Chương 4: Địa Nguyên Công

Luân Hôi Chúa Tể, Đạo Tổ Pháp Thiên

Chương 4: Địa Nguyên Công

Chương 4: Địa Nguyên Công

"Cái gì? Thật chứ.." Vĩ Phàm với bộ mặt chán nản nói.

"Hazz.. Ta cứ nghĩ ngươi chỉ có thiên phú kém thôi.. không ngờ lại tệ hơn ta tưởng tượng.."

Vĩ Phàm suy tư: Mà khoan đã.. Đa số trong những tác phẩm tu tiên thì nam chính đa phần rất phế vật nhưng sau này đều bá đạo..

Vĩ Phàm nghĩ đến đây thì thái độ bổng biến đổi 180 độ, hắn trở nên tươi tỉnh hơn.

"Thần Khải gia gia.. ngươi yên tâm đi, ta cũng đã đọc qua nhiều truyện như này rồi.. Nam chính lúc mới bắt đầu phải gọi là phế vật nhưng sau này vẫn thành chúa tể của chúa tể đấy.. an tâm chớ lo.. hihi"

"Mặc dù hiện tại ở thế giới này ta là phế vật, có thể tu tiên cũng là phế vật nhưng ta có lòng tin ta sẽ vượt qua" Vĩ Phàm nói những câu với vẻ mặt đáng tin.

Thần Khải suy tư: Hazz.. Ta đúng là xui xẻo mà.. Tới đâu không tới, lại tới thế giới đến nguyên lực có như không này.. Gặp ai không gặp, lại đụng phải cái tên.. cái tên đã phế vật còn tự tin..

Mà cũng hết cách.. Hắn đi đến đâu tính đến đó vậy..

Thần Khải suy tư một lúc rồi mở lời:

"Vậy được rồi.. theo ta thấy mặc dù là ngụy linh căn nhưng ngươi lại phù hợp với thổ thuộc tính, thôi thì cứ học công pháp hệ thổ đi.. Chịu không?"

"Ừ.."

Vĩ Phàm gật đầu nhưng vẫn có chút thất vọng, vì trong đầu hắn đã tưởng tượng ra nhiều viễn cảnh học công pháp như hỏa diễm hay thủy sẽ rất là ngầu.. Nhưng hắn lại phù hợp với thổ mới quỷ chứ.

Thấy Vĩ Phàm có vẻ không hài lòng, Thần Khải nói:

"Ngươi cứ yên tâm, muốn bước vào luyện khí kỳ trước hết cần có một bộ công pháp phù hợp để rèn luyện, mỗi một bộ hệ công pháp đều có tác dụng tích cực cho ngươi sau này.."

"Nói thật ngươi có thể học những bộ công pháp thuộc những thuộc tính khác.. Nhưng nếu chọn bừa những công pháp không phù hợp sẽ ảnh hưởng đến căn cơ của ngươi sau này.."

Khi nghe Thần Khải giải bày, Vĩ Phàm lấy lại tinh thần. Thấy Vĩ Phàm phấn chấn hơn thì Thần Khải liền nói tiếp:

"Ta sẽ khắc ấn vào đầu ngươi công pháp mang tên Địa Nguyên Công.. Mau lại đây."

Vĩ Phàm nghe vậy thì từ từ tiến lại gần Thần Khải, mặc dù chỉ là một luồng hồn phách nhưng Vĩ Phàm cảm nhận được Thần Khải thực sự tồn tại như người sống. (cứ như là ma nhưng lại có thể cảm nhận hay đụng chạm vào con ma này)

Sau khi Vĩ Phàm tiến lại gần, một luồng ý niệm truyền từ Thần Khải sang não hải của Vĩ Phàm. Vĩ Phàm từ từ nhắm nghiền hai mắt, sau một hồi trong đầu Vĩ Phàm lai xuất hiện rõ bộ công pháp.. Mặc dù chỉ mới tiếp xúc trong giây lát nhưng cậu đã ngờ ngợ cảm ngộ được môn công pháp này.

Trong đầu Vĩ Phàm không ngừng thôi diễn lại những chiêu thức cũng như những khẩu quyết..

Thấy Vĩ Phàm đứng bất động khá lâu, Thần Khải lên tiếng:

"Sao, như thế nào rồi?"

Nghe được Thần Khải hỏi thì Vĩ Phàm chợt mỡ mắt. Hắn không ngừng kinh ngạc rồi thốt lên:

"Ngoa tào.. Sao lại thần kì như vậy? Dù chưa từng đọc qua công pháp này nhưng chỉ trong giây lát ta có thể hiểu được"

Vĩ Phàm cảm thấy rất thần kì, hắn nghĩ nếu kiến thức ở nơi hắn sống cũng có thể khắc ấn có lẽ hắn đã thành thiên tài.

Vĩ Phàm nghĩ: Là thiên tài.. Vậy sẽ tốt biết bao..

Thấy Vĩ Phàm đang suy tư, Thần Khải thở dài nói:

"Khắc ấn khác xa với là cảm ngộ bản thân, nó sẽ giúp ngươi dễ tiếp thu hơn so với tự học. Đã hiểu chưa?"

"Ừ"

"Mà tại sao lại là Địa Nguyên Công" Vĩ Phàm hiếu kì vì sao không cho hắn một bộ nào đó mạnh hơn mà lại là môn công pháp này,

Vĩ Phàm nghĩ: Ví dụ cho mình Thổ Long Công hay Thổ Liệt Nham Công.. Vậy sẽ bá đạo hơn

"Kì thật, ta truyền cho ngươi Địa Nguyên Công có nhiều lý do. Thứ nhất, công pháp này chuyên dùng để cũng cố thân thể, mà thân thể của ngươi quá yếu nên cần phải rèn luyện trước"

Nói đến đây, Vĩ Phàm cảm thấy hổ thẹn, vì suốt bao nhiêu năm qua hắn chỉ có cắm mắt vào chơi game, thức khuya lười biếng thì thân thể sao mà có thể khỏe mạnh được.

"Được, ta sẽ cố gắng rèn luyện"

Thần Khải tiếp tục nói: "Thứ hai, thế giới này quá thưa thớt nguyên khí mà luyện khí kỳ cần nguyên khí tẩm bổ tụ tập ở đan điền, môn công pháp này một mặt rèn thân thể mặt khác là giúp ngươi tích tụ nguyên lực nhỏ yếu. Nói đúng ra môn công pháp này phù hợp với những nơi có nguyên khí thấp."

* * *

"Và cuối cùng, của ngươi là ngụy linh căn nên rất cần nhiều nguyên khí cũng như thiên tài địa bảo bổ xung, nếu không có đủ thì ắt cả đời ngươi cũng không lên nổi luyện khí kỳ 9 bậc.. Bộ công pháp này rất xứng với ngươi hiện tại.. Hiểu chưa?"

Vĩ Phàm cũng biết được hắn thật sự yếu kém, nhưng hắn nghĩ ở đây từ xưa đến nay làm gì có ai tu tiên và với không khí toàn là khí thải độc hại ở Trái Đất thì ảnh hưởng đến hắn cũng đúng. Nhưng không hiểu vì sao hắn lại có cảm giác tự tin là dù thế nào hắn vẫn sẽ đến được đỉnh cao của tu tiên giả.

* * *

"Được rồi.. trong không gian này có một lượng nguyên lực có thể giúp ngươi rèn luyện, theo ta thấy có thể giúp ngươi lên được luyện khí kỳ bậc 1.. Việc của ngươi chỉ cần đọc khẩu quyết và cảm ngộ nguyên lực ở đây là được"

Thần Khải không ngừng chỉ bảo cho Vĩ Phàm.

Sau đó, Vĩ Phàm ngồi xếp bằng lại và nhắm mắt bắt đầu cảm ngộ:

"Địa đạo tu thân, thân tu địa nguyên.. Địa nguyên công"

Nhận thấy Vĩ Phàm đã bắt đầu rơi vào trạng thái tịnh tâm thì Thần Khải an tâm hơn.

Thần Khải thì thầm:

"Trong lúc ngươi tu luyện ta mạn phép mượn nhờ thân thể ngươi để tìm hiểu kiến thức về Trái Đất này.."

Có vẻ Thần Khải đang cười..

"Hy vọng ngươi đừng để ta thất vọng"

* * *

"Đúng là mượn nhờ thân thể phàm nhân cũng ảnh hưởng không nhỏ đến ta.. À.. hắn cũng chuẩn bị đột phá rồi"

Trong giọng điệu của Thần Khải có vẻ hơi mệt nhọc..

Vĩ Phàm từ từ mở ra hai mắt, trong thoáng chóc như ẩn như hiện một lớp nguyên khí bao khỏa lấy hắn. Hắn mặc dù trong nữa năm trôi qua thôi nhưng có vẻ đã khác xa với lúc mới gặp Thần Khải. Làn da hắn không còn nhợt nhạt vì sống trong bóng tối nữa thay vào đó đã có vài tia ửng hồng, thân thể mặc dù không rèn luyện nhưng cũng đã rắn chắc và nhìn phong độ hơn.

"Cảm thấy như thế nào" Thần Khải hỏi

"Ta thấy thân thể ta từ trên xuống dưới đều tràn đầy sinh lực, nhẹ nhàng hơn nhưng bên trong đã ẩn chứa một lực lượng lớn."

Vĩ Phàm vừa giải bày vừa ngạc nhiên về chín bản thân mình, vừa cảm phục môn Địa Nguyên Công này, mặc dù có vẻ tầm thường nhưng lại rất lợi hại.

Mặc dù nữa năm nay hắn rơi vào trạng thái tịnh tâm không rèn luyện thân thể nhưng thân thể lại cứ như đi tập Gym 1 năm vậy.

Vĩ Phàm suy tư: Địa đạo tu thân, thân tu địa nguyên.. quả là kì diệu.

"Mà Tại sao trong nữa năm nay ta không ăn mà vẫn không có cảm giác đói vậy" Vĩ Phàm hiếu kì hỏi Thần Khải.

"Ngươi phải cám ơn ta.. trong nữa năm qua ta giúp ngươi chuyển hóa năm lượng từ ta vào ngươi nên không đói cũng đúng.."

Nói đến đây Thần Khải cảm thấy hơi áy náy đôi chút, vì trong nữa năm nay hắn mượn tạm thân thể Vĩ Phàm để học hỏi về thế giới này, mà Vĩ Phàm vẫn là thân thể của Phàm nhân nên vẫn đói, trong nữa năm nay hắn đã hoạt động thay cho Vĩ Phàm. Mặc dù hắn đã đến cảnh giới không cần ăn nhưng lạ thay đồ ăn ở Trái Đất này rất là cuốn hút hắn.

Thần Khải tự nhủ: Ta cũng không thể làm ảnh hưởng trong lúc ngươi đang tu luyện được.. Coi như là mình giúp hắn vậy..

"Ừ.. Là mình giúp đỡ"

Vĩ Phàm cũng không còn để ý nhiều, tiềm thức của hắn bắt đầu rời khỏi sợi dây chuyền và nhập vào lại thân thể.

Lưu ý: Vĩ Phàm có ngụy linh căn, trong giới tu tiên thì ngụy linh căn là người kém về thiên phú cũng như cần rất nhiều tài nguyên để bồi dưỡng.

Ngụy linh căn trong truyện này là người gồm 5 thuộc tính cơ bản kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.. Càng ít thuộc tính thì linh căn người đó càng mạnh, mạnh nhất là dị linh căn gồm một nguyên tố bất kì.

Vĩ Phàm là ngụy linh căn nhưng lại có thổ thuộc tính mạnh.