Hoàng Hậu Té Giếng Xuyên Không

chương 5: Phong

Gửi Tư Thành yêu quý của anh.
Em biết không, ngày đó khi lần đầu tiên trông thấy em, ngắm nhìn khuôn mặt ngô nghê, ánh mắt ngây dại của em. Cả những cứ chỉ khác lạ gần như là điên cuồng nơi em, anh chỉ muốn thét lên rằng:
""Đờ mờ mày trốn Biên Hòa ra phải không???""
Thế nhưng anh lại không nỡ lòng nào mà đập vào mặt em câu nói nhói lòng mề đó. Cho nên anh chỉ đành nửa đêm âm thầm chở em vô viện.
Những ngày đầu ở viện dù đã bị năm thằng bác sĩ vật ra hi.. vào mông. À nhầm vật ra tiêm thuốc vào mông nhưng cứ đêm xuống anh lại thấy em từ trong cơn mộng mị gọi:""Ái phê~ Ái phê~ Đến Dịch Đình, mau đến Dịch Đình~"". Anh thấy mà chỉ muốn ôm chặt em vào lòng, vỗ về tấm lưng đơn bạc ấy và nhét cái giẻ lau vào mồm em:""Để yên cho bố ngủ!""
Một tuần, rồi hai ba tuần, một tháng rồi hai ba tháng, em đã được các bác sĩ trong Biên Hòa điều giáo ra ngô ra khoai, không còn tự xưng là trẫm, gọi ý tá là tiện tì, gọi bác sĩ là khốn công công, mắng anh cẩu cha cẩu mụ cẩu huyết lâm đầu nữa. Giờ em thích màu hồng, yêu sự lãng mạn và ghét giả dối. Em thích ôm gấu bông mút kẹo mút, đôi mắt lúng liếng với hàng mi giả cong vút khẽ chớp chớp đến phong tình vạn chủng.
Em giờ có cuộc sống bình thường giống như bao chụy em khác, sáng đi spa, trưa đi mua sắm, chiều về đi siêu thị mua đồ về nấu cơm, tối ngồi ôm TV xem phim Hàn Quốc khóc thút thít gọi Kim Tan. Đêm đến tắm rửa sạch sẽ bò lên giường anh cùng hùng hục.
Được ôm em vào lòng mỗi sáng thức giấc, mỗi khi chiều tà, trong bữa ăn, khi đi ngủ và cả lúc làm tình. Anh thấy cuộc đời thật viên mãn. Cho đến khi anh đọc được những dòng tâm sự trong cfs truớc của em. Té ra em vẫn còn mang trong tim những nỗi đau hằn sâu đến thế. Những nỗi đau đã thắt chặt lấy tâm trí em. Nỗi đau về một người con gái, một cuộc tình lỡ dở, một cuộc hôn nhân cưỡng ép đến chán ghét và một cái chết chẳng minh bạch. Thật may em lại không chết, thật may em đã xuyên đến đây, thật may, may mà ông trời để anh gặp được em. Để anh tìm thấy em, và để anh yêu em.
Tư Thành, anh chỉ muốn nói với em rằng, mặc kệ quá khứ là gì, mặc kệ tương lai ra sao. Em vẫn còn có anh....
Điều giáo nát ass em. Em đợi đấy, dám trốn viện đi rông, tối nay về rửa mông chờ đấy, không thông 9 lần tôi đem danh Phong viết ngược lại!