Chương 16: Thế Rộng Lớn Một Cách Phi Lý!

Linh Vũ Khoa Học Đế Nghiệp Ca

Chương 16: Thế Rộng Lớn Một Cách Phi Lý!

Xuất ra lệnh bài xuất nhập kinh các của Trần Chí Hàn trao cho, Khánh Dương liền được những đệ tử gác kinh cho vào, đám người còn lại cũng lục tục xuất ra lệnh bài xuất nhập, mau chóng theo chân Khánh Dương, sợ hắn đi khuất thì hỏng việc.

Những đệ tử gác kinh của Trần Gia hiện tại đều chạy tới lui kiểm tra lệnh bài tới mức có bao nhiêu nước trong người đều đổ hết ra ngoài theo mồ hôi. Lại một cảnh tượng động trời nữa hiện ra, tàng kinh các vốn chẳng có mấy ai ra vào nên đệ tử gác kinh cũng ít, lâu lâu mới có vài vị sư đồ ra vô tìm kiếm tài liệu. Không ngờ lại có một ngày kinh các lố nhố những người là người thế này, mà trừ vị đồ sư kia ra thì cả đám ai nấy mặt mũi cũng lem luốc nào là nhọ nồi, nào là đất nâu, đám nữ tử lại còn ướt hết vạt áo trên váy dưới nữa. Thật không giống người chút nào.

Một lúc sau đám đệ tử gác kinh mới được nghỉ ngơi, đưa tay quệt mồ hôi đang ròng ròng, nhìn theo bóng đám học trò mà thầm cảm thán. Chúng cũng có nghe qua việc oanh động của Khánh Dương, nhưng không nghĩ tới việc này. Đành nhìn nhau cười khổ.

Về phần Khánh Dương, hắn vào đây nhằm mục đích tìm kiếm những thông tin có thể lí giải về thế giới này. Lần lượt cầm lên những trúc giản dài ngoằng, hắn đọc không bỏ sót chữ nào, mà lại rất nhanh đã lại đặt xuống.

Đám học trò theo sau liền lập tức cầm lên những trúc giản mà Khánh Dương đã đọc, tranh nhau xem. Vị sư đồ đi theo thì chỉ âm thầm cảm thán Khánh Dương, không biết hắn có biết chữ không nữa hay đang làm bộ làm tịch, tốc độ đọc đến mức kinh người, cứ vừa cầm một trúc giản lên, xoay xoay vài cái là đã hết vòng. Nhưng với những gì đã chứng kiến khi sáng thì vị đồ sư này không dám nghi ngờ gì về khả năng của Khánh Dương cả.

Thật ra, bởi vì kiếp trước Khánh Dương đã đọc rất nhiều sách báo tài liệu, có những cuốn dày tới cả ngàn trang mà hắn chỉ mất có gần một canh giờ đã tiếp thu xong, thì những trúc giản ở đây mỗi cái chỉ chừng vạn từ, không đủ cho hắn liếc mắt.

Chỉ trong 2 canh giờ, Khánh Dương đã có thể mường tượng sơ sơ về thế giới này. Thế giới chia làm 3 lục địa, Đại lục địa, Tây lục địa, Nam cực chí địa, và 4 đại dương, Đại Phong Dương, Đại Vũ Trung Dương, Lục Bích Dương, Long Vũ Dương.

Đại lục là mảng lục địa rất lớn, lại chia làm 3 phần, phần thứ nhất gọi là Nam Đại Lục, kéo dài từ phía nam lên đến qua trung tâm một chút, chiếm ba phần mười Đại Lục địa, mà Trần Gia Trang hiện tại là nằm ở nam Đại Lục, rất gần với biển, cách chừng 200 dặm, do 4 thế lực mạnh trấn giữ gồm Hồng Vũ Môn, Dược Linh Tông, Thú Môn, Khí Môn.

Mảng phía Tây là Cổ Vực, chiếm hai phần mười Đại Lục, địa thế trùng trùng điệp điệp là núi non 4 bề, đường đi hiểm trở, có 3 thế lực lớn là Tà Thần Bang, Cổ Dược Tông, Vạn Thú Khí Cổ Thần Phái.

Phần còn lại về phía bắc là lãnh địa của 4 loại thần thú trấn giữ gồm Bạch Long Yêu Thần Thú Tộc, Kim Vũ Yêu Thần Thú Tộc, Xích Diễm Hỏa Tước Thần Tộc, Hắc Miêu Thiên Linh Hồ Vĩ Tộc.

Tây lục địa nhỏ bé, hoang vu, cách xa Đại Lục chừng 40 nghàn dặm (một dặm = 1.6 kilomet, 40 nhàn dặm là 64000 km) là nơi hỗn tạp loạn lạc, vì các cổ thú có sức mạnh thông thiên liên tục tranh đấu phân chia nhưng vẫn chưa đi đến hồi kết, và cũng là nơi các cao thủ có tu vi cao nhất cũng chỉ có đi mà không có về. Ở đó, mạnh nhất gồm có Đại Viên Yêu Tộc, Hắc Bạch Xà Tộc, Cự Hạt Tộc, Cửu Vĩ Hồ Tộc, Tam Giác Cự Tê Long Tộc.

Nam Cực Chí Địa lại cách đại lục 80 vạn dặm (là 128 vạn km, mà chu vi trái đất chỉ có 40075 km thôi, cho nên thấy được nơi này lớn hơn trái đất ở tiền kiếp rất nhiều lần), càng hoang vu, nhưng không thể biết được là to nhỏ thế nào, vì ở đây thì ngay cả cao thủ mạnh nhất đại lục cũng chưa có ai dám đến, mọi tin tức đều do đường dây thú-nhân từ đó mang về. Biết được có 3 tộc mạnh trấn giữ là Bạch Dực Băng Long Tộc, Cổ Băng Long Hoàng Tộc, Cực Hàn Cự Thú Tộc.

4 đại dương có những khu vực sâu không thấy đáy, và đó là nơi mà không có một chút tin tức gì, bởi vì đám thủy thú đều không muốn tiếp xúc với con người, cũng không muốn tiếp xúc với thú trên mặt đất hay trên trời. Cho nên những cấp độ của chúng là một ẩn số lớn. Mà hiện tại thì thông tin về Cổ Vực là gần nhất mà cũng rất hiếm hoi, cũng như những thú tộc hoặc nhân tộc ở những nơi đó.

Vì người hiếm khi mà đến được những chỗ đó mà có thể thu thập được những thông tin. Ngay cả Cổ Vực là gần nhất mà lại cũng bị phong tỏa tin tức cho nên không thể tường tận được, huống hồ là những nơi còn lại. Về Tây lục cũng như Nam Cực chí địa, đem về đây cũng chỉ là những thông tin mơ hồ, vì người mang tin tức về thật ra là cháu chắt tới 4 đời của người đi, liều mạng đem về, cho nên không biết được là chuyện sẽ thế nào, có thay đổi gì không. Khánh Dương biết, nếu muốn tường tận hơn, hắn phải vào được Hồng Vũ Môn Tàng Kinh Các mới hi vọng có được chút gì đó.

Có điều, từ chỗ thông tin thu được, nếu đúng là Nam Cực Chí Địa cách Đại Lục địa 80 vạn dặm, Trần Gia Trang nằm ở phía nam Đại Lục, gần biển, mà lại có khí hậu mùa đông khắc nghiệt, băng giá, thì Khánh Dương có thể đoán được là Trần Gia Trang nằm ở vĩ độ cao, từ đó cho thấy có 2 trường hợp xảy ra.

Trường hợp một, nếu Trần Gia Trang nằm ở nửa bắc thế giới, có nghĩa là chưa tới xích đạo, suy ra là thế giới này phải rộng lớn hơn trái đất tiền kiếp của hắn ít nhất 50 lần chu vi.

Còn trường hợp 2, nếu Trần Gia Trang nằm ở nửa phía nam thế giới, có nghĩa là đã qua đường xích đạo, vậy thì thế giới này còn to hơn trái đất tiền kiếp gấp trăm lần.

Điều này làm cho hắn phải cau mày nhăn trán vì quá vô lý. Tính ra trong hệ mặt trời ở tiền kiếp, hành tinh lớn nhất là sao mộc, khối lượng nặng hơn trái đất tới 378.83 lần, lực trọng trường bề mặt gấp 24.79 lần trái đất, mà chu vi cũng chỉ có 439264 km mà thôi.

Nếu thực sự thế giới này lớn như vậy thì lực hấp dẫn sẽ là rất mạnh, bởi hầu như cảnh vật, môi trường ở đây giống với thế giới tiền kiếp đến hơn 9 phần mười, kể cả giọt nước rơi xuống cũng là hình cầu cho nên có thể suy luận ra thế giới này cũng là hình cầu, nhưng nếu thế thì chỉ cần phàm nhân ở đây mà xuyên không ngược lại đến trái đất đều thành Super Man (siêu nhân) hoặc Super Wonam (nữ siêu nhân) hết à?

Đám học trò kia đang láo nháo đọc lại những trúc giản mà Khánh Dương đã đọc, hiện tại đang trố mắt nhìn nhau bàn luận, vì những kiến thức này trước đây chúng đều không màng đến, cả bọn cảm thán Khánh Dương thật là thần diệu, lại quan tâm đến khắp thiên hạ chứ không phải chỉ một trấn Thanh Vân nhỏ bé. Cũng chính vì lần này mà chúng mới biết được ngoài trấn Thanh Vân ra, thế giới còn rộng lớn đến nỗi chúng không tài nào hình dung được.

Vị đồ sư khi nãy đang lắng nghe những lời đàm đạo của bọn trẻ, hắn không đọc những gì Khánh Dương vừa xem qua, bởi đơn giản, hắn có cách tiếp thu dễ dàng hơn, đó là thông qua những tên học trò đang còn bàn tán xì xầm kia mà nắm được sơ lược những gì Khánh Dương vừa xem. Trong lòng cảm phục, không nghĩ được tiểu tử nhỏ bé kia lại có mối quan tâm đến ngất trời như vậy, khí phách này quả thực là khiến cho thiên thôn địa diệt đi mà!

Về phần Khánh Dương, sau khi làm một hơi hết một phần ba số trúc giản có trong kinh các, ngót nghét cũng đã hơn trăm cuộn mới ngồi ngẫm nghĩ tiêu hóa những thông tin vừa được nhập vô đầu, mặc kệ đám học trò hơn nửa trăm người đang xì xầm bàn ra tán vào mà lại cũng chưa kịp xem hết những gì Khánh Dương vừa kinh qua.

Hiện tại thì Khánh Dương đã hình dung sơ sơ được đại lục, đánh dấu trong đầu những vị trí có các mỏ khoáng sản, để sau này sử dụng.