Chương 868: Ngẫu nhiên chạm trán

Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 868: Ngẫu nhiên chạm trán

Chương 868: Ngẫu nhiên chạm trán



Không thể duy trì tốc độ cao liên tục nữa, chẳng biết lúc nào sẽ tới nơi. Cho nên không thể để thuỷ thủ lãng phí sức lực….

Lần này đến lượt 20 thằng thổ dân bị phạt kéo thuyền vì cái tội chơi ngu…

Ai đời thử áo giáp độ bền dám mặc lên người rồi thử. Bọn nó nghịch ngu đến độ không thể không phạt.

Cũng may chiến giáp hệ hợp kim quá bền.. mũi thương bằng hắc diệu thach đâm vào lập tức vỡ rồi trượt qua một bên…

Cả đám năm thằng ngáo đang reo hò sung sướng thì bị gô cổ lại phạt gậy… khả năng ngôn ngữ của Xuân đủ để giải thích lý do phạt. Sau đó là đánh mông mười gậy năm thằng, phạt toàn bộ nhóm Thổ dân 1 bữa không được ăn cơm vì liên đới trách nhiệm không ngăn cản hành vi ngu ngốc…

Đám 15 tên còn lại ngơ ngác… ơ em có làm gì đâu…

Nhưng sau khi nghe giải thích vì sao chịu tội thì ánh mắt hình viên đạn nhìn chòng chọc vào năm tên nghị ngu kia…

Cả đám Tokulan xấu hổ ngồi xổm một chỗ xoa mông… không dám ngẩng mặt nhìn đồng bạn…

Nghỉ ngơi lại sức chỉ dùng buồm chạy, sau đó là nhóm thổ dân kéo chân vịt, phải để đám khốn này bận mới không gây chuyện….

Riêng Tokulan thì là kẻ đầu têu nên thực sự có vinh dự được treo cột buồm và làm hoa tiêu luôn…

Bảy ngày… chết tiệt bảy ngày… vậy mà gần với vài ngày của người Toltec khiến Xuân đi bảy ngày vẫn chưa tới nơi… nếu chiếu theo tốc độ thuyền Đại Việt gấp đôi thuyền của Toltec thì vài ngày của bọn chúng là tầm trên 15 ngày…thử hỏi có điên người không…

Hôm nay chiến hạm Đại Việt lại lẻ loi dạo chơi trên bãi biển….

" Cứu.. cứu người… Nonoalca … ua ua ua ua ua ua ua"

Thằng Tokulan trên cột buồm la lớn tiếng ầm ĩ khiến ai cũng phải bận tâm....

Cùng lúc đó Xuân nhìn về phía bờ biển xa xa.. lấm chấm hai đám người đang rượt đuổi nhau… một đám sơn người màu xanh dương… một đám sơn màu đỏ….

Xuân vội chạy ra kính viễn vọng lớn để nhìn rõ hơn…

Đám người sơn xanh dương tùm lum người ngợm có cả trẻ em và phụ nữ lẫn vào… đám người sơn đỏ rực như màu son là một đám toàn chiến binh nam giới.

Cả hai phe đều cởi trần đóng khố… trên tay lăm lăm vũ khí…

Bỗng nhiên có một toán tầm mấy chục người màu xanh tách ra, quay lưng tấn công ngược về phía sau…

Theo như Xuân đánh giá thì đó là hành động chặn đường hi sinh để cho người phía trước chạy trốn…

Nhân số hai bên tầm 300-400 gì đó gần như tương đương… nhưng mà phe đỏ lại toàn chiến binh, phe xanh lẫn lộn phụ nữ, trẻ em, thương binh… cho nên mạnh yếu có thể thấy…

Cứu… Xuân quyết định rất nhanh… hắn có một kế hoạch… cho nên phải cứu… 400 tên vũ khí thô sơ…. Bên hắn có 50 nhân viên chiến đấu… có thể đánh… nhưng không cận chiến.. đó là nguyên tắc…

Năm mươi người Đại Việt cho dù là thần cũng bị 400 người thổ dân dìm chết. Để đánh thắng đám này trong cận chiến với số lượng như trệ thì chỉ có mấy lực lượng chuyên nghiệp của Đại Việt làm được. Thứ nhất là đao thuẫn Trọng Giáp Châu Âu Binh, thứ hai là Lực Lượng Biệt Kích, thứ ba là các lực lượng Kỵ Binh.

Thuỷ thủ không tốt tác chiến trên bờ… cho nên cứu sẽ cứu… nhưng cần cẩn thận.

" Hạ nó xuống… " đầu tiên Xuân cho hạ thằng khốn Tokulan xuống, để nó ở trển, hò hét.. đau đầu…

" Chuyển hướng 11 giờ hướng vào bờ 2km… hết tốc lực…" Xuân nghiêm cẩn ra lệnh…

" Tháp pháo hướng về phía đám người sơn đỏ xạ kích tự do"

" Các tay súng chuẩn bị chiến đấu… đao thuẫn thủ chuẩn bị"

Xuân rành mạch ra từng mệnh lệnh vào các loa đồng chỉ huy, từ đó mệnh lệnh của hắn sẽ thông suốt đến từng vị tiểu đội trưởng chỉ huy nhỏ…

Alq Atecquez nắm chặt Macuahuitl trong tay ánh mắt đầy căm thù nhìn đám đông như ròi bọ màu đỏ thác lũ tràn đến… thanh Macuahuitl của hắn các lưỡi hắc hiệu thạch đao sắc bén đã vỡ vụn hơn phân nửa… bên trên đó còn vương vấn máu tươi… sợi tóc, mảnh xương.. thậm chí còn có những khối bầy nhầy trắng đỏ hẳn là não người…

Hắn thầm hận bản thân quá ngu ngốc… vậy mà tin tưởng vào một hứa hẹn hoà bình của người Tezcatlipoca -Chichimeca.

Vấn đề đó là khi Alq Atecquez phát hiện dấu hiệu hoạt động quân sự của thành bang Tize thì đã quá chậm.

Tize và Chuku hai thành bang của người Chichimeca một trái một phải đã khoá chặc lối đi về phía Nam, hắn chỉ có thể dẫn thành bang của mình chạy về phía Bắc.

Khốn kiếp hơn đó là phía Bắc là đại bản doanh của người Chichimeca với chi chít các thành bang nhỏ…

Alq Atecquez bằng sự khôn ngoan cùng khả năng chiến đấu ưu việt của bản thân đã dẫn thành bang của hắn chạy được cả mấy trăm km. Nhưng đến đâu có vẻ không còn may mắn xảy ra…


Tize và Chuku truy đuổi khôn tha, trên đường đi còn có hai tiểu thành bang khác của người Chichimeca giúp đỡ để săn bắt thành bang của hắn…

Alq Atecquez đường cùng rồi…

Người già gần như chết sạch, chỉ còn lại thanh niên trai gái khoẻ mạnh và một số thiếu niên sức khoẻ tốt còn có thể duy trì cuộc rượt đuổi này..

Cotazoma đã từng là một thành bang của người Quetzalcoatl- Nonoalca, khá mạnh dưới sự cai trị của Đại Thành Bang Tula. Dân số lên tới 1,4 ngàn. 300 chiến binh thiện chiến.

Nay Cotazoma chỉ còn lại trên dưới 500 người… trong đó chiến binh chưa đủ 150 mạng, phần lớn còn bị thương…

Alq Atecquez đã từng kiêu ngạo, đã từng là một tiểu thành chủ quyền lực trong hệ thống vệ tinh của Tula. Nhưng lúc này hắn chỉ là một con sư tử núi bị thương và bị dồn vào đường cùng mà thôi. Alq Atecquez muốn chết trong danh dự… hắn cùng năm mươi chiến binh khỏe mạnh còn lại của thành bang Cotazoma không chạy nữa mà muốn tại đây chiến đấu cho đến chết. Hi vọng mong manh để người dân Cotazoma có thể thoát được, vợ hắn, con hắn có thể thoát được.. Hi vọng mong manh nhưng không có loại hi vọng nào là rẻ mạt cả….

Hít một hơi sâu… Alq Atecquez lấy sức một lần cuối, hắn chùn người xuống, vai hạ thấp, cơm bắp thả lỏng để có thể tung ra một đòn không mạnh nhưng lại có quỹ tích khó đoán định, đây chính là kỹ năng của riêng hắn, đã luyện thành từ nhiều lần tranh đấu khốc liệt… (cuộc nột chiến 50 năm của người Toltec.. kéo dài thừ 1048-1095).

Cả năm mươi chiến binh Nonoalca cũng bừng lên ngọn lửa căm hờn cùng tinh thần chiến đấu. Phía sau bọn họ chính là thân nhân người nhà. Họ không có chọn lựa, chỉ có thể chiến đấu tới chết.

Cơn thác lũ mẫu đỏ ập đến, đám người Nonoalca như một tảng đá xanh nhỏ bé muốn cứng cỏi chặn lại dòng thác lũ kia...

" Hử..." Alq Atecquez nghi ngờ mà nhìn....

Đám Chichimeca đang bứt tốc lao đến thì bỗng nhiên chạy chậm lại, sau đó dừng hẳn.. cuối cùng là trương ra một bộ mặt nghi ngờ hơn cả Alq Atecquez rồi chỉ chỏ xì xào về phía trước của bọn chúng...

Alq Atecquez những tưởng bọn này đang chỉ chỏ hắn... nhưng nghĩ kĩ thì không đúng... tình thế có quái lạ...

Đúng lúc này tiếng hô kinh hãi từ phía sau của Alq Atecquez vang lên, đó chính là đám dân Nonoalca chạy chưa có xa trước đó.

Alq Atecquez từ từ quay đầu lại nhìn về phía sau, học theo hắn cũng có một vài chiến binh khác của tộc Nonoalca.... Hiện ra trong mắt của Alq Atecquez là một con thuyền to lớn kỳ lạ đang từ phía biển từ từ tiến về phía họ....

" Chuyển hướng 12 giờ... đi sát mé biển... pháo thủ chuẩn bị.." Lúc này Trí Xuân la lớ tiếng...

Chiến hạm Barque mini đã đi gần bờ biển, đây là thuyền đáy bằng, cánh quạt nhỏ cho nên chỉ cần mực nước 2m cũng đủ hoạt động tốt... nó thậm chí có thể lao thẳng đầu lên bờ cát mà không sợ hư hại. Còn muốn ra khơi lần nữa? chỉ có thể dùng đại lượng sức người kéo đẩy, đào cát v.v...

Barque mini tà tà di dọc bờ biển, lướt qua đám người " da xanh" Nonoalca sau đó chạy thêm 100 m tiếp cận song song cùng đám người " da đỏ".

Tình cảnh rất buồn cười, hai phe đang sống mái bỗng nhiên xuất hiện phe thứ ba trên một loại chiến hạm mà cả hai phe kia từ lớn đến bé chưa từng nhìn thấy....

" Thứ khổng lồ này là gì?" Alq Atecquez cái đầu từ từ xoay theo hướng di chuyển của Barque mini ánh mắt không rời...

Vâng đối với người Toltec thì cái Barque mini chính là khổng lồ thuyền, so với các con thuyền độc một của người thổ dân thì mini Barques rất đồ sộ, đặc biệt cánh buồm là thứ người Toltec không biết, lúc này cánh buồm dương lớn no căng đón gió lại như con công xoè đuôi đe dọa đối thủ vậy…

" Thành chủ… đây là thứ gì vậy…" Một chiến binh đứng bên cạnh Alq Atecquez thì thào hỏi…

" Ta không biết…" Alq Atecquez cau mày trả lời, hắn là thành chủ chứ có phải thần đâu mà cái gì cũng biết được.. hỏi nhăng.. ta còn đang muốn hỏi các ngươi đây là thứ gì đó…

Nhưng chẳng để hai phe đứng hình lâu…

Uỳnh uỳnh uỳnh….

Pháo chính ở tháp pháo pháo sườn … tất cả cùng đồng loạt nổ mạnh, khoảng cách chỉ tầm hơn 1km. Bắn thẳng trực diện góc 5 độ… dĩ nhiên thuyền lớn dập dờn theo sóng biển sẽ khiến chênh lệch cả 10 độ không ít. Tức là có thể dao động+_ 10 độ… thế mới nói hải quân bắn pháo thật khó khăn.

Thiên lôi, là trời phạt….

Đây chính là cảm giác của đám người Tize và Chuku lúc này… đột nhiên trời quang mây tạnh, tiếng sấm nổi lên ầm ầm, bọn họ nhìn thất tận mắt con thuyền khổng lồ ngoài khơi khạc ra lửa.. sau đó chình là một loạt tiếng nổ có trước có sau, thậm chí có tiếng nổ ngay bên cạnh họ.

Khói lửa lam tràn, các chiến binh có người bị những viên bi đen đập nát trước khi viên bi đen hoá thành núi lửa vụt nổ tan xác những kẻ chung quanh…

Bảy quả đạn chỉ có hai quả trúng đám đông, đều là đạn nổ… một số bay vọt qua đầu bọn Tize và Chuku, một số lao xuống bãi cát trước mặt bọn chúng mà nổ tung…

Chỉ hai quả pháo đạn nổ rơi vào đám đông đã khiến bọn người thổ dân kinh hoàng hoảng loạn.

Con người hay thú vật đều vậy, sợ khói lửa, sợ tiếng nổ… nhất là những người chưa bao giờ thấy qua hoả pháo. Cho nên Xuân quyết định sửa dụng đạn nổ thay vì đạn lăn là vậy…

Khoảng cách này đạn lăn đặc 120mm gây sát thương cao hơn nhiều lần đạn 120mm nổ. Chỉ cần bắn góc thấp đập đất lăn chăc chắn sẽ có mấy chục mạng thậm chí nhiều hơn tử thương. Nhưng hiệu quả doạ sợ thì đạn nổ cao hơn nhiều….

Chạy….

Tán loạn giải thể… chuyện thật như đùa nhưng đó là hiển hiên tình huống logic lúc này…

Đám Tize và Chuku kinh hãi chạy thật nhanh… thật nhanh nhất có thể để cách xa con thuyền khổng lồ đáng sợ kia… bọn họ vừa chạy vừa la lớn

Kulakuquita….

Đây chính là tà ma hiện thân cho chết chóc, sợ hãi cùng tàn bạo của người Toltec nói chung..

" Tiếp tục bắn…"

Xuân ra lệnh.. tuy đám người kia giải thể nhưng chưa chạy xa… cần phải tiếp tục tấn công khiến bọn hắn sợ hãi không dám quay lại…

Trên chiến hạm thì đám Tokulam, Tachutachi một đám thổ dân đang ôm đầu lẩy bẩy quỳ rạo trên sàn thuyền sợ hãi… bọn hắn thật không hiểu chuyện gì xảy ra… không hiểu người trời làm điều đán sợ gì mà có thể dẫn được lôi điện sấm chớp như vậy… Sợ quá đi…