Chương 19: Thu hoạch
Tiến gần đến phần cuối hang động thì ta nghe thấy tiếng nước róc rách cùng tiếng cười khúc khích của tên Vadim… Mẹ nó bực cả mình, thân làm chủ nhân thì liều sống liều chết… còn tên người hầu thì sung sướng tắm rửa… Á à… ta đã quên mất là bao lâu mình chưa tắm rồi… từ khi tỉnh lại đến nay ta nhớ được rằng hình như mình chưa đụng vào một giọt nước nào cả… mà kể cũng lạ ta cũng không thấy khát a… Nhìn lại bản thân đã vài tháng chưa tắm rửa, lại cả ngày phải lăn lộn cùng máu me không biết mùi vị của bản thân ta kinh dị đến mức nào rồi… ấy thế mà ta còn thấy cái hang này thối… chứng tỏ nó quá thối đi…
- Á chủ nhân về….
Chỉ thấy Vadim bật dậy từ một cái bồn tắm bằng gỗ mới tinh khá tinh xảo, hắn đang trần như nhộng hai tay ôm một cái gì đó đen đen che ở chỗ ấy, nhìn ra là một con báo đen bé như con mèo đang nhe nanh, à mà chưa có nanh.. múa vuốt hướng về phía ta đầy địch ý.
- Cái gì đây Vadim?
Ta nghiêm túc hỏi hắn… tên Vadim vội vàng quỳ xuống đất mà khóc lóc…
- Thưa chủ nhân Vadim tội đáng chết, tôi đang chăm sóc 3 con báo thì đột nhiên một con mở mắt thế là nó nhận Vadim làm phụ thân luôn… Vadim đáng chết.. Vadim xin chủ nhân trách tội…
- Ta không hỏi cái đó … có tận 3 con để ngươi một con làm chiến sủng cũng tốt chứ sao…. Cái ta hỏi là bồn nước này ở đâu ra, mà nước ở đâu ra…
Tên Vadim há hốc mồm vì kinh ngạc rồi giải thích cho ta rõ… Hóa ra cái bồn này là của phó thủ lãnh đoàn lính đánh thuê, người này vậy mà là một nữ nhân… nàng tích góp rất nhiều ma hạch của ma thú để đổi lấy một trang bị không gian là cái túi treo bên người… Trang bị này vậy mà do Ma Pháp sư không gian hệ vẽ ra nhưng mặt hàng này cũng không quá chất lượng nên không gian chỉ là 4m2 trong đó chứa rất nhiều vâth dụng của cả đoàn… mà là nữ nhân thích tắm rửa nên cô ả này nhét cả cái bồn cỡ nhỏ này vào trong đó.. Túi không gian này tính ra là tài sản chung của cả tập thể… nó dùng để chứa những thứ quan trọng của đội ngũ như ma hạch, trang bị thay thế, và khá nhiều thứ khác vun vặt…
Cầm cái túi lên ta thử truyền đấu khí vào xem sao, vì tên Vadin cũng dùng được thì chắc đấu khí cũng dùng được… đột nhiên cái túi này kích thước phình lớn lên… thu lại đấu khí nó lịa bé đi để có thể treo bên người… ta liền vứt hết đồ đạc lỉnh kỉnh trong đó ra ngoài mà cho ba cỗ máy của mình vào… ô khá tốt vừa vặn luôn… thu bé lại ta thử treo lên người thì phát hiện trọng lượng vẫn y nguyên mà không nhẹ đi chút nào. Cơ chế thì ta không rõ thế nên đành kệ vậy…. Có chiếc túi này đã gọn gàng đi rất nhiều rồi.
Tiếp theo thì đến vấn đề nước càng đơn giản, đây là lòng đất nên mạch nướ ngầm là rất nhièu trừ những nơi đặc biệt mà thôi… Vadim có kinh nghiệm của mạo hiểm giả nên không khó mà tìm ra… ta lệnh cho hắn đổ đầy một bình mới để ta có thể tắm rửa một phen… ôi thật sang khoái… Ngâm mình trong nước ta ngoái đầu hỏi tê Vadim…
- Vadim đã tìm thấy giấy tờ sở hữu Latheat Land chưa, mà ngươi đã kiểm kê tất cả mọi thứ lại chưa….
Vừa ngâm mình thư giãn vừa nghe Vadim báo cáo… hóa ra tên này đã hoàn thành công việc từ lâu rồi… Hắn đã tìm thấy cả giấy sở hữu Latheat Land và giấy tờ thân phận của Vladimir Andreev, vì gia tộc Andreev không hề quan tâm tên Vladimir Andreev này nên chả có ai thèm để ý mặt mũi hắn ra sao… có cái giấy tờ thân phận cùng giấy sở hữu Latheat Land thì ta yên chí lớn tại thế giới này có một thân phận hợp pháp rồi… Tất nhiên có vài người hầu mang giấy tờ cho Vladimir Andreev sẽ biết mặt hắn thế nhưng ta ở tận biên giới đến mùa nào có thể chạm chán nhau cũng chưa biết được a.
Điều tiếp theo mới làm ta vui vẻ… trang bị cả hỏng lẫn lành có đến 30 bộ tức là không chỉ có đoàn đánh thuê của tên Vadim bị con Báo này tấn công, trước đó có gần 20 mạo hiểm giả thiệt mạng dưới móng vuốt của nó rồi… Các trang bị này hầu như hỏng hết… chỉ còn lại hộ oản là hoàn chỉnh nhất với 15 đôi hộ oản còn nguyên vẹn, giáp sắt và giày thường bị xé mở mà hỏng hóc cả rồi.. điều này thật ra cũng dễ hiểu… Báo là loài ăn thịt, mà giáp sắt khiến chúng vất vả khi ăn, chính vì thế thường bị xé mở… giày cũn bị xé mở như vậy.. nhưng hộ oản thì khác, chỉ cần gặm rụng bàn tay thì hộ oản sẽ rơi ra ngay…
Cầm lên hộ oản ta chăm chú quan sát đẻ xem cái gì là phụ ma… cẩn thận mà nhìn thì ta thấy được các mảnh họa tiết bé xíu chạy dọc bên mặt trong của hộ oản… khoan, nó khác hẳn họa tiết hoa văn trang trí phía ngoài, tất cả chúng như có quy luật nhất định mà tập trung về một vùng trung tâm, vùng này để gắn ma hạch của Ma thú đã qua cải tạo gì gì đó mà Vadin cũng không rõ. Hắn chỉ biến đó như là một loại ma tinh được chế tác từ ma hạch của Ma Thú… Các cỗ máy chế tác này chỉ ở những thành phố to mới có thôi và được quản lý bởi Ma pháp sư cồn hội. Không tin tà ta cho một viên ma pháp năng lượng kết tinh vào nơi ấy, dung đấu khí kích hoạt… lạ thay cánh tay bỗng nhiên cảm thấy linh hoạt hơn rất nhiều… điều này chứng tỏ Ma hạch qua "Máy chuyển hóa năng lượng" của ta cũng có thể sử dụng được các trang bị Phụ Ma… Tìm hai cái hộ oản có chỉ số cao nhất ta để dành cho mình… +2 phòng thủ + 2 nhanh nhẹn..
Nói đến các trang bị trên đã hỏng hóc thì Vadim lắc đầu tiếc nuối, hắn nói không có ma pháp sư hệ hỏa thì căn bản không rèn đúc lại được… Rau má đậu xanh, là thép mà không phải cứ cho lên lò là nung chảy sao…
Sự thật lại làm một lần nữa khiến ta bất ngờ… các hợp kim nơi đây là cực kì khó tách ra từ quặng hay nung đỏ, nung chảy chúng… tất cả các loại lửa bình thường đều không làm được. Chỉ có hai cách chế tác kim loại liên quan đến thép là ma hỏa của ma pháp sư hệ hỏa và các lò lửa ma pháp của các ma pháp sư chế tạo ra… Thép vẫn có tên là thép nhưng sau khi Địa cầu bi khích thích hạch nhân mà mở rộng do lũ Zeta Reticulums thì tính chất các kim loại đều thay đổi. Việc khai thác chúng rất khó khăn, người dân thường chỉ có thể dùng đồ đồng mà thôi… từ đó thép hợp kim đắt như vàng… chúng bị lũng đoạn bởi lũ Ma Pháp sư công hội tham tiền hám lợi kia…
Nghe đến đây thì Nguyên Quốc cũng ngớ ra, bộ giáp hắn đang mặc trên người chính chiếc giáp hỏng của Vadim mà hắn nung ra rồi đúc lại… Không những thế nếu hắn có đủ thép còn có thể dùng "Máy luyện hóa rèn đúc" tăng chất lượng của thép bằng cách cô đặc chúng lại như đã làm với gỗ vậy…. chỉ thiếu là hắn không thể phụ ma mà thôi…Kể từ đó Nguyên Quốc lại có một con át chủ bài trong tay rồi… Nhưng hắn cũng thầm nghĩ nếu có điều kiện hắn sẽ tìm hiểu công nghệ của lũ Ma Pháp sư công hôi xem sao…
- Vadim không cần lo lắng, thép ta có thể rèn đúc được thu gom đồ hỏng kim loại hết lại, khi nào rảnh ta chế cho ngươi một bộ
- Đa tạ đa tạ chủ nhân… À mà xém quên, có hai vật quan trọng Vadim muốn dâng chủ nhân… mải nói chuyện tí nữa quên việc chính…
Ta ngạc nhiên mà nhìn tên này đang dâng lên cho ta mấy quyển sách cũ nát….
- Dạ đây là sách ma pháp cũng như sách đấu khí mà Vadim tìm được… Chủ nhân sưu tầm các thứ này để làm mục tham khảo chế thuốc nên Vadim nghĩ là quan trọng nên cất riêng…
- Sao ngươi không đọc sách đấu khí…
- Da thưa chủ nhân, Vadim có đọc cũng nào biết cái gì hay giở… chỉ chờ chủ nhân sửa lại thì chúng mới là tốt ạ…
Ta kinh dị mà liếc mắt nhìn tên tinh ranh này:
- Vadim ngươi rất thông minh, rất có tương lai… giờ đây ta có một câu hỏi cho ngươi… suy nghĩ kĩ trả lời… Ta là ai?
- Ngài là Vladimir Andreev vĩ đại lãnh chúa Latheat Land và là chủ nhân tôn kính của Vadim
Một câu trả lời như máy không cần suy nghĩ, quả thật tên này rất thông minh….