Chương 1 Văn án

Hoàn Mỹ Trò Chơi

Chương 1 Văn án

"Cậu sẽ không bao giờ phản bội tớ chứ?."

Cậu bé có khuôn mặt tinh xảo như búp bê, làn da trắng noãn không tì vết như bước ra từ trong bức tranh được vẽ tỉ mỉ do nghệ thuật gia hàng đầu thế giới. Đôi mắt hẹp dài mang ba phần mị, bảy phần đẹp với đôi đồng tử xám bạc u ám nhưng lại mang đầy tiếu ý. Mái tóc đen mềm mượt như tơ lụa hảo hạng dài ngang vai hơi loạn bay trong cơn gió. Môi mỏng đỏ khéo lên nụ cười nhẹ, mang theo trêu chọc lại như nghiêm túc, khiến không ai có thể xác định cậu có hay không quan tâm câu trả lời của cậu bé đối diện, có hay không đều không quan trọng.

"Đương nhiên, tớ sẽ không bao giờ phản bội cậu, Mạc Vũ!!!"

Cậu bé đối diện nở nụ cười đày ấm áp như dương quang với Mạc Vũ, làm cho khuôn mặt tuấn tú của cậu càng thêm có sức hút. Mái tóc tím than ngắn, mềm tinh nghịch hơi rũ xuống mi mắt, đôi mắt đào hoa với đôi con ngươi màu đen như thâm uyên vực thẳm không đáy, nó như mang thuốc nghiện làm bất cứ ai nhìn vào phải say đắm, và rơi sâu vào trong đó, không lối thoát. Môi anh đào hồng nhạt mang vài phần trẻ con tinh nghịch, cười lên như ánh mặt trời tỏa sáng, lại hoàn toàn trái ngược với đôi mắt đen mang vài phần thâm trầm đó. Nhưng kết hợp lại trong một người lại mang đến sự hài hòa xinh đẹp đến vậy. Nhưng Mạc Vũ lại như hoàn toàn không bị ảnh hưởng của nó.

"Thật!"
Lại nụ cười tà ác đó, Mạc Vũ nghiêng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt đen tuyền của cậu bé đói diện. Một động tác ngây thơ của trẻ con nhưng hành động này lại trên người Mạc Vũ khiến nó như con búp bê gỗ tinh xảo chỉ biết cười mị hoặc.

"Đương nhiên a, Mạc Vũ hai chúng ta sẽ không bao giờ phản bội lẫn nhau, được chứ, chúng ta hứa với nhau, thế nào?"

Cậu bé đối diện không hề chú ý tới điểm này, hồn nhiên đưa ngón út ra muốn kết thành một lời hứa với Mạc Vũ. Một trò trẻ con hay dùng để hứa hẹn với nhau.

"Ai nuốt lời sẽ bị ngàn mũi tên đâm chết nha!

"

Cậu bé không hề biết mình đang nói vấn đè khinh khủng gì, hồn nhiên đặt ra lời hứa đó.

Mạc Vũ nhìn ngón út mà cậu bé đưa ra, vẫn là đưa ngón út lên hứa với cậu bé đó. Một cách hứa vô bổ, không có tí giá trị hiệu lực, mà cậu vẫn làm theo trò ngốc nghếch này. Nếu thất hứa cậu sẽ chết nga ~, dưới tay của mình. Mạc vũ cười híp mắt nhìn cậu bé đối diện thầm nghĩ.



________-_-_________

Một bãi hoang tàn, các bức tường vỡ vụn thành từng mảnh vụn nằm loạn xạ trên mặt đất. Máu chảy nhuộm đẫm vùng đất xung quanh vài km như vườn hoa bỉ ngạn đỏ huyết lạnh băng nhưng mê hoặc, bộ phận cơ thể con người gần như đã chất thành đống, ruột gan và cả não đều vươn vãi khắp nơi. Chẳng khác gì một địa ngục trần gian.

Một tóc đen dài hơn eo nam tử, đứng trên đống xác được chất thành đống. Mặc áo choàng đen hơn đầu gối, có đội mũ chùm màu đen che khuất nữa khuông mặt chỉ để lộ nữa khuông mặt dưới hơi trắng tái nhợt mà tinh xảo như búp bê. Môi mỏng đỏ khéo lên nụ cười chế nhạo, như chế nhạo chính mình hay chế nhạo bọn không biết tự lượng sức mà khiêu chiến sự nhẫn nại của hắn. Những sợi tóc đen dài rơi trước ngực bay loạn trong cơn gió lạnh, trên mười ngón tay trắng noãn thon dài tinh xảo quấn nhiều sợi tơ mỏng và trong suốt như thủy tinh, được chia ra từ nhiều hướng lúc ẩn lúc hiện.

Đối diện là một nam tử tóc màu tím than ngang vai nhẹ nhàng lay động trước gió, đôi mắt đào hoa trừng to, trong con ngươi màu đen như thâm uyên đầy không thể tin. Đó là cậu bé lúc nhỏ đã cùng Mạc Vũ hứa với nhau trong hôm đó. Bây giờ hắn bị tơ tuyến từ khắp nơi quấn quanh, không thể động đậy.

Sau hôm đó, mạc thế giáng lâm. Khiến cho 2/3 dân số thế giới bị biến thành tang thi, còn một số ít thức tĩnh dị năng. Cậu bé đó thức tỉnh lôi, không gian song dị năng nay đã trở thành một thủ lĩnh của căn cứ được xưng là’ Vườn Địa Đàng’ của nhân loại còn sống sót. Mạc Vũ cũng là một phần lớn giúp cho’ Vườn Địa Đàng’ hoàn thành. Nhưng vào hai năm trước, cậu bé đó đã phản bội hắn, để hòa toàn nắm quyền cai trị của’ Vườn Địa Đàng’. Nên đã cho hắn uống một loại thuốc làm suy yếu dị năng tạm thời, và dùng chiến thuật biển người để dồn hắn vào góc chết.

Lời hứa đã bị phá vỡ, vậy thì cậu phải chết rồi nga, trong tay hắn.

"Nên nhận hậu quả của việc phá vỡ lời hứa rồi nga!"

Vừa dứt lời, đầu ngón tay hắn vừa động, các sợi tơ tuyến xiết chặc lại với nhau tách cơ thể ra thành từng đoạn nhỏ, không bỏ thừa một chổ nào trên người của cậu bé năm xưa.

Kết thúc rồi!.

Mạc Vũ cả thân thể kiệt sức, ngã ra sau, lâm vào hắc ám.