Hiệp Sĩ Trong Marvel

Chương 5

Nhiệm vụ đầu tiên:
Năm 1925,
Một ngày đẹp trời, thiên không quang đãng, chim hót ríu rít, ánh mặt trời chói chang phổ chiếu đại địa, muốn bốc hơi hết thảy hắc ám và bóng tối che giấu trong thành phố New York đầy rẫy nguy cơ và đau thương này.
Đương nhiên, có những nơi mà ánh sáng của thần mặt trời không tới được, ví dụ như hiện tại.
Trong hẻm nhỏ đen tối có ba đứa bé to con vây quanh một thằng nhóc gầy teo tóp. Tuy rằng thằng nhóc bị đánh cho mặt sưng mày sỉa, nhưng ánh mắt nó lại luôn sáng. Có thể thấy được một cỗ kiên cường không thuộc về cái tuổi của nó hiển hiện ra. Cỗ kiên cường, không chịu thua đó cho nó sức mạnh, mặc dù không đến nỗi có thể lập tức bật dậy đả đảo ba tên to con kia, nhưng ít ra có thể khiến nó cắn răng chịu đựng, không rên một tiếng.
"Tiểu tử, cứng phết nhỉ, hôm nay bọn tao nhất định phải đánh cho mày kêu đau a, không tin với lực lượng của bọn tao không thể khiến mày rên rỉ." Tên to con nhất kiêu ngạo nói.
Nói đến chuyện này xảy ra quả thực chính là trẻ con so sánh khí thế không hơn không kém. Vì sao a? đương nhiên là trong xóm có cô bé xinh đẹp, tên to con suốt ngày lượn quanh cô bé. Mấy hôm trước thằng nhóc đi ngang qua, không may đụng vào hắn đang khoe khoang với cô. Thế là tên to con nhất hất hàm sai khiến thằng nhóc đi mua kẹo. Đương nhiên kết quả không nói cũng biết, đụng phải đinh rồi… Thằng nhóc chỉ nhìn thoáng qua rồi quay đầu đi tiếp, tên to con kia tất nhiên là vẻ mặt trầm ra nước. Hắn là bá chủ cái xóm này a, còn chưa có ai không nhìn hắn đây này. Thế là hôm sau tên to con gọi hội, ba tên đầu trâu mặt ngựa rình rập trước cửa nhà thằng nhóc. Kết quả không cần nói cũng biết, một tháng qua rồi, ba ngày một bữa nhỏ, năm ngày một bữa lớn.
Thằng nhóc cũng kiên cường, không kêu đau, không mách mẹ, lần nào cũng chỉ cắn răng chịu đựng, kiên trì vượt qua.
Nhưng thằng nhóc không nói không có nghĩa là mẹ nó không biết. Phải nói không ai hiểu con bằng mẹ a, hơn nữa mặt mũi bầm dập thế kia, không biết thì hoặc là mù, hoặc là vô nhân tính rồi.
Thế là mẹ thằng nhóc chạy ngay sang nhà đối diện, tìm kiếm một thằng nhóc khác…
Vậy là có một màn: "Binh… bốp… binh…"
Uhm… thật ra là thằng nhóc gầy gò đang bị đánh… còn thằng nhóc được mời kia a… Đương nhiên là đứng ngoài xem trò vui rồi…
Uhm… thực ra đây đã là lần thứ 5 hắn đứng ngoài quan sát rồi. Hắn muốn đợi, muốn rèn luyện sự kiên trì của thằng nhóc bị đánh kia. Không phải vậy một khi hắn tùy tiện ra tay, ai biết đến cuối cùng có thay đổi lịch sử không? Không khéo thằng nhóc gầy gò ngày sau sau chơi thuốc kích thích, không chơi được thành hero, lại chơi thành villain giống tên nào đó mặt đỏ bên Đức Quốc Xã thì hỏng.
Bất quá, đây tất nhiên là lần cuối cùng thằng nhóc đứng ngoài cuộc. Bởi hắn đã nhìn ra rồi, đôi mắt đằng sau sự gầy gò, tàn tạ kia, ẩn chứa sự kiên trì không gì sánh được.
Thế là ba tên to con kia đang sung sướng ẩu đả thằng nhóc gầy gò, chợt đằng sau xuất hiện ba bóng kiếm, không kiêng nể gì cho mỗi tên một nhát vào đầu. Ba tên chỉ kịp rên một cái, ngã xuống ngất đi.
Mà xuất hiện đằng sau bọn chúng, thình lình là Đinh Minh. Nói vậy độc giả cũng đoán được, bị đánh tất nhiên là Steve rồi.
Quyển thư: "Chúc mừng chủ nhân giải quyết ba tên rác rưởi, không đến nỗi yếu hơn cả rác rưởi, nhận được 30 điểm năng lượng."
Đinh Minh không nói gì, rác rưởi đùng là rác rưởi, ít khỏi nói rồi… Bất quá hắn vẫn là vui mừng, dù sao đây cũng là lần đầu hoàn thành nhiệm vụ a. Nói lại, cái nhiệm vụ này hắn đã nhận được ngay khi mẹ Steve tới tìm hắn, bất quá hắn chỉ chần chờ chưa kết thúc thôi.
"Ta nói Steve, tìm ngươi mệt chết thôi, xảy ra chuyện mà không nói với anh em một tiếng a" Đinh Minh vẻ mặt tối tăm nói.
"Minh, đây là chuyện của ta a, không thể làm liên lụy đến ngươi, hơn nữa tên to con kia còn có đồng bọn, ngươi đánh lại sao được? Vẫn là mình ta đến chịu đựng a." Steve cười nói.
Đột nhiên Đinh Minh nhìn thẳng vào mắt Steve, một đôi con ngươi đen trắng rõ ràng, khiến cho Steve cảm giác có một loại ánh sáng khiếp người từ nơi đó bắn ra.
"Ngươi tin tưởng ta không?" Đinh Minh hỏi.
"Có, nhưng là…" Steve ngập ngừng.
"Vậy được rồi, hôm nay ta đến bảo vệ ngươi, ngày khác ngươi có lực lượng, nhất định phải đến sát cánh cùng ta, thậm chí là bảo vệ ta, được không?" Đinh Minh lớn tiếng nói.
"Lực lượng… Ngươi nói ta có thể có sao?" Steve buồn rầu hỏi.
Đối với chuyện này Đinh Minh cũng bất đắc dĩ, không phải hắn không muốn truyền thụ cách tinh luyện Chakra cho Steve, mà là đồ chơi này cần ăn nhiều a… Nhìn Steve da bọc xương kia, gia đình hắn lại không muốn dựa vào người khác, đồ ăn nuôi dưỡng bản thân còn chưa xong, tinh luyện Chakra chắc hôm sau sau đi đời nhà ma… Hắn cũng không muốn một Super Hero chết non ngay trước mắt hắn a. Hơn nữa quá sớm có sức mạnh, ai biết khả năng kiên trì, tính cách của Steve có theo thời gian thay đổi không? Dù sao trẻ con là một tờ giấy trắng, mà hắn cũng không phải là một thầy giáo tốt. Cuối cùng a… đương nhiên là chút tư tâm quấy phá… ai mà không muốn độc quyền a… hắc hắc…
"Ta tin tưởng vào ngươi, vì sao ngươi không tin vào bản thân?" Không làm gì khác hơn là nhìn thẳng vào Steve, trang một bộ thần côn…
"Được, nếu ngươi nói vậy, khi ta có sức mạnh, chắc chắn sẽ sát cánh cùng ngươi." Ánh mắt Steve lóe sáng, nhìn Đinh Minh chân thành nói.
Ok… hốt du completed… Đinh Minh rất là tự đắc nghĩ, xem tình hình mình rất có năng khiếu trang thần côn, lừa đảo trẻ em, loli, muội tử a…
"Đinh, ngươi làm sao mạnh như vậy? Ngươi có thể dạy ta không?" Đang trên đường đi, Steve chợt hỏi. Dù sao cũng là dùng kiếm gõ ngất ba tên a. Tuy là dùng kiếm nhưng cũng không phải ai cũng làm được.
"Ta huấn luyện nhiều, ăn cũng nhiều, ngươi cũng có thể sao?" Đinh Minh quay sang nhìn Steve.
"Ta…ta…"Steve chán nản, tính cách hắn khiến hắn không muốn người khác bố thí, đặc biệt là đồ ăn. Dù sao người Mĩ bình thường rất tự lập, họ thích những cuộc giao dịch chứ không phải nhận bố thí hoặc cho không.
"Được rồi, thế này đi, sáng mai ngươi theo ta tập a, bữa sáng coi như ngươi nợ ta, sau này có tiền phải trả a, uhm, mà nhớ đừng nói cho mẹ ngươi biết, bằng không bà chắc chắn sẽ không đồng ý." Đinh Minh nói, không có cách nào dạy Chakra, hay là dạy mấy động tác thể dục nhịp điệu, dưỡng sinh kiếp trước mình biết đi, còn cả chạy bộ nữa. Hắn cảm thấy mấy thứ đó dù sao lâu dần cũng sẽ có hiệu quả a, không phải vậy tại sao có khối người tập?
Steve không biết minh sắp được dạy bởi một thầy giáo rất không chắc chắn, vẫn còn cảm ơn, sung sướng với tương lai mình sắp có sức mạnh mới, sau đó nhất định sẽ báo đáp Đinh Minh.
Và thế là buổi sáng Đinh Minh ngoài tụ tập Chakra, còn phải kiêm thêm hướng dẫn Steve rèn luyện. Đương nhiên chỉ mấy tuần đầu thôi, sau đó hắn liền trở thành phủi tay chưởng quầy. Dù sao những thứ hắn dạy được cũng có hạn, hơn nữa 20 năm sau mới là cơ duyên của Steve, lực lượng đến quá sớm cũng không phải chuyện tốt. Không nói những thứ khác, bản thân hắn cũng chưa chắc có lòng tin nếu không dùng Chakra mà có thể đánh bại Captain America về mặt sức mạnh a… dù sao nhân gia dùng nhưng là thuốc kích thích hoàn mỹ của nhà khoa học gia Erskine a… Nhân gia nhưng là có danh xưng nhân loại cực hạn a…