Chương 1: đêm

Hoàng Hôn Máu

Chương 1: đêm

Thế giới bất ổn, ô nhiễm môi trường, kinh tế suy thoái nặng nề, nguy cơ đến từ chủ nghĩa khủng bố, nạn thất nghiệp, khủng hoảng năng lượng, chiến tranh do xung đột lợi ích xảy ra liên miên, mâu thuẫn xã hội bị đẩy lên cao độ, sự bất ổn định đạt tới mức cao chưa từng có.
Việt Nam...
Hải Phòng capital...
Đêm...
Hùng tản bộ trên con đường quen thuộc xuyên qua khu nhà của tầng lớp náo động nghèo.xã hội phát triển nhưng nơi đay (người viết truyện tôi không viết bạn cũng hiểu) chỉ có người giàu mới tận hưởng tiến bộn của xã hội và công nghệ, lặng lẽ cảm nhận cái lạnh dịu nhẹ mà êm đềm của đêm thu và để mặc cho hơi lạnh thẩm thấu qua da thịt.Rất lâu rồi, Hùng đã có thói quen này, kể từ ngày Uyên rời xa anh.Từ ngày đó, mỗi đêm, Hùng đều một mình dạo bước trên những con phố đã in dấu trong ký ức của anh về Uyên, về những kỉ niệm của hai người.Ngay chính Hùng cũng không rõ, tại sao mình lại có thói quen này, nhưng anh biết được, hình bóng của Uyên vẫn luôn tồn tại trong tâm trí anh, chưa từng phai nhạt.

Đêm …Tĩnh lặng quá …
Trên con phố nhỏ vắng tanh, Hùng chầm chậm bước qua những ngôi nhà nhuốm màu thời gian, hít đầy lồng ngực mùi hương dịu dàng của hoa giấy, lặng nghe tiếng lá vàng xao xác, giòn tan mỗi bước chân qua, anh thấy lòng mình bình yên đến lạ.Mỗi đêm, Hùng đều mang theo máy ảnh, Hùng không phải là người yêu thích nhiếp ảnh, anh cũng không thích chụp ảnh, song, mỗi đêm, như một thói quen, anh đều mang theo máy ảnh và chụp khá nhiều. Hùng chụp ảnh, chụp cảnh vật, chụp đường phố, chụp những bóng người lướt qua mặt anh, chụp tất cả những gì có thể khơi gợi trong anh những liên tưởng miên man về hình ảnh của Uyên

Hùng chỉ chụp hình khi đêm xuống.

Những con phố Hùng đi qua đều in dấu chân Uyên trong quá khứ, với Hùng, nó giống như một sự ám ảnh, bởi anh chưa từng nguôi ngoai với những hoài niệm về Uyên

Vèo…..