Chương 247: Đau khổ

Liên Minh Chi Thần

Chương 247: Đau khổ

-Hả,ngươi đang nghĩ cái gì vậy,ta chính là cha của ngươi đó,làm sao ngươi có thể vô tình đến như vậy được.


Tên gia chủ vừa giãy dụa đứng dậy thì nghe thấy thanh âm của Đông Phương Lãnh,mặc dù đầu óc của hắn vẫn còn đang vô cùng chóng váng vì 1 tát như trời giáng kia,nhưng nghe thấy nàng nói như vậy,cũng cảm thấy kinh hãi.


-Vô tình,cha của ta?Hừ,ngươi đâu có coi đứa con này là con của ngươi đâu,1 chưởng vừa nãy ngươi ra tay đánh ta,nếu như không có người này cứu thì ta đã mất mạng rồi,đó chính là cha con hay sao,hả?


Đông Phương Lãnh gương mặt tức giận,nàng không ngờ tên kia lại rẻ rách đến vậy,đến lúc tính mạng bị đe dọa thì lại lôi tình cha con ra để cầu xin nàng,nếu như hắn thật sự coi nàng là con của mình,thì nàng đâu phải chịu tình cảnh như lúc này,vậy mà hắn vẫn còn nói đến tình cha con.


-Giết tên này,dễ dàng lắm.


Thân ảnh nữ tử vừa xuất hiện,uy áp của nàng đã bao trùm lấy cả đại điện Đông Phương gia rồi,khiến cho người nào người nấy đều cảm thấy vô cùng khó chịu,như bị 1 chưởng đánh vào lồng ngực vậy.


Vẻ mặt của nàng lúc này vô cùng lạnh lùng,nhìn tên gia chủ nói.


-Ngươi là ai,làm dám làm càn ở Đông Phương gia chúng ta.


Mặc dù bị uy áp của nàng đè xuống,nhưng mặt mũi của cả gia tộc không thể nào mất hết được,mấy lão giả cố gắng vận chuyển nguyên khí trong người,cố gắng chống đỡ lại uy áp của nàng,gương mặt tái xanh gắng gượng nói.


-Đông phương gia,1 đám phế vật mà thôi.


Gương mặt nữ tử đối với những lời đê dọa của mấy lão giả,như là luồng gió thổi qua tai vậy,đám người này nàng không có để vào mắt.


-Hài tử,ngươi thật đáng thương,phải sống cùng 1 đám đáng chết này,có muốn đi theo ta hay không,đảm bảo ngươi sẽ có 1 cuộc sống sung sướng hơn khi ở chỗ này nhiều.


Nàng quay lại nhìn Đông Phương Lãnh,thanh âm mời gọi nói.


Nếu như chỉ là chuyện nội bộ của 1 gia tộc bình thường,nàng cũng không muốn nhúng tay vào làm gì,nhưng thiên phú của Đông Phương Lãnh đã bị nàng nhìn trúng,mới khiến cho nàng xuất thủ cứu Lãnh,muốn nàng trở thành đệ tử của mình.


-Giết tên kia hộ ta,rồi theo ý người.


Đông Phương Lãnh lạnh nhạt nói,thanh âm không có tình cảm của nàng khiến đám người kinh sợ,1 hài tử tuổi đầu không cao lại có thể thốt ra những lời như vậy,chứng tỏ đây chính là điều mà nàng vô cùng muốn thực hiện rồi.


-Đã xong.


Nữ tử nhìn Lãnh cười nhẹ nói.


-Hừ,muốn gây sự ở đây,trước hết phải hỏi ý chúng ta đã.


Nghe thấy như vậy,nhiều lão giả gương mặt gằn lên,cố gắng chống chọi với uy áp của nàng,1 mặt vẫn hướng nàng xuất thủ,nhiều chiêu thức tái hiện trên không trung,uy lực bị uy áp của nàng làm giảm đi khá nhiều nhưng tất cả lão giả ở đây,đều là những cường giả tu vi Thiên tôn cảnh,những chiêu thức của đám người này vẫn không có bình thường.


-Ra tay với ta,các ngươi phải tu luyện thêm cả ngàn năm nữa.


Nữ nhân nhìn những chiêu thức đang đánh xuống đầu mình,gương mặt cười nhạt nói.


Không làm gì quá rườm rà,nàng chỉ hướng mấy lão giả phất tay nhẹ 1 cái,nguyên khí trong cơ thể bùng nổ,1 đại thủ xuất hiện trước mặt đám người,đánh tan những chiêu thức của đám lão giả,nhưng vẫn chưa có dừng ở đó,đại thủ càng ngàng càng biến lớn,hướng thẳng đầu của mấy lão giả mà đánh xuống.


Ầm...ầm.....


Thanh âm nổ tung khiến cả đại điện Đông Phương gia rung chuyển như muốn sụp đổ,bụi bặm xung quanh tán loạn đi để lại cảnh tượng khiến nhiều người kinh hãi,mấy lão giả hướng nàng xuất thủ lại bị 1 chưởng của nàng đánh cho không kịp chống đỡ,thân thể của mấy lão giả lúc này như bị đánh thành đống thịt nhão rồi.


-Hả,chết hết!


Mấy người không có ra tay nhìn cảnh tượng trước mặt,ai nấy cũng đều kinh sợ mà lui vài bước,lúc này không ai dám nhìn thẳng mặt nữ tử xuất hiện trước mặt nữa.


-Thần...là Thần cảnh cường giả.


Thanh âm như đánh thẳng vào tai của đám người,tất cả đều là vẻ mặt kinh sợ nhìn người trước mặt,để có thể làm được điều này chỉ có Thần cảnh cường giả mà thôi.


Mấy người xuất thủ tu vi đều là Thiên tôn cảnh,trong đó cũng có 2,3 người là tu vi Thiên tôn cảnh trung kỳ,những người này cùng ra tay thì có thể chống chọi lại 1 Thiên tôn cảnh hậu kỳ,có khi đỉnh phong cũng đỡ được vài 3 chiêu,nhưng lại chỉ bị 1 chiêu đanh cho thịt nát,như vậy chỉ có cường giả đã vượt qua ngưỡng nhân loại mà thành Thần rồi thì mới có thể làm được.


-Làm sao có thể,Thần cảnh làm sao có thể xuất hiện ở nơi này được.


Đám người càng ngày càng lui về phía sau,không ai dám đứng gần nàng,sự xuất hiện của Thần cảnh khiến tất cả chấn động,cả Thiên Long Đế Quốc từ lâu đã không thể nào xuất hiện Thần cảnh tu vi nữa rồi,cho dù là Thái thượng trưởng lão ở Thiên Long Hoàng Cung cũng chỉ có tu vi Thiên tôn cảnh đỉnh phong mà thôi,người trước mặt không thể nào là người ở Thiên Long Đế Quốc được.


-Ai còn muốn ra tay nữa?


Nữ tử lạnh nhạt nhìn đám người cười nói.


Không,lúc này cho cho kẹo cũng không ai dám đối với nàng xuất thủ rồi,1 Thần cảnh cường giả thì làm sao có thể cho những người Thiên tôn cảnh như bọn chúng đối phó được cơ chứ.


-Vậy thì ngươi đi chết đi.


Nữ tử nhìn tên gia chủ trước mặt,gương mặt như không còn giọt máu,ánh mắt như bị mất hồn rồi,nháy mắt,nàng đã tới trước mặt tên gia chủ,1 chưởng hướng thẳng trái tim của hắn mà đánh tới,trúng thì chắc chắn sẽ hồn phi phách tán.


Bụp....


Nhưng dị biến xảy ra,trước mặt thân ảnh tên gia chủ xuất hiện 1 nữ tử,người này không phải là đại phu nhân,đại phu nhân lúc này cũng bị chấn kinh đến mất hồn rồi,người xuất hiện chính là mẹ của Lãnh,nàng thay cho tên gia chủ đỡ 1 chưởng này.


-Không,mẫu thân.


Dị biến xảy ra khiến cho mọi người không kịp phản ứng,chỉ có Lãnh gương mặt biến sắc,la lớn rồi nhanh chóng lao tới,ôm lấy thân thể nữ nhân vừa xuất hiện.


-Chết tiệt.


Nàng 1 chưởng tưởng đánh trúng tên gia chủ nhưng lại có người lao tới đỡ,chưa không kịp ngừng tay,nàng chỉ kịp làm đi uy lực của chưởng này,nhưng sợ người này không lâu sẽ mất mạng mà thôi.


-Tại sao lại làm như vậy?


lãnh ôm lấy thân thể của mẫu thân mình,gương mặt điên cuồng hét lên.


-Hắn đâu có đáng để người làm như vậy.


-Không,Lãnh Nhi,cho dù hắn có đối sử với chúng ta như nào thì hắn cũng từng là chồng của ta,từng là cha của con,con không thể nào ra tay với chính cha ruột của mình được.


Mẹ của Lãnh,gương mặt hiện lên nụ cười nhìn Lãnh nói.


Có thể tên này đối sử tệ bạc với 2 người,nhưng cũng không thể vì thế mà ra tay với chính người đã từng làm chồng,làm cha của 2 người được.


-Nhớ nha Lãnh,dù con có uất hận người này bao nhiêu,đối với hắn hận đến bao nhiêu,thì cũng đừng ra tay giết hắn,ta không muốn chính con để của mình lại ra tay giết chính cha ruột của mình,nhớ nha,yêu con nhiều,sống những ngày tháng bên con là ta đã vui vẻ lắm rồi......


Mẹ của Lãnh,chỉ kịp nhắc nhở nàng vài câu,gương mặt khẽ liếc nhìn tên gia chủ,nở nụ cười cuối cùng rồi bà cũng nhắm mắt,có vẻ như cái chết đến với bà như là 1 sự giải thoát vậy.


-Không...........


Sự sống dần dần biến mất,Lãnh ôm trong tay mẫu thân của mình,gương mặt của nàng chưa bao giờ đau khổ đến như vậy,chính mẫu thân của mình lại chết trong tay của mình,hi sinh tính mạng vì 1 tên không đáng sống.


Khí tức u ám bao trùm lấy cả đại điện,Tam trưởng lão cũng là vẻ mặt đau buồn nhìn 2 thân ảnh đang ôm nhau,người chết đi là sự giải thoát số phận,nhưng người còn lại lại phải chịu tình cảm đau đớn,khiến cho lão cũng không cầm nổi nước mắt.


-Ngươi,ngươi thật là đáng chết.


Lãnh khẽ đặt thi thể của mẫu thân mình xuống,trong tay nàng xuất hiện 1 thanh kiếm,sát khí bao phủ đôi mắt của nàng khiến cho nàng lúc này,như trở thành 1 ác ma vậy,mũi kiếm sắc nhọn hướng thẳng tên gia chủ mà đấm tới,suy nghĩ trong đầu lúc này của nàng,là chỉ có giết chết tên không phải người này mà thôi.


-Tại sao?


Nhưng kiếm sắp đâm trúng đầu của tên gia chủ thì thân thể của nàng như khững lại,ánh mắt nhìn xuống thấy bàn tay của mẫu thân nàng đã nắm lấy chân của nàng từ lúc nào,như thể ngăn cản nàng ra tay với tên gia chủ,khiến cho thanh kiếm trong tay nàng rời xuống,nhanh chóng ôm lấy thi thể của mẫu thân mà khóc.


-Đáng lẽ,ta nên từ đầu 1 chưởng giết ngươi là xong rồi.


Nữ tử đứng cạnh,gương mặt nhìn tên gia chủ lúc này cũng biến đổi rồi,cảnh tượng mẫu thân chết ngay trước mặt là cảnh tượng đau đớn tới chừng nào,điều này sẽ ảnh hưởng tới Lãnh trong thời gian tới,và điều đó khiến nàng tức giận rồi.


-Không,không phải ngươi đã nói sẽ không ra tay với ta hay sao,không phải chính người đàn bà kia đã nhắc ngươi phải bảo vệ ta hay sao,nhanh khuyên bảo người này tha mạng cho ta.


Tên gia chủ nhìn 1 chưởng đang đánh xuống đầu mình,thanh âm hét lên điên cuồng nhìn Lãnh nói,lúc này mạng sống của hắn đang phụ thuộc vào nàng,chỉ có cầu xin nàng thì hắn mới bảo toàn được tính mạng của mình.


-Đáng chết.


Lãnh gương mặt tối xầm,nàng không ngờ lúc này hắn lại có thể thốt ra những lời như vậy,mẹ của nàng làm sao lại hi sinh tính mạng chỉ để bảo vệ 1 tên khốn kiếp như vậy chứ.


Bụp....ầm.....


Thân ảnh xuất hiện trước mặt tên gia chủ,nàng dơ chân lên 1 cước đá thẳng mặt tên gia chủ,khiến cho thân ảnh của hắn 1 lần nữa đụng phải tường mới dừng lại,thương thế càng ngày càng nghiêm trọng,gương mặt của hắn cũng bị thế mà biến dạng rồi.


-Tại sao,tại sao ta lại có 1 người phụ thân như ngươi cơ chứ.


Lãnh đi tới,nhặt lấy thanh bảo kiếm của mình,rồi nhanh chóng lại gần tên gia chủ.


-Ta sẽ không giết ngươi trước mặt mẹ của ta,nhưng người không nói ta sẽ không làm gì ngươi.


Lãnh vẻ mặt băng lạnh nhìn tên gia chủ nói.


Sau đó nàng 1 kiếm không chút nhân từ hướng cánh tay phải của tên gia chủ chém xuống,dễ như chém phải đậu hũ vậy,1 cánh tay của tên gia chủ cứ như vậy bị nàng chém xuống,vẫn chưa dừng lại,nàng 1 kiếm hướng thẳng đan điền của hắn mà đâm tới,chỉ 1 kiếm đã phế đi tu vi Thiên tôn cảnh của hắn.


Cảnh tượng diễn ra rất nhanh khiến mọi người không kịp phản ứng,bên trong đại điện chỉ còn tiếng gào rú điên cuồng của tên gia chủ.