Chương 4: Ra ngõ gặp gái

Huyền Thoại Vô Danh

Chương 4: Ra ngõ gặp gái

Vất vả vạ vật một hồi cuối cùng Hắn cũng lết xác quay lại được quảng trường. Thế éo nào trong game này lại không có bản đồ chứ.

Hắn không đọc hướng dẫn ở trên mạng, hắn cảm thấy làm như thế là đã làm mất đi tính thú vị của trò chơi. Cái gì tự mình khám phá cũng sẽ thích hơn.

Ở giữa quảng trường là một ông lão trông rất bố đời với hai chữ "Trưởng làng" trên đầu.

" Chào ông! Ông là trưởng làng ạ"

"Chào anh bạn trẻ, hình như đây là lần đầu tiên cậu đến đây. Cậu là tân binh hả?"

"Vâng cháu đến nhận nhiệm vụ tân binh ạ" Hắn nở một nụ cười với trưởng làng. Hồi còn ở Khát Vọng Vinh Quang bất cứ ai thấy hắn cười đều xuống mồ sau đó. Nhưng họ không thể nhìn thấy hắn cười vì không thể nhìn thấy mặt Hắn qua màn hình máy tính, chỉ có ba chữ "ha ha ha" trên đầu Hắn mà thôi.

Tất nhiên là Hắn sẽ không đồ sát người đang giao nhiệm vụ cho Hắn mặc dù hắn muốn cũng không được.

" Khi hoạt động trong game mà không có bản đồ thì thật là phiền phức nhiều khi vòng qua vòng lại mấy lần cũng không tìm được đường. Cho nên cậu hãy làm nhiệm vụ đầu tiên là tạo lập bản đồ, trước hết hãy đến tìm ông chủ tiệm giấy ở phía tây quảng trường."

Cái định mệnh, vòng vo một hồi cứ tưởng lão sẽ cho mình bản đồ chứ. Hắn bực mình hét: "Nhiệm vụ" khiến mọi người đi qua giật mình

"Thấy chưa cha đã nói với con rồi. Anh ta bị điên mà." Ông bố ở chương 3 nói với cô con gái. Nếu có nhiệm vụ đồ sát hai bố con nhà này thì chắc chắn Hắn sẽ làm đi làm lại đến khi gãy kiếm thì mua kiếm mới rồi làm tiếp.

"Nhiệm vụ tân binh: Tạo lập bản đồ
Tìm chủ tiệm giấy
Gợi ý: ông ấy ở phía tây của quảng trường."

Hắn đến chỗ chủ tiệm giấy được ông cho 8 tờ giấy rồi lại đến chỗ chủ tiệm kim hoàn xin cái la bàn. Quay lại chỗ trưởng làng, được ông ấy úm ba la xì bùa biến ra cái bản đồ từ đống giấy vụn cùng cái la bàn kia. Đây là công thức trong Minecraft à. Hắn thầm nghĩ.

Sau đó là nhiệm vụ gặp chủ tiệm vũ khí, chủ tiệm áo giáp, chủ tiệm dược liệu vân vân và mây mây. Hắn cảm giác mình không khác gì một tên ăn xin vậy. Rồi lại đến nhiệm vụ chuyển thư này nọ. Từ ăn mày thăng cấp lên thành bác đưa thư chỉ trong vòng vài phút nhưng Hắn chẳng quan tâm. Hắn chỉ muốn hoàn thành nhanh chóng cái nhiệm vụ tân binh này rồi còn ra ngoài giết quái.

" Cậu đã hoàn thành gần xong cái nhiệm vụ tân binh này rồi. Hãy ra ngoài giết 10 con thỏ, 10 con cáo rồi quay lại đây gặp ta." Trưởng làng như đọc được suy nghĩ của Hắn.

Oh yeah, cuối cùng cũng được giãn gân cốt (thế làm cu li từ nãy đến giờ không phải giãn gân cốt sao). Hắn hăm hở chạy về phía cổng thành. Bất cứ khi nào làm nhiệm vụ hắn đều vui như vậy. Niềm vui của Hắn thật sự rất giản đơn, nhưng người khác lại cứ nghĩ Hắn không đơn giản.

Dừng chân trước cổng thành Hắn kiểm tra lại trang bị.

"Áo tân binh
Phòng thủ +3
Tấn công +2"

"Quần tân binh
Phòng thủ+2
Nhanh nhẹn+1"

"Giày tân binh
Phòng thủ+1
Nhanh nhẹn +3"

" Kiếm sắt
Tấn công +10"

Vậy là ổn rồi, ngoài ra còn có 10 bình máu và 10 bình mana loại nhỏ, 5 cái bánh mì với 2 bạc 10 đồng. Tất cả đều là đồ ăn xin.

"Thông tin nhân vật" Hắn nói.

" Nhân vật: Huyền Thoại Vô Danh
Cấp 6
Danh hiệu: không có
Nghề nghiệp: không có
Tấn công 20+12
Phòng thủ 10+6
Nhanh nhẹn 10+4
Trí tuệ 10
Máu 300
Mana 200"

Cấp độ của Hắn lúc này đã là cấp 6. Theo quy định trong game thì trên cấp 5 mới có thể ra khỏi thành. Lúc trước khi đi ngang qua cửa thành Hắn đã định lao ra nhưng bị vệ binh cản lại. Lần này Hắn nghênh ngang đi ra khỏi thành mà không bị ngăn cản. Khi gần ra khỏi thì có tiếng nhắc theo:

"Mong là có thể nhìn thấy cậu quay trở vào"

Nói thế khác éo gì nói: chắc chắn cậu sẽ chết rồi được hồi sinh ở trong thành nên không thể nhìn thấy cậu trở vào. Lúc này trời đã tối quái khi trời tối sẽ mạnh gấp 1,5 lần quái ban ngày nên tân binh thường đi loanh quanh trong thành làm mấy nhiệm vụ phụ của NPC đợi trời sáng hoặc tổ đội với nhiều người ra hành một con quái, lấy thịt đè người, à không, phải là lấy thịt đè quái mới đúng.

Vừa ra khỏi thành thì một em xinh tươi tay cầm pháp trượng chạy đến chỗ Hắn. Công nhận số Hắn đào hoa vãi. Vừa ra khỏi thành đã có gái theo rồi.

" Anh là tân binh đúng không?"

"Phải có việc gì không?"

" Bây giờ là trời tối quái mạnh lắm anh ra nhập tổ đội với tụi em nhé."

Hắn định từ chối vì quen làm việc một mình nhưng lại nghĩ lâu lâu thay đổi cũng tốt nên quyết định ok.

Khi hai người rời khỏi thì một anh chàng tân binh khác từ trong thành vội chạy theo gọi Hắn nhưng Hắn đã đi quá xa để nghe thấy:

"Đừng đi cô ta là tân thủ đấy."