Chương 185: Hỏa Thần Thành, Mộng Gia Huynh Muội

Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 185: Hỏa Thần Thành, Mộng Gia Huynh Muội

Thông Thiên Tháp tầng mười xông qua, tiến vào thông đạo truyền tống tới tầng mười một phương vị. Đến khi tiểu đội bọn hắn đặt chân đến đã bắt đầu bước sang ngày thứ năm.

Như thường lệ, thanh âm thông báo từ trên cao vang xuống:

"Tầng mười một Thông Thiên Tháp, môi trường thượng cổ thiên hồ. Thủ hộ giả: Bảy ngàn năm tu vi Nhân Ngư."

Long Thần thành tiểu đội vừa đặt chân tới tầng mười một, đập vào mắt bọn hắn là một cái hồ cực lớn nằm ở trung tâm. Thủ hộ giả tầng này, tất nhiên là một đầu hồn thú am hiểu thủy chiến.

Nhân Ngư chính là cái thích hợp nhất. Ngay giữa cái hồ nước này, Nhân Ngư thân ảnh hiện lên đợi sẵn. Nó nữa thân trên là nhân loại hình dáng, là hình dáng một thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp, mái tóc màu lam búi gọn phía sau, trên đầu có đeo đồ trang sức lấp lánh. Nàng hoàn toàn không che chắn thân thể, để lộ ra bộ ngực căn tròn như tạc tượng mà thành, vô cùng hoàn mỹ.

"Gớm."

Hàn Thanh Chi bực tức nói, hiển nhiên đối với Nhân Ngư trước mặt không mấy ưa thích. Ai biểu người kia có phần đầy đặn hơn nàng a.

Vân Chính Thiên lúc này không do dự lên tiếng: "Trận này ta lên."

Can Hữu Long thấy vậy, không quên châm chọc: "Lão đại, ngươi mà cũng bị sắc đẹp mê hoặc a."

Vân Chính Thiên tức giận lườm hắn: "Mê hoặc cái đầu của ngươi. Ở đây thủy chiến người mạnh nhất, còn không phải là ta hay sao."

Hắn sở hữu băng hệ thuộc tính, đối với thủy chiến cực kỳ tự tin. Bất quá, gương mặt bọn hắn nhìn thấy Vân Chính Thiên xung phong ứng chiến, lại nghĩ theo hướng tiêu cực.

Mã Thiên Hoa gằn giọng nói:

"Nhắm mắt mà đánh được không?"

"Ách, nhắm mắt làm sao thấy địch mà đánh." Vân Chính Thiên cả kinh thốt lên.

"Ta không cần biết, cắm ngươi nhìn ngắm ngực nàng." Mã Thiên Hoa bĩu môi nói.

"Thiên Hoa tỷ tỷ, làm tốt lắm." Hàn Thanh Chi bên canh giơ ngón tay cái lên ủng hộ.

Cười khổ một cái, Vân Chính Thiên bước lên, hướng trên cao nói:

"Long Thần thành, Vân Chính Thiên tiếp chiến."

Lồng ánh sáng hạ xuống, đem hắn cùng Nhân Ngư bên kia đóng chặt lại. Bất quá lần này, hắn vẫn có một mỏm đất để đặt chân, nếu không thì thực sự phiền toái.

"Nhắm mắt mà chiến hả?" Trong đầu hắn nhớ lại thanh âm lúc nãy của Thiên Hoa. Trong lòng bất giác nở nụ cười nham hiểm.

Ở bên ngoài, Lương Thế Nhân thấy vậy, đưa mắt nhìn Tiếu Phong, Hoa Quyển Sinh khẽ nói:

"Ta bắt đầu thấy tội nghiệp cho Nhân Ngư đó a."

"Ừm." Hai tên kia dùng phương thức vô cảm gật đầu.

Vân Chính Thiên căn bản không có triển khai Hỏa Phượng Dực để bay ra giữa hồ, cũng không có đem thân thể chìm đắm vào hồ nước. Hắn chỉ đứng ở mép mỏm đất, một tay đưa xuống chạm vào mặt hồ.

Sau lưng hắn cũng không có hồn hoàn hiện lên, tựa như hắn đang muốn rửa mặt vậy.

Phốc!

Nhân Ngư đột nhiên từ dưới nước bổ nhào lên, gương mặt thánh thiện tuyệt sắc khi nãy đã bị thay thế bằng một gương mặt tà ác, răng nanh sắc nhọn. Xem ra đây mới chính là diện mạo thực sự của Nhân Ngư.

Trên tay nàng cầm một cây Tam Xoa Kích màu lam, từ dưới hồn bổ nhào lên, đem Tam Xoa Kích thẳng vào đầu Vân Chính Thiên mà đâm xuống.

Ngay khi Nhân Ngư vừa động thủ, Vân Chính Thiên trên người cũng có sự biến hóa.

Từ bàn tay của hắn khẽ chạm vào mặt nước, một cỗ lành lạnh khí tức bắt đầu truyền ra. Khói sương trắng lượn lờ, sau đó không tới một giây sau, đại bộ phận mặt hồ đều lấy tốc độ nhanh nhất đóng băng.

"Rắc ——."

Cảnh tượng này có chut kinh khủng. Băng nguyên tố ào ào bay ra, tràn ngập trong thiên địa. Thủ đoạn này thật có chút cao thâm.

Nguồn gốc của băng chính là nước, vì vậy với năng lực chưởng khống băng của hắn, dễ dàng đem nước hồ hoàn toàn đóng băng lại.

Mặc dù Vân Chính Thiên vẫn không thể đem toàn bộ phạm vi hồ nước rộng hàng trăm mét một lần liền đóng băng, nhưng một nữa diện tích vẫn có thể làm được.

Nhân Ngư kia một kích còn chưa kịp cắm xuống, thân thể của nàng đã hóa thành một pho tượng bằng băng. Trên mặt vẫn còn hiện rõ diện mạo tà ác đó.

Ở trên bờ, Long Thần thành tiểu đội thấy một màn này, trong lòng hơi nhúc nhích nhưng sau đó lại duy trì cảm giác bình thường. Đối với thực lực Vân Chính Thiên, bọn hắn cũng thừa biết.

Trận chiến này, hắn không cần đem võ hồn phóng thích ra, chỉ cần dùng sự am hiểu về Băng thuộc tính cũng mang lại chiến thắng cực kỳ thuyết phục.

Băng hàn khí tức bao phủ mọi ngóc ngách trong lồng ánh sáng, Vân Chính Thiên đứng thẳng dậy, năm ngón tay giơ lên trước mặt Nhân Ngư, sau đó khẽ nắm lại.

Đùng!

Nhân Ngư băng tượng vỡ tan tành thành vô số mảnh băng vụn, sau đó rơi vào mặt hồ mà biến mất.

"Tầng mười một Thông Thiên Tháp thông qua. Có thể lựa chọn hối đoái vật phẩm hoặc tiếp tục xông tháp."

Dễ dàng như vậy liền đem một đầu Nhân Ngư tu vi bảy ngàn năm miểu sát, không cần dùng tới võ hồn, chỉ đơn thuần đem mặt hồn đóng băng lại, liền chiến thắng. Nếu đổi lại là người khác, chắc chắn phải khổ chiến với Nhân Ngư này một phen.

"Đi thôi." Nhàn nhạt thanh âm vang lên. Dưới sự dẫn dắt của hắn, trực tiếp tiến vào thông đạo truyền tống, hướng lên tầng mười hai khiêu chiến.

Thông Thiên Tháp tầng mười hai, là hai đấu hai phương thức. Tiếu Phong cùng Can Hữu Long được chỉ định ứng chiến. Vân Chính Thiên muốn nhân cơ hội này, cho bọn hắn trải nghiệm một chút năng lực mới của bản thân.

Tiếu Phong đệ ngũ hồn hoàn, mặc dù chỉ là tử sắc nhưng cấp bậc không kém hơn vạn năm hồn hoàn là bao.

Đệ ngũ hồn hoàn này mang tới cho hắn một cái hồn kỹ, gọi là Phong Hỏa Liên Thành. Là một loại hồn kỹ công kích quần thể. Tiếu Phong có thểm đem Phong cùng Hỏa hai loại nguyên tố dung hợp lại với nhau, sau đó hình hành vô số cột lốc xoáy hỏa diểm, tàn sát bừa bãi trên chiến trường.

Đây thực sự là một cái hồn kỹ cực kỳ khủng bố. Ngay khi hắn vừa thi triển đệ ngũ hồn kỹ, Vân Chính Thiên cũng không khỏi há mồm trợn mắt.

Xem ra Viêm Điểu kia, mang tới cho Tiếu Phong không ít chỗ tốt a.

Với thực lực Hồn Vương bây giờ, Tiếu Phong đã thực sự mạnh hơn rất nhiều. Tuyệt đối là một tin vui to lớn cho tiểu đội.

Còn trường hợp của Can Hữu Long, hắn hấp thụ Bá Vương Long một giọt tinh huyết, tự thân huyết mạch long tộc cũng gia tăng đáng kể. Nguyên bản một tầng vẩy xám Thiên Nguyên Long, bây giờ lại có thêm một tầng hắc sắc hào quang bao phủ, nhìn qua tạo một cảm giác cực kỳ bá đạo, hung hãn cùng cực.

Can Hữu Long thi triển Thiên Long Hộ Thể, thân thể bành trướng hơn trước mấy phần. Long trảo cũng to lớn hơn, tỏa ra lăng lệ khí tức.

Mặc dù tu vi vẫn dừng ở bốn mươi ba cấp, thấp nhất trong cả đội, nhưng tố chất thân thể của hắn chính là đứng hàng đầu.

Thủ hộ giả tầng mười hai, là hai tên Hồn Vương cấp bậc, tu vi năm mươi ba cấp. Một tên có thú võ hồn hệ hỏa, một tên sở hữu khí võ hồn loại đao.

Cả hai đều không có cường hãn hồn kỹ, đại chiến không tới mười hiệp, liền chết trong tay hai người Tiếu Phong vốn đang có thể chất sung mãn.

Thuận lợi thông qua tầng mười hai, trực tiếp tiến vào tầng mười ba.

Tầng mười ba, ba đấu ba. Phá!

Tầng mười bốn, lại ba đấu ba. Phá!

Long Thần thành, vỏn vẹn dùng thêm ba ngày, liền bước chân tới tầng mười lăm, cũng là cột mốc tối quan trọng cần phải vượt qua.

Tương tự như tầng mười lúc trước, thủ hộ giả tầng này, tuyệt đối có thực lực mạnh mẽ nhất từ đầu đến giờ.

"Tầng mười lăm Thông Thiên Tháp, môi trường Đại võ đài, thủ hộ giả: Hỏa Thần thành tiểu đội, hai đấu hai phương thức."

Đùng!

Thông báo vừa vang lên, nhất thời Long Thần thành tiểu đội một mảnh chấn động. Bọn hắn vạn lần không ngờ rằng, đối thủ lần này lại là binh sĩ tới từ Hỏa Thần thành.

Nhân Vực có mười hai tòa thành phố, mỗi thành phố sẽ có một tiểu đội đại diện tham gia Vực Chủ khảo nghiệm. Mà Hỏa Thần thành chính là một trong bốn đội bị loại sau khi tham gia đệ nhất khảo nghiệm ở Đại Nhật Sâm Lâm.

Không ngờ bây giờ lại có thể gặp bọn họ ở Thông Thiên Tháp này, lài còn trở thành thủ hộ giả, ngăn cản bước tiến của Long Thần thành.

Có hai đạo thân ảnh xuất hiện ở lưng chừng trời, nương theo kim sắc quang trụ nhẹ nhàng đặt chân xuống võ đài. Hai người này là một nam, một nữ. Người nam gương mặt anh tuấn, rất có khí chất. Người nữ thì lại vô cùng quen thuộc, ngay khi người này vừa xuất hiện, Long Thần thành trong mắt không giấu được sự ngạc nhiên.

"Hồng Nhan, thật là ngươi." Can Hữu Long mơ hồ là người đầu tiên hét lên.

Trước mắt hắn bây giờ, chính là tri kỷ của hắn từ hồi còn cởi truồng tắm mưa. Chính là Mộng Hồng Nhan mà mấy năm trước đã lựa chọn rời khỏi Long Thần thành, trở về với gia tộc.

Mấy năm trôi qua, nàng diện mạo có sự thay đổi long trời lở đất, hiện đã ra dáng một tuyệt sắc mỹ nhân rồi a. Nhìn thấy người quen cũ, Mộng Hồng Nhan không khỏi mỉm cười nói:

"Các ngươi có khỏe không?"

Can Hữu Long gần như ngay lập tức đáp lại:

"Khỏe, ta rất khỏe, ngươi xem, ta đã là bốn hoàn Hồn Tông rồi, khi kết thúc khảo nghiệm, ta sẽ đi tìm đám thảo khấu ức hiếp ngươi trướ kia, dạy cho chúng một bài học."

Mộng Hồng Nhan nhìn thấy Can Hữu Long kích động như vậy, trong lòng không khỏi có chút khó xử. Nàng tất nhiên biết A Long từ nhỏ vốn để ý tới nàng, việc nàng rời khỏi đội khiến hắn rất đau lòng, nhưng chỉ là từ đó giờ hắn vẫn chưa từng thể hiện qua.

Bất quá, lần gặp mặt trở lại sau mấy năm, cả hai đã đứng trên hai chiến tuyến khác nhau. Thật giống với tiểu thuyết bi kịch.

"Hồng Nhan, muội quen biết họ?" Thiếu niên đứng bên canh mỉm cười hỏi.

Mộng Hồng Nhan khẽ gật đầu, sau đó hướng Vân Chính Thiên nói:

"Đây là huynh trương của ta, tên là Mộng Cảnh Chân, cũng là đội trưởng Hỏa Thần thành."

Thì ra hắn là huynh trưởng của Hồng Nhan, Long Thần thành tiểu đội lập tức ôm quyền hành lễ. Dù sao nàng vẫn là bằng hữu, cho dù bây giờ phải đối đầu với nhau, nhưng không thể vì vậy mà làm đứt đoạn mối quan hệ tốt đẹp trước kia được.

"Nghe danh Long Thần thành tinh anh tiểu đội đã lâu, hôm nay ta cùng Hồng Nhân nhận nhiệm vụ cản bước tiến của các ngươi tại tầng mười lăm này. Nếu như bọn ta thực sự làm được, vậy thì sẽ có tư cách tiếp tục tham gia khảo nghiệm a. Cho nên một lát chiến đấu, các ngươi đừng do dự đem toàn bộ thực lực hiển lộ ra, nếu không e rằng tiện nghi cho chúng ta rồi."

Mộng Cảnh Chân nói.

Trước khi tiến hành đệ nhị khảo nghiệm, Mục Vô Ưu trưởng lão từng nói bốn đội bị loại sẽ có cơ hội trở lại, thì ra là dùng cách thức này. Nếu như thực sự bọn hắn có thể chiến thắng Long Thần thành tại đây, vị trí Long Thần thành liền bị bọn hắn chiếm lấy.

Thể loại thi đấu này, đúng là đem tiềm năng của mỗi đội thúc đẩy đến cực hạn a, không hổ là Vực Chủ khảo nghiệm.

Vân Chính Thiên đại diện Long Thần thành tiểu đội, tiến lên hướng Mộng Cảnh Chân nói:

"Tất nhiên rồi, Cảnh Chân huynh. Trận này để Vân Chính Thiên ta cùng Can Hữu Long ứng chiến với huynh muội hai người."

"Tốt." Mộng Cảnh Chân sảng khoái đáp ứng.

Vân Chính Thiên liếc nhìn A Long, chỉ thấy hắn trong mắt có chút hoang mang. Bởi vì đối thủ là Mộng Hồng Nhan, hắn không tài nào đem chiến ý khởi động được.

"A Long, ngươi phải bình tĩnh lại. Lựa chọn ngươi lên thi đấu, chính là muốn nhờ sự ảm hiểu lối công kích của nàng mà nắm bắt tiên cơ. Nếu không, e rằng cả ta cũng không thắng được. Theo phán đoán của ta, nàng hẳn đã vượt xa tất cả chúng ta, tiến vào Hồn Vương trước một bước rồi."

Vân Chính Thiên có chút âm trầm nói. Hắn thực sự không biết tại sao thực lực Mộng Hồng Nhan lại tiến triển vượt bậc như vậy. Trong đầu dâng lên từng dòng hồi ức.

Lý do Mộng Hồng Nhan rời khỏi đội, chính là do nàng cảm thấy bản thân quá yếu kém. Cho nên muốn trở về gia tộc, mặc dù nàng cùng với gia tộc mối quan hệ không tốt lắm.

Nhưng hiện tại nhìn thấy, nàng có lẽ được gia tộc chấp nhận, dùng một loại bí pháp gì đó đẩy mạnh tốc độ tu luyện, cho nên đã trở thành Hồn Vương năm hoàn.

Mộng gia, không ngờ lại cường hãn đến như vậy.

Can Hữu Long rốt cuộc lấy lại tinh thần, hắn nhìn Vân Chính Thiên mạnh mẽ gật đầu một cái, chân điểm nhẹ liền xuất hiện ở trên võ đài.

"Như vậy mới là A Long ta quen biết." Lương Thế Nhân không khỏi tán thưởng.

Đối mặt với bằng hữu cũ, làm cho A Long không thoải mái, nhưng mà Mộng Hồng Nhan có thoải mái hay không. Câu trả lời tất nhiên là không. Nàng so với A Long tâm tình còn hỗn loạn hơn một chút.

Bởi vì không chỉ đối mặt với bạn tri kỷ A Long, mà còn đối mặt với người nàng thương mến, Vân Chính Thiên a.

"Hồng Nhan, muội không sao chứ?" Mộng Cảnh Chân nhìn thấy Hồng Nhan có chút phân tâm, lập tức hỏi.

Mộng Hồng Nhan hai mắt nhắm lại, sau đó lại mở ra, đáy mắt lóe lên một tia hỏa sắc cường hãn, mạnh mẽ lăc đầu đáp:

"Muội không sao, trận này, chúng ta nhất định phải thắng. Vì gia tộc, vì Hỏa Thần thành danh vọng."

..............

Cầu vote 5*, Cầu comment nhận xét

Nguồn: readslove.com
Banhbaothit