Chính văn 67: Sương mù dày đặc.

Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng

Chính văn 67: Sương mù dày đặc.

Đây chỉ là thí nghiệm đơn giản, trên mặt đất của gian phòng đặt một thanh chủy thủ, Như Nguyệt mặc trang phục nam nhân đứng ở phía trước sa trướng. Thải Thải tránh một bên, mà chuyện này, Như Ý trước đó không hay biết chút nào, sau đó, Như Ý từ từ bước tới, đột nhiên, nhìn thấy Như Nguyệt mặc nam trang phía trước thì kinh hô lên: "A, nơi này tại sao có thể có nam nhân?!" Như Nguyệt nghe được tiếng kêu của Như Ý mới xoay đầu lại.


Thải Thải từ bên trong đi ra, nhặt chủy thủ trên mặt đất lên, hỏi: "Như Ý, em không thấy được chủy thủ trên mặt đất sao? Vừa vào cửa lại hô to gọi nhỏ?"

"Em, nương nương người muốn Như Nguyệt mặc thành cái bộ dáng quỷ gì chứ, đây là hậu cung, ngoại trừ Hoàng thượng căn bản không nam nhân nào được tiến vào phòng ngủ của Nương nương, em vừa nhìn thấy, có thể không sợ được sao?" Thải Thải gật gật đầu, nói: " Như vậy là được rồi, cả Như Ý cũng biết trong tẩm cung hậu phi nam nhân đi vào, là điều làm người kinh sợ, vừa rồi lúc Như Ý tiến vào, nàng đối với chủy thủ trên mặt đất nhìn cũng không nhìn một cái chính là chứng minh."

Cho nên Thải Thải căn bản kết luận, Đức Phi che giấu một ít tình huống, còn có một chút tình huống là nói dối.

Công sứ phu nhân Pháp đã bị kinh hãi, nằm trên giường không dậy nổi, Thải Thải mang theo tổ yến nhân sâm, đi qua thăm nàng. Công sứ phu nhân thái độ khác thường, vô cùng tức giận đẩy ngã chén. Thải Thải vội vàng trấn an: "Phu nhân, ngài có thể nghe nói một câu không?"

Thấy phu nhân không nói, Thải Thải nói tiếp: "Phu nhân, ngài hẳn cũng nhìn ra, Đại Sở Quốc ta đối với việc kết giao hai nước là thái độ nghiêm túc, cho nên, chúng ta không thể nào lại làm ra việc gây bất lợi với chuyện kết giao của hai nước? Chuyện công sứ đại nhân ta rất tiếc, nhưng chúng ta nhất định sẽ tra ra hung phạm, nhưng mà, cũng cần phu nhân phối hợp với ta mới được."

Phu nhân lập tức trở nên nhu hòa nhiều hơn, Thải Thải ngồi xuống, kéo tay phu nhân lại, hỏi: "Sự tình đêm đó, phu nhân có thể nói cho bản cung nghe được không?"

Phu nhân gật gật đầu, một bên vừa nhớ lại vừa nói: "Ngày đó vợ chồng chúng ta hai người đáp ứng lời mời tham gia yến hội thiết đãi tại tẩm cung của Đức Phi nương nương, mới đầu, hết thảy đều vô cùng tốt đẹp, về sau rượu đến trung tuần, công công bên người Đức Phi nương nương đối với chồng của ta nói hai câu, sau đó chồng ta rời đi, đột nhiên chúng ta chợt nghe có tiếng kêu sợ hãi, vì vậy mọi người đều xông vào tẩm cung Đức Phi. Sau đó, ta liền nhìn thấy bộ dạng của chồng ta…" Nàng khóc nói: "Chuyện này, vô luận như thế nào ta cũng sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu như các người không thể cho ta câu trả lời thuyết phục, ta sẽ viết thư cho quốc vương bệ hạ của chúng ta."

"Yên tâm đi, ta nhất định sẽ mau chóng tra ra chân tướng."

Đang nói, một người hầu Châu Á của Pháp công sứ bưng một chén rượu đi tới, Thải Thải xem xét, người này thân hình cao lớn uy mãnh, ngũ quan khắc sâu, thoạt nhìn, cũng không giống người Trung Nguyên.

"Phu nhân hiện tại rất căng thẳng, ta lấy một chén rượu cho phu nhân."

Vì vậy Thải Thải đứng lên định đi ra ngoài, người hầu liền nói: "Ta hộ tống Hoàng hậu bệ hạ ra ngoài."

"Cám ơn ngươi." Thải Thải nói, hai người đi ra phía sau cửa, người hầu ôn văn nho nhã nói: "Công sứ là thân sĩ chủ nhân vô cùng tốt, hy vọng hoàng hậu bệ hạ nhất định phải cho vợ chồng công sứ một câu trả lời thuyết phục."

"Ngươi không phải người Pháp, ngươi cũng không giống người Đại Sở."

"Mẹ của ta là người Pháp, cha là người Đại Sở."

Thì ra là như vậy, Thải Thải nhìn thấy tay áo hắn bị thiếu mất một chiếc cúc, cười nói: "Tay áo ngươi bị rớt mất một chiếc cúc, thật không tốt."

Hắn vội cảm tạ lời nhắc nhở của Thải Thải, sau khi cáo từ, Thải Thải thầm nghĩ, nhất định phải đi xem thi thể công sứ một lần mới được.

Sau liền mang theo ba nha đầu đến phòng chứa thi thể.

Kết quả lại nhìn đến bên trong còn có thêm mấy người nữa.

Giọng nói của Sở Cuồng truyền đến: "Các ngươi nhất định phải kiểm tra thực hư thật kỹ, một chút dấu vết cũng không được để sót."

"Vâng, Hoàng thượng."