Chương 49: Hiiro và loli

Konjiki no Moji Tsukai

Chương 49: Hiiro và loli

"Ê, Ngươi nghiêm túc đấy chứ? Nói cho ta nghe nào!" (?)

Arnold bị tóm cổ nhấc lên bởi người vừa đi vào phòng. Anh ta bắt đầu có dấu hiệu của việc ngạt thở

"Công chúa, người làm gì ở đây vậy?!" (Raiev)

Raiev cũng ngạc nhiên trước chuyến viếng thăm bất ngờ của công chúa

"Ư ư ặc ặc… T…ô…i…khôn…g….th…ở….đư…ợc….!?!?!?"

Nhận thấy mặt Arnold bắt đầu tím tái đi, Kukklia nhanh chóng nới lỏng tay.

"Chết, ta xin lỗi" (Kuklia)

Arnold, sau khi thoát khỏi tay Kukklia thở hồng hộc, anh ta thầm cảm ơn Thiên đàng đã tha cho cái mạng của mình. Chỉ vài giây trước anh ta thực sự đang ngạt thở. Tệ nhất thì anh ta sẽ được về với ông bà nếu Kukklia tiếp tục tóm cổ anh ta như vậy. Kể cả công chúa chỉ là một cô gái, tiềm ẩn trong cô là một sức mạnh phi thường của người Gabranth.

"Rồi rồi, giờ nói ta nghe, những gì ngươi vừa nói là thật à? Đấy là những gì mà bà già Rarashik đó nói à"

Lúc này tại nhà Rarashik:

"Achooo…… Lại có đứa nhóc nào nói xấu ta rồi " (Rarashik)

Trở lại cung điện.

Kể cả khi Kukklia ko tiến thêm một bước nào về phía Arnold, anh ta vẫn có cảm giác bị đe dọa khiến anh ta chột dạ nuốt nước bọt.

"À, à, vâng, đúng vậy…." (Arnold)

Và anh ta bắt đầu kể lại những gì Rarashik đã nói.

"Tại sao Chúa quỷ lại làm thế với cây cầu nhỉ???..."

Lời nói của Kukklia đúng với câu hỏi đang hiện ra trong đầu của mọi người.

"Không phải thế nghĩa là họ không muốn đánh nhau sao?" (Raiev)

Raiev nói một cách ngẫu nhiên.

"Có thể đúng như chị hai nói, nhưng chỉ mới đây thôi, chính bọn Evila tuyên bố muốn hủy diệt tất cả trước cơ mà" (Arnold)

Đấy là vào thời kỳ trị vì của Chúa quỷ tiền nhiệm. Đương nhiên, Rarashik biết việc đó, nhưng cô quên mất không nói chuyện đó cho Arnold.

"Nhưng nếu điều ngươi nói là đúng thì phụ vương và quân đội vẫn an toàn phải không?(Kukklia)

"Thần nghĩ họ chắc chắn vẫn an toàn thôi, thưa công chúa"(Raiev)

Kukklia mỉm cười vui vẻ trước lời nói của Raiev. Kể cả khi chính cô muốn tham gia cuộc chiến, khi mà tất cả người thân của mình trở về từ chiến trường mà không bị tổn thất gì vẫn đáng để ăn mừng

"Hừm, mà tiện thể, nhà ngươi là ai vậy? Và lúc đầu ngươi gọi Raiev là "Chị" nhưng…" (Kukklia)

"À, thưa công chúa, thằng đầu đất này là em trai thần. Và cô bé kia là con gái của hắn"(Raiev)

"Ta là con gái của Đức vua Leoward, người trị vì vương quốc Passion. Công chúa cả Kukklia King, rất vui được gặp các ngươi" (Kukklia)

Nghe công chúa tự giới thiệu, Arnold vội vã quỳ xuống, Muir cũng bắt chước quỳ xuống theo

"Ấy, không cần phải quá lễ nghi như vậy đâu. Mọi người cứ cư xử bình thường với ta là được rồi" (Kukklia)

Arnold và Muir rụt rè đứng dậy. Kể cả khi công chúa có vẻ thân thiện và gần gũi, nhưng vị trí của cô ấy vẫn là công chúa, Arnold và Muir vẫn có cảm giác căng thẳng và bối rối.

"Ai da, cô bé đáng yêu quá phải không? Đúng rồi, hay để chị giới thiệu nhóc với Mimiru nhé" (Raiev)

"Hà…mọi chuyện lại tiến triển theo một hướng không ai ngờ nhỉ Hiiro… ể?"(Arnold)

Khi Arnold còn đang ngạc nhiên về sự xuất hiện của công chúa, một chuyện còn đáng ngờ hơn đã xảy ra khi anh ta không để ý. Hiiro, người đứng cạnh anh ta vài phút trước đã biến mất.

"….Hiiro?" (Arnold)

Lúc này, Hiiro đang phân vân có gì đáng xem ở không, nên cậu bắt đầu đi loanh quanh. Tất nhiên là tránh sự chú ý của đám lính canh bằng một từ …