Chương 12: Tới

Cuồng Tu

Chương 12: Tới

Bộ còn lại tên luyện thần bộ bộ này chủ yếu giúp tu luyện thần hồn công dụng bình thường không qúa mạnh
Nhưng không sao phế phẩm qua tay thiên thư đều thành thần kỹ
Rất nhanh Diệp Tu được thiên thư quán chú trực tiếp bản tối ưu hóa luyện thần bộ
Thần hồn nháy mắt đề thăng thấy rõ phạm vi tâm nhãn tăng thêm 5 mét
Ngoài ra chỉ có chút ít tầm mấy chục vạn linh thạch hạ phẩm với một khúc kỳ lạ gỗ
Diệp Tu cũng chả để tâm chui vào não hải hỏi thiên thư "Ngươi có cách để thu tiểu thế giới này không"
"Có nhưng có chút chi phí tầm 10 vạn linh thạch ta mới làm" Thiên thư bắt đầu lộ ra vẻ tham tài rồi
Diệp Tu càng ngày càng hận cuốn sách chết tiệt này nhưng nhân sinh mà kẻ yêu không có quyền lên tiếng một hơi ăn bánh trên trời một hơi lại rớt cái của nợ đòi tiền
Chi phí hoàn tất tiền trao cháo múc thiên thu lên sàn, nó chỉ cần bắn ra một tia sáng nhẹ lập tức thành công nhẹ nhàng đến mức không thể nhẹ nhàng hơn ăn không 10 vạn
Diệp Tu đem tức giận quăng sau đầu hưng phấn tiếp tục lên đường, hắn lại thả rong ba tên kia cho chúng đi săn
Một mình tiếp tục độc hành trong rừng sâu yên ắng dễ chịu vô cùng
Nhưng rất nhanh liền bị phá vỡ một con đại xà tập kích bất ngờ táp mạnh cắn tới
Diệp Tu may có tâm nhãn kỹ năng bị động cảm nhận kẻ địch trong đường kính 5 mét kịp thời tránh được an toàn kéo ra khoảng cách
Mãng xà thân hình to lớn chừng chiều cao một tên trung niên khỏe mạnh răng nanh nhiễu độc xì xì hung tợn
Tu vi tứ giai đỉnh phong đè ép xung quanh ngạo nghễ ngóc đầu rắn nhìn chằm chằm Diệp Tu
Hắn rất nhanh không hai lời hét lớn "Được lắm tới đi"
Diệp Tu vẻ mặt vô cùng hưng phấn muốn chiến một trận một mất một con, đại xà nhìn nhỏ yếu con mồi tâm tình kích động trở nên cẩn thận hơn sợ hắn giấu át chủ bài
Diệp Tu tự nhiên thay đổi sắc mặt cúi đầu lễ phép chào "Cung nghênh tông chủ"
Đại xà lập tức quay lưng lại nhìn dáo dát nhưng mẹ nó sau lưng một tiếng động cũng không có liền lập tức nhìn lại chỗ Diệp Tu
Nhưng trước mắt cũng trống trơn gió hiu hiu thổi lá cây không một bóng người
Một tiếng vang truyền lại "Ngốc xà đại gia đi trước bữa nào quay lại sẽ hỏi thăm ngươi thật tốt hahaha"
Đại xà biết mình bị hố tức giận gầm thét "Gào...gào"
Diệp Tu không ngừng vỗ ngực "May thật ta mà không nhanh trí là cái mạng nhỏ này xong rồi"
Hắn không chút nào dám dừng lại chạy tới khi kiệt lực thì mới yên tâm nằm nghỉ ngơi
Nhưng cũng may gặp đại xà mà Diệp Tu một phát bắn tốc đi hơn ba ngày hành trình bình thường băng qua
Chỉ cần đi tầm hai ngày đường nữa là đến huyết chiến thành khi đó tham quan ra chiến trận làm một chầu lớn mới được
Thế là Diệp Tu kích động hỏng nhanh thủ ba tên thủ hạ hết tốc lực tiến lên
Rất nhanh huyết chiến thành tới
Cổng sau rộng rãi tấp nập nhưng vừa ngước lên nhìn phía trước lại một quan cảnh hoàn toàn khác hẳn
Diệp Tu cảm khái "Đúng là chiến trường thật nhiều tử khí cũng mấy chục vạn người bỏ mạng không ít à"
Nhưng hắn không chút sợ hãi hay thương tiếc mà hưng phấn tột cùng thì thầm "Cuối cùng ngày này cũng tới thời khắc của ta"
Diệp Tu không nhiều lời thẳng bước hướng tới nơi tuyển binh
Tất nhiên thành phần pháo hôi như hắn thẳng tiến đưa vào cảm tử đội
Diệp Tu cũng không bất mãn bình tĩnh đi tới trại binh của đám cảm tử người
Xung quanh đa phần là một đám thần sắc tuyệt vọng, hắn có chút kỳ hoặc tìm một tên hỏi chuyện "Huynh đệ các ngươi tự nguyện thêm binh sao thần sắc giống không cam lòng tiêu cực vậy"
Tên kia nhìn như nhìn kẻ ngốc thở dài "Ngươi điên à bọn ta yêu đời chán ai rảnh hơi đi tham binh vào đội cảm tử pháo hôi thành phần"
"Bọn ta chủ yếu là bị vu oan tù nhân hoặc là những người từ xa thành vào tham binh nhưng tu vi yếu kém không được trọng dụng nên bị bọn kia đem đi làm bia đỡ đòn"
Diệp Tu kỳ lạ "Triều đình không can thiệp sao?"
Tên kia nhìn Diệp Tu một bộ nhà quê lên phố không chấp nhiều từ từ giải thích "Đại Hoàng triều đình loạn rồi từ ngày Hoang Vương hoàng thượng cùng Hoàng Thiên thái thượng hoàng ra ngoài viễn chinh tử trận thông tin truyền về cả nước nhanh chóng bị bát đại hoàng tử tranh giành loạn"
"Bọn quan lại toàn một lũ tham lam nịnh thần gió chiều nào thì hướng theo chiều đó làm gì có cam đảm đứng ra khuyên can"
Tên thanh niên lại gần tai Diệp Tu thì thầm "Ta nói nhỏ chuyện này với đại bí mật phía sau chỉ một mình ngươi biết nhớ chưa!"
Diệp Tu ánh mắt hiếu kỳ gật đầu "Được"
Giọng nói ngưng trọng thì thầm "Cha ta thật ra là chính quan cận thần bị người hãm hại đem cả nhà bán làm nô lệ còn ta thì bị đưa đi làm pháo hôi nhưng trước lúc chết phụ thân nhậu say buộc miệng kể ra sự thật người đứng sau vụ ám sát là tể tướng Vương Khung"
"Hắn gia tộc từ lâu đã sớm xây dựng thế lực riêng âm mưu đoạt ngôi nhưng vẫn kiêng kị Vương Thiên thái thượng hoàng thực lực nên vẫn ẩn nhẫn"
"Nhưng số trời à! thái thượng hoàng đại nạn tới bệ hạ vì lo lắng nên cùng thái thượng hoàng đi tìm tiên dược kéo dài tuổi thọ"
"Sau đó bị ám sát bỏ mạng rồi như ta nói đó Đại Hoàng loạn"
Diệp Tu không ngờ hưng thịnh gần ngàn năm Đại Hoàng cũng có ngày đi đến nước này
Lúc này trong đầu bỗng hiện lên ý nghĩ "Hay ta đợi thực lực mạnh lên cũng nhúng một tay vào đoạt vị thành lập hoàng triều bồi dưỡng cường giả lấy cả đất nước làm đá mài dao"
Càng nghĩ thấy mẹ nó cái này hết sức hợp lí
Diệp Tu âm thầm lên kế hoạch lập ra con đường trước mắt
Nhưng bỗng nhiên Diệp Tu thấy mẹ mình ngu vậy mưu kế làm gì mạnh bạo tranh đoạt không thơm sao chưa kể sắp tới một trận thiếu gì đá mài dao cho hắn tăng thực lực
Diệp Tu nhanh chóng lôi kéo được một đám thanh niên hợp thành đội 10 người
Dù sao cảm tử muốn chiến trước hết cũng phải vượt mưa tên trước không qua thì mạng đâu mà chiến
Hắn nhanh chóng dùng kho tàn tri thức kiếp trước tìm kiếm biện pháp huấn luyện
Nhưng một đám này còn trang tâm cao khí ngạo không chịu nghe sắp xếp cuối cùng bị Diệp Tu cho một trận quỳ xuống khóc lóc thề sau này tất cả tuân theo Diệp Tu
Hắn bắt đầu giảng giải kế hoạch "Chúng ta sẽ làm một con ngựa gỗ to sức chứa đủ 10 người cả bọn sẽ vào trong điều khiển ngựa tiến lên hiểu chưa"
Sau đó hắn vẽ một bảng chi tiết về con ngựa gỗ thành troll
Phi Phi thiếu niên ưỡn ngực tự tin "Diệp Tu ca cứ yên tâm có bản vẻ này chỉ cần hai ngày ta nhất định hoàn thành"
Thanh Ngọc hưng phấn "Ủng hộ triển nào mọi người"
Cả đám bắt đầu đi tìm kiếm nguyên liệu tối đến lại bắt đầu cùng nhau chế tạo
Ngựa gỗ tiến độ không tệ một đêm hoàn thành một nữa chỉ một buổi sáng nữa là xong
Diệp Tu tất nhiên là sẽ làm biếng ngồi trong phòng nghỉ ngơi ăn uống để bọn tiểu đệ làm
Dù gì có tiểu đệ làm gì tất nhiên là sai bảo chứ sao
Phi Phi bước vào phòng một mặt hưng phấn nói "Diệp Tu ca ta thêm vào ngựa gỗ ở đây, ở đây nữa được không?"
Diệp Tu xem sơ hài lòng gật đầu vỗ vai nói "Làm tốt lắm ngươi có ý tưởng cứ làm đi khỏi cần báo cáo ta"