Chương 57: Sumer thần vực

Hy Lạp Bất Bại Quân Thần

Chương 57: Sumer thần vực

Chư thần Sumer thần vực lấy đứng đầu là Anu, người đứng đầu Thiên Giới, Enlil thần gió bão, Ninmah nữ thần sinh sản, Enki thần văn hóa nhân loại, Shamash thần mặt trời, Ishtar Nữ thần sao Kim, chiến tranh, bội thu và tình yêu, Ereshkigal nữ thần Minh Giới, Marduk Chiến thần là các vị thần trụ cột. Lúc này chư thần Sumer không quá mâu thuẫn với nhân loại, tuy nhiên đôi khi sự tùy hứng của họ có lẽ là gánh nặng lớn nhất của nhân loại.

Để lật đổ được Tiamat, Anu nay là Thần Vương đã liên hợp chư thần Sumer đày Tiamat đến tận cùng thế giới và trấn áp lấy. Tiamat tượng trưng cho sự hỗn mang và khởi nguyên nhưng sự tồn tại của Tiamat khiến chúng thần lo lắng nên Anu đã ra tay dẫn dắt chư thần. Hiện tại nhân loại vẫn chưa tới thời điểm của Uruk hay sự tồn tại của Gilgamesh, bất quá hiện tại là thời kì của ai Andrew cũng không mấy quan tâm.

Một thiếu niên đang hành tẩu giữa khu chợ sầm uất trong nhân loại, mặc dù cách ăn mặc khác biệt với người nơi đây nhưng cứ như bản thân thiếu niên đó vô hình trong mắt họ. Thiếu niên đó là Andrew, sau khi đến đòi nợ Zeus, Andrew cũng được 1 phen tài phú ra sức phát triển lại Thần Vực Ba Tư, hiện tại đã vượt qua được thời điểm khó khăn nhưng trước mắt chiến lực Chúa tể cấp cũng chỉ có Andrew, hơn nữa 10 Vương Miện vẫn chưa lấp đầy chỗ trống, Andrew cũng nhân dịp phát hiện 1 thần vực khác sau đó xé rách không gian đi qua.

Khi nhìn kiểu cách ăn mặc, Andrew đã lập tức nhận ra mình đang ở Sumer thần vực, lúc này tất cả người dân ở nơi đây đều vui mừng đón chào ngày mới mà không biết nguy hiểm đang rình rập. Andrew đã xem xét khắp nơi và nhận ra lúc này chưa phải Triều đại của Uruk, nếu Uruk chưa được sáng lập đồng nghĩa nhân loại nơi đây vẫn chưa trải qua 1 cơn đại hồng thủy, lúc đó chỉ có Atrahasis cùng người dân của ông sống sót.

Andrew cũng không có ý định cứu người dân thần vực này, đây cũng là việc của Thần Vực họ, bất quá Andrew cũng không hi vọng gây chuyện với chư thần hệ Sumer. Bất quá Andrew nhàn rỗi cũng ý định tới Minh Giới 1 phen.

Minh GIới nữ chủ nhân là Ereshkigal, ở Sumer thần hệ Minh Phủ là vật mà mọi thần linh không chủ động gặp nhất, ở Sumer thần hệ, Minh Phủ đơn thuần chỉ là 1 mảnh đất chết, không cây cối hay cỏ hoa, thậm chí không có sự sống mà chỉ có những bóng ma vật vờ. Hơn nữa Minh Phủ trấn thủ ở Sumer thần hệ quá mạnh mẽ nên người nắm giữ quyền hành Minh Phủ không thể tùy tiện rời đi, nếu không lên Nhân gian đơn thuần là tai họa, chết chóc, bệnh dịch, mất mùa sẽ lan tràn khắp nhân loại. Chính vì thế Ereshkigal chỉ có thể vĩnh viễn trông coi Minh Phủ, còn người chị em song sinh của minh Ishtar ở Thiên GIới có thể nói sủng ái chẳng khác công chúa, về sau người đời bảo Ereshkigal tàn bạo, ghen ghét không phải hợp lí, đổi lại hắn cứ bị giam ở nơi đó còn không bằng chết tốt.

Muốn đến Minh Giới điều kiện tiên quyết là phải chết, bất quá đối với thần linh có thể tạm thời xuất linh hồn khỏi cơ thể hoặc theo các linh hồn đến cổng vào Minh Phủ. Bất quá Andrew bây giờ đã là Chúa tể cảnh giới trực tiếp theo các linh hôn đến Minh Giới cũng không có vấn đề.

Andrew đôi mắt lấp lánh như thấy rõ vạn vật chân lý cuối cùng như 1 viên sao băng bay vút đi 1 phương hướng. Đến nơi chính là 1 lỗ hang bình thường ở 1 ngọn núi không có gì lạ, chỉ là nơi đây sinh cơ hay động vật đều không xuất hiện chỉ có các hồn ma lao vút vào bên trong. Andrew cũng từ từ đi vào, liền gặp cửa lớn của Minh giới, nhưng là từ bây giờ đến xem chính mình ở vào tựa như là đệ lục cửa đằng sau, bất quá như vậy cũng tốt, ít nhất chính mình cũng không cần lại đi bao xa, chỉ cần xuyên qua cuối cùng này một cánh cửa liền có thể.

Thần linh muốn vào Minh Giới phải chịu khảo nghiệm của Ereshkigal qua 7 cánh cửa đến nơi ở Ereshkigal, còn linh hồn nhân loại trực tiếp đưa đến chỗ Ereshkigal nhốt lấy hoặc đợi phán xét. Bất quá cũng tùy thuộc vào Ereshkigal như tình hình hiện tai Andrew trực tiếp xuất hiện ở cánh cửa cuối cùng.

Đệ thất phiến đại môn mình đã đi tới, đại môn đồng thời không có gì đặc biệt huy hoàng, cái này cửa lớn màu trắng càng không bằng nói càng giống là cùng Khải Hoàn Môn một cái kiểu dáng, chỉ có khung cửa.

"Ngươi cho rằng ngươi là có tội người sao?"

Đột nhiên đại môn vang lên một thanh âm, xem ra cái này chỉ sợ sẽ là đệ thất đại môn khảo nghiệm.

"Đương nhiên.". Andrew cười nói, bản thân Andrew tuy chiến đấu vì sinh mệnh nhân loại hay vì bản thân nhưng nếu nói không có tội chỉ sợ là hoang ngôn lớn nhất, ở Hy Lạp chém chết ngàn vạn ma thú, hàng vạn nhân loại, ở Bắc Âu trực tiếp cứu lấy 3 đứa con Loki mang số mệnh định trước sẽ hủy diệt Asgard chư thần hơn nữa lại còn lừa lấy Odin cướp đi gần 1/2 gia sản Valkyrie và các anh linh khác, cảm thấy có tội cũng không phải một kiện đáng xấu hổ sự tình, có tội hay không loại sự tình này chẳng qua là bởi vì giá trị quan đạo đức quan mà sinh ra một loại phán đoán, không thể nói là có tội không có tội. Ví nhu Andrew đứng lập trường nhân loại chém giết ma thú là tốt nhưng đối với ma thú thì Andrew không phải là kẻ tàn sát sinh mệnh hay sao? Đơn giản thế giới này chỉ có thực lực quyết định tất cả.

Thetis thân làm chính nghĩa nữ thần phán xét công bình với thần linh với nhau nhưng gải như nhân loại bị thần linh ngộ sát Themis sẽ phán xét thần linh có tội sao? Không thể vì bản thân thần linh và nhân loại không thể đánh đồng với nhau.