Chương 1: Hoa Ly Không gửi thân

Huyết Hoa Ly Không

Chương 1: Hoa Ly Không gửi thân

Căn hộ ở Bắc Kinh:
reng.... reng....
Đúng 7 giờ.Một bàn tay vươn ra đập mạnh "cạch" chiếc đồng hồ nằm bất lực dưới chân giường.Linh trùm kín chăn uể oải:-.. một chút nữa thôi mà mẹ,...gọi con sau nha mẹ...một chu...thôiii..😪
(Linh ngủ thiếp đi).15 phút sau. ~rựt~rựt chuông điện thoại rung,Linh cầm điện thoại gạt nhẹ mắt vẫn nhắm tịt: alo~...
- Đừng nói con vẫn nằm trên giường đấy.Bỗ mẹ đi công tác con quên sao (nghe đến đây Linh tắt máy). Linh thì thào: - đi rồi tốt chứ sao (ngáp)...
~rựt~rựt~
- alo mẹ h...ả...
-Mẹ chỉ muốn biết con đã đến trường chưa?...
- trường...😱Linh hoảng hốt tắt điên thoại: ôi không chỉ còn 10 phút...á sao mình lại quên ngày đầu đi học nhỉ....huhu
Linh chạy thục mạng đến trường đang vội vã thì gặp lũ côn đồ của trường chặn đường- tên đại ca cười nhếc môi: "cô em... sao nhanh thế trường học có chạy mất đâu mà lo"
- Linh đi chậm lại liếc mắt nói:...sao...biến..chị bận
- hôm trước t cảnh cáo m rồi cô em... đại ca đây muốn m xin lỗi em gái tao sao m không làm.. (quát to) hả?
- (Linh nhíu m) Chị đây không có thời gian đôi co với m... lượn đi
- ok...em bận thì anh không cản nhưng anh tặng em món quà (búng tay)
Hai thằng đàn em lớp dưới lôi Thuỷ (bạn thân Linh) bước ra: cứu tớ...ưm..ưm...
Linh cười to: haha... tự xưng là đại ca 1 trường không đấu nổi với 1 đứa con gái phải dùng đến kế bẩn này à...haha mày đề cao tao quá rồi.Linh đứng nhìn Thuỷ ra hiệu bằng ánh mắt rồi nói tiếp: tuỳ chúng mày...t đi học...xin lỗi làm tụi m thất vọng rồi.Linh cứ đi tiếp một cách lạnh lùng,Thuỷ vùng vẫy gào thét khi miệng vẫn bị tay chúng bịt lại,Linh không quay đầu lại dù một lần bước đi ngày một nhanh hơn.Linh đi được một đoạn đủ xa và hét to:" em chào thầy giám thị".Mấy tên đầu gấu nghe được hoảng hốt,thả Thuỷ ra: "... trước khi đi t muốn cho m biết mày chơi nhầm bạn rồi haha" bọn chúng chạy mất.Linh chạy vội về chỗ Thuỷ:..mày có sao không (mặt Linh đầy sự lo lằng).Thuỷ vô cảm nhìn Linh: mày thôi đi...Thuỷ gạt Linh sang một bên rồi đi trước Linh đuổi theo sau: " mày thấy đấy đâu có thầy giám thị t phải làm thế mới cứu được mày..m phải hiểu chứ."
- Vậy sao tao quên mày đạt huy chương vàng võ thuật thể thao khi mới học lớp 10 đấy
- đúng vậy nhưng nếu chỉ có 4-5 người t còn có thể thắng...mày thấy chúng có tận trên 10 người tao sợ sẽ không....(Thuỷ ngắt lời):..đủ rồi. Thuỷ chạy đi mất.Cả buổi học Thuỷ bơ và không thèm nói chuyện với Linh.Tối hôm đó Linh nhắn tin cho Thuỷ:
- " cục cưng đừng giận nữa mà:)))"
-" tao khống đùa với mày"
- " T làm thế vì mày..không thấy quá đáng sao?"
-" quá đáng à.mày nghĩ xem vì ai mà tao bị bắt,vì ai mà bọn đầu gấu tìm đên tao"
-"...t xin lỗi"
(Thuỷ cương quyết):"... kết thúc đi..bạn ư... hết rồi
Cả tối Linh buồn và rất cô đơn cô lẩm bẩm trong đêm " đúng vậy tao đã suy nghĩ quá nhiều lẽ ra nên xông vào đập cho tụi nó một trận dù biết sẽ không địch nổi số lượng đó, tao quá nhát gan rồi,tại tao Thuỷ ơi tao xin lỗi, nhưng m có biết vì sao bọn chúng bắt bạn không?à đúng là do bạn thân với mình..nhưng bạn có biết sao chúng muốn đánh mình không? à đúng tại mình đánh em gái chúng..còn lý do mình đánh em gái chúng bạn biết không là vì bạn đấy..em gái hắn đã lén chụp ảnh lúc bạn thay đồ..nên mình...(Linh đang nói thì ngủ thiếp đi).Từ cửa sổ bay vào một bông hoa lạ phát sáng trong nháy mắt đã biến thành hình xăm trên cổ tay Linh.Lúc này Linh đã ngủ say không hề biết chuyện gì xảy ra.Đó là Hoa Ly Không trong truyền thuyết đang bị thương nặng và đã nương nhờ cơ thể Linh.