Chương 2: Thần Hồn Đại Lục

Hồn Thần

Chương 2: Thần Hồn Đại Lục

-Chết tiệt lão giả,dám chơi ta,ta nguyền rủa lão sẽ bị nữ nhân xấu nhất hiếp dâm,và đẻ con ra không có lỗ đít,và sẽ bị nữ nhân xấu nhất đó hiếp dâm tới chết.


-Aaaaaaaaaaaaaaaa...............


Huy bị lão giả không thương tiếc thẳng chân đá vào trong thông đạo,hắn không quên quay lại chửi bới lão già khốn nạ kia.


-Thằng nhóc đáng chết,ta mà ngươi cũng dám chửi,thật là không biết sống chết mà.


-Khạc!


Chỉ thấy lão cũng vọng lại những thanh âm tức giận,kèm theo đó chính là tiếng như lão giả nhổ nước bọt vậy.


-Lão,lão định làm gì?


Huy nghe thấy những thanh âm đó không khỏi cảm thấy rùng mình.


-Đó là cái giá phải trả cho việc ta mà ngươi cũng dám chửi.


Lão giả vọng lại 1 thanh âm hèn hạ.


Bẹp......



-Chết tiệt,đến ta mà lão cũng dám làm trò như vậy,đừng để ta gặp lại lão,nếu không ta sẽ cho lão biết thế nào là hối hận khi gặp ta.


Trên mặt Huy lúc này rõ ràng là 1 đống nước bọt mà lão giả đã nhổ vào trong thông đạo,điều này khiến cho uất hận của hắn đối với lão giả tăng tới tột cùng,thanh âm tức giận cuối cùng mà Huy có thể truyền lại.


-Tận hưởng đi chàng trai,nó sẽ không khiến cho ngươi thất vọng đâu,khặc khặc.


Lão giả ánh mắt nhìn vào bên trong thông đạo,vẻ mặt khốn nạn nói.



.......................



2 tháng sau.


Thần Hồn Đại Lục,đây chính là nơi mà Huy được đưa tới bởi lão giả kia.


-Đã mệt chưa,con cũng không cần phải làm chuyện như này đâu,đến gặp chúng ta là ta đã vui lắm rồi.


Vân Trấn,đây chính là 1 thị trấn thuộc quyền của Nguyên Linh Tông,thị trấn này không nhỏ mà cũng không lớn,nó được sự bảo hộ của Nguyên Linh Tông,nhưng trái lại mỗi năm Vân Trấn phải nộp cho Nguyên Linh Tông số tiền bảo hộ không nhỏ,nhưng Vân Trấn cũng không phải trấn nhỏ,nó nằm sát với Hắc Phong Sơn,nên thu nhập của những người trong Vân Trấn không ít nên số tiền bảo hộ cũng trả đầy đủ mỗi năm.


Nhưng không phải cứ mỗi hộ bên trong Vân Trân đều có tiền,trên đời có người giàu ắt có người nghèo,trong Vân Trấn cũng không thiếu những hộ dân nghèo khổ,và Huy lúc này cũng đang sống trong 1 hộ dân với kinh tế không khá giả gì,cũng coi như là 1 hộ nghèo,nhưng cơm 3 bữa là vẫn đủ.


-Không sao đâu bà,1 chút việc nhỏ này không khiến cho mệt mỏi đâu.


Huy từ bên ngoài thanh âm vọng vào,chỉ thấy trước cửa 1 thân ảnh lão bà đứng đó nhìn hắn với ánh mắt yêu thương.


-Vào ăn cơm đi rồi nghỉ ngơi,con cũng không phải vì 2 người già như chúng ta mà chịu khổ đâu.


Lão bà nhìn Huy cười nói.


Sự thật thì Huy cũng không phải là người nhà của 2 vợ chồng lão,mà là do 2 tháng trước 2 người gặp được Huy bên trong Hắc Phong Sơn,lúc đó Huy bị lão giả kia đá xuống đã rơi xuống nơi này,lúc đó hắn xuất hiện trong Hắc Phong sơn với tu vi yếu kém nên chỉ biết chạy khỏi đám yêu thú trong đấy,và may mắn đã gặp được 2 vợ chồng lão đi kiếm củi,nên 2 người cũng vui vẻ mà dẫn theo Huy về nhà của mình,từ đó đến nay Huy sống luôn bên trong cùng với 2 vợ chồng lão.


Tu vi Đế Hoàng Cảnh của hắn bị lão giả kia phong ấn nên Huy lúc này cũng chỉ coi như là 1 người bình thường mà thôi,nhưng vì lúc cuối cùng lão giả cũng cho Huy 1 chút nguyên khí nên hắn cũng có sức khỏe hơn người bình thường,2 tháng nay Huy sống cùng với 2 vợ chồng già này bằng cách theo đám trai tráng trong trấn vào Hắc Phong Sơn săn bắt yêu thú,vì thế hắn cũng kiếm được 1 số tiền không nhỏ để ăn ở với 2 vợ chồng này.


2 người cũng rất yêu thương Huy,vì 2 người không có con cháu gì nên 2 người coi Huy như cháu ruột của mình luôn,Huy cũng vui vẻ chấp nhận chuyện đó,vì thế hắn sống ở nơi này cũng rất tốt.


-Được rồi,vậy chiều con đi theo đám thanh niên kiếm chút tiền bạc mua gạo và thức ăn vậy.


Huy nắm cây chổi mà hắn đang quét cái sân trước nhà xuống,gương mặt vui vẻ đi vào.


-Ừm,lúc đó con cẩn thận chút.


lão bà nhìn Huy cười nói.


-Đúng là cơm mà bà làm lúc nào cũng ngon nhất.


Huy nhanh chóng rửa mặt mũi tay chân rồi chui vào bàn ăn,gia đình của hắn cũng không khá giả gì nên bữa ăn cũng không đầy đủ như người khác,nhưng vì gần đây Huy cùng đám thanh niên trong trấn kiếm được không ít thịt yêu thú nên bữa cơm cũng có rau thịt,thưởng thức món ăn trên bàn,Huy không khỏi khen ngợi,bà làm cơm rất ngon,như thể ngon nhất mà hắn từng được ăn vậy.


-Chứ sao nữa,ngày xưa không nói đến tài nấu ăn chứ bà của ngươi cũng là 1 mỹ nhân được nhiều người theo đuổi đó.


Ông lão ngồi kế bên,nhìn Huy đang ăn ngấu nghiến cười nói.


-Lão này,nói gì thế,già rồi thì cũng chỉ như vậy mà thôi.


Bà lão đang ngồi xới cơm,gương mặt tươi cười nói.


-Ồ vậy sao,thế không biết vì sao mà ông lại lấy được bà vậy?


Huy ánh mắt lúc này cũng hiện lên vẻ ngạc nhiên,lúc này nhìn kỹ thì bỏ đi những nếp nhăn trên gương mặt bà,thì nhìn ra bà cũng là 1 người có tư sắc,nhưng ông lão thì nhìn có vẻ rất bình thường,Huy cũng khá hứng thú với chuyện của 2 người.


-Lão già này lấy được ta cũng là may mắn mà thôi,nhớ lúc đó ta đi vào trong Hắc Phong Sơn tìm kiếm linh dược,ta cũng không phải là con nhà thế gia và lúc đó còn phải nuôi phụ mẫu nên ta cũng cần phải làm gì đó,nhưng lúc đó không may bị 1 con rắn căn,ta cũng không biết nó là loại yêu thú gì nhưng sau đó ta bị....và gặp phải lão giả này,vì thế ta mới theo lão.


Lão bà đang xới cơm cũng ngừng lại,ánh mắt có chút ngượng ngùng kể lại.


-Ra là vậy sao,con hiểu rồi.


Huy nhanh chóng hiểu ra vấn đề,chuyện này giống với hắn khi xưa mà thôi.


-Tên này.


Ông lão khẽ gõ đầu hắn 1 cái.


-Nghe con nói là chiều lại vào Hắc Phong Sơn à,nên cẩn thận chút,bên trong đó nguy hiểm lắm.


Nhìn Huy,ông lão cũng không quên nhắc nhở.


Huy cũng không phải lúc nào cũng an toàn từ bên trong đó đi ra,nhiều lúc Huy đi về với thương thế trên người khiến cho 2 ông bà bị nhiều lần dọa cho hoảng sợ,nhưng không hiểu tại sao những vết thương đó sau 1 đêm là Huy khỏi hắn,tuy ngạc nhiên nhưng 2 người cũng biết là những chuyện nên hỏi và không nên,nên 2 người chỉ có thể dặn dò Huy như thế mà thôi.


-Ông yên tâm,không sao đâu.


Huy cười cười nói.


1 chút nguyên khí mà lão giả kia cho Huy cũng chỉ khiến hắn nhục thể trở nên mạnh mẽ mà thôi,nhưng nhiều lần gặp yêu thú cấp cao cũng khiến cho hắn không đối phó nổi,thêm cả đám trai tráng kia cũng chỉ là có sức mà không có khí cho nên thường thường đám người chỉ dám đi bên ngoài không dám vào sâu bên trong.


Thần Hồn Đại Lục cũng có những hồn giả tu luyện như đại lục trước,ở đây tất cả mọi người đều tu luyện hồn khí chứ không phải là nguyên khí,sở dĩ gọi là Thần Hồn Đại Lục là bởi tất cả những người võ giả,đều có thể thức tỉnh võ hồn của mình,chỉ cần người đó thiên tư không quá thấp là đều có thể thức tỉnh võ hồn,điều này lúc huy biết khá giật mình vì ở đại lục trước,hầu như mọi người chỉ có vài người mới thức tỉnh võ hồn mà thôi,nhưng không ngờ ở đây ai cũng có thể.


Thần Hồn Đại Lục cũng có những bậc tu luyện khác nhau,từ Hồn Đồ,Hồn Sư,Hồn Vương,Hồn Hoàng,Hồn Tôn,Hồn Thánh rồi cuối cùng là Hồn Đế,tất cả 7 cấp độ tu luyện,mỗi cấp độ lại chia làm sơ,trung,cao và đỉnh,Hồn Đồ yếu nhất và Hồn Đế là mạnh nhất,nếu như tính theo tu vi Đế Hoàng cảnh của Huy,thì hắn có thể coi như là Hồn Đế đỉnh phong rồi,nhưng rất tiếc là lại bị phong ấn,nên mặc dù có Hồn Đế tu vi trong người Huy cũng không thể làm được gì.


Ở đây võ hồn cũng có cấp bậc của nó,chính là Hoàng,Huyền,Địa,Thiên,Thần,đa số mọi người đều thức tỉnh chính là Hoàng cấp võ hồn,Huyền cấp thì chỉ có những thiên tài trong tông môn mới có thể thức tỉnh,còn Thiên cấp thì rất hiếm hoi,chỉ như ở Nguyên Linh Tông là thế lực mạnh nhất gần đây cũng không có Thiên cấp võ hồn cường giả,Địa cấp ở đây là rất hiếm,Huy nghe nói tông chủ của Nguyên Linh Tông chính là Địa cấp võ hồn,tu vi cũng đã là Hồn Vương rồi,còn Thần thì chỉ có trong truyền thuyết mà thôi.


Ở đây cũng không thiếu những chức nghiệp như là Luyện Đan Sư,Luyện Khí Sư,Trận Sư hay Phù Sư,Ngự Thú Sư,thông thường những người biết những chức nghiệp này đều là những người quan trọng của tông môn hay thế gia nào đó,bởi chỉ có thiên phú đặc thù họ mới tu luyện được những chức nghiệp này và nó rất tốn kém nên chỉ có những thế lực như vậy mới nuôi nổi.


Luyện Đan Sư cũng có phân bậc rõ ràng cũng là Hoàng cấp,Huyền Cấp,Địa Cấp,Thiên Cấp và Thần cấp,nếu tính Huy luyện đan lúc này thì chính là Thần cấp luyện đan sư rồi,nhưng tiếc thay hắn lúc này trong người không có hồn khí,và giới chỉ của hắn cũng bị lão giả chết tiệt kia lấy mất,chỉ để lại cho Huy thanh thần kiếm lúc trước mà thôi,nó đang ở trong cơ thể của Huy,nhưng vì không có hồn khí nên Huy cũng không thể dùng nó như là 1 thanh Thần kiếm được,hắn dùng nó đa phần chỉ để lột da yêu thú mà thôi,không hơn không kém.


Luyện Khí Sư hay những chức nghiệp khác cũng có phân chia đẳng cấp như vậy,không phải Huy không thể tu luyện hồn khí,hắn không những có thể mà còn có cả võ hồn đã thức tỉnh rồi,chính là Hoàng Kim Cửu Long Thần Hồn kia,ở đây Huy không chắc nó cũng có phải là võ hồn Thần cấp hay không nhưng hắn cũng không dùng trước mặt người khác,bở vì thứ này quá dọa người nên Huy không dùng,công pháp Cửu Đầu Thần Long công mà hắn tu luyện chính là tập hợp của Hoàng Kim Long Thần Công,Cửu Long Trấn Thiên Quyết và bộ công pháp không tên mà mấy lão tổ tông trong Cửu Long Đỉnh đưa cho,bộ công pháp mà hắn đang tu luyện được lấy theo tên mà mấy lão giả kia nghĩ tên,Huy cũng có thể dùng nó hấp thụ hồn khí mà tu luyện nhưng nơi này hồn khí quá mỏng manh nên dù 2 tháng nay hắn tu luyện cũng không nên trò trống gì.


Chiều ngày hôm đấy.


Huy đã chuẩn bị tất cả mọi thứ để cùng đám trai tráng trong trấn đi vào Hắc Phong Sơn.


-Lại đi nữa sao,đừng chết nhé,ta không muốn 2 vợ chồng ông lão phải thương cảm đâu.


Đang lúc Huy chuẩn bị rời đi thì 1 thân ảnh kế bên xuất hiện nhìn hắn lạnh nhạt nói.


Thứ dũng khí để hắn trụ lại chỗ này 1 phần vì 2 ông bà già này và thêm cả người bên cạnh này nữa.