Chính văn 54: Chú ý quốc thể.

Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng

Chính văn 54: Chú ý quốc thể.

Trong kinh thành cũng không có dịch quán riêng biệt để nghênh đón đặc sứ, vì vậy Sở Cuồng có ý đặc biệt mời đặc sứ cùng đặc sứ phu nhân tạm thời nghỉ tại nội cung Bắc uyển, kim khẩu hắn vừa mở, Thải Thải đã cho người đến quét dọn, sau giờ ngọ mặt trời lên cao Thải Thải tự mình qua, nhìn trong phòng thật sạch sẽ, chỉ thiếu khuyết bài trí, vì vậy gọi người đến khố phòng đem thảm lông dê Ba Tư cống hiến, bình hoa các màu cũng được đem đến. Sau đó gọi hai cung nữ mới tiến cung, hỏi các nàng một chút về cách bài trí bình thường của người Pháp.


"Người Pháp tính lãng mạn, nương nương người không biết, rất nhiều quý phu nhân Pháp đều có một vài tình nhân, cho dù tướng công bọn họ biết rõ, cũng không chọc phá. Bởi vì bản thân tướng công bọn họ cũng có nhiều tình nhân. Hơn nữa bọn họ yêu thích trong bình hoa cắm đầy hoa hồng."

"Quả nhiên là quốc tình (tình hình quốc gia) khác biệt." Những ngày này Thải Thải đối với Pháp hết thảy rất có hứng thú, cho nên càng hy vọng chuyện lần này có cơ hội hiểu biết thêm nhiều sự tình kì lạ cổ quái, gian phòng sau một phen được Thải Thải bố trí, thoạt nhìn hoa mỹ dễ chịu, có ý nhị Đại Sở trong đó mang theo một ít phong tình nước Pháp, nàng nghĩ thầm xem theo trên bàn đồ, hiểu rõ quanh Pháp có rất nhiều quốc gia, chỉ sợ từ nay về sau cơ hội Đại Sở tiến đến yêu cầu khai thông trên biển với các quốc gia càng nhiều.

Như thế, nơi này chắc chắn có thể trở thành nơi sử dụng để tiếp đãi các đặc sứ quốc gia, tất cả bố trí xong lần thứ nhất, sau này mỗi lần muốn thiết kế bố trí đơn giản dựa vào nhu cầu khác nhau mà thay đổi, có thể tiết kiệm xuống một khoản chi tiêu khả quan. Cho nên quyết định thật nhanh, phái người đem ngự thiện phòng sửa sang lại, hoa viên lật lại đất dời đến rất nhiều giống hoa hồng.

Đám người đến đông đủ, sau khi lần lượt dặn dò xong tất cả, lại mất hơn ba canh giờ, Thải Thải thuận đường đến thỉnh an thái hậu, tính trở lại tẩm cung nghỉ ngơi, ở một tiểu lương đình phụ cận Phượng Tảo cung, thấy bốn phi tử đang ngồi một chỗ nói chuyện phiếm. Thải Thải liền đi qua, các nàng lập tức đứng lên hư tình giả ý hành lễ với Thải Thải. Một cỗ vô cùng nồng nặc dội vào mặt, Thải Thải men theo hương thơm, phát hiện ra là theo trên người Đức phi phát ra.

"Đây là nước hoa Pháp?"

"Không nghĩ tới hoàng hậu nương nương cũng biết nước hoa Pháp."

Thải Thải cười, chẳng quan tâm các nàng nói chuyện phiếm, lại nói một lời thật lòng: "Loại nước hoa này không thể xức quá nhiều, bởi vì xức một chút mùi đã thơm, xức toàn thân sẽ làm gay mũi. Ngược lại không tốt, bản cung còn nghe mùi của người Pháp so với người Đại Sở chúng ta nồng đậm hơn, cho nên nếu như là người Đại Sở dùng, nên nhẹ nhàng hơn một chút mới phù hợp." Nàng cũng là muốn tốt cho Lý Châu Nhi, không có ý châm chọc, lời ra khỏi miệng thấy Lý Châu Nhi có vẻ mất hứng, biết là nàng lại hiểu lầm, bất đắc dĩ, dẫn cung nữ rời đi.

"Châu Nhi tỷ tỷ, sao hoàng thượng không cần tỷ cùng tiếp kiến đặc sứ, thân thể hoàng hậu nương nương, bề ngoài có chướng ngại, sẽ không làm sợ hãi đặc sứ nước khác, đến lúc đó trở về, lại làm nước Pháp chê cười đi ~!"

Lý Châu Nhi cười, đó là vì nàng biết rõ, hoàng thượng cũng muốn vì chuyện này chứng minh, đạo lý người mập thì không có não a.

Phượng Tảo cung đèn đuốc sáng trưng, Thải Thải suốt đêm tính toán kỹ càng số lượng ngân lượng chi tiêu hậu cung lần này tiếp đãi, sau đó mới gọi tới hai mươi bốn cục, phân biệt chữ ký, muốn cá nhân các nàng lãnh, nếu như không đủ, thì báo cáo rốt cục là nơi nào không đủ, nói rõ bổ sung.

Sau đó bận đến canh ba, rốt cuộc, việc nên làm nàng đã làm xong.

Vừa sáng sớm, Thải Thải chuẩn bị một phen, nàng muốn đến chỗ thái hậu bẩm báo cẩn thận, bởi vì ba năm trước chủ trì nghi thức tiếp đãi chính là thái hậu, nếu như nàng không nghĩ tới, làm nơi nào không tốt, thái hậu nhất định sẽ chỉ rõ ra, dù sao cũng liên quan đến quốc thể, nhất định phải vô cùng nghiêm cẩn, cho dù nàng không phải hoàng hậu, cũng là người nước Sở, không hy vọng người ta nói một chút xấu nào về Đại Sở.

Oan gia ngõ hẹp, Sở Cuồng lạnh lùng nhìn rõ ràng có chút mỏi mệt: "Như thế nào vô tinh đả thải (phờ phạc, rũ rượi) như thế, nhất định là vô cùng vất vả a, nếu như ngươi làm không xong, không cần phải cố sức." Hắn ra vẻ thương cảm nói.

Thải Thải nhanh chóng thỉnh an, hoàn toàn không chấp lời nói khích của hắn.

"Lần này ngươi muốn có mặt tiếp đãi là trường hợp trọng đại, ngươi không được làm cho trẫm mất mặt."

"Hoàng thượng, chỉ sợ đến lúc đó chỉ có hoàng thượng đem ‘Hoàng hậu rất mất mặt’ năm chữ đọng ở trên mặt, người khác thoáng cái liền nhìn ra, thần thiếp muốn không mất mặt cũng không được, hy vọng đến lúc đó hoàng thượng có thể hơi làm dáng một chút, thần thiếp cũng cố gắng làm dáng, dù sao cũng đại diện quốc thể mà." Nàng cười nhưng lòng không cười nói.