái thanh niên có đeo tiểu đao bên hông, hắn đang đứng bên cạnh một cái Ma lang thân thể không đầu, mắt nó đã tối sầm lại.
Xuất thủ là Sát Ám Thiên, hắn một chiếu chém bay đầu Ma lang vương, tốc độ di chuyển nhanh vô cùng, từ lúc chỗ Vũ Thiên Quân nhảy ra đây không đến ba hơi thở, chém giết một cái Thông thần cảnh Ma lang như chặt dưa thái rau ah.
"Hừ! Một cái nghiệt súc đáng chết...". Hắn không chút để ý thi thể Ma lang vương mà quay người biến mất, hắn chém giết nốt mấy cái Ma lang còn lại.
"Bịch". Sau khi hắn rời đi thì Ma lang vương đầu lâu mới rơi xuống, ba người Lý Sùng Văn mới giật mình tỉnh lại, không trách Vũ Thiên Quân không cho Sát Ám Thiên tham gia cùng bọn hắn chiến đấu, Sát Ám Thiên thực lực còn hơn Thông thần cảnh bình thường rất nhiều ah.
Vạn Kinh Thần ba người cùng Sát Ám Thiên gia nhập chiến đội, chưa đến một khắc đàn Ma lang đã thành thi thể, đoàn người tuy rằng có thương thế nhưng lại không có ai tử vong, như Vũ Thiên Quân nói, đây chỉ là khởi động mà thôi.
"Ngươi vì sao không cứu Tiêu Ngưng Tuyết?". Lúc này Võ Tình Tình mới nhìn Vũ Thiên Quân lạnh lùng chất vấn, lúc nãy nếu Mộng Thương Sinh không kịp thời xuất thủ chỉ sợ Tiêu Ngưng Tuyết không đơn giản chỉ là bị thương như vậy.
"Không là vì sao, nếu không muốn thì cũng không cần tham gia...". Vũ Thiên Quân liếc mắt nhìn nàng một cái. "Nếu ngươi cảm thấy nguy hiểm, sợ mất mạng không cần tham chiến cũng được, ở bên cạnh ta, ta sẽ bảo toàn cho ngươi’. Hắn cười nhạt nói.
"Ngươi...". Võ Tình Tình nghe vậy thì tức giận không biết nói làm sao. Tên này lại nói nàng sợ chết ah, không thể tha thứ được.
"Ha ha, ngươi nghĩ lấy ngươi là Huyền nữ của Võ Thần thì sẽ được người bảo vệ sao?". Vũ Thiên Quân cười lạnh nói. "Các ngươi tên nào nếu bị thương không thể chiến đấu nữa ta sẽ bảo vệ, còn sức chiến đấu mà không muốn chiến thì cứ nói một tiếng, ta vẫn sẽ bảo vệ các ngươi hết sức có thể cho đến khi ra khỏi Quỷ Nha đảo..". Vũ Thiên Quân đối với tất cả mọi người nói.
"À hú.....". Đột nhiên một tiếng hú dài vang lên, tiếp theo đó là rất nhiều tiếng hú nữa nối tiếp nhau, bọn nó đều đang hướng về phía này ah.
"Đến nhanh như vậy...". Vạn Kinh Thần ba người cùng Sát Ám Thiên Đã biết có đàn Ma lang đến nên cũng không mấy giật mình, chỉ là hơi chút kinh ngạc là bọn nó đến quá nhanh ah, bọn người vừa đánh nhau còn chưa khôi phục chút nào.
"Huh! Có một đàn Ma lang lớn hơn đang đến đây, các ngươi nếu ai không muốn chiến đấu có thể đến bên cạnh ta, ta hứa tuyệt đối không nuốt lời". Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nói, đây xem như một cái thử ý chí của bọn người kia mà thôi.
"...". Đám người vừa mới chiến đấu xong đều thần kinh căng cứng lên, hóa ra là như vậy nên Vũ Thiên Quân mới để mấy người Sát Ám Thiên nhảy vào vòng chiến, xem ra là muốn giải quyết quyết xong đám này Ma lang lại chém giết với bọn Ma lang đang đến.
"Bốn cái Thần cấp nhất trọng, các ngươi nếu muốn chiến đầu thì lát nữa lại chiến, nếu không đến chỗ ta đi". Vũ Thiên Quân lại nói.
"Hả? Ngươi muốn chúng ta đi chịu chết? Bồn cái Thần cấp Ma làng dẫn đàn thì đàn nó có bao nhiêu?". Một cái Võ Thàn học viện học viên kinh sợ nói, nhiều như vậy đàn Ma thú nếu không có gì bất ngờ bọn hắn rất khó cùng đối địch ah.
"Các ngươi lựa chọn đi, bọn chúng sắp đến rồi, kẻ nào muốn cùng Ma lang đánh tiếp thì đứng sang một bên, không muốn cũng đứng sang một bên...". Vũ Thiên Quân giọng nói lạnh lùng.
"Đừng tưởng ngươi là thiên tài mà muốn chúng ta làm gì cũng được...". Tên kia tức giận đang muốn nói tiếp thì đột nhiên trước mặt xuất hiện một người, không ai khác chính là Viên Hi Hòa liếc mắt nhìn hắn một cái lạnh lùng, người này nếu không phải biểu đệ của hắn hắn cũng không muốn quản.
"Bên ta Võ Thần học viện học viên đều tham gia, Thiên Tứ huynh đệ ngươi cứ phân phó đi, một đàn Ma lang mà thôi, còn chưa đủ làm chúng ta sợ". Viên Hi Hòa nhìn sang Vũ Thiên Quân nghiêm túc nói, một cái Vân yêu Vũ Thiên Quân còn không sợ, đàn Ma lang không sai biệt lắm là thức ăn bữa sáng của Vũ Thiên Quân thôi.
"Hừm! Ngươi có phải hay không vội vàng rồi, cơ duyên là do người nắm lấy...’. Vũ Thiên Quân liếc mắt nhìn Viên Hi Hòa một cái. "Một cái phế vật không dám đối đầu nguy hiểm làm sao có thể là một cái cường giả?".
"...". Viên Hi Hòa mồ hôi lạnh chảy ra, quả nhiên Vũ Thiên Quân muốn thử bọn hắn mà thôi.
"Mấy người các ngươi thì sao?". Vũ Thiên Quân lại nhìn mấy cái không phải Võ Thần học viện người nói, hắn thích bọn người này hơn, bọn hắn tuy rằng không cường đại bằng Võ Thần học viện học viên nhưng ý chí cao hơn nhiều, bọn hắn cũng không mấy sợ hãi, có mấy người bị thương thế nhưng vẫn căn rắn chịu đựng, không hề có ý định lùi bước.
"Ha ha, ta dĩ nhiên vẫn tham gia". Vương Đại Dũng cười to nói, hắn năm nay cũng gần ba mươi rồi, cũng mới đến Thiên đan cảnh trung kỳ, thiên phú rất cao thế nhưng nhục thân mới là hắn mạnh nhất thủ đoạn, thậm chí còn cao hơn cả tu vi một đoạn!
"Ta cũng tham gia...". Lấy hắn làm đầu, đám người còn lại cũng không có ai phản đối, chứng kiến rồi thủ đoạn của Vũ Thiên Quân, mấy người này đều sùng bái vô cùng ah, nếu có thể đi theo Vũ Thiên Quân bọn hắn đương nhiên sẽ không bỏ.
"Huh! Các ngươi quả nhiên không để ta thất vọng, hừ! Mấy cái tưởng là có thế lực lớn chi nhân là tốt, một đám ngu ngốc, hừ". Vũ Thiên Quân có chút thỏa mãn nói, những người đến từ thế lực nhỏ vẫn có tinh thần ý chí cao hơn nhiều bọn người thế lực lớn, hắn thà đi đào tạo bọn này còn hơn, thiên phú chưa chắc đã chênh lệch, bọn hắn khác nhau chỉ là tài nguyên tu luyện mà thôi.
"...". Bọn người im lặng không nói. Chỉ có mấy người Võ Thần học viện vẫn còn có chút không phục nhưng lại không dám nói ra, đàn Ma lang đến nếu không có Vũ Thiên Quân thủ đoạn, đám người chỉ sợ không khá giả.
"Hừm!". Vũ Thiên Quân ta trái dâng lên sinh mệnh chi lực cường đại vô cùng, đã đến Thế chi cảnh Sinh mệnh lực lượng, ở đây không có ai hiểu. Mười bảy đạo sinh mệnh lực lượng màu xanh được Vũ Thiên Quân ném ra đánh vào bọn người vừa tham gia chiến đấu. "Khôi phục một chút, lát nữa lại cùng Ma lang chém giết". Vũ Thiên Quân lanh nhạt nói.
Vũ Thiên Quân đột nhiên xuất thủ đánh ra mười bảy đọa lực lượng đánh về phía bọn người làm cho cả đám thần kinh căng cứng cùng hoảng sợ, hắn làm sao đột nhiên lại xuất thủ? Bọn hắn lập tức làm ra phản ứng nhưng đạo kia ánh sáng màu xanh không chút dừng lại, lần lượt rơi vào mười bảy người thể nội.
"Ngươi...". Võ Tình Tình muốn tránh thế nhưng đạo lực lượng kia không những xuyên qua nàng công kích còn không chút trở nagij đi vào nàng thể nội. Thủ đoạn có bao nhiêu kinh khủng, nàng đang kinh sợ thì đột nhiên cảm thấy đạo kia màu xanh công kích cũng thật công kích nàng mà lại làm một điều nàng không thể tưởng tượng được, nó lại giúp nàng chữa thương, cho dù bên trong thể nội ám thương hay ban nãy chiến đấu bị thương đang được thần kỳ chữa liền lại. Đây là cái gì thủ đoạn?
"Ngươi làm gì...". Vạn Kinh Thần ba người kinh dị nói hế nhưng rất nhanh liền phát hiện ra dị thường, bọn kia bị thương lấy mắt thường cũng có thể thấy đang liền lại!?!
"Đây là...". Nhìn bọn người kia đang liền lại thương thế, Sát Ám Thiên kinh dị nhìn Vũ Thiên Quân, có tác dụng như vậy chỉ có là Sinh mệnh lực lượng mà thôi, Vũ Thiên Quân vậy mà cảm ngộ được Sinh mệnh chi lực, không những thế còn có cảnh giới không thấp, tuyệt đối đã vượt qua ý cảnh, Vũ Thiên Quân còn trẻ như vậy làm sao có thể ah?
Sát Ám Thiên mỗi lần tưởng như nhìn ra Vũ Thiên Quân một phần năng lực thế nhưng càng biết hắn càng hoảng sợ, chỉ một dạng năng lực thôi đã đủ hắn xưng bá ở thanh niên thế hệ rồi, tập hợp nhiều như vậy đáng sợ thủ đoạn, hèn gì hắn không mấy kiêng kị Vũ gia chi nhân, Sát Ám Thiên thở dài một cái, tên này rốt cục là quái vật từ đâu nhô ra ah?
"Ngươi cảm ngộ sinh mệnh ý cảnh...". Kế Sát Ám Thiên là Khương Vân Mộng nhận ra loại kia màu xanh lực lượng, kinh dị nói. Nàng nhận ra được là vì Khương gia cũng có một vị Thánh tổ cảnh cảm ngộ Sinh Mệnh lực lượng, vị kia Thánh tổ bước thứ bảy mới miễn cưỡng cảm ngộ đến Thế chi cảnh mà thôi, Vũ Thiên Quân nói hắn hai mươi tuổi cũng đã cảm ngộ đến mức độ này...
"Sinh mệnh lực lượng...". Mấy người còn lại nghe vậy thì đều kinh hãi, các loai kiếm ý, đao ý...đã rất khó cảm ngộ, Sinh mệnh lại càng thêm khó cảm ngộ, tuy rằng nó không biểu hiện ra sức chiến đấu nhưng rất ít người nguyện ý cùng một cái cảm ngộ Sinh mệnh lực lượng là địch. Tu giả ai không có lúc bị thương, lưu lại ám tật... nếu bình thường không sao thế nhưng lúc tu luyện gặp trở ngại do thân thể thiếu hụt cũng không ít, tuy rằng có đan dược chữa thương thế nhưng cũng chưa chắc đã chữa được, nhưng nếu có thể được một cái tu luyện cảm ngộ Sinh mệnh lực lượng thì sẽ dễ hơn nhiều, đương nhiên còn phải xem mức độ cảm ngộ Sinh mệnh lực lượng của người đó nữa.
Những kẻ cảm ngộ Sinh mệnh lực lượng thông thường được gọi là Sinh mệnh Thánh giả, chủ yếu theo y đạo nên được nhiều thế lực chào đón, tu vi càng cao tu giả càng sẽ chú trọng thân thể ám tật nên bọn hắn thường hay qua lại với các Sinh mệnh Thánh giả, điều này làm cho Sinh Mệnh Thánh giả địa vị cao lên rất nhiều.
Vũ Thiên Quân cảm ngộ Sinh Mệnh lực lượng cảnh giới chỉ sợ không thấp, hắn không lẽ cũng là một cái Sinh Mệnh Thánh giả?
"Hừm! Không cần nhìn ta như vậy, đàn Ma lang đã đến rồi". Vũ Thiên Quân thấy bọn hắn lại đang khiếp sợ nhìn hắn thì không thích nói, tuy rằng hắn biết thông thường rất ít kẻ sở hữu Sinh mệnh lực lượng nhưng cũng không cần đến mức đó đi, bọn người này không biết đến Bát đại chung cực lực lượng nên không biết tầm quan trọng của chúng.
Chung cực lực lượng khi đạt đến cực hạn về cơ bản sẽ cùng cấp độ với nhau, không những thế nó còn là mấu chốt để đatj đến Hỗn độn cảnh nên với Vũ Thiên Quân chúng có ý nghĩa là như nhau, đây chính là phản ánh ở vị trí khác nhau sẽ có tầm nhìn khác nhau giữa các tu giả, Vũ Thiên Quân tầm nhìn đã xa hơn nhiều so với bọn ngươi ở đây, thậm chí thời đại này đã không có người có tầm nhìn vượt qua Vũ Thiên Quân!
"Ah! Đàn Ma lang...", Đám người nghe Vũ Thiên Quân nói thì mới giật mình nói, đàn Ma lang đã tiếp cận bọn hắn chưa đến hai dặm rồi, đã đi vào phạm vị linh thức mà bọn hắn có thể cảm ứng được rồi, đương nhiên, đàn Ma lang vốn đã cảm ứng thấy bọn hắn từ trước đó.
"Mọi người không được loạn trận, đàn Ma lang tuy nhiều nhưng không cần sợ...". Viên Hi Hòa hô lớn. Khi mà Vũ Thiên Quân vẫn còn ở đây, hắn tin tưởng Vũ Thiên Quân chắc chắn sẽ không để bọn hắn chết.
"Hừm! Bốn cái đầu lĩnh để ta, ba người các ngươi giúp bọn hắn giết đám Ma lang còn lại!". Sát Ám Thiên đột nhiên đi trước lạnh lùng nói, bên hông vốn chỉ có một thanh đoản đao thì lúc này đã nhiều thêm một thanh đại đao dài có đến năm thước xuất hiện, hắn là dùng song đao ah, một dài, một ngắn!
"Ngươi có thể chém giết bốn cái Thần cấp nhất trọng Ma lang?". Viên Hi Hòa nghi hoặc nói, tên này biểu hiện cường đại thế nhưng còn chưa đến mức có thể chém giết được bốn cái Thần cấp nhát trọng Ma lang ah. Không lẽ Sát ÁM Thiên này còn cường đại hơn Viên Hi Hòa hắn?
"Hừm...". Sát Ám Thiên nhìn hắn một cái không đáp mà lại nhìn sang Vũ Thiên Quân. Tên kia lúc này mới là chủ đạo ở đây.
"Ha, ngươi đừng để ta không có thịt ăn là được, bữa sáng là Thần cấp Ma lang xem như đủ cho chúng ta đoàn người rồi...". Vũ Thiên Quân nhếch mép nói, Sát Ám Thiên chỉ dùng đoản đao đã ngang ngửa Viên Hi Hòa rồi, nếu dùng cả song đao có lẽ cường đại hơn không ít, là một cái Tinh Không yêu nghiệt ah.
"Huh! Sẽ chỉ cắt đầu...". Sát ÁM Thiên con ngươi lóe lên tự tin nói, hắn đã chém giết với không ít Thần cấp Yêu thú ah, Ma thú cũng không sai biệt!
"Gờ rào...". Đi đầu Thần cấp Ma lang đã đến trước mặt đám người rồi, nó đằng sau Ma lang lập tức liền đến, hỗn chiến lại sắp bắt đầu!
Tác gải: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com