Chương 47: Gặp Oxurp

Hệ Thống Xuyên Không Toàn Năng

Chương 47: Gặp Oxurp

Nghe vậy Bege hơi trầm ngâm 1 tí rồi bỗng nghĩ tới cái gì đó mỉm cười nói: "Haha khoảng 20 năm từ lúc ta còn làm trong giới mafia tới khi ra biển đây là lần thứ n ta nghe người hù dọa mình đấy. đại tá trẻ à. Mà những kẻ làm thế bây giờ có lẻ đã trở thành 1 nấm mồ ở đâu đó rồi". Garret nhếch miệng: "Hừm thế luôn sao vậy chúng ta thử một tí nhá, ông anh"

Vừa dứt lời Garret liền cài đạn nổ súng, tất nhiên cậu ta không hề bắn vào đầu Bege bởi vì mấy lời khích tướng rõ như bạn ngày như vậy. Garret chỉ bắn vào phần chân của tên này mà thôi, nhưng một kinh biến đã xảy ra khi viên đạn chuẩn bị trúng chân gã thì một cái khiên bay ra đỡ lại viên đạn. Từ trong người Bege hàng chục người nhảy ra có cầm khiên súng, thậm chí là kiếm chỉ về phía Garret. Nhìn bọn lâu la này Garret mỉm cười khinh bỉ nói: "Hừm ta nhớ mi đâu có bị ngu nhỉ, ngươi nghĩ bọn này đấu lại ta à. Trừ khi mi biết được Haki hay có hải lâu thạch nếu không mi đừng tổn hại đến ta."

"Hahaha mi đoán đúng rồi đấy nhóc. Mấy cái vũ khí mà bọn này đang cầm làm từ hải lâu thạch đấy, nó cũng ngốn kha khá tiền tao đầu tư mới có được mà làm. Mà tiết lộ mi tí luôn nhá, bọn đàn em này tao tốn công thu thập từ Tân Thế Giới về, bọn này ai ít nhất cũng có Haki Quan Sát mặc dù yếu một tí nhưng để cầm hải lâu thạch chém mi câu giờ ta đi là đủ rồi." Bege đứng dậy phủi hết bụi bặm trên quần áo móc từ túi ra một điếu xì gà cười gằn đáp. Garret lại thắc mắc: "Có lẽ mi cũng biết kha khá về Haki nhỉ? Không tên ngu nào biết Haki ở Tân Thế Giới mà về làm công không hết nên hẳn bọn này ngồn mi không ít tiền duy trì đúng không? Đúng là người từ giới Mafia có khác toàn biết dùng đàn em mà chẳng bao giờ suy nghĩ về thực lực tự thân mình."

Bege mặt hơi tối sầm ra lệnh: "Mẹ. Tụi bây chém nó đi, thằng nào giết được về tao cho 10 triệu Belly". Nghe tới tiền bọn đàn em mắt sáng lên như mấy con sói đói bay vào chém, bắn, húc Garret, mặc dù thực lực và độ nhanh nhẹn của cậu nhanh hơn bọn vô danh tiểu tốt này nhưng bởi vì hải lâu thạch cậu không thể không cẩn thận mà đánh được. Tới thế giới OnePiece khá lâu rồi tri thức của cậu cũng được bổ sung kha khá nhất là khi tìm hiểu về lĩnh vực của trái ác quỷ và những thứ được đề cập sâu trong truyện. Hải lâu thạch ai là fan của truyện cũng biết nó có khả năng chạm đến thực thể của hệ Logia khi họ tự nhiên hóa và nó là một loại đá hiếm đa số chỉ nằm trong tay Chính Phủ hoặc Hải Quân. Nhưng không chỉ đơn giản như vậy nó có tác dụng khá giống đá Kyptonite dùng để khắc chế Superman hay người Kypton, chỉ là tác dụng của nó yếu hơn so với Kyptonite mà thôi. Trong một khoảng cách nhất định khi đứng gần hải lâu thạch người dùng trái ác quỷ sẽ bị yếu đi 30% và tất nhiên con số này có thế tăng hay giảm ở người có thực lực cao hoặc thấp.

Trong khi Garret không ngừng né tránh cũng như giải quyết bọn lâu la cầm hải lâu thạch này, Bege đã một đường cấm cổ chạy tới bến cảng. Bởi vì nơi chiến đấu của họ khá gần bến cảng chỉ khoảng 1km chạy khoảng chừng 5 phút là tới nên Bege chẳng tốn bao lâu thời gian là đã tới thuyền gã vội vàng ra lệnh: "Tụi bây nhổ neo xuất phát Nhân Ngư Đảo. Làm nhanh lên tí thằng nào lề mề tao bắn chết mẹ nó cho tao."

Ngay khi tàu của Bege vừa chìm phân nửa xuống biển Garret đã từ phía rừng cây bay ra trên tay vẫn còn xách theo hai tên cầm khiên hải lâu thạch dùng sức quăng chúng về phía Bege để trì hoãn thời gian. Bege thấy nhìn về phía Garret cười đắc ý la to: "Haha tạm biệt nhé tên nhóc. Muốn bắt tao dễ vậy thì tao bị còng đầu lâu rồi, giờ tao tới Tân Thế Giới xưng bá đây mốt tao sẽ quay lại trả lại mối thù mày đạp lên người tao bữa nay. Ahahaha"

Thấy tàu Bege chìm cả xuống nước Garret tức điên lên chửi bậy: "DM, thế mà cũng để 2 đứa nó chạy. Thôi kệ sau này tên đó sẽ liên minh với Law và Luffy đánh BigMom mà. Coi như chừa đường để sau này nó giúp em mình vậy. Giờ đem 2 tên còn lại bắt về thôi mình cũng cần về bản bộ gấp để báo cáo."

Ngay lúc Garret chuẩn bị vừa quay đầu chuẩn bị bay về nơi Killer bị bấy nhày trên đất thì một giọng cười đểu vang lên: "A shi hehe, xin chào Đại Tá đi gấp thế làm gì". Garret hừ hỏi ngược: "Mi là ai? Ra đi ẩn nấp làm cái quái gì?"

Từ trong lòng đất chui lên một người đàn ông độ tuổi khoảng 30 mặt sẹo chứa đầy sự dâm dục nhìn như mấy tên lưu manh ở thời hiện đại. Gã có hai thanh đao vắt bên hông đầu đội cái mũ có huy hiệu mà Garret chẳng bao giờ quên được và luôn dùng thời gian theo đuổi nó (t/g: Ăn hành mà sao quên được). Garret gằn giọng: "Mi là người của băng Oxurp. Mi kiếm ta làm gì, không sợ ta giết mi sao.?"

Người kia cười ha hả đáp: "Nếu mà tao sợ tao đã éo lên gặp mày rồi thằng nhóc. Còn tao là ai sao, tao giới thiệu luôn tao là cái thằng mà mày đang kiếm bấy lâu nay đấy Đại Tá Garret". Garret kinh ngạc hỏi ngược: "MI LÀ OXURPPPPPP!!!!"

"Haha đúng rồi đấy mà đừng có làm giọng thế chứ. Dù sao ta với mi cũng là người đồng hương mà" Gã ta vô sỉ đáp. Garret trong lòng hơi run nhẹ giả vờ không hiểu hỏi: "Mi nói thế là ý gì?". Oxurp lại nhẫn nại đáp: "Đâu cần giả vờ thế dù sao chúng ta cũng có chung nguồn gốc là người xuyên việt mà."

Garret kinh sợ giả vờ bình tĩnh hỏi: "Mi nói gì thế hả người xuyên việt là cái quái gì?". Oxurp cười to: "Đừng giả vờ nữa bộ tưởng tao ngu à, dù éo đọc truyện One Piece này nhiều nhưng tao vẫn biết rất rõ ràng tên nhân vật chính Luffy chưa bao giờ có một người anh trai tên Garret và đi theo hải quân cả. Tên kia chỉ có anh em kết nghĩa là Ace và Sabo thôi. Thế thì mi là ai hả ANH BẠN ĐỒNG HƯƠNG?"