Chương 145: Hàn Sơn

Hồn Thần

Chương 145: Hàn Sơn

-Sao có thể!


Tên nam tử,bị Krixi bắt lại phía xa,nhìn Tinh Tướng của hắn ngã xuống,con mắt như muốn lồi ra ngoài,trong miệng của hắn phun ra 1 búng máu,gương mặt tái xanh nhìn 3 người trước mặt.


1 đám người chưa nói đến Skud và lão giả kia,là đội quân tinh nhuệ của Vương gia nhưng lại bị 3 người các nàng giết chết không còn 1 mống,thêm cả 1 trưởng lão tu vi gần đạt tới Hồn Hoàng và cả Tinh Tướng của hắn nữa,đội ngũ như vậy ở Viêm Huyền Thành cũng không có ai dám trêu chọc cả,nhưng lại bị 3 nữ tử giết trong chốc lát,khiến cho tên nam tử hắn,cảm thấy trời đất như sụp đổ vậy.


Skud ngã xuống khiến cho hắn cũng chịu thương,thương thế phải nói là rất nặng,thêm cả bị Krixi bắt lại,khiến cho thương thế của hắn càng lúc càng trở nên nghiêm trọng.


-Hắn xử lý như thế nào?


Diễm Ma hóa trở lại thân thể của mình,Krixi đi tới,ánh mắt liếc nhìn tên nam tử bị nàng bắt lại phía xa,lạnh lùng nói.


Thanh âm ngập tràn sát khí của nàng khiến cho hắn cảm thấy lạnh người,không tự mà run lên từng hồi,ánh mắt hiện lên vẻ cầu xin nhìn 3 người.


-Chết....


Không kịp để Diễm Ma lên tiếng,Bạch Y hóa thành 1 luồng hào quang màu trắng,lao tới trước mặt tên nam tử,móng vuốt trong tay nàng vung lên,1 vệt máu dài kèm theo đó mà bay lên không trung.


1 cái đầu lâu từ đó bay theo lên,trên đó là gương mặt cùng với ánh mắt sợ hãi kinh hoàng của tên nam tử,cứ tưởng hắn sẽ thành công bắt được 2 người đó nhưng không ngờ lại phải bỏ mạng ở nơi này,hắn vô cùng không cam lòng,nhưng giờ hắn hối hận cũng muộn rồi.


-Muội cần gì phải ra tay độc ác như vậy?


Diễm Ma đi tới,cười nhạt nhìn Bạch Y nói.


-Loại người như hắn,không nên tồn tại trên đời...


Bạch Y hóa trở lại cơ thể lúc trước của mình,khí chất của nàng cũng từ đó thay đổi,từ 1 hồ ly quyến rũ,gợi cảm trở thành nữ tử băng lãnh,cao quý.


Bach Y hừ lạnh 1 tiếng nhìn Diễm Ma nói.


-Vậy thì người như thế nào mới nên tồn tại?


Diễm Ma cười cười châm chọc.


-Người....người.....


Bạch Y bị câu hỏi của Diễm Ma làm cho lúng túng,nàng không biết phải nên trả lời như thế nào,nam nhân nàng cũng đã từng tiếp xúc nhưng hầu như những tên gặp nàng đều có suy nghĩ giống với tên này nên nàng đã giết gần hết rồi,còn những loại người khác thì nàng chưa từng gặp bao giờ.


-Được rồi,cuộc chiến này cũng mệt rồi,chúng ta kiếm 1 chỗ nào đó rồi nghĩ ngơi.


Diễm Ma khẽ cười nói.


3 người thu thập lại hiện trường,tất cả tinh giới của đám người còn sót lại trên chiến trường,đều bị 3 người thu lại,bên trong có không ít tài vật khiến cho mọi người vui vẻ.


-Làm sơn tặc cũng không tệ đấy chứ.


Diễm Ma kiểm tra những thứ nàng lấy được từ đám người,gương mặt hiện lên vẻ hài lòng,trong đó có cả ức đan dược,chưa kể yêu hạch yêu thú,đan dược tu luyện và linh thảo.


-Suy nghĩ gì đó,định tiêu diệt cả cái đám người Vương gia đó hay sao?


Diễm Ma nhìn sang,thấy Bạch Y vẫn đang suy nghĩ ngẩn ngơ,thỉnh thoảng lại thấy trong ánh mắt của nàng có sát khí hiện lên,Diễm Ma khẽ cười nói.


-Bọn chúng không nên tồn tại trên đời...


Bạch Y lạnh lùng nói 1 câu tràn ngập sát khí khiến cho Diễm Ma bên cạnh giật mình,nàng có chút không ngờ Bạch Y muội muội này lại máu lạnh như vậy,nàng có huyết mạch giống với Arhi nhưng tính khí của 2 người có vẻ khác nhau quá.


-Thôi nào,chúng ta cũng đâu có biết bọn chúng là người như thế nào,chưa hết còn không biết được bọn chúng còn có những tên quái vật như thế nào,nên bỏ qua thì hơn.


Diễm Ma 1 mặt khuyên ngăn nói,để tồn tại bên trong Hắc Phong Sơn,chứng tỏ Vương gia đó cũng không tầm thường,còn có cả đệ tử là Hồn Tướng nữa,đám người đó quá bí ẩn,tốt nhất là không nên đụng vào bọn chúng.


-Hừ....


Bạch Y hừ lạnh 1 tiếng không nói,có vẻ như nàng vẫn không nuốt trôi được cục tức này.


Xèo....xèo....


Nơi cuộc chiến mà 3 người đã bỏ đi,hiện lên 1 thân ảnh nữ tử,chỉ thấy trong tay nàng hiện lên 1 đoàn hỏa diễm,hỏa diễm nhanh chóng thiêu rụi những cái xác của đám người Vương gia,1 lát sau,chỉ thấy gương mặt của nàng hiện lên nụ cười khó hiểu,nhanh chóng phi theo hướng mà 2 người Bạch Y và Diễm Ma rời đi.


-Đại công tử đâu rồi...


Sâu bên trong Hắc Phong Sơn,1 tòa kiến trúc vô cùng lớn hiện lên,tòa kiến trúc này xây vô cùng kiên cố,bên ngoài thỉnh thoảng lại có 1 đám người đi tuần xung quanh,bên trong lâu lâu lại vang lên những thanh âm yêu thú gầm rống,nơi này không gì khác chính là đại bản doanh của Vương gia sơn tặc.


1 tên trung niên với gương mặt hắc sát,1 vết sẹo dài bên mắt trái của hắn khiến cho gương mặt của hắn vô cùng đáng sợ,nhìn mấy tên võ giả bên dưới nói.


-Đại công tử cùng với Vương Liêu trưởng lão ra ngoài rồi,chúng thuộc hạ không biết.


1 tên đứng lên,ánh mắt không dám nhìn thẳng vào tên trung niên trước mặt nói.


Tách...


Như có thứ gì đó vỡ nát,tên trung niên gương mặt bỗng trở nên vô cùng kinh dị,Hồn Thạch trước mặt hắn tự nhiên vỡ vụn ra,khiến cho gương mặt hắc sát của hắn như biến dạng,sát khí lan tỏa xung quanh.


-Tộc trưởng,có chuyện gì xảy ra sao?


1 tên cảm nhận được sát khí vô cùng đáng sợ toát ra từ tên trung niên,vẻ mặt sợ hãi nói.


-Chết...chết rồi....


Tên trung niên,thanh âm đứt quãng như không nói nên lời,chỉ thấy ánh mắt của hắn hiện lên sát khí vô cùng đáng sợ,trong tay cầm lên Hồn Thạch đã vỡ nát,Hồn Thạch này không gì khác chính là của tên nam tử đã bị Bạch Y giết kia,hắn chính là tôn tử của tên trung niên này.


-Chết rồi...ý ngài là đại công tử chết rồi!


Mấy tên vẻ mặt ngơ ngác nhìn nhau,1 hồi bỗng cảm thấy cơ thể run lên không đứng vững,mấy tên quỳ dưới mặt đất,không dám nhìn lên.


-Tìm...tìm cho ta,xem ai làm ra chuyện này?


Tên trung niên nghiến răng nói,vẻ mặt của hắn hiện lên hắc khí nhìn mấy người đang quỳ dưới đất,hắn đang vô cùng tức giận,lại có người dám giết chết con trai của hắn,tên được kỳ vọng đưa Vương giả trở thành thế lực mạnh nhất Viêm Huyền Thành lại chết,hắn làm sao có thể chấp nhận được.


-Vâng...chúng thuộc hạ đi ngay...


Mấy tên vội chạy ra bên ngoài,không dám ở lại bên trong quá lâu.


-Aaaaaaa


Chưa qua bao lâu thì bên ngoài vang lên những thanh âm kêu gào thảm thiết,kinh động của Vương gia người bên trong.


-Người tới là ai,lại dám giết người của Vương gia chúng ta?


1 đám người của Vương gia xuất hiện bên ngoài,vẻ mặt tức giận nhìn thân ảnh trước mặt nói.


Người tới bọn chúng còn không biết có mục đích gì thì chỉ thấy nàng vung tay lên,1 đoàn hỏa diễm lao tới mấy tên bên ngoài,nhanh chóng thiêu bọn chúng thành tro bụi,khiến cho Vương gia náo loạn.


-Tới để giết các ngươi...


Thanh âm nữ tử vang lên,chỉ thấy thân ảnh của nàng biến mất trước mặt đám người.


-Nàng ta đâu?


Nhìn thấy thân ảnh nữ tử bỗng nhiên biến mất,đám người gương mặt hoảng sợ,mắt liếc nhìn xung quanh.


-Chết đi,dám động vào tỷ muội của ta...


Thanh âm nữ tử lại 1 lần nữa vang lên,ngay sau đó chỉ thấy nàng xuất hiện chính giữa đám người,đám người thấy nàng xuất hiện,binh khí trong tay nhất tề đám tới,hồn khí tràn ra vô cùng kinh khủng nhắm hướng nữ tử đánh tới.


Nữ tử liếc mắt nhìn xung quanh,gương mặt nàng hiện lên nụ cười lạnh,sau đó chỉ thấy nàng như bắt đầu thực hiện pháp quyết gì đó,trong cơ thể của nàng,Hỏa Diễm như bạo phát,từng luồng hỏa diễm như Hỏa Long hướng các phía bay ra ngoài,nhanh chóng thiêu đốt đám người xung quanh.


-Aaaaaaaaaaaaa


Những thanh âm đau đớn,thảm thiết lại 1 lần nữa vang lên,chỉ trong nháy mắt thôi,đám người gần như bị 1 chiêu của nàng giết hạ rồi.


-To gan,dám làm càn ở địa bàn của ta.


1 thanh âm hùng hồn từ bên trong vang lên,tiếp theo đó chỉ thấy 1 đầu hư ảnh mãnh sư từ bên trong bay ra,hướng thẳng nữ tử đánh tới.


-Hừ....


Nữ tử hừ lạnh 1 tiếng,nàng vung lên cánh tay trắng tuyết và thon thả của mình,1 chưởng đánh vào hư không.


Ầm....ầm....


Cứ ngỡ 1 chưởng của nàng như là trẻ con đùa nghịch,nhưng ngay sau đó,không trung rung lên dữ dội,hư ảnh mãnh sư bay tới nhanh chóng bị 1 chưởng của nàng đánh nát.


-Ngươi là ai,sao lại giết người của Vương gia chúng ta?


Tên trung niên xuất hiện,hắn nhìn khung cảnh xung quanh,ánh mắt hiện lên vẻ kinh dị,tất cả đều bị giết 1 cách vô cùng tàn nhẫn,cơ thể đều bị hỏa diễm thiêu đến tro bụi cũng không còn.


-Ta sao,đến vì thằng con yêu thú của ngươi...


Thanh âm nữ tử vang lên.


-Ngươi là người đã giết nó?


Tên trung niên gương mặt run lên,nàng ta nói như vậy rõ ràng là biết con trai của hắn,và cái chết của con trai hắn chắc chắn là do nàng ta gây ra,khiến cho sát khí trong mắt của tên trung niên càng ngày càng kinh khủng.


-Tên phế vật đó,chết là đáng,tiếp theo sẽ là đám người Vương gia các ngươi...


Nữ tử thanh âm tràn ngập lửa giận,ngay sau đó chỉ thấy nàng lao tới,trong tay hỏa diễm hiện ra,đánh thẳng tới tên trung niên trước mặt.


-Không ổn!


Nhìn hỏa diễm bay tới trước mặt mình,tên trung niên gương mặt hoảng hốt,tốc độ của nàng quá nhanh khiến cho hắn không kịp nhìn gì cả thì nàng đã tới trước mặt hắn,uy lực của hỏa diễm này quá kinh khủng,còn chưa có đụng vào người mà hắn đã cảm thấy gương mặt nóng rát rồi.


-Dám giết tộc trưởng của chúng ta,đúng là muốn chết...


Tên trung niên còn không kịp phản ứng thì từ xa,1 cự thủ lao tới,đánh tan hỏa diễm của nữ tử,ngay sau đó,chỉ thấy mấy thân ảnh lão giả từ xa lao tới,vẻ mặt tức giận nhìn nữ tử trước mặt.


-Đám người các ngươi cũng không tệ,nhưng tất cả đều phải chết mà thôi.


Nữ tử gương mặt cười nhạt nhìn đám người trước mặt,ngay sau đó chỉ thấy nàng lao thẳng tới đám người,hỏa diễm lại 1 lần nữa đánh ra.


-Nơi tỷ nói là nơi này sao?


Chỗ khác trong Hắc Phong Sơn,Bạch Y và Diễm Ma đã đi tới nơi mà Diễm Ma muốn rồi.


-Đúng vậy,là nơi này....


Diễm Ma ánh mắt liếc nhìn xung quanh,nàng khẽ gật đầu.


-Bọn chúng là ai vậy?


Bạch Y ánh mắt nhìn theo,bỗng nàng thấy có mấy tên võ giả đứng phía xa trước mặt,vẻ mặt ngạc nhiên.


Diễm Ma khẽ nhíu mày,nàng không ngờ nơi này còn có người khác tìm tới,nhưng nhìn y phục mà đám người kia mặc,sao nàng lại cảm thấy quen mắt tới như vậy.


-Ta còn tưởng là ai,không ngờ là mấy vị tiên tử,tại hạ là Hàn Sơn,không biết 2 vị tiên tử đây là ai vậy?


Đang lúc 2 người còn đang đánh giá đám người trước mặt thì 1 thanh âm từ phía sau khiến cho 2 người giật mình nhìn qua,chỉ thấy sau lưng 2 người hiện lên 1 thân ảnh nam tử,người này khắc trên người Lam Y y phục,vẻ mặt không nói là đẹp trai cũng không tệ nhìn 2 người cười nói.