Chương 2: Gặp lại cô bé đáng yêu! Và thứ có lực sát thương nhất quả đất.

Huyết Quyền

Chương 2: Gặp lại cô bé đáng yêu! Và thứ có lực sát thương nhất quả đất.

"hmmmm, trước cũng phải kiếm coi coi lớp mình nằm ở đâu đã, vào giành hàng đầu, lấy thiện cảm giáo viên, mốt quay cóp bài cho dễ." – tính ra tới thời điểm này thì hắn vẫn còn ngây thơ chán, cao tận 1m65, nặng 60 kg mà đòi ngòi hàng đầu tiên nữa… Chắc theo suy nghĩ hắn là phải ưu tiên to con ngồi đầu, chỉ tiếc là bên bộ giáo dục lại không sắp xếp học sinh ngồi học thứ tự theo thể hình to xuống thấp, đây cũng là một loại bi ai.
Trước đi thẳng hết đoạn đường này rẽ phải, rồi sau rẽ phải rồi lại rẽ phải cái nữa tới cuối hành lang là lớp học của hắn đó là những thông tin hắn xử lý sau khi nhìn cái sơ đồ lớp học được vẽ theo kiểu hình học phẳng và người vẽ lại quên ký hiệu lên vị trí của địa điểm khi người ta đọc cái sơ đồ này. Tới nơi, hắn mới giật mình và hãi hùng la toáng lên "abcxyz gâu gâu cái sơ đồ chết tiệt, bắt ta đi 1 vòng, chứ cái chỗ này là chỉ cần đằng sau quay đi 30m và quẹo trái là tới rồi, theo cái sơ đồ đó đi từ dãy a b c tốn cả trăm mét mới tới nơi!!!!" – giọng nói hữu lực của hắn vang lên khiến cả lớp quay ra cửa lớp nhìn và đánh giá hắn như một quái nhân tuxedo mặt nạ. (lời tác giả: cái này nó tự nghĩ nha, còn người ta nghĩ nó có là đồ ngốc hay không thì tôi không biết hén * nháy mắt*). Bất chấp mọi ánh nhìn, hắn hất mặt, ưỡn ngực bộ dạng như gà trống thiến bước vào lớp, chọn ngay bàn đầu nơi mà mọi học sinh đều rụt rè khi đó là vị trí địa lý thường xuyên phải tương tác với giáo viên.
"Ê nhóc, coi bộ trái đất méo khi lại gặp nhau rùi nhỉ?" giọng nói lánh lót vang lên. Hắn xoay qua, ồ là cô gái khi nãy, "Hm cô bé, phải nói là trái đất tròn chớ, dốt mà bày đặt chỉ thằng không biết gì về văn, xùy xùy, ra chỗ khác chơi nhé!"- hắn trêu ngay.
"Aaaa, hay quá ha, chọc tui hoài, tin tui nhéo không hả?" lời cô gái như ma âm truyền vào tai hắn… Mặc dù đã đánh nhau từ nhỏ, từ hồi mẫu giáo thò lò mũi xanh giành giật kẹo của nhau hay lúc quyền đấm cước đá như những bộ film hồng kong thì hắn chưa một lần run sợ. Nhưng lần này, hắn đã sợ rồiiiiiiiiii. "Khặc khặc! tui không chọc bạn nữa, thôi đừng nhéo hén…đau lắm" hắn vừa nói khuôn mặt đang méo mó biến dạng khi tưởng tượng bộ móng tà ác của cô gái dày xéo lên gia thịt mình thì như thế nào. Có lẽ cô bé này nên đáng tự hào vì có thể làm cho một người đàn ông thiết huyết một cái dậm chân khiến kẻ thù phải khiếp sợ nhưng lúc này lại run rẩy vì lời đe dọa bị nhéo… nhưng đó là chuyện sau này. Trở lại hiện tại, hắn mở lời cũng như để ngăn cản hành động sẳn sang bay vào ngắt nhéo của cô gái "tui tên Bùi Tử Long, cùng tên lót và tên với Triệu Tử Long trong truyền thuyết, còn bạn tên gì?"
"Tui tên Nguyễn Ngọc Thùy Trang, ngọc trong ngọc cốt, thùy trong thùy mị và trang trong đoan trang" trả lời một cách tự hào về tên mình như một chú gà trống vểnh đuôi…(lúc này cô gái cột tóc đuôi gà) "Hay, bộp bộp, bẹp bẹp" hắn vừa khen vừa lồng tiếng cho tràn pháo tay, vì ngoài hoạt động miệng ra, hắn làm biếng hoạt động chân tay. "Nhưng có vẻ cô bé đi ngược với cái tên quá nhỉ, vì sao mà tui thấy nên đặt là Nguyễn Kiều Kiều cho giống bất nam bất nữ Đỗ Kiều Kiều trong thập đại ác nhân mới xứng với bà!!!!" vừa nói hắn vừa đánh giá lại cô gái như những gì hắn đã đánh giá lúc gặp mặt. "Ừm, nãy phân tích nhanh cũng không sai, nhìn cũng giống Đỗ Kiều Kiều, trừ khuôn mặt ra là biết nữ tính đáng yêu" - hắn suy nghĩ.
"Pặc pặc" 2 tiếng nhéo thanh thúy vang lên, tiếp sau đó là gương mặt tím tái vặn vẹo một cách biến thái của một chàng trai sau khi lãnh giáo một cô gái về nghệ thuật nhéo ngắt. Mặc dù là một kẻ không tim không phổi và thân mang đầy chiến tích huy hoàng sau những trận đánh đập từ nhỏ tới lớn với kẻ khác thì một lần nữa, hắn lại không thể phụ nhận về khoản tổn thương cơ thể chỉ bằng 2 ngón tay thì phụ nữ đã là thiên hạ vô định… à phải loại trừ ra môn thần công nhất dương chỉ trong truyền thuyết của kim dung hay nhị chỉ thiền blah blah blah blah, thì hỡi thế gian, bạn sẽ không bao giờ dám nói mình đã trãi qua đau đớn khi chưa một lần bị phụ nữ ngắt nhéo. Cảm giác này nó tâng tâng phê phê và cũng không kém phần đau đớn.
=======================================================
Mong nhận được sự ủng hộ của các bạn, đánh giá chương max sao với phiếu gì đó đó càng tốt hén * hắc hắc* tác giả cười bỉ ổi
Lịch đăng truyện: mỗi ngày sẽ cố gắng đăng từ 3-5 chương, mỗi chương trong vòng 800- 1000 từ tại vì mình gõ word và font chữ 11 nên là số chữ sẽ dao động cỡ đó.