Chương 1: Vận mệnh anh bán thịt

Hệ Thống Anh Bán Dê

Chương 1: Vận mệnh anh bán thịt

Ngày xưa, ở một ngôi làng nọ, có một cậu bé, cậu sống qua những năm tháng yên bình, và lớn lên, thừa hưởng gia tài từ cha, đó là một quầy bán thịt heo, dù với gương mặt đẹp trai xuất sắc, giọng nói truyền cảm mà biết bao ông cụ hay kể truyện cổ tích mong muốn, nay đã 29 tuổi, vẫn chưa một lần yêu ai, hắn chưa hề đổ lỗi cho cha và những con heo bị hắn làm thịt, hắn chỉ buồn vì gái làng đã lên thành thị theo trai Hàn cả rồi

‘Chẳng lẽ, cuộc đời ta chỉ còn cách bị gả cho trai làng thôi sao’ Hắn uất ức, ai bảo trong làng giờ chỉ còn lũ đực rựa thôi chứ

‘Ta không phục, ta sẽ ra đi, ta phải thay đổi số phận’ – ko biết đã bao lâu rồi hắn mới tìm lại cảm giác hung phấn mãnh liệt và dạt dào ý chí như thế này kể từ lần sóc lọ đầu tiên

Hôm sau, hắn đã đập con lợn… con heo đất ra và đóng cửa tiệm, mua vé du lịch đi tour sang Hauwai để đi tìm vùng đất mới

Tối hôm ấy, khi đang trên chuyến bay, hắn thiếp đi, hắn mơ thấy một cô gái mặt váy trắng, tóc dài bồng bềnh mờ ảo, khuôn mặt đã bị che đi một nửa, nhẹ nhàng gió tung bay làn váy mỏng, khói trắng đã che đi khuôn mặt em, chỉ thấy đôi môi xinh xinh và em mỉm cười khi gặp anh, một thoáng nhìn thấy đã khiến con tim anh bán thịt rung động, hình ảnh cô ấy lấp đầy trong tâm trí, anh chỉ muốn nói

‘Màu đen viền ren à’ – thật táo bạo, trong ngây thơ thế kia cơ mà, toàn lừa người

cô ấy đứng giữa cánh đồng vắng, hắn bước đến gần, và ngước nhìn xung quanh, chẳng có thứ gì ngoài bầu trời không một áng mây, và vô tận đồng cỏ, hắn bước đến nhanh hơn, và kiểm tra xung quanh lại một lần nữa để khẳng đinh, đây là cánh đồng vắng, sau đó

Hắn đè cô ta xuống rồi ứ ừ

Sau khi đã kết thúc 300 hiệp dài dăng dẳng, hắn nghe một tiếng đùng, chợt tỉnh lại, phát hiện mình vẫn đang trên máy bay, lúc này xung quanh rung lắc kịch liệt, bên ngoài bão tố dữ dội, vừa rồi là một tiếng lôi đình đáng sợ, hành khách đều đang hoang mang, nhưng chưa kịp suy nghĩ điều gì, đã thấy một cái hố đen phía trước, sau đó chiếc máy bay bị hút vào, hắn cũng bất tỉnh nhân sự

Bình minh, ở một nơi nào đó

‘Đừng mà! Đừng đi mà, ở lại với muội đi, đừng đi mà’

Ồ! Giọng nói này, lâu lắm mới được nghe một giọng nói êm tai như thế, suốt ngày toàn nghe bọn trai làng bàn chuyện sang Nhật làm ăn phát triển sự nghiệp. Ko phải bị cuốn vào hố đen sao? Chẳng lẽ đã đến địa ngục?

Hắn cố mở ra 2 mí mắt, đập vào mặt là ánh sáng chói lóa, tay chân thì tê cứng, lạnh ngắt, hắn cảm nhận được, máu đang lưu thông trở lại, tình hình này, cảm giác như thức dậy buổi sáng sau một đêm ngủ ko đúng tư thế, mất hồi lâu, hắn mới dần cử động được, phía trước một thân ảnh thiếu nữ, mặc trang phục có chút cổ, và chút cũ, ko ngừng khóc thút thít, hai tay nắm chặt hắn

‘này này, bỏ tay ra nào cô gái, nam nữ thụ thụ bất thân’

Thiếu nữ vì quá đau khổ, bất đắc dĩ xiết chặt tay hắn, đau chết mất, con bé này lấy đâu ra sức khỏe thế này

A

Cô gái chợt buông hai tay ra, ngây ngốc nhìn Tùng một thoáng, rồi giật mình nhảy đến ôm lấy hắn, anh bán thịt vừa loay hoay ngồi dậy, bất ngờ bị thiếu nữ nhào đến, lại nằm sấp dưới đất rên rỉ

‘Con em gái nhà nó! Ta với ngươi có thù oán gì, mà hết lần này đến lần khác ám hại ta hả con mụ kia’

Hắn uất ức, hét lên trong cơn giận dữ, tuy nhiên, lúc này cô gái kia như ko hề nghe thấy, chỉ ôm chặt hắn rồi lẩm bẩm liên tục

Lúc này, hắn muốn nói gì thêm, sức đánh ko lại con nhỏ này, hắn dự định dùng cái miệng bán thịt heo của mình mắng thổ huyết cô ta, nhưng lập tức, trong đầu hắn vang lên lại một âm thanh khác, lần này so với thanh âm thiếu nữ kia ko biết dễ nghe bao nhiêu lần

‘Cập nhật hoàn tất, Hệ Thống dữ liệu đã lập trình toàn diện, xin mời Người Chơi Đặt Tên Nhân Vật’

Cái lề gì thốn, hết một con mụ bạo lực, lại đến một con mụ ảo tưởng sức mạnh? Hắn nghĩ âm thanh này đến từ bên ngoài, nhưng bất chợt, trong đầu nhiều hơn một thân ảnh, là cô gái váy trắng hôm qua hắn … xã giao

‘…’ – anh bán thịt heo

‘cô là ai?’ (khuyến cáo các thanh niên đã chịch người ta xong ko nên nói câu này)

‘Ta là chính là Siêu Cấp Vũ Trụ Hệ Thống Anh Bán Dê’

‘Ừm, lí do em đến Trái Đất là gì?’

Sau một hồi trò chuyện, hắn rốt cuộc minh bạch, cái gì là Hệ Thống Anh Bán Dê, là một cái rảnh rỗi sinh nông nổi Thần tạo ra, thực chất hệ thống gọi tên Thần kia bằng một dãy dài lê thê các ký tự, hắn chỉ biết tên ấy rất khủng, nên gọi luôn là Thần, nói là Thần tạo ra, cũng ko đúng, chính xác hơn là Vũ Trụ và Thời Không tạo ra, ngắn gọn dễ hiểu là tự nhiên mà có

Hệ thống khảo sát vạn vật và sinh linh bằng một giấc mơ, và kẻ có thể tiếp xúc trực tiếp (đụng chạm) thời gian dài đủ để hệ thống truyền tải vào cơ thể hắn, sẽ là Người được chọn, hắn tiếp xúc cũng ko bao nhiêu, 369 hiệp, 1 hiệp 58 phút, suốt 29 năm xử nam, đều truyền đạt cả vào đấy

‘Mời đặt tên’

‘Gọi Tùng Núi đi!’

‘Hoàn tất! Hiện tại Tùng Núi đang sở hữu 1 gói quà trưởng thành, và 1 full set trang phục dành cho người mới’

‘Tùng Núi nhận nhiệm vụ! Đánh giết 10 dã trư, khen thưởng 20 xp (kinh nghiệm) và..’

‘Khoan đã! Lắm mồm hệ thống, làm sao ta có thể tin tưởng làm theo lời ngươi, ngỡ đâu là tên khốn nào giả thần giả quỷ muốn vào đây cướp thể xác ta thì sao?’

Tùng Núi vội vàng cắt ngang, thực tế hắn cũng ko nghi ngờ nhiều lắm, nhưng thân là một gã hành nghề chợ búa, hắn trước tiên cần xác thực, thứ 2, theo hắn biết, dù mình may mắn nhặt được cái này hệ thống, thế nhưng đời ko phải trò chơi, hắn ko chắc chắn mình sẽ xưng vương xưng bá thành công với hệ thống này, hoặc ít nhất vẫn chưa biết có thể sống sót hay ko. Nên hắn cần thử lừa một chút

‘Hừ! Bản hệ thống là thiên địa khai nén duy nhất một cá thể, cả thiên đàng địa ngục cầu còn ko được bản hệ thống, ngươi ko cần nghi ngờ’

Lúc này thanh âm hệ thống có chút bá đạo

‘Bớt khoác lác, nếu bản thân ngươi như vậy, thì ký hợp đồng, lập khế ước, tránh cho ngươi lừa gạt’

‘Sao không dám?’ hệ thống liền đáp, lại thầm nghĩ "Dám khinh bản hệ thống, sau này ta tăng giá thương thành lên cho ngươi khóc lóc’
Lần này hệ thống quyết thật mạnh tay, thực ra hắn ko quá ưa thích cái tên Tùng Núi này, thậm chí ghét vô cùng, vừa gặp đã bị hắn phang, từ lúc được vũ trụ khai nén sau, luôn ngây thơ trong sáng, lại bị hắn hãm ròng rã liên tục 10 ngày, tâm trí có chút loạn, sau đó vì ràng buộc pháp tắc quy định sẵn, phải nhận hắn làm người chơi, lại còn bị hắn nghi ngờ, gia hỏa này thật là được nước lấn tới, tuy nhiên có rất nhiều cách để thay đổi người chơi, đó chính là ký chủ bị tạch, hệ thống muốn chính là cái này, phải nhanh chóng thay đổi, nhỡ ra hắn ko chịu ra ngoài, ngồi im một chỗ chết già thì sao, sẽ khiến bản hệ thống dằn vặt thật lâu, chỉ còn cách lập khế ước, giao nhiệm vụ mỗi khi hắn dám trốn, phải đem mạnh nhất khế ước ra ký kết, để hắn bớt hi vọng viễn vong

Mặt khác một bên, Tùng Núi đang nghĩ viết hợp đồng làm sao cho hợp lý, gì mà dân chủ cộng hòa, kính gửi tôi tên bla bla…

Lát sau

‘Đây là Thời Không khế ước, một khi đã thành lập ko thể phá, dù cho vượt qua không gian, đến với chiều ko gian khác, hay quay về quá khứ – tương lai, đều ko thể xóa bỏ, ngoài ra còn dùng thiên địa quy tắc để hình thành phán xét, nên mỗi khi hai bên xảy ra vấn đề, có thể gọi nó ra giải quyết, khế ước này là hàng ko bán trong thương thành, là khế ước bình đẳng mạnh nhất hệ thống sở hữu, ngay cả bản hệ thống cũng ko phá được, ngươi thật là may mắn’

Chỉ thấy một trang giấy màu tím, rất huyền bí, được hệ thống mang ra, dù ko tin tưởng lắm, Tùng Núi vẫn liều một phen, hắn xoạt xoạt vài tiếng đã ghi xong phần của mình,

‘Ta đề nghị mỗi người đều ghi thông tin tổng quát, để ta còn có thể hiểu rõ ngươi chức năng’

Hệ thống nhìn xem chỉ có vài dòng chữ xấu xí nguệch ngoạc trước mặt, đôi ba lời tự sướng buồn nôn, nhìn cũng ko nhìn, hệ thống tương tự ghi vào, tuy nhiên những thông tin rất nhiều thứ rắc rối phức tạp, chưa kể hệ thống cũng lười kể ra, sau vài dòng thì ký xuống, sau này hãy nói cho hắn, mà chắc cũng ko cần đợi sau này, hắn tư chất quá kém, trừ phi chui vào một xó tự kỷ, ko thì chẳng mấy chốc sẽ đi đầu thai

Sau đó một luồng ánh sáng, mọi thứ ngưng đọng, Tùng Núi cảm thấy rõ rệt máu trong cơ thể đã ngừng lưu thông, hắn cũng chẳng cần hít thở nữa, nhưng lý trí thì vẫn suy nghĩ được,

Vài tiếng dây xích va đập vào nhau, Tùng Núi đã thấy não như bị trói chặt, trong phút cảm giác ấy biến mất, có vẻ khế ước đúng là có hiệu quả

Hắn cầm khế ước mở xem một lần nữa, trong lòng hồi hợp

1s sau

‘Phù! Ta thành công rồi’ – Tùng thở phào nhẹ nhõm

Mọi thứ, đúng như tính toán của chàng bán thịt heo, hệ thống là một con ngốc, hoặc có thể là do nàng quá xui xẻo, lần đầu bôn ba cuộc đời đã gặp tên già âm hiểm như hắn

Thành công lừa tình hệ thống, giờ bắt đầu hành trình bước lên con đường thành thần thôi nào

Bất quá vẫn còn một kiện sự việc khiến hắn buồn lòng, mặc dù kế hoạch đã thành công, hắn lại phát hiện, nguyên lai nvc nhà người ta đều có kim thủ chỉ, mình hệ thống, lại ko đặt ở ngón tay, mà đặt ở jj. Đọc thông tin hợp đồng hắn cũng rõ, thì ra lúc xã giao với nàng ta, chỗ tiếp xúc nhiều nhất cũng là vị trí hệ thống dung hợp, thật ko tiện a

Thôi kệ, cũng chẳng sao, trước mắt thích nghi với cái này thế giới, bảo hệ thống tiêu thụ chủ nhân thân thể này trí nhớ, hắn cũng biết chút thông tin, đây là cái gì mà nơi cường giả vi tôn ấy ấy ai cũng biết, kế đến thân phận của hắn, là một thiếu niên bình thường, trừ cái bệnh hiểm nghèo, cũng ko phải quá nghèo, là do mọi ng kém hiểu biết, nên kì thị và xa lánh, rốt cuộc hắn bị chính gia đình gạt bỏ, đuổi đi, đi đến đâu cũng ko ai chào đón, hắn vào rừng, tình cờ được một con khỉ lắm lông giúp đỡ, cho hắn một cây thảo dược, ăn sau khi khỏi bệnh, nào ngờ, cô bé hàng xóm ngày xưa sau khi ở học viện trở về nghe tin hắn bị đuổi đi, ko ngừng tìm kiếm, rốt cuộc chui vào rừng và gặp nhau, có một cái thanh mai trúc mã như thế là may mắn duy nhất trong cuộc đời hắn, trớ trêu, gặp nhau ngay thánh địa, sự cố phát sinh, người phúc người họa, cô bé thì nhận truyền thừa thượng cổ, hắn thì hồn lìa khỏi xác, bị giam cầm mãi mãi, may thay Tùng Núi đã tới, và gánh vác sứ mệnh "chăm sóc vợ bạn" cao cả này

Mặc dù có chút thương cảm, nhưng Tùng ko bận tâm lắm, hắn chắc chắn sẽ chăm sóc thật tốt cô gái này, rồi một ngày nào đó đủ mạnh, quay trở lại giải thoát cho linh hồn chàng trai trẻ, cho đôi lứa đoàn tụ, ôi tuổi trẻ, thật là cảm động

‘Hệ thống, nói rõ một chút nhiệm vụ ngươi vừa giao, thời hạn làm sao?’

‘Là Nhiệm Vụ Hằng ngày, mỗi ngày đều phát 1 lần, hoàn thành sẽ nhận thưởng, ko bắt buộc phải hoàn thành, nhưng phải thực hiện trên 50% tiến độ, dưới 50% chịu hình phạt’

Đệch, ra là vậy, chẳng hiểu sao từ nãy đến giờ cô ta đắc ý thế, ra là có sự tình như thế, ta chỉ là người bình thường, mới nãy nhiệm vụ kêu giết 10 con heo rừng, heo ở đây khỏe như voi, 1 con ta còn chưa xơi nổi, dù có mấy cái trang phục được tặng, cùng lắm thì hạ được 2 con, cũng mệt xỉu, này bảo 5 con, thì đi đời nhà ma

Người chơi: Tùng Núi

Level 0: 0/10 xp
Lực chiến: 5
Phòng thủ: 2
Trang phục: Người mới
Công pháp: 0
Kỹ năng: 0

Kho hàng: Trưởng thành gói quà, set Trang phục người mới
chậc, hắn liếc một chút thông tin cá nhân, lại quay trở về với thực tại, ngắm ngía xung quanh, phán ‘Đáng tiếc hệ thống, nhiệm vụ này chả làm khó được ta’

‘hệ thống, ngươi có hối đoái công năng đúng ko?’

‘đúng, chỉ cần để vật chạm vào vị trí hệ thống trên cơ thể ngươi, 5s tự động thu vào kho hàng, muốn hối đoái chỉ cần một ý niệm là được, giá sẽ là 75% nguyên bản giá trị’

Thế là hắn lật đật ngồi dậy, cố đẩy ra cô thiếu nữ kia, nàng đã thiếp đi mất rồi, có vẻ khóc cả ngày cũng mệt đấy chứ

‘cho ta mở gói quà trưởng thành’

‘beng! Tùng Núi thu được 1 thanh sơ cấp binh khí tự chọn, 1 hoàng giai kỹ năng tự chọn, 10 bình máu cỡ nhỏ, 10 bình mana cỡ nhỏ’

Ngon, dù sao ko thể săn 5 con heo với phần thưởng này, nhưng cũng hỗ trợ ko ít ko công phu

‘chọn binh khí Rìu Thép’
Rìu thép: chiến lực + 15

Còn kỹ thì khoan đã, mới level 0, có kỹ năng cũng ko dùng bao lâu đã hết năng lượng

Hắn vác rìu lên vai, mặc trang phục người mới, đến cạnh một cái cây xanh bình thường, ko quá to, cầm rìu chặt một thoáng 3-4 phát, thân cây đã đứt lìa một nửa, lại thêm vài nhát rìu nữa, cây to ầm ầm đỗ xuống

Tùng Núi lấy thân cây cố nhấc lên, nhưng quá tặng, vô pháp làm được gì, thế là hắn đành đặt mông ngồi xuống, đưa tiểu jj lại gần, rồi chạm vào thân cây, chợt đợi hồi lâu, ko thấy chuyện gì xảy ra, hắn một mặt ngu ngơ, nhưng nội tâm thì đã phá lên cười

‘chuyện gì thế này, hệ thống, tại sao ko thu vào hối đoái?’

‘chuyện gì cơ, bản hệ thống đã bao giờ nhận hối đoái cái thứ tầm thường gỗ này, ngươi bị thiểu năng à?’

Tùng Núi đem khế ước vạch ra, đính chính một lần nữa

‘ngươi đã ghi rõ hối đoái tất cả những vật phẩm chứa năng lượng, giờ ngươi ko thực hiện đúng?’

‘à, cái đấy là nói chung chung, quá rõ còn gì, ai lại thu một cái cây đi hối đoái cơ chứ’

Chỉ thấy hắn âm hiểm nhìn hệ thống một màn, rồi quay sang khế ước, bảo:

‘Cây xanh có thể hối đoái hay không?’

Một luồng pháp tắc mạnh mẽ tuôn trào ra, chưa đến một giây sau, đã nghe một giọng nói lạnh nhạt, ko rõ là đàn ông vẫn là gay

‘Cây xanh có chứa sinh mệnh chi lực, năng lượng mộc nguyên tố, đồng thời gỗ là tài liệu chế tác, có thể hối đoái’

‘Bên B (hệ thống là bên B, main bên A) vi phạm khế ước, ko thực hiện hối đoái theo yêu cầu, bồi thường gấp đôi’

Hệ thống đã ngây ngốc, nàng chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, tại sao mọi chuyện lại diễn ra như thế này, mặc dù hắn bảo hối đoái những vật chứa năng lượng, nhưng giống những hố hệ thống main từng xem trong tiểu thuyết, thích thì hối đoái, ko thích thì thôi, thậm chí bọn chúng ko có định nghĩa chính xác nào về vật phẩm thu hay ko thu

Hiện tại

Ăn quả lừa, thật thơm

‘beng! Cây gỗ, hối đoái thành công, + 0,1 sinh mệnh lực, + 0,1 mộc nguyên tố, + 10 gold’

‘Vi phạm khế ước, bồi thường gấp đôi, + 0,2 sinh mệnh lực, + 0,2 mộc nguyên tố, + 20 gold’

Pháp tắc hành động, muốn hay ko đều phải thực hiện, hệ thống như bị điều khiển, thanh âm vang lên liên tục, lại ko còn tí cảm xúc, như một cái robot

Tùng núi thật mặc kệ ẻm, chắc vài ngày nửa tháng gì đấy sẽ thích nghi nhanh thôi, chuyện này còn tiếp diễn dài dài

Giữa trưa, một cái thiếu niên chậm rãi lau một thoáng mồ hôi trên trán, quả thực mệt mỏi, ngày thường ta chỉ băm thịt heo, hôm nay phải đi đốn củi một buổi sáng, hiện tại đã kiệt sức,

‘beng! 40 cây gỗ, hối đoái thành công, + 5 sinh mệnh lực, + 4 mộc nguyên tố, + 470 gold’

Mỗi cây kích thước ko giống nhau

Hiện tại xem ra, đã đến lúc đi săn, gom góp đã đủ 500 gold, đây là hắn trong lúc đốn gỗ lật thương thành tìm kiếm, tìm ra lối thoát vật phẩm

Red Bull: 500 gold

Giới thiệu: thức uống ưa thích của Saitama đến từ One puch man, nhờ uống đều đặn, anh ấy đã có làn da trắng mịn như ngày hôm nay
Hiệu quả: + 20 tất cả chỉ số

Người chơi Tùng Núi
Level 0: 0/10 xp
Chiến lực: 80 (rìu + 15, sức mạnh + 20, tốc độ + 20, năng lượng + 20)
Phòng thủ: 22 (thân thể +20)

Nguyên lai chiến lực là tổng hợp sức tấn công, uống một chai red bull, tăng ròng rã 60 chiến lực, ko tệ

Ta đến rồi, dã trư

Một con lợn đang lang thang ngặm cỏ, hôm nay tâm tình hắn thật tốt, lợn cái vừa chấp nhận lời tỏ tình của hắn, hiện tại đang đói bụng, muốn hắn đi tìm thức ăn, nhưng tâm tình này nhanh chóng bị phá vỡ, chẳng biết đâu ra một tên nhóc ốm yếu, nhìn đã biết chưa hề tu luyện qua, thế mà lại nhìn hắn với ánh mắt tham lam

Ha ha, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, lão trư ko phải là nhân vật ngươi có thể khi dễ

‘beng! Tùng núi đánh giết 1 dã trư, + 0,3 xp, + 30 gold’

‘con lợn này chẳng phải cũng mắc bệnh giống hệ thống chứ, tại sao lại lao đầu vào cho ta chém’