Chương 7: Khách không mời

Long Kiếm Chân Nhân

Chương 7: Khách không mời

Chương 7: Khách không mời

Hai ông cháu hướng đến hang động mà Lục Thiên đang ở, bỗng lão giả thả ra thần thức quét xung quanh, chợt nhướng mày:

" Ồ. Trong hang động có người, khí tức trên người rõ rang là một phàm nhân, không hề có một chút pháp lực nào. Người này cũng thật to gan, nơi đây lâu lâu xuất hiện yêu thú, nếu không phải là người tu hành thì làm sao dám ở nơi đây."

Lảo giả đâu biết Lục Thiên không hề có pháp lực, tuy nhiên lại có thể sử dụng cổ năng lượng phát ra từ lam thạch, lại có một thần niệm của cường giả La Hàn trong người, nên mọi uy hiếp đến từ yêu thú coi như con số không. Trừ khi gặp phải những con yêu thú cường đại từ cấp bậc Ngưng dịch kỳ trở lên.

Lão giả và thiếu nữ đi vào hang động, vừa đi vào thì 2 người nhìn thấy một đứa trẻ đang ngồi trên trong hang động, hắn mặc một bộ quần áo cũ kĩ, nhìn qua là biêt cách ăn mặc của một người hầu trong một gia tộc.

Nhìn thấy Lục Thiên, thiếu nữ kia kinh ngạc không thôi:

" Là một vị tiểu đệ đệ. Tại sao nơi đây lại có một tiểu đệ đệ bị thất lạc cha mẹ chứ?"

Lão giả quét xung quanh hang động thì chỉ thấy 1 cái giường làm bằng rơm, một cái bếp đơn sơ đang treo một con thỏ nướng. Nhìn những đồ vật này lao giả đoán rằng Lục Thiên đã ở trong hang động này một thời gian không ngắn. Lão bèn hỏi:

" Tiểu tử, ta hỏi ngươi. Ngươi là ai? Sao lại ở nơi đây? Cha mẹ ngươi đâu, sao lại để ngươi ở một mình nơi này?

Nghe vậy, Lục Thiên nhướng mày, giọng nói có vẻ non nớt:

"Ta phải hỏi 2 người là ai mới đúng. Không duyên không cớ xông vào hang động của ta, con hỏi này hỏi nọ.’

Lão giả nghe vậy thì có chút tức giận, lão đường đường là môt tu sĩ tu vi cao thâm, địa vị cực cao ở Thiên Kiếm Tông, nhưng hôm nay lại bị một tên nhóc con trả lời một cách như thế.

Thấy vây thiếu nữ đành ôm cánh tay lão giả và nói: " Gia gia bớt giận, vị tiểu đệ này không phải cố ý đâu. Thôi thì để ta nói chuyện với hắn"

Thiếu nữ quay qua nhìn Lục Thiên, mỉm cười hỏi:

" Tiểu đệ đệ à, đệ là ai nếu không muốn nói thì ta cũng không ép. Nhưng đệ có thể cho chúng ta ở lại nơi đây vài ngày không? Gia gia của ta bị thương nặng cần một nơi dưỡng thương. Sau khi dương thương xong, ta sẽ hậu tạ"

Lục Thiên nghe vậy chợt suy nghĩ cái gì. Lúc này, âm thanh của La Hàn vang lên trong đầu hắn:

"Lúc nảy ta nghe lão già này nói hắn là thái thượng trưởng lão của Thiên Kiếm Tông. Không phải ngươi đang cần một người bảo hộ đưa ngươi vào Thiên Quỷ Tông sao."

Lục Thiên nghe vậy thì truyền ý nghĩ vào La Hàn:

" Nếu ngươi có cách nào giúp lão giả này khôi phục thương thế, thì có cơ hội mong hắn giúp ta."

" Ngươi yên tâm, thương thế của lão giả này đơn giản, ngươi chỉ cần theo ta đi hái vài loại thảo dược là có thể giúp hắn trị thương"- La Hàn đáp lại

Lúc này Lục Thiên mới quay qua nói với thiếu nữ:

" Tỷ tỷ và gia gia cứ ở đây cũng được. "

Thiếu nữ nghe vậy thì vui mừng. còn lão giả thì sắc mặc bình thường, trong suy nghĩ của lão Lục Thiên chỉ là một phàm nhân, làm gì có tư cách quyết định.


Ngày hôm sau, gần phạm vi hang động, một mũi tên cắm vào cổ một con thỏ, làm nó gục ngã tại chỗ. 1 thiếu nữ chạy tới nhặt con thỏ lên, vui vẻ nói:

" Tiểu đệ lại hai thật, tuy không lợi hài bằng gia gia của ta, nhưng so với ta lúc bằng tuổi đệ thì lợi hại hơn nhiều."

Vừa nói xong thiếu nữ miệng lẩm bẩm pháp quyết, một ngọn lửa từ trong tay xuất ra thiêu ruội hết lông của con thỏ này, tuy nhiên lại không làm cháy da của con thỏ. Điều này cho thấy ngọn lửa được thiếu nữ không chế rất tỉ mỉ.

"Tiểu đệ thấy tỷ tỷ lợi hại không? "- thiếu nữ đưa con thỏ cho Lục Thiên nói

" Ồ, tỷ tỷ lợi hại thật"


Tối hôm đó, thiếu nữ và lão giả đang ngồi trong hang động, Lục Thiên từ ngoài động đi vào, tay cầm vài gốc thảo dược, đi đến chỗ thiếu nữ nói:

" Tỷ tỷ, ta có vài cây thảo dược này, ta hái được sau núi, ngươi đưa cho gia gia thử xem có thể trị thương được không"

Lão giả nghe vậy trên mặt lộ vẻ khinh thường, lão cho rằng thảo dược của một tên đứa trẻ phàm nhân làm saocos thể có được tác dụng gì, nhưng cảm nhận được linh khí phát ra từ thảo dược, lão nhìn vào mấy gốc thảo dược kia rồi bất ngờ kêu lên:

" Ngân lam thảo, huyết linh chi. Làm sao ngươi tìm được mấy loại thảo dược trị thương tốt như thế này?"