Chương 1: Thế giới mới

Hệ Thống Liên Minh Tại Tu Chân Giới

Chương 1: Thế giới mới

Trong một khu hẻm nhỏ của thành phố Hà Nội, một người vừa giết 5 người, và máy tính thông báo: pentakill.. "Ha Ha, lại được double pent rồi, trận này team bạn quá gà" Hùng hét lên, thì ra cậu ta chơi liên minh. Nhưng điều kì lạ là sau khi cậu phá hủy được nhà chính xong thì vẫn không báo victory. Điều này làm cậu thấy lạ. Trên mạn hình hiện ra một dòng chữ kì lạ làm cậu không hiểu. "ahdjdgdj". Có 2 khung để lựa chọn, cậu chọn đại một cái, không ngờ sau đó cậu hiểu được dòng chữ này. " Phải chăng dung hợp hệ thống liên minh". Chưa kịp suy nghĩ gì thì trong đầu cậu xuất hiện một dòng chữ: thành công dung hợp. Bắt đầu hành trình sau 3..2..1...go. Hùng chợt thấy tối đen, sau đó mất hẳn ý thức. Sau đó một tgian, không biết dài hay ngắn nữa. hùng dần mở mắt. Cậu không thấy mình ở trong quán net nưa mà đang ở trong một thành phố sầm uất nhưng trông khá cổ, mọi người đều mặc đồ cổ trang, cậu phát hiện mình nghe hiểu họ nói gì.Cậu phát hiện đây là một thế giới mới. một thế giới tu chân thực sự.
Hùng ngồi bên gốc cây nhìn người qua đường, phát hiện ở đây người bình thường tiểu nhị cũng đã có thể nâng vài trăm cân, thân thể cường hãn không nói, chỉ ngũ quan cũng hơn hắn mươi phần. Hắn sợ hãi, nhưng lại bình tĩnh lại, cậu cũng có thể tu luyện, đây là thế giới tu tiên, ai cũng có thể tu luyện. Chợt có âm thanh máy móc nổi lên trong đầu cậu, "hệ thống liên minh sẵn sàng phục vụ kí chủ", đây chẳng phải là hệ thống đã đưa cậu đến đây sao. " Hệ thống chết tiệt, không có nó thì mình đâu đến mức thế này". Cậu suy nghĩ đến những truyện tiểu thuyết mà mình hay đọc, các nhân vật đều dựa vào hệ thống mà tu hành, nhưng càng dựa vào nó thì kết cục chẳng đi đến đâu. Cậu suy nghĩ một hồi, lòng đã quyết không sử dụng hệ thống này mà tu luyện tiên cốt, chỉ dùng nó để phòng một số lúc nguy hiểm, cậu nghĩ đến uy năng của nó. Ở đây hắn không có nhà, không có người thân, không có lấy một thân phận. Tốt nhất là lên núi mà sống, lập một thân phận, sau đó mới tính. Ý đã quyết, cậu lên một ngọn núi gần đó, tuy gần nhưng ít người lên núi vì họ không hao tốn thời gian tu luyện, chỉ có vài người thợ săn lên đây kiếm thú rừng bán. Hùng ở đây cũng không phải địa cầu cũng không phải Việt Nam, nên tên Hùng không phải là cái tên nên dùng nữa, cậu tự đặt tên mình là Tuyết Kì,,tựa là Tuyết Nguyệt Lâm. Cậu mất đến 5 ngày để dựng lên một cái chòi có thể che mưa che nắng, mấy ngày hôm đó cậu chỉ ăn hoa quả dại. Đói lả, cậu quyết đi săn, ở đây bình thường thú vật cũng đã so với mãnh thú ở địa cầu nhiều lần, cương hãn khó đoán. Cậu chỉ dám đi đặt bẫy bắt thú nhỏ. Không ngờ lần đầu đặt bẫy đã bắt được một con khá giống thỏ nhưng to hơn gần gấp đôi. Tuy bị sập bẫy nhưng nó vẫn chưa chết mà còn vùng vẫy, Tuyết Kì liền cho nó hai cục đá cho nó chết hẳn. Chợt có âm thanh máy móc vang lên trong đầu hắn: Chúc mừng kí chủ giết lần đầu quái, do kí chủ không tu luyện bằng hệ thống nên hệ thống tặng kí chủ một bộ công pháp. " Hết rồi sao" hắn suy nghĩ, chợt trên tay xuất hiện một cuốn sách giống như sổ tay, ở ngoài ghi Hư hoang công. Hắn không muốn hệ thống bug gì cả nhưng đây là công pháp tự học mà, hắn nghĩ đây là do mình tự học, chẳng liên quan gì đến hệ thống. Hắn lấy con thú kia về và bát đầu tu luyện công pháp. Chữ trong này hoàn toàn là tiếng việt, không chỉ in đẹp, dễ đọc mà còn dễ hiểu. Làm hắn từ từ hiểu ra cách tụ khí, vận khí, chuyển khí và tung ra khí áp. Hắn nghĩ: Hẳn là nội công". Hắn vừa tu luyện vừa đi đặt bẫy khắp nơi trong khu vực này. Thu được rất nhiều thú, hắn không dùng hết nên đem ra chợ bán. Hắn dĩ nhiên trở thành một thợ săn đại tài trong mắt các chủ quán rượu.