Chương 23 Tiến Về Tu Ma Hải

Hậu Tiên Nghịch

Chương 23 Tiến Về Tu Ma Hải

Hắn cùng Hồng Điệp cưởi trên lưng Tiểu Hỏa
Một đường phi hành
Tiểu hỏa hóa thân nguyên bản Hỏa Kỳ Lân
Thân cao mười trượng xung quanh tầng tầng hỏa diễm lưu động không ngừng. Tu vị Nguyên Anh nhả hết ra ngoài, toàn bộ ma thú trên đường đi dẫm đạp lên nhau chạy trốn

Một đường bình an

Tu Ma Hải

Một địa danh nổi tiếng trong truyền thuyết.

Trong Triệu Quốc Bách Khoa Toàn Thư cũng có giới thiệu một chút về Tu Ma hải. Trong đó nhấn mạnh sự nguy hiểm của nơi này. Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng không dám tiến nhập môt cách khinh suất.

Hơn nữa, theo những gì ghi trên đó thì Tu Ma hải cũng không phải là một đại dương thực sự. Vào thời kỳ thượng cổ, trong một trận đại chiến, nó bị một vị tu sĩ sử dụng thần thông làm cho nước bốc hơi hết để giết địch. Từ sau lần đó, cả Tu Ma hải chỉ có sương mù bao phủ. Nói một cách chính xác thì dùng hai từ vụ hải là thích hợp nhất. Rất nhiều sinh vật vốn sinh sống trong đại dương đã tiến hóa, thích ứng với sương mù.

Đồng thời cũng do đặc điểm sương mù của Tu Ma hải, hàng năm cứ có trong khoảng thời gian một tháng, sương mù lại một lần nữa biến thành nước biển. Qua một tháng, nó lại biến thành sương mù như cũ.

Hoàn cảnh khắc nghiệt như thế đã khiến cho tài nguyên nơi đây hết sức cằn cỗi. Linh mạch thưa thớt. Thậm chí nó còn biến thành một nơi để giết người. Từ từ ở đây càng ngày càng có nhiều người tu ma tụ tập. Một số người tu ma ở tu chân quốc cấp cao gây ra đại họa bị quốc gia truy sát cũng chạy tới đây. Bọn chúng lợi dụng điểm đặc biệt của Tu Ma hải để mà trốn tránh.

Từ đó, nơi đây mới chính thức được đổi tên thành Tu Ma hải. Còn tên thực của nó đã bị người ta hoàn toàn quên lãng. Các thế lực trong Tu Ma hải hết sức hỗn loạn, long xà hỗn tạp. Nếu không phải là người tu ma, gần như rất ít khi tiến vào.

Trước mắt hắn là một biễn hắc vụ mờ mịt
Không khí nơi đây vô cùng ẩm ướt
Có cảm giác chĩ cần đưa tay ra sẽ hứng được trọn một giọt sương

Tu Ma Hải hoàn toàn không có ánh nắng mặt trời
Dường như Thái Dương quên mất việc phải chiếu sáng cho chốn này. Quanh năm suốt tháng một tầng hải vụ dày đặc bao phủ. Tuy vô cùng rộng lớn nhưng ở đây không phân chia quốc gia
Không hề có tu chân môn phái
Không luật pháp, không người cai trị
Thế cục vô cùng hỗn tạp

Chẳng phải khi không hắn lại đi một lộ trình xa như vậy để tiến nhập Tu Ma Hải này
Trong bách khoa toàn thư có nói
Ở một chổ sâu nào đó trong địa danh hung hiễm này tồn tại một tia Thiên Đạo khí tức
Tuy chẵng phải là sự việc thiên chân vạn xác nhưng dù gì chĩ cần một manh mối nhỏ vì Thiên Đạo Kim Đan mà bỏ ra đại giới củng hoàn toàn đáng giá. Vã lại biết đâu được nơi hung hiễm này có một hồi cơ duyên dành cho hắn

Đang chầm chậm cẩn thận phi hành
Bổng phía đằng xa vang lên tiếng thét dài
Từng đoàn, từng đoàn khí lưu rạch phá không gian thẳng hướng Lý Nguyên lao đến
Hơn bốn mươi nam nhân toàn thân hắc y bịt mặt
Có kẻ lăng không, kẻ thì đạp pháp bảo phi hành
Trên tay lăm lăm pháp khí, bộ dáng vô cùng dữ tợn cùng hung ác

Hồng Điệp sợ hãi rúc đầu sau lưng Nguyên
Hắn nhìn đám người hắc y khuôn mặt không chút biểu tình

- Ta là khách vãng lai, vô tình đặt chân tới nơi này
Có gì không phải mong các huynh đài bỏ quá cho

Lý Nguyên chắp tay cất lời

Một nam nhân cao lớn tay cầm đại đao, thanh âm khàn đặc vang lên

- Bọn ta là cướp, mà quy tắc của cướp tất nhiên tiểu tử ngươi củng biết, cướp chĩ lấy tiền không cần mạng. Có thứ gì đáng giá đưa hết ra đây rồi cút

- Ta từ nhỏ đến lớn tứ cố vô thân, trên người thật sự không có thứ gì đáng giá, chĩ có đầu tiểu thú này làm bạn, nay tiểu đệ tặng lại cho các vị
Xem như quà gặp mặt

Vùa nói tay hắn vừa chỉ vào Tiểu Hỏa
Gia hỏa này trước khi tiến nhập Tu Ma Hải đả lại hóa nhỏ bản thể, nhìn nó bây giờ thập phần đáng thương và vô hại
Tiểu hỏa chớp chớp đôi mắt lớn, vậy mà một giọt nước mắt chảy dài, cúi đầu làm ra bộ dáng ủy khuất cầu khẫn

Lý Nguyên cười khổ
- Gia hỏa này đúng là thật khéo đóng kịch a

Nam tử kia nhìn tiểu hỏa thích thú

- Tốt a, một đầu yêu thú, thịt yêu thú nhắm rượu không tệ nha. Có rượu, có thịt phải có nử nhân
Tiểu cô nương kia ở lại, ngươi có thể đi

Hồng Điệp bấu chặt vào cánh tay hắn sợ hãi khóc không ra nước mắt

- Đây là muội muội ta, nàng còn rất nhỏ, ta và muội muội không cha không mẹ, từ nhỏ đến lớn bên nhau, mong các vị đại ca lượng tình mà tha cho nàng

- Tiểu tử lắm lời, ta bảo ngươi cút thì nhanh nhanh cút.

Lý Nguyên bộ dáng vô cùng thành khẩn

- Các vị, nếu trả lời ta một câu hỏi, thì người và thú các vị cứ lấy đi, ta không nửa lời oán trách
Còn nếu không trả lời được xin cho huynh muội ta được đi

Nam nhân tức giận hét lớn, hắn lột luôn khăn che mặt, khuôn mặt đen nhẻm chằng chịt nhửng vết sẹo

- Làm gì có chuyện cò kê mặc cả với bọn ta
Ngươi nên nhớ ta là cướp. Là cướp
Hiểu không?

- Đại ca bình tĩnh a
Các ngươi có hơn bốn mươi người chẵng lẽ còn không trả lời được một câu hỏi của tiểu tử như ta?

- Được, ngươi hỏi đi
Nam nhân mặt sẹo tím tái vì tức giận

Lý Nguyên cất lời

- Dám hỏi các vị, Đạo của các vị là gì?

- Đạo, Đạo.. haha
Bọn ta là cướp, mà cướp thì làm gì có đạo

- Cướp thì không có đạo sao?
Nguyên cười nhạt
- Các ngươi làm cái nghề vô Nhân Đạo, bất Công Đạo đến Thiên Đạo còn không dung thì sống hay chết có gì khác nhau không?

- Ngươi, ngươi chán sống?, là ngươi muốn chết thì đừng trách lão tử một tay bóp chết ngươi

Nam nhân một tay đánh về phía Nguyên
Cánh tay to lớn muốn một tát chụp chết hắn
Kết Đan sơ kỳ tu vị một kích nhục thân hoàn toàn không tầm thường

Nguyên vung tay một kích lấy cứng đối cứng
Hoàn toàn là lực lượng nhục thân, cả hai cùng lùi về sau mười bước, Thanh niên mặt sẹo cánh tay tê rần, miệng còn cảm thấy ngòn ngọt mùi vị máu tươi

- Không biết sống chết, anh em, lên!!

Bốn mươi hắc y đồng loạt động thủ
Mặc dù tu vị có mạnh có yếu,nhưng đa phần đều là trúc cơ kỳ

Nguyên huýt sáo dài
Tiểu Hỏa như hiểu ý, miệng mở ra một vòng cười
Ngay lập tức tầng tầng hỏa diễm lại bốc cháy lại lưu động toàn thân, tạo thành một vòng quang hoa vô cùng đẹp mắt, tiểu hỏa vẫn vậy, vẫn là tiểu thú đáng yêu nhưng đôi mắt ngây thơ kia lại phát ra tử khí kinh người

Uy áp Nguyên Anh dần dần ép xuống
Toàn bộ chúng nhân có mặt ở đây đều cảm thấy như có ngọn núi lớn từ trên chín tầng trời đang dần dần ép xuống
Thái sơn áp đỉnh khiến bốn mươi hắc y nhân tu vị hoàn toàn phong bế, đến tứ chi muốn cử động củng thấy khó nhằn

Lý Nguyên mặc dù không nằm trong phạm vi công kích của uy áp kia nhưng vẫn cảm thấy đôi chút hít thở không thông
Hắn cùng Hồng Điệp bị đẩy lùi ra bên ngoài hơn trăm trượng
Uy áp thần thánh kia vậy mà khiến hư vô vặn vẹo
Đôi chổ còn bị nung nóng đến cháy khét
Phảng phất thiên địa lúc này đang bị một bàn chân khổng lồ dẫm đạp, dày xéo
Bốn mươi hắc y nhân sau một hồi vặn vẹo thừa nhận thống khổ thì triệt để vỡ vụn, hóa thành cát bụi phiêu phù hư vô

Uy áp biến mất, toàn bộ lại trở về nguyên trạng như lúc Nguyên vừa đặt chân đến chốn này
Hắn xoa xoa đầu tiểu hỏa
- Gia hỏa, làm tốt lắm