Chương 842: Đại trí tuệ (01)

Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 842: Đại trí tuệ (01)

Chương 842: Đại trí tuệ (01)


Nizam al-Mulk lão giả đã hơn sáu mươi nhưng nhìn vẫn rất khỏe mạnh, cứng cỏi.

Lão có đầy đủ những đặc điểm gọi là đẹp lão của người Tây Á. Vầng trán cao ngay cả chiếc mũ tròn quả dưa cũng chẳng có thể che lấp được nhiều, Mái tóc muối tiêu gọn gàng vuốt ngược ra phía sau, lông mày cao, hốc mắt sâu, cái mũi khoằm nhô thẳng.

Bộ ria mép dày cong được chải chuốt cẩn thận, râu không để dài mà cắt tỉa hình trái nho rất cầu kỳ.

Đặc biệt đôi mắt kia đầy tang thương của năm tháng nhưng lại ánh lên vẻ trí tuệ mà hiếm người có thể có được, ít nhất thằng khốn Fakhr al-Mulk không thể sánh bằng 1/1000 cha hắn.

Nhớ lại lúc mới gặp nhau, Fakhr al-Mulk vòng vo một hồi, khen ngợi Benjamin, lamg quen, rồi như thân thiết, như anh em kết nghĩa vậy. Cuối cùng là chuyển hướng qua việc trang bị chiến giáp.

Thằng Fakhr al-Mulk khen tới khen lui sau đó bóng gió rằng Benjamin mua ở đâu, giới thiệu hắn giá cao liên hệ mua tới.

Benjamin cũng không muốn nhiều chuyện, thẳng thừng nói trao đổi.

Dĩ nhiên là phải đổi loại chiến giáp tốt nhất của quân Kherging mới được. Benjamin không có dự định cho quân Do Thái trực tiếp ra trận đánh nhau ở đây, nhưng vấn phải đổi giáp tốt phòng ngừa tất cả biến cố.

Theo Benjamin đánh giá thì giáp lamellar của trọng kỵ Kherging không so được một góc của giáp Lorica Segmentata phiên bản Jehudim City (Thành Do Thái) của hắn. Đơn giản thì cùng độ dày thì giáp lá(lamellar) không ăn nổi giáp phiến (plate). Thêm vào đó giáp thép so sánh với giáp sắt thì càng là ngược đời.

Đặc điểm chung ở khu vực này không có nhiều gang, kỹ thuật lò cao luyện gang vẫn chưa du nhập vào Châu Âu hay Tây Á. Cho nên giáp hay đao kiếm vũ khí ở khu vực này toàn là sắt non, hoặc giả sắt rèn (Wrought iron). Nhưng nói chung thì người Tây Á và Châu Âu hiếm khi dùng Wrought iron bởi lẽ quá đắt tiền. Quá trình để sản xuất Wrought iron như đã nói quá tốn thời gian và công sức, đồng thời thứ này bị đánh thuế cực cao khi giao dịch trao đổi giữa các quốc gia cho nên khó có khả năng dùng để rèn giáp.

Vì vậy có thể nói giáp Lorica Segmentata phiên bản Jehudim City của Benjamin có chất lượng đứng đầu khu vực.

Nhưng mà Fakhr al-Mulk không có biết điều này, cho nên vẫn lưỡng lự, theo hắn thì giáp của Benjamin cũng chẳng hơn gì nhiều chiến giáp của bọn Kherging cho nên nếu có trao đổi thì cũng không có bao nhiêu lợi lộc. Fakhr al-Mulk tham lam muốn chiếm lợi đầu to kìa.

Benjamin lắc đầu nhìn thằng này tham lam, nhưng hắn cũng không có vì thằng này mà quá nhún, không thể để quân sĩ Do Thái cởi trần mặc áo vải được, quá nguy hiểm. Còn về mấy bộ giáp ghẻ lở che ngực bụng thì Benjamin cũng không hạ mình quá mức trao đổi như vậy.

Do đó chỉ còn cách chứng minh và so sanh bằng thực nghiệm.

Thực nghiện chứng minh cho thấy một sự thật kinh hoàng, có mười bộ giáp Kherging cũng không thể đổi được một bộ giáp Lorica Segmentata phiên bản Jehudim City. Bởi lẽ hai bên chất liệu là khác nhau.

Tính theo giá thị trường thì 1kg Wrought iron đổi được 7-8 kg sắt non. Đây chỉ là tính toán chung, tấm giáp plate luôn luôn khó chế tác hơn từng lá giáp nhỏ Lamellar, cho nên giá lại càng sẽ cao hơn. Cho nên một bộ Lorica Segmentata phiên bản Jehudim City chính là tương đương một bộ giáp Wrought iron của quan chỉ huy cấp bậc tại Seljuk.

Tất nhiên đây là đánh giá của Fakhr al-Mulk kém hiểu biết. Bởi lẽ giáp của Benjamin là steel chứ không phải mấy thứ sắt rèn vớ vẩn trong tâm tưởng của Fakhr al-Mulk, giá trị của nó còn cao hơn nhiều. Tất nhiên Benjamin cũng lười giải thích.

Tế nên sau một hồi nhất trí trao đổi thì quân Do Thái bị lột sạch và thay thế bằng một đám chiến giáp hệ Kherging, lúc này họ đã không còn nổi bật giữa đám đông rồi, ít nhất là không quá nổi bật. Fakhr al-Mulk thì sung sướng cười không ngậm được miệng mà xưng huynh gọi đệ với Benjamin ngay lập tức.

Benjamin cũng không quá tiếc của, thứ này hắn sản xuất được, với búa máy cùng lò Bessemer chỉ cần 2 tháng 500 công tượng thợ rèn Do Thái của hắn sẽ lại sản xuất đủ tổn thất thôi.

Nhắc lại cuộc gặp gỡ hiện tại cũng xảy ra rất nhanh, sau khi Benjamin đến Nicaea thì buổi tối hôm đó đã được tiếp kiến Nizam al-Mulk lão giả lão giả rồi. Chính tên thối tha Fakhr al-Mulk dẫn đường đưa đón, có thể nói thằng này cũng không thuộc dạng ăn cháo đá bát, làm ăn rất gọn lẹ.

" Benjamin – Tiên Tri của người Do Thái?" Nizam al-Mulk ngưng tay viết lách, buông xuống cây bút lông chim vào bên ống đựng tinh mĩ bên trái, ông ta thuận tay trái.

Trên bàn là một tập các tài liệu có nhìn thì có vẻ ngổn ngang nhưng đó là được sắp xếp theo trật tự đặc biệt riêng nào đó của Nizam al-Mulk.

Ánh đuốc bên vách tường đá leo lét chiếu sáng căn phòng, nhưng theo Benjamin là không đủ, có lẽ hắn nên làm gì đó để cải thiện vấn đề ánh sáng cho lão giả này làm việc ban đêm chăng? Vỗ mông ngựa phải tìm đủ mọi cách tinh tế để làm, không phải dăm ba câu cửa miệng là có thể nịnh nọt được người như Nizam al-Mulk. Cái kiểu tâng bốc này nọ ấu trĩ chỉ dành cho mấy tên mới tập viết thôi.

"Thưa vâng, tôi chính là Benjamin của thành Jehudim city, Xin ra mắt vĩ đại tôn kính Vizier Nizam al-Mulk"

Benjamin cung kính cúi người.

Xin mọi người dừng nhầm, Nizam al-Mulk không phải tên thật của ông ta, đây chỉ là danh hiệu tôn quý của vị tể tướng này với ý nghĩa " Người Thiết Lập Trật Tự của Đế Quốc" (Order of the Realm). Tên thật của ông ta là Abu Ali Hasan ibn Ali Tusi nhưng lúc này đã rất ít dùng đến rồi.

" Người trẻ tuổi ngồi đi, không cần quá câu nệ.." Lão Nizam al-Mulk đúng là một kiểu người trí giả, làm việc nhẹ nhàng, lại đầy vẻ hiền hòa, nhưng ẩn trong đó vẫn là uy nghiêm thượng vị giả. Mỗi câu nói ra như có ma lực khiến người đối diện trong vô thức quy thậu mà nghe theo, kiểu như một loại mà thuật nào đó.

Benjamin ngồi xuống ghế, tâm tình bắt đầu bồn chồn, vì hắn lần đầu tiên đối diện với một người cổ đại mà kiến hắn cảm thấy mọi ưu thế xuyên không của mình chẳng là cái thá gì cả. Hoàn toàn bị trấn nhiếp dù chưa có nói chuyện đến câu thứ 3.

Vậy mà có mấy ông mới xuyên có thể nhảy tưng tưng đi vật tay với đám quyền thần gian manh, đối chiêu qua lại như đúng rồi, dăm ba câu kiểu mấy anh bán bảo hiểm, là có thể thuyết phục các lão đại cắn nhau, quy phục v.v....

Ví dụ rõ ràng nhất là anh Ký, đám viết về Công Nông Thương tam sách gửi về triều đình, rồi bị Hoàng Tộc lợi dụng chiên cùng thế tộc, may mắn nổi danh nhưng cũng kém chút bị thế tộc dìm chết. Ngáo đá là đây chứ đâu. Nhưng dù ngáo đá vẫn hơn mấy ông hạ iq của các tuyến phụ... thật hêt nói được nữa.

Trầm ngâm rất lâu Nizam al-Mulk không lên tiếng, chỉ nhìn thẳng Benjamin cũng khiến hắn cảm thấy sởn da gà, cảm giác như bị nhìn thấu tất cả vậy. Càng lúc trong lòng Tuấn Do Thái càng bối rồi...

" Khụ khụ... thưa Nizam al-Mulk vĩ đại, tôi đã theo lệnh của ngài đến nơi đây chờ phân phó" Benjamin không chịu được mà lên tiếng trước, chỉ có phá vỡ bầu không khí này hắn mới có thể điềm tĩnh tiếp theo đối thoại.

Nizam al-Mulk chợ nhếch miệng cười một chút.

" Người thanh niên trẻ, nói đến vĩ đại ta chưa dám nhận, không thể so sánh với Tiên Tri của một dân tộc được. Vậy Tiên Tri của người Do Thái, ngươi không đoán ra mục đích của ta cho gọi ngươi tới sao?"

Một câu nói có vẻ trưởng bối trêu đùa hậu bối, lại có vẻ như kim châm trong bọc, không đơn giản trả lời như vậy.

Benjamin cảm thấy khó khăn, hắn trí não vận động 120% và suy nghĩ thật kĩ, lặp đi lặp lại các hướng trả lời. Đôi khi phản ứng nhanh, xuất khẩu thành thơ ấy là đám lộp chộp trẻ trâu. Trong tình huống này mỗi câu nói sẽ liên quan đến vô vàn lối rẽ sau đó, nói ra một câu phải nghĩ xem 10 bước tiếp theo mình phải nói ra sao và làm gì.

Cho nên hai bên lại rơi vào trầm mặc. Nizam al-Mulk cũng không thúc dục, ông ta ngồi đó, đôi mắt đầy vẻ hứng thú quan sát người Thanh niên Do Thái trước mặt.

Rất cẩn thận và điềm tĩnh, Nizam al-Mulk đánh giá cao người này rồi.

" Thưa Nizam al-Mulk vĩ đại. Tôi không đoán được mục đích của ngài gọi tôi tới đây, kiến thức và kinh nghiệm của tôi còn quá mong manh để làm được điều đó. Chuyện đoán mục đích của ngài liên quân đến tri tuệ, học vấn, kinh nghiệm chính trị những điều đó tôi còn thiếu sót. Tiên Tri của người Do Thái là do người dân Do Thái xung quanh tôi xưng lên mà thành. Tương tự như danh Nizam al-Mulk vĩ đại được hàng trăm triệu con dân Suljuk đế chế tôn sùng lên, cho nên tôi chỉ là một ánh đèn nho nhỏ làm sao so sánh được với mặt trời? …"

" … còn có, tôi nhìn thấy được một vài dấu hiệu mà Đấng Toàn Năng hướng dẫn, đó là món quà, nhưng cũng là trách nhiệm. Nhưng không phải bất cứ lúc nào Đấng Toàn Năng cũng có gửi đến những chỉ dân cho tôi trong mọi trường hợp"

Ghê gớm khiêm tốn nhưng cũng ghê gớm tự tin.

Chỉ riêng việc dám lấy bản thân ra so sánh cùng Nizam al-Mulk đã là một việc ít người dám nói ra mồm. Vậy mà Benjamin dám trực tiếp nói trước mặt Nizam al-Mulk. Thật là có phần cứng.

Chỉ thấy Nizam al-Mulk rất hài lòng trước câu trả lời đó lão gật đầu tán thưởng.

" Người thanh niên trẻ. Nếu ta nói không tin tưởng ngươi nhìn thấy các dấu hiệu của Đấng Toàn Năng thì sao? Việc các hoạt động của Giáo Hội Roma chỉ cần tình báo một chút sẽ có thể đoán được. Nhưng từ những lời lẽ tuyên bố của đám tu sĩ thì cách hiện thực quá xa. Suljuk đế chế hùng cường, quân đội còn bằng tất cả các công quốc, bá quốc phương Tây cộng lại. Byzantine thì suy yếu già cỗi. Làm sao có chuyện tập hợp nổi một đạo quân lớn, viễn chinh từ Tây Âu đến đây? Bọn họ đâu phải ngu mà đi đối đầu cùng Seljuk?..." Nizam al-Mulk phá lệ nói dài hơn… đây là tranh biện, ông ta đang ép ra những gì mà mình thông qua mật thám vẫn chưa hiểu rõ về Bẹnamin.

Benjamin lại trầm ngâm, không làm Tiên Tri Do Thái cũng chẳng sao, cũng không cần Nizam al-Mulk tinh tưởng hắn là tiên tri. Đơn giản vì chuyện này quá khó tin. Benjamin có nhiều cách để hợp tác lợi ích cùng Nizam al-Mulk.

Nhưng vấn đề đã đến. Nếu Nizam al-Mulk không nhắc tới Tiên Tri Do Thái và nghi ngờ trực tiếp thì Benjamin sẽ không tranh biện. Vì nếu
Nizam al-Mulk im im đi, thì mặc kệ ông ta tin hay không tin, cả hai đều có thể vui vẻ hợp tác.

Song nếu đã nếu ra vấn đề này trực tiếp thì đó là vạch mặt nhau. Không tranh biện không được.

Benjamin lại rơi vào trầm ngâm.