Chương 154: Ác Chiến (2)
Nguyên bản khí huyết trong thể nội đang vận hành trơn tru, thì lúc này tựa như hóa một loại chất lỏng sền sệt dính dính, vận chuyển thập phần khó khăn, ngay cả linh hồn bản nguyên cũng thoáng run rẩy mấy phần.
Đây là áp chế tới từ huyết thống, không lẽ chỗ này đột nhiên xuất hiện hồn thú có huyết thống mạnh mẽ Kim Hắc Ma Thần Hổ nó sao.
Toàn thân run rẩy một trận kịch liệt, cuối cùng Kim Hắc Ma Thần Hổ không khỏi trở lui lại một khoảng. Mắt hổ ngưng trọng ngẩn lên nhìn ngọn nguồn phát ra uy áp huyết thống trước mặt.
Đệ tứ hồn hoàn của hắn vừa lóe lên, tức thì có một cỗ sinh mệnh chi lực cực kỳ nồng đậm, không gì sánh bằng trực tiếp lan tỏa ra, bao phủ lấy thân thể của hắn. Cảm thụ của hắn lúc này, thể nội dường như có một dòng suối tươi mát xuất hiện, bắt đầu di chuyển khắp kinh mạch, mang tới cảm giác thư thái. Ngay cả hồn lực, tinh thần lực vốn cạn kiệt lại cấp tốc khôi phục.
Da dẻ của hắn dưới sự tăng phúc của sinh mệnh chi lực, tựa như có thêm một tầng kim sắc vàng bóng ngưng tụ mà thành, giống như thoát thai hoàn cốt tình trạng. Sinh mệnh lực căng tràn đem Vân Chính Thiên khôi phục sáu bảy phần khí tức.
Phải biết hắn vốn không phải phụ trợ hệ hồn sư, một hồn kỹ có khả năng khôi phục đồng thời hồn lực, tinh thần lực và mang tới huyết thống chi lực, được xưng tụng là nghịch thiên hồn kỹ cũng không quá.
Đệ tứ hồn kỹ này không chỉ đơn thuần tăng cường tốc độ khôi phục trên diện rộng, mà còn mang tới cho hắn một tia huyết thống từ một trong Bát Đại Viễn Cổ Hung Thú.
Đó chính là dòng máu cao quí của Không Trung Chi Vương, Chân Phượng huyết thống.
Thất Diện Kiếm võ hồn, đệ tứ hồn kỹ Chân Phượng Thiên Mệnh.
Kim Hắc Ma Thần Hổ đối mặt lúc này, là nhân loại đầu tiên sở hữu một tia thuần khiết Chân Phượng huyết thống chảy xuôi. Tuy so với chân chính Chân Phượng bản tôn thời viễn cổ, thế nhưng loại huyết thống này, cũng đủ để hắn đối diện với Chân Long huyết thống mà vẫn có thể trụ vững như bàn thạch. Tuyệt đối kinh người.
Phượng Hoàng Tứ Dực lai lịch thực sự bất phàm, năm đó thu được Phượng Hoàng hồn linh, không nghĩ lại mang tới cho hắn rất nhiều chỗ tốt. Xem như toàn bộ tinh hoa của chủng tộc Phượng Hoàng này, đều kết tinh trên người của hắn hết thảy. Loại hồn kỹ tăng phúc huyết thống, từ trước đến nay vẫn như phượng mao lân giác tồn tại.
Mặc dù hắn không biết Phượng Hoàng Tứ Dực gốc gác sâu xa cỡ nào, nhưng thông qua hồn hoàn thứ tư, rõ ràng nó với Chân Phượng viễn cổ có một chút quan hệ huyết thống tồn tại, cho dù nhỏ bé đi chăng nữa, vẫn được gọi là Chân Phượng hậu đại a, nếu không căn bản sẽ không xuất hiện hồn kỹ loại này.
Vân Chính Thiên từ khi đột phá bốn hoàn tới nay, vẫn chưa lần nào lâm chiến mà sử dụng loại này hồn kỹ, bởi vì nó tạo ra một lực hấp dẫn cực lớn.
Dù sở hữu Chân Phượng huyết thống, thế nhưng tu vi của hắn quá kém cỏi, đem một tia huyết mạch cao quí nào phóng xuất ra ngoài, liền trở thành món ngon béo bở a. Vạn nhất kéo tới không ít hồn thú có tu vi cao trên mấy vạn năm, xui xẻo hơn đụng phải hồn thú mười vạn năm kia, coi như số hưởng.
Thế nhưng tình huống bây giờ không giống trong rừng rậm, hắn là đang chiến đấu trong Huyết Đô, và Kim Hắc Ma Thần Hổ trước mắt là do Huyết Đế triệu hoán mà ra, bây giờ hắn có đem Chân Phượng huyết thống điên cuồng vận dụng như thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không có hồn thú khác xuất hiện quấy phá.
Cái này đúng với ý muốn của hắn, liều mạng mà chơi.
"Đúng là Chân Phượng khí tức, tiểu tử này được trời cao ban cho siêu cấp cơ duyên a. Thật có chút ganh tỵ."
Huyết Đế dựa lưng vào vương tọa, tay nâng ly rượu vừa nhấm môi vừa nói. Ngay cả Huyết Đế cũng xác nhận Vân Chính Thiên sở hữu Chân Phượng huyết thống, đại sứ giả kế bên ánh mắt cũng hơi ngưng trọng, bởi vì loại huyết thống này khiến nàng nội tâm run rẩy mấy phần. Chỉ trách hắn tu vi nhỏ bé, nếu không chỉ cần một chút khí tức này hiện ra liền đem Kim Hắc Ma Thần Hổ lập tức qui phục.
Vân Chính Thiên ánh mắt sáng lên, tức thì một cỗ lạnh lẽo băng hàn khí tức ập xuống. Một thanh trường kiếm màu lam xuất hiện ở trên tay, tựa như Băng Thần giá lâm.
Băng Đế Kiếm nhẹ nhàng khinh động, một trận băng tuyết bạo vũ mà ra, đem phạm vi hai trăm mét xung quanh sân thi đấu bao trùm lại. Kim Hắc Ma Thần Hổ ngẩng đầu nhìn băng tuyết khiêu vũ trên không trung, trong miệng gầm gừ không ngớt.
Mặc kệ ngươi là loại nào thuộc tính, dưới tình huống âm hàn, bản thân hoạt động cũng sẽ trì trệ xuống. Kim Hắc Ma Thần Hổ thống khổ gầm lên, trước đó nó đã bị Chân Phượng huyết thông áp chế một phần, bây giờ lại tới băng hàn khí tức ảnh hưởng tốc độ vận chuyển hồn lực, khiến thực lực của nó trong nháy mắt hạ xuống tối thiểu ba phần.
Vân Chính Thiên thủ đoạn, rất giống với khống chế hệ chiến hồn sư a.
"HỐNG ——"
Kim Hắc Ma Thần Hổ tức giận gầm vang một tiếng, hắc ám thuộc tính trên người nó như bài sơn đảo hải tuôn ra, nó muốn đem thuộc tính của bản thân chống lại hai lại áp chế kia. Một đầu vạn năm hồn thú nếu chân chính liều mạng, chỉ sợ áp chế của Vân Chính Thiên cũng không tạo thành bao nhiêu uy hiếp.
Ngay lúc này, Kim Hắc Ma Thần Hổ sau một tiếng hổ gầm, thân thể bắt đầu hư ảo, ngay sau đó có hơn năm đầu Kim Hắc Ma Thần Hổ phân thân xuất hiện. Đem Vân Chính Thiên thân thể bao phủ ở trung tâm.
Vân Chính Thiên thấy vậy lập tức cả kinh, bởi vì hắn rõ ràng cảm nhận được, mỗi một đầu phân thân này, có uy lực không ít hơn một phần ba so với bản thể. Thực có chút đạo lý không thông.
Ngay khi sáu đạo thân ảnh Kim Hắc Ma Thần Hổ vừa hoàn thành ngưng tụ, bọn chúng như hình với bóng, đồng loạt há miệng ra, sáu cột hắc quang bắn thẳng vào vị trí trung tâm, nơi Vân Chính Thiên đang đứng.
"ẦM ——"
Sáu cột hắc quang đồng loạt bắn tới, vừa chạm vào nhau lập tức nổ lớn kịch liệt. Kim Hắc Ma Thần Hổ bản tôn lúc này lại không có chú ý trung tâm vụ nổ, hai mắt nó ngẩng nhìn trên không trung, rít nhẹ một tiếng, lập tức năm đạo phân thân kia phóng vọt lên trời.
Vân Chính Thiên trong khoảnh khắc hắc quang bắn tới, đã đem Hỏa Phượng Dực một lần nữa triển khai, thân thể tiến vào không trung. Mặc dù tốc độ của hắn rất nhanh như vẫn không thoát được nhãn lực Kim Hắc Ma Thần Hổ.
"Hung hăng dữ vậy."
Vân Chính Thiên hừ lạnh, Băng Đế Kiếm từ trên cao vô cùng dứt khoát trảm xuống.
Băng Đế Kiếm, Thiên Hạ Băng Cực Vô Song.
Một tòa băng sơn to lớn kèm theo vô số hoa tuyết xuất hiện. Băng Đế Kiếm vừa trảm xuống, tức thì đem tòa băng sơn này oanh thẳng tới năm đầu Kim Hắc Ma Thần Hổ phân thân đang xông lên.
"ẦM ——"
Kịch liệt nổ lớn lần nữa vang lên, trong nháy mắt băng vụ ào ạt bay lên che mất tầm nhìn của đám khán giả. Một lát sau khi băng vụ tan bớt, chỉ thấy hai đầu Kim Hắc Ma Thần Hổ phân thân trực tiếp bị đóng băng, rơi xuống mặt đầt vỡ tan thành vô số mảnh băng vụn.
Ba đầu phân thân còn lại trong thời điểm băng sơn ập xuống đã may mắn thay đổi quĩ đạo, tuy tránh thoát được một kiếm này nhưng trên cơ thể đã có một mảng băng phong bám vào.
Vân Chính Thiên ở trên không trung hai tay kết ấn, tức thì ba đầu Kim Hắc Ma Thần Hổ phân thân còn lại thoáng run rẩy kịch liệt, cơ thể lập tức đình chỉ mọi di chuyển.
Băng nguyên tố chưởng khống, Băng Tỏa Thuật.
Hỏa Phượng Dực mạnh mẽ triển khai, đem thân thể Vân Chính Thiên từ trên cao bổ nhào xuống với tốc độ nhanh nhất, Băng Đế Kiếm trên tay hắn lúc này biến mất, thay vào đó là thanh Hỏa Phượng Kiếm đỏ rực, hỏa diễm gào thét điên cuồng.
Nương theo trọng lực, một kiếm từ trên cao chém xuống cực kỳ cường hãn, nháy mắt một cái Vân Chính Thiên thân thể đã vọt qua ba đầu cự hổ kia. Hắn một kiếm này đã đem ba đầu Kim Hắc Ma Thần Hổ phân thân còn lại chém thành hai phần.
Phân thân bị chém thành hai, cũng không có huyết nhục rơi xuống, đơn giản hóa thành hăc vụ mà tan biết.
Kim Hắc Ma Thần Hổ bản tôn trông thấy phân thân bị tiêu diệt, trong ngực có một trận đau đớn truyền ra, nguyên lai phân thân bị chém giết, bản tôn nhận lấy nhất định ảnh hưởng.
Mặc dù Kim Hắc Ma Thần Hổ bản tôn có thể mạnh hơn Vân Chính Thiên, nhưng nếu nghĩ rằng chỉ cần đem phân thân của nó liền có thể chiến thắng nhân loại giảo hoạt này, thì nó quá sức ngây thơ rồi.
Kim Hắc Ma Thần Hổ phân thân lực lượng chỉ bằng một phần ba bản tôn, lại chịu áp chế huyết thống từ Chân Phượng phủ xuống, đối mặt với hồn sư sở hữu quần thể công kích cường đại như Vân Chính Thiên, cuối cùng toàn quân bị diệt, mang tới thương tích cho bản tôn.
Kim Hắc Ma Thần Hổ không vội vàng tiếp tục tấn công, nó hai mắt đảo qua đảo lại xem xét, một phần vì muốn tranh thủ hồi khí, một phần đối với nhân loại trước mắt đã xuất hiện vẻ kiêng dè.
Đến bây giờ, song phương quyết chiến diễn ra hồi lâu vẫn chưa có kết quả, vạn cư dân Huyết Đô trên khán đài lúc này không một tiếng hó hé, bởi vì bọn họ thực sự bị trận quyết chiến này hấp dẫn đến mức ý thức bị quên đi.
Vân Chính Thiên bày ra thực lực, năm lần bảy lượt khiến họ há mồm trợn mắt. Đối mặt với hồn thú vạn năm vẫn không chút hỗn loạn, rốt cuộc đã đánh động được nội tâm của vạn cư dân Huyết Đô này.
"Thiên, ngươi cố lên, đánh chết hồn thú đó đi, ta ủng hộ ngươi a."
"Dù có ghét ngươi nhưng ngươi không được chết dưới tay hồn thú."
"Thiên, ngươi cúi đầu xin lỗi Huyết Đế đại nhân đi, ta bây giờ không muốn ngươi chết nữa."
Không ít thanh âm cổ vũ ủng hộ cho Vân Chính Thiên, cũng có người muốn hắn cúi đầu xưng thần với Huyết Đế. Thực lực của hắn bây giờ đã đủ chứng minh, hắn chính là một tên thiên tài tu luyện, tuyệt đối chiếm được sự đồng tình từ đám đông.
Vân Chính Thiên từ khi sinh ra tới nay, trên người hắn luôn có một loại mị lực vô hình thu hút sự ủng hộ của mọi người. Đây có thể gọi là dòng dõi vương giả hoàng tộc xuất ra thiên phú đi.
Hắn, được sinh ra để đứng trên hết thảy.
Huyết Đế nghe được thanh âm cỗ vũ của đám đông, nhất thời gương mặt xám xịt lại. Đại sứ giả bên cạnh thây vậy thoáng run sợ, nàng lập tức đi tới trước quát lên:
"Tất cả im lặng, không được hò hét, nếu không ta cho người đuổi tất cả về."
Đại sứ giả đột nhiên giận dữ làm bọn hắn có chút giật mình, bất quá không ai dám làm trái ý nàng, đành bất đắc dĩ duy trì yên lặng, tiếp tục theo dõi trận đấu với ánh mắt sục sôi.
Đại chiến đến bây giờ đã hơn nữa tiếng đồng hồ, mặc dù Kim Hắc Ma Thần Hổ chịu hai loại áp chế làm nó không thể phát huy uy lực vốn có, thế nhưng đổi lại hồn lực cùng thể lực vẫn còn sung mãn. Mà đối thủ của nó, Vân Chính Thiên lúc này như đèn đã cạn dầu, liện tục đem tứ đại hồn kỹ luân phiên sử dụng, cho dù có Chân Phượng Thiên Mệnh tăng phúc khôi phục nhưng vẫn xa xa không đủ.
Chém giết năm đầu Kim Hắc Ma Thần Hổ phân thân về sau, Vân Chính Thiên cũng bắt chước nó, tranh thủ hít thở hồi khí.
"Có bình sữa hồn lực ở đây thì tốt quá." Vân Chính Thiên có chút tiếc giận nói.
Chỉ cần cố gắng một chút nữa thôi, cho dù không chân chính đem Kim Hắc Ma Thần Hổ kia chém giết, hắn tin chắc có thể khiến cả hai lưỡng bại câu thương một trận. Đến lúc đó đám đông khán giả chắc chắn sẽ ủng hộ hắn, bởi vì biểu hiện quật cường của một thiếu niên tuổi còn nhỏ.
Có đám đông ủng hộ, hắn còn sợ Huyết Đế gây khó dễ hay sao.
"Ta muốn nhìn vẻ mặt Huyết Đế ngươi lúc đó a, hắc hắc."
Cho dù là Huyết Đế quyền cao chức trọng, thế nhưng đối với áp lực từ đám cư dân mang lại, hắn cũng có chút nuốt không thông. Dù sao một tòa thành muốn phát triển thịnh vượng, điều kiện đầu tiên là yên ổn lòng dân.
Ra tay giết chết cả đám thì quá dễ, nhưng như vậy Huyết Đô hai ngàn năm uẩn dưỡng thành ra công cốc. Mục tiêu chân chính của Vân Chính Thiên, chính là làm ra sự tình này, cũng chính tự mình đào ra một cái sinh lộ thoát khỏi Huyết Đô.
..............
Cầu vote 5*, Cầu comment nhận xét
Nguồn: readslove.com
Banhbaothit