Chương 1: Nằm nhà cũng chết

Lăng Thái Hỉ Đi Quỷ Giới

Chương 1: Nằm nhà cũng chết

23h30. 24/12/2017.
Lăng Thái Hỉ lạch cạch mở cửa nhà dắt con xe đạp địa hình vào sân nhà, cẩn thận xích xe đạp vào lan can cầu thang.
Nơi hắn đang ở cũng là khu nhà trọ cho thuê.
Nói thật ở khu này vừa sâu vừa tối đi về trường học còn xa, mỗi ngày đi học với 1 thằng đi xe đạp 8 km cũng là 1 thử thách.
Nhưng được cái ở chỗ này quá rẻ. So với mấy nơi khác tiền nhà cho dù ở chung với mấy tên sinh viên khác cũng đắt lên gấp rưỡi.
Mà Lăng Thái Hỉ tên này còn là sống trên tầng lầu cao nhất, có 1 phòng 10m2 với cái sân phơi quần áo tiền lại giảm xuống một phần tư nha. Quá kinh!

À quên giới thiệu Lăng Thái Hỉ.
Nói Lăng Thái Hỉ các bạn lại chỉ biết tên Lăng Thái Hỉ chứ không biết sao là Lăng Thái Hỉ.
Lăng là bay, Thái là thư thái, Hỉ là vui vẻ.
Bay Thư thái Vui vẻ. Ha ha.

« Mẹ nó. Cuộc đời từ bé đến lớn ta chưa được bay., chưa được thư thái qua, càng chưa được hỉ qua a».

Không miêu tả nhiều. Nói chung hắn nghèo từ bé. Thông minh kiếm học bổng thoăn thoắt mà cũng phải đưa về giúp đỡ gia đình..
Hồi bé hắn ở quê là đi mót phân bò mà lớn lên đây.
Nhớ lại mà buồn, hồi 7 tuổi hắn chính là đội trường đội nhặt phân bò.
< A Hỉ, nhìn con bò sắp ỉa này mau lại đây>
< Tiểu Lăng tử, chỗ này phân trâu vừa đen lại dày, ta để dành cho người a>
< Lăng Thái Hỉ, hứng mau hứng, ngươi hứng quá tốt rồi>

Tuổi thơ LTH là mùi xú uế.

Thời học sinh cấp 1 cấp 2 cấp 3 luôn là học sinh giỏi. Cái loại này học bá lại đô con nếu ở thành phố nhất định là cọ các tiểu muội đại muội cái gì nhộn nhạo.
Mà LTH là một cái chính tông 21 tuổi đại tiểu tử chỉ đi đái cái loại này.
Còn không chung quy cái chữ nghèo?.

Khi tôi sinh ra đã phải mang kiếp con nhà nghèo.
Qua bao nhiều năm không đổi thay lớn lên còn nghèo

Hắn vừa nằm trên giường vừa rung đùi đắc ý.
Bởi vì hắn nghèo nhưng hắn không khuất phục
Sinh viên năm 3 toàn bộ A.
Hắn không tin hắn sẽ mãi nghèo
Hắn tin không bao lâu sẽ là lúc hắn đổi vận
Thế nhưng là
Hắn chết