Chương 219: Đồ vật tới tay

Liên Minh Chi Thần

Chương 219: Đồ vật tới tay

-Hành động của ngươi hơi quá rồi.


Fiora nhìn biểu cảm thèm thuồng mà Huy nhìn tảng đá vừa xuất hiện mà cảm thấy buồn cười,thứ này trong Thiên đan các đều bị mọi người coi như là đồ bỏ đi nhưng nhìn Huy lúc này,Fiora cảm thấy hắn sắp rơi cả dãi ra ngoài rồi.


-Công tử,nó là gì mà khiến cho người mê mẩn như vậy?


Cả Zed và đám nữ nhân đều cảm thấy buồn cười nhìn Huy,các nàng từ lúc biết Huy đến lúc này kể cả lúc hắn nhìn thấy mỹ nhân đi chăng nữa cũng đều không có biểu cảm như vậy,khiến cho tất cả đều ánh mắt nghi ngờ nhìn về tảng đá kia xem nó là gì mà khiến cho Huy mê mẩn như vậy.


-Ta thấy nó tầm thường thôi mà,không có gì đặc biệt cả.


Kata gương mặt lạnh nhạt nói.


Nàng dùng khí tức của mình đánh giá tảng đá kia nhưng không cảm nhận được thứ đó có ẩn giấu gì bên trong,nó chỉ là 1 thứ bình thường như bên ngoài có thể nhìn thấy mà thôi.


-Mấy người không biết rồi,nó đối với mấy người là vô tri nhưng đối với ta lại khác,có cả trăm ức ta cũng phải lấy được nó.


Huy rời tay khỏi Sona,quàng qua ôm lấy Kata nhìn nàng cười nói.


Đáp lại vẻ mặt khó hiểu cả tất cả mọi người nhìn mình,Huy chỉ khẽ cười nhạt,ánh mắt của hắn không thể nào rời khỏi tảng đá bên dưới.


Hắn đối với nó quan trọng như vậy bởi lẽ lúc đầu nhìn qua danh sách,Huy cũng đã thấy nó,lúc đó hắn cũng có ý nghĩ như các nàng là thứ này mà cũng lôi ra đấu giá,nhưng khi nó xuất hiện thì lại khác,hắn cảm thấy khí huyết trong người mình như chảy ngược lại khi nhìn thấy nó,1 cảm giác vô cùng quen thuộc mà cũng đáng sợ mà hắn cảm nhận được trên tảng đá đó.


Không chỉ hắn mà tất cả đám người bên trong,không chỉ mấy lão giả mà cả mấy lão tổ tông bên trong cửu long đỉnh cũng như vậy,điên cuồng gào thét bắt hắn bằng mọi giá phải lấy được thứ đó.


-Ngươi điên rồi.


Fiora và Brand vẻ mặt khinh thường liếc mắt Huy nói.


Các nàng chỉ cảm thấy đầu óc của tên này có vấn đề rồi,đám cường giả của Thiên đan các còn không tìm ra được chỗ khác của tảng đá này nữa là 1 tên như Huy,các nàng không tin bên trong này có ẩn chứa bí mật gì.


Huy không thèm để ý 2 người,2 tay hắn 1 bên ôm lấy Zed,1 bên ôm lấy Kata,hắn lúc này không còn tâm trí mà hưởng thụ ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng nữa rồi,ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm tảng đá không buông.


......................


-Thứ này là gì vậy?


-Thế là Thiên đan các cũng lôi ra đấu giá sao,có phải nhầm lẫn gì hay không?


..................


Đám võ giả bên dưới vẻ mặt tràn ngập sự thất vọng nhìn đồ vật xuất hiện,bọn chúng tưởng sau 1 cuốn Thiên cấp võ kỹ hay Địa cấp binh khí thì sẽ là 1 thứ đồ gì đó ghê gớm,nhưng không ngờ Thiên đan các lại lấy ra 1 thứ vô vị trước mặt này,tất cả đều cảm nhận nhưng không cảm thấy gì,thứ này tùy thời bên ngoài đường là có thể nhặt được,chỉ khác là có vẻ nhưng nó có màu sắc khá là đẹp còn không có gì khác nữa.


-Để giải trí hay sao?


Lúc này bên trong căn phòng của Nhạc gia,lão giả cũng nhìn tảng đá cười nhạt nói,lão cũng không cảm nhận được gì bên trong đồ vật này.


Không chỉ lão mà tất cả đám cường giả cũng đều là vẻ mặt cười nhạt nhìn thứ xuất hiện này,không biết có phải hay không Thiên đan các dùng nó làm dịu đi sự đấu giá điên cuồng vừa nãy.


-Các vị chắc đang ngạc nhiên vì sao Thiên đan các chúng ta lại đấu giá thứ này phải không?


Bắc Lão bên trên gương mặt mỉm cười nói.


-Vật nó có ẩn giấu cái gì hay sao?


Đám võ giả lên tiếng,nếu không phải đầu óc của Thiên đan các bị hư rồi thì tại sao lại đem thứ như này đi đấu giá cơ chứ.


-Không,Thiên đan các chúng ta cũng không tìm ra được bên trong thứ này ẩn giấu cái gì,chỉ là 1 bị trưởng lão vô tình có được,thấy nó khá là đẹp đẽ rồi mang về,thứ này để trong phòng cũng coi như là 1 vật trang trí khá là đẹp,ai có hứng thú có thể đấu giá,giá khởi điểm chỉ là 5 vạn mà thôi,mỗi lần tăng lên không được ít hơn 1 vạn.


Bắc Lão cười cười nói.


- 5 vạn không nhiều nhưng đều là võ giả,ai lại đi để ai mấy thứ đồ này cơ chứ.


Đám võ giả gương mặt khẽ xì 1 cái khinh thường nói.


Theo đó không có ai lên tiếng đấu giá tảng đá này,điều này khiến cho gương mặt Bắc Lão có chút buồn phiền,ít nhất không ai để ý thì lão cũng muốn thu về 1 chút đỉnh,nhưng không ngờ lại không có ai thèm để ý.


-10 vạn.


Đang lúc Bắc Lão định thu lại không có đấu giá nữa vì không có ai ra giá thì 1 thanh âm vang lên khiến cho tất cả mọi người đều giật mình.


Và người lên tiếng ra giá không ai khác chính là Huy,hắn lúc này để qua 1 lúc xem có ai tranh giành với hắn hay không nhưng vui là không có ai ra giá khiến cho hắn cảm thấy như bắt được vào tay rồi.


-10 vạn!


-Dĩ nhiên có người trả giá.


-Bị điên sao,bỏ ra 10 vạn mua cái thứ này về làm gì không biết.


................


Đám võ giả lại tiếp tục xôn xao,tất cả chỉ vì có người trả giá cho thứ mà tất cả đều coi như vô tri này.


-Nếu không ai muốn ra giá thì để ta thứ này cho,trong nhà nhiều nữ nhân thích đẹp muốn mua về cho các nàng ngắm chơi.


Huy gương mặt cười cười nói.


Điều này khiến cho tất cả đều bất ngờ cả Zed cũng vậy,nàng không ngờ Huy lại lấy lý do như vậy,nàng nhìn tảng đá này đúng là đẹp thật nhưng nàng cũng không phải là khác người,cho dù thích đẹp đi chăng nữa thì mua thứ này về ai rảnh mà nhìn nó cơ chứ.


-Tên điên.


Tất cả đám võ giả trong đầu đều hiện lên suy nghĩ này.


-15 vạn.


Đang lúc Huy cảm thấy sắp tới tay thì dĩ nhiên có người dám tranh giành với hắn,dĩ nhiên dám trả tới 15 vạn để mua.


Bắc Lão thì chính là người vui nhất,15 vạn là quá đủ rồi,thứ này không đáng được có cái giá đó.


-Ồ,vị công tử này cũng có suy nghĩ giống ta hay sao?


Huy nhận ra ngay thanh âm này,người ra giá không ai khác chính là Doãn Chí Bình,vẻ mặt cố gắng che dấu đi sát khí,Huy cười cười nói.


-Thích thôi,mua về để ngồi đi cầu cũng không tệ.


Doãn Chí Bình thanh âm cười nhạt nói.


Doãn chí Bình không phải như Huy,hắn không cảm nhận được bên trong thứ này là ẩn giấu bí mật,hắn ra giá cũng là vì từ đầu đến giờ,hắn đều không có ra tay đấu giá lần nào,những thứ ở đây quá là tầm thường với ánh mắt của hắn,cho dù là cuốn Thiên cấp võ kỹ kia mà mấy gia tộc tranh nhau vỡ đầu thì hắn cũng chỉ coi như đồ tầm thường mà thôi,Doãn gia hắn nếu không nói thì Thiên cấp võ kỹ cũng nhiều hơn cả Thiên Long Thành cộng lại.


-Ồ,công tử nói như vậy là hình như hơi sỉ nhục ta rồi.


Huy sát khí khó có thể giấu được nói.


Thứ này hắn cảm thấy vô cùng quan trọng với mình,Huy biết chỉ cần phá bỏ được vẻ bên ngoài là hắn sẽ thu được thứ tốt khó có thể tưởng tượng được,nhưng từ trong miệng tên chết tiệt kia lại muốn làm thứ để ngồi ỉa,đây rõ ràng là sỉ nhục hắn.


-Cái gì mà sỉ nhục hay không sỉ nhục,nếu như người thích thì có thể ra giá,cao hơn là có được thôi.


Doãn Chí Bình cười lạnh nói.


-1 ức,nếu như công tử ngươi cao hơn thì ta chịu.


Huy hắn lấy 1 hơi thật sâu,cố gắng kìm chế sát khí sắp booch phát trong người,hét 1 lên cái giá rồi nói.


-1 ức,tên này bị điên hay sao vậy?


- Điên rồi,1 ức hắn biết là bao nhiêu hay không,đây phải 1 vạn hay 10 vạn đây,cho dù là Địa cấp binh khí vừa nãy cũng đâu có cái giá như vậy.


......................


Đám võ giả,không tên nào là không tròn mắt nhìn về phía căn phòng của Huy,Huy hét lên 1 ức khiến cho không chỉ bọn chúng mà cả đám cường giả Thiên tôn cảnh cũng giật mình kinh hãi nhìn,1 ức bỏ ra mua 1 thứ tùy thời lấy được bên ngoài,đó là chuyện quá điên rồ rồi.


Nhưng với Huy thì cái giá 1 ức là quá ít đối với thứ này rồi,thứ mà không chỉ khiến cho mấy lão giả điên cuồng mà mấy lão tổ tông cũng gào thét thì chắc chắn là nó quá không bình thường,1 ức là Huy cảm thấy quá hời rồi.


-Ồ,công tử chịu chơi thật,ta chỉ nói như vậy thôi,nhường cho công tử vậy.


Doãn Chí Bình đối với 1 ức mà Huy nói không cảm thấy ngạc nhiên gì vì 1 ức đối với hắn cũng chỉ như 1 con số mà thôi,hắn lên tiếng đấu giá cũng chỉ vì cho mọi người biết là bên trong có hắn mà thôi,hắn cũng không muốn bỏ đan dược ra mua thứ vô ích này làm gì cả.


-Vậy...1 ức lần thứ nhất.


Bắc Lão là người vui vẻ nhất,lão tưởng mới đầu kiếm được vài chục vạn thôi là quá đủ rồi,nhưng lão không ngờ nó lại lên tới 1 ức đan dược,1 ức không phải là con số nhỏ,cho dù con cháu đại gia tộc chỉ sợ cũng không có nhiều đan dược như vậy.


-1 ức lần thứ hai.


Bắc Lão hô lên tiếng thứ hai.


-1 ức lần thứ ba,thứ này chính thức thuộc về vị công tử này.


Bắc Lão hô lên tiếng thứ 3,vẻ mặt tươi cười nói.


Người vui nhất lúc này đã không còn là lão nữa rồi mà chính là Huy,hắn lúc này vẻ mặt không thể nào kìm được sự hưng phấn nữa rồi.


-1 ức,ngươi thật bỏ ra 1 ức hay sao,cho dù có muốn thì vài chục vạn là được rồi,đâu cần phải bỏ ra nhiều như vậy?


Fiora và Brand kinh hãi nhìn Huy nói.


Từ lúc hắn hô lên 1 ức là các nàng cảm thấy đầu óc quay cuồng,thiên địa biến đổi mất rồi,không còn tin nổi vào tai mình vừa nghe được cái gì nữa.


-Đúng vậy công tử,đâu cần bỏ ra nhiều đan dược như vậy?


Zed và đám nữ nhân của Huy cũng vô cùng ngạc nhiên.


1 ức không phải là nhỏ,số đan dược này đủ cho 1 gia đình bình thường có khí sống khá giả cả đời cũng không dùng hết,nhưng Huy lại chỉ dùng nó mua 1 thứ vô cùng tầm thường.


-Đối với người khác không có giá nhưng đối với ta là vô giá.


Huy nhìn mấy người khẽ cười nói.


1 lúc sau,1 tỳ nữ mang thứ mà Huy vừa đấu giá được đưa lên cho hắn,nàng từ bên ngoài bước chân vào,vẻ mặt vô cùng hoảng sợ nhìn cảnh tượng bên trong,không chỉ có 1 vị tiểu thư của Thiên đan các mà lại có mấy người nữ nhân nhan sắc khuynh thành vây xung quanh 1 tên nam tử,các nàng nếu như nói nhan sắc phải là đứng đầu Thiên Long Thành,nhưng lúc này lại vô cùng ngoan ngoãn trong tay 1 tên nam nhân nhìn vô cùng bình thường.


Huy nhìn đồ vật của mình tới tay,hắn nhanh chóng lấy ra 1 cái giới chỉ đưa cho tỳ nữ,bên trong đủ 1 ức đan dược,tỳ nữ cảm thấy đã đủ đan dược vội vàng lui ra ngoài,không dám ở lâu.


-Ngươi là của ta.


Huy nhìn tảng đá trước mặt,tay hắn đặt lên trên tảng đá,khí tức mạnh mẽ và quen thuộc trên vào trong não khiến cho hắn vô cùng hứng phấn.


Bên dưới,bỏ qua sự việc bỏ 1 ức mua tảng đá,đấu giá hội lại tiếp tục.