CHƯƠNG 1: XUYÊN QUA.

Lam Thần

CHƯƠNG 1: XUYÊN QUA.

Mây dữ đè xuống kinh thành, bầu không khí ngột ngạt ập tới, quét qua cả ngọn núi, trên bầu trời u ám, những đám mây đen mặc sức cuộn tung như mực tàu.

Một tia chớp bừng sáng, dữ dằn rạch ngang bầu trời. 'Đùng', tiếng sấm vang rền lũ lượt kéo tới, cùng với đó cơn mưa rào ào ào trút xuống.

Một bóng hình cao lớn ôm người chạy thục mạng. Bóng hình ấy chợt biến mất. Một lúc sau, một đám người mặc đồ đen, bịt mặt, tay cầm kiếm xuất hiện. Mắt nhìn xung quanh, hình như đang tìm kiếm gì đó.

"Chia nhau ra tìm! Nhất định phải bắt được hắn! Nhanh lên!" – Đám người áo đen chốc thoáng liền tản ra

Một bóng người từ từ trên cây nhảy xuống.

Nam nhân dáng người cao lớn, phải tới thước tám, bả vai rộng, hông thon, một vóc dáng hoàn hảo bọc trong một chiếc áo dài đen như mực, vạt áo mềm mại chạm đất. Màu đen rộng lớn ấy tựa hồ như màu của địa ngục, lại như sắc mực tàu, không nhuốm chút bụi. Mái tóc dài bay bay theo gió. Cả hai hòa làm một, u ám tới nghẹt thở. Nam nhân đó không là ai khác, chính là Nhiếp chính vương – Hiên Viên Thần.

Không biết từ đâu, một nam nhân mặc áo xanh đi tới: " Vương gia".

" Điều tra xem kẻ chủ mưu là ai! " "Rõ " – nam nhân áo xanh trả lời. " Còn nữa, thông báo cho Quỷ Mị mau chóng ổn định lực lượng. Đợi bổn vương giải quyết xong vụ này sẽ tập hợp! Lui đi " – " Rõ" – Người áo xanh nhận lệnh rồi biến mất

Bên cạnh nhiếp chính vương có 3 thuộc hạ thân cận, 1 là Quỷ Mị, hai là Quỷ Ảnh – chính là người áo xanh vừa biến mất là người áo xanh vừa biến mất. Còn một người nữa chưa bao giờ lộ mặt.

" Tìm ra rồi! Hắn ở bên này! " – Đột nhiên 1 tên áo đen xuất hiện.

"Chết tiệt! Sao bọn chúng nhanh vậy!" Hiên Viên Thần nhíu mày, nghĩ thầm, sau đó lập tức biến mất.

" Đuổi theo, nhanh lên! " Tên cầm đầu bọn sát thủ nhanh chóng đuổi tới.

"Bắn tên!"

"Vụt........! Vụt.........!" "Phập ", một mũi tên đâm trúng bả vai trái của Hiên Viên Thần. Hắn nhổ mũi tên ra, bả vai trái đau nhức, mảng áo đẫm máu chuyển dần sang màu đen. Trên tên có độc.

Đám sát thủ rút kiếm xông tới, Hiên Viên Thần một tay cầm kiếm đánh trả, một tay lấy từ ngực ra một ống pháo bắn lên trời. Tín hiệu cần cứu viện vừa phát ra, ngay lập tức Quỷ Ảnh cùng cùng một đám người chạy tới giúp Hiên Viên Thần đánh trả.

" Các người không thắng được đâu, mau buông kiếm xuống! " Tên thủ lĩnh nhìn hắn, hai mắt đỏ ngầu, ẩn chứa tia cuồng vọng.

" Người ra lệnh cho các ngươi là ai?! Nói! " Giọng nói lạnh lẽo, nghiêm nghị của Hiên Viên Dạ vang lên, gương mặt lạnh lùng cùng với khí thế củ hắn khiến cho bầu không khí giảm xuống, đám sát thủ cảm thấy run sợ.

"Ngươi đừng hòng! " Tên thủ lĩnh xông lên, cùng Hiên Viên Thần đánh đổi với nhau. Hiên Viên Thần rất nhanh chóng hạ gục hắn, đâm kiếm, vào tim hắn.

"Có chết ta cũng phải kéo người chôn cùng! " Đột nhiên tên thủ lĩnh ôm chặt lấy Hiên Viên Thần kéo xuống vực, hắn muốn đồng quy vô tận.

"Chết tiệt!" Bản thân Hiên Viên Thần cũng không ngờ được tên thủ lĩnh lại liều chết cũng phải kéo hắn chết theo. Đang định vươn tay bám vào vách đá thì một cơn đau nhức từ bả vai trái truyền tới khiến hắn choáng váng phải rụt tay lại.

Độc đã xâm nhập vào cơ thể rất nhanh đã phát tác khiến hắn cảm thấy thật mệt mỏi, hai mắt mông lung, mờ ảo.

Giây phút chìm vào bóng tối, hắn nghĩ, chẳng lẽ, hắn - Hiên Viên Thần, nhiếp chính vương của Ngụy Quốc lại chết như vậy sao. Hắn còn chưa trả thù cho mẫu thân.........

(Hết chương 1)