Chương 14: Ta Không Bắt Nàng Chịu Trách Nghiệm
"Sư phụ ngươi thật sự tài giỏi. Hiện tại ta vẫn là gọi ngươi sư phụ hay là gọi ngươi tỷ phu?" Nawaki tràn đầy cung kính hỏi. Có thể thuần phục được tỷ tỷ hắn, đầy đủ để hắn quỳ bái rồi, ấy vậy mà Tokuda còn leo được lên hắn tỷ tỷ ngươi. Đây quả thật là so với làm Hokage còn đầy đủ khó khăn hơn.
"Khách sáo làm gì, đều là người trong nhà. Ngươi thích gọi thế nào liền gọi. n, bữa sáng làm không tệ, em rể có thể thêm một phần sao? Tối qua ngươi biết đấy, ta có chút cực khổ… hắc hắc..." Shigeo Tokuda đem đồ ăn không chút xấu hổ đớp vào mồm.
"Tốt tỷ phu ta lập tức cho ngươi làm thêm. Tối qua ngươi cực khổ, cần phải bồi bổ." Nawaki trong đầu hiện ra vô số những ký ức không trong sáng cười đểu nói..
"Nawaki ngươi cho ta câm miệng. Hôm qua dạy dỗ vẫn chưa đủ hả? Muốn ăn đòn?" Tsunade một bên đang uống sữa đều phun đi ra.
"Tỷ tỷ ngươi không thể đối xử với tỷ phu như thế được. Ta đây cũng là vì tốt cho ngươi?" Nawaki lập tức trốn ra sau lưng Shigeo Tokuda nói. Hiện tại tỷ tỷ nàng đã có người hàng phục được, hắn còn sợ cái rắm.
"Tốt cho ta? Tốt cái quỷ, hắn không phải tỷ phu ngươi. Ta nhắc cho ngươi nhớ kỹ. Vừa rồi đều là hiểu lầm. Tối qua ta mới là người chịu cực khổ có được hay không? Hừ, cả đêm qua đều không được ngủ, Ngáp, hiện giờ cả người đều ê ẩm." Nghĩ đến đêm hôm qua mất ngủ nàng đều muốn đem tiểu tử này cho làm thịt.
"Tỷ tỷ cực khổ? Không được ngủ? Cả người ê ẩm?" Nghe đến những từ này đi vào trong lỗ tai của mình. Trong đầu Nawaki lập tức hiện ra một đống hình ảnh không phù hợp trẻ em.
"Tỷ phu lợi hại." Quay mặt sang Shigeo Tokuda, Nawaki lập tức đưa lên một ngón tay nể phục nói. Nhìn sơ hắn với sư phụ có thể bằng tuổi nhau cũng có thể hắn lớn hơn sư phụ một hai tuổi, nhưng hiện giờ con cu của hắn vẫn còn để đi đái đâu.
"Quá khen, quá khen,..." Shigeo Tokuda một bộ ta còn chưa làm hết sức dáng vẻ nói.
"Ý của ta không phải như vậy. Tiểu tử ngươi còn không mau giải thích Tối hôm qua rõ ràng không có chuyện gì xảy ra." Tsunade đập mạnh xuống bàn quát lên. Hai tên súc vật này trong đầu rốt cuộc đầy những cái ý nghĩ đen tối gì không đâu.
"Để ta giải thích? Ngươi chắc chắn?" Shigeo Tokuda ngạc nhiên hỏi. Hắn nhớ sau bài giải thích trong bản kiểm điểm vì cầm gạch nện vỡ đầu thằng bạn kế ngồi kế bên vì cái tội hắn cảm thấy thằng này nó lườm đểu mình bằng dòng chữ nhìn thằng đấy ngứa mắt. Thfi sau đó không còn ai nhờ hắn giải thích nữa thì phải.
"Ngươi không giải thích chẳng lẽ để ta giải thích? Không phải đều là do ngươi mới gây ra hiểu lầm như thế này sao?" Tsunade một bộ dáng đương nhiên là đây là việc của ngươi nói.
"Tốt, nếu vậy để ta đến giải thích." Shigeo Tokuda gật gù nói.
"Nawaki, việc ngươi vừa thấy sáng nay… thật ra… là một cái hiểu lầm mà thôi. Ta và ngươi tỷ tỷ… không có việc gì xảy ra cả. Chỉ là đơn thuần ngủ cùng nhau. Ta không bắt nàng phải chịu trách nghiệm..." Shigeo Tokuda đưa tay lên miệng sau đó khẽ nức nở không đành lòng giống như bản thân là người bị vứt bỏ người bị hại nói.
"Tỷ phu ngươi không cần phải nói nữa… Tỷ tỷ ngươi như thế quăng tỷ phu là không được đâu. Ngươi xem hắn tốt như vậy, ngươi làm sao có thể... hầy… Nói chung ta chỉ thừa nhận hắn cái này tỷ phu." Senju Nawaki lập tức đồng cảm vỗ vỗ vai của Tokuda an ủi nói.
"Cái gì mà bắt ta chịu trách nghiệm? Ta… ta… thật tức chết ta. Nawaki ta dạy dỗ ngươi thế sao? Ngươi thế nào cả thân tỷ tỷ cũng không tin, lại đi tin người ngoài chứ?" Tsunade vẻ mặt mộng bức nói.
"Tỷ phu hắn không phải người ngoài. Tỷ tỷ dù hôm nay ngươi có đánh chết ta. Ta cũng tuyệt đối đứng về tỷ phu bên này." Senju Nawaki lập tức trốn sau lưng Shigeo Tokuda nói.
"Tsunade ta cũng giải thích rõ ràng, đều là hiểu lầm. Ngươi cũng không thể trách ta đi, đều là ngươi cho ta tới giải thích." Shigeo Tokuda vẻ mặt bất đắc dĩ nói.
"Ngươi… Nawaki ngươi không được gọi hắn tỷ phu. Nghe rõ chưa? Nếu không từ nay về sau ta coi như không có đứa em này." Tsunade nhìn Shigeo Tokuda sau đó lại nhìn sang Nawaki cảnh cáo.
"Vậy ta phải gọi là gì? Tỷ phu đương nhiên muốn gọi là tỷ phu chứ?" Nawaki một bộ mặt mờ mịt hỏi.
"Ta mặc kệ, thích gọi là gì liền tùy ngươi. Không liên quan ta, chẳng qua nếu như gọi tỷ phu thì ngươi liệu hồn. Hừ, không cùng các ngươi nói chuyện, ta trước tiên đến chỗ Đệ Tam đời tiền." Senju Tsunade ngáp một cái sau đó liền đứng dạy muốn ra khỏi nhà.
"Tỷ tỷ ngươi còn chưa ăn hết bữa sáng." Nawaki mở miệng nhắc nhở nói.
"Không cần, nhìn thấy hai tên tiểu quỷ các ngươi ta đều nhanh tức phát no." Tsunade hiện nhiên vẫn chưa quên thù nói.
"Vậy ngươi liền đi sớm về sớm." Nawaki xoa xoa đầu lúng túng noiis.
"Tốt, mà đợi đã hình như hôm nay Ninja trường học muốn khai giảng. Hai người các ngươi không phải đến trường sao?" Senju Tsunade nghĩ nghĩ tới cái gì đó liền mở miệng hỏi.
"Không phải là ngày mai sao? Chết rồi, ta nhầm mất lịch. Hiện tại đều muộn." Senju Nawaki lập tức hoảng hốt. Hắn là muốn làm Hokage nam nhân, thế nào vừa mới ngày đầu tiên đến trường liền đi muộn. Hôm nay nhưng là ngày Hokage đệ tam sẽ phát biểu khai giảng năm học đâu.
Ngồi một bên vẫn điềm nhiên ăn bữa sáng Tokuda vẫn bình thản như không có chuyện gì thản nhiên đáp: "Nawaki ngươi còn không đi học liền sẽ muộn học đấy. Không cần thiết đợi ta, đợi ta ngủ thêm một giấc sau đó lại đến. Nếu có người hỏi, ngươi cứ nói tối qua ta vì lo lắng hòa bình thế giới mà đổ bệnh nặng là được. Ngáp..."
"Tốt, vậy ta liền đi trước." Senju Nawaki lập tức nhanh chóng thay quần áo sau đó liền xông đi ra bên ngoài.
"Ngươi đi đâu đấy?" Thấy Nawaki đến trường lúc, Tsunade quay lại xem lười biếng Tokuda nghi ngờ hỏi.
"Đi ngủ chứ đi đâu? Thế nào ngươi muốn ngủ cùng? Cũng được, dù sao hôm qua ta ngủ người, hôm nay liền để ngươi ngủ ta." Shigeo Tokuda liền khẽ cười xấu xa nói.
"Cút… muốn chiếm ta tiện nghi? Ngươi liền mơ đi." Tsunade giở khóc giở cười nói.
"Tốt, vậy ta liền đi mơ." Shigeo Tokuda liền muốn trở lại phòng ngủ nhưng lập tức bị Tsunade tóm lấy.
"Ngươi làm cái gì vậy? Muốn cướp sắc sao? Ngươi đừng manh động, trước tiên phải cởi quần áo đã, quần áo ta mới mua, đừng có xé." Shigeo Tokuda kéo kéo mình dây quần nói.
"Tiểu tử ngươi nghĩ trốn học? Đừng có nằm mơ. Hừ, tối qua đều làm phiền ta, hôm nay ngươi đừng nghĩ ngủ ngon giấc. Theo ta đến trường." Tsunade lập tức đem Shigeo Tokuda kéo ra bên ngoài cửa.
"Đi học? Đừng đùa, thả ta ra, ngươi làm sao lại có thể độc ác như vậy? Học hành là chuyện cả đời, hôm nay không học mai học cũng được. Bớ người ta cứu mạng, sắc nữ bất cóc con trai nhà lành..." Shigeo Tokuda lập tức muốn tìm cách trốn nhưng đều vô ích. Đi học? Cái từ ngữ thân quen mà xa lạ này, thật sự khiến hắn phát chán.