Chương 40: Biến cố ngoài ý muốn
Hân vừa định cúi xuống để an ủi thằng nhóc và gỡ nó ra thì một mũi tên từ căn nhà đối diện bắn đến nhanh như chớp xuyên qua người thằng bé bắn thẳng vào chân của Hân làm cô kêu lên đau đớn.
Tiếp theo đó là hai mũi tên nữa nhắm vào đầu Hân và Đức. Đức vội vàng nhảy tới kéo Hân qua một bên tránh thoát.
Mũi tên xuyên qua đầu thằng bé làm nó chết ngay lập tức, trên mặt vẫn còn vẻ bàng hoàng sợ hãi. Mũi tên xuyên qua cả đùi Hân, cắm ra sau, cô mặc dù phát hiện đường bắn nhưng vướng đứa trẻ nên không thể né tránh nổi, Đức cũng bị bất ngờ trước sự tàn độc của hung thủ. Đây là một loại tên gỗ tự chế, mũi tên bằng thép được quấn vào thân tên bằng dây sắt, sức xuyên phá khá mạnh.
Đức nhíu mày, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía trước.
Bọn chúng đã hiện ra trong tầm mắt, tổng cộng có sáu người, một tên cầm cung, ba tên cầm ống tuýp sắt, một tên cầm rìu chữa cháy và một tên cầm một thanh mã tấu. Tên bắn cung vừa rồi đang nở nụ cười khinh miệt nhìn Hân và Đức.
Mắt phân tích hiển thị: Gã đầu trọc cầm mã tấu cấp D, Trance -, Burst -, Rise +, huyết thống nham tộc, kỹ năng cơ bản – Nham giáp cường hóa, sở trường sức mạnh – 200 điểm giao dịch
Tên bắn cung là cấp E, cởi trần, ngực xăm nguyên hình một con rồng bự, có vẻ rất hổ báo, Trance -, Burst-, Rise +, tinh chuẩn sơ cấp – 40 điểm giao dịch.
Tên cầm rìu chữa cháy là cấp E, tóc nhuộm màu be vàng, áo thun, quần kaki, Trance -, Burst+, Rise+, dị năng lôi điện sơ cấp, có thể phóng ra tia điện ở cự ly gần - 40 điểm giao dịch
Ba tên còn lại đều là cấp F cũng chẳng có năng lực gì đặc biệt – 15 điểm giao dịch. Tuy nhiên, bọn người này nếu so với mặt bằng chung thì đã là rất mạnh.
"Né được hai mũi tên của tao thì coi như mày may mắn đấy, hôm nay anh mày đại phát từ bi, để hết đồ và con bé đó lại rồi biến đi" Gã cầm cung hất hàm nói
Hắn vừa dứt lời, thì một mũi tên bay đến trước mặt hắn như điện chớp, gã đầu trọc cấp D kịp thời vung thanh mã tấu trên tay chém rơi mũi tên bay đến nhưng thanh mã tấu cũng bị cong vẹo trước sức mạnh của mũi tên. Tên cầm cung ngã đầu về phía sau tránh thoát được một kiếp, toát mồ hôi lạnh.
Khả Hân lúc này đã đứng dậy, cô đẩy Đức sang một bên, chân hơi khập khễnh, máu nhỏ giọt từ vết thương, nhưng ánh mắt cực kỳ kiên định, gương mặt lạnh như sương, giương cung, rút tên, lại là hai mũi tên nữa lao đến, lần này hai gã cầm ống sắt không được may mắn như tên kia, mũi tên xuyên đầu chết ngay lập tức.
Mấy gã còn lại thấy vậy thì giật mình, tên cấp D cầm đầu hét lớn, cả đám lập tức lao về phía Hân, gã cầm cung cũng rút tên bắn tới.
Hân nhảy qua một bên né tên, chân bị thương chạm đất khiến vết thương chấn động đau đớn, máu bắn ra thành dòng, nhưng cô chỉ hơi nhíu mày, cắn răng lắp tên bắn tới. Mũi tên bắn thẳng vào tên trọc cầm đầu, hắn hét lên một tiếng, cả người hiện ra một tầng nham giáp, thanh mã tấu chém sợt qua mũi tên làm giảm lực đâm của nó, dù vậy mũi tên vẫn cắm vào sâu nửa tấc ở bả vai.
Nhưng lúc này, bọn chúng cũng đã tiếp cận tới gần. Khoảng cách hai bên vốn không xa lắm, chỉ gần hai mươi mét, tốc độ của chúng cũng không chậm, tên cầm đầu ném thanh mã tấu đã cong vẹo vào người Hân, cô đẩy cung ra đỡ rồi lùi lại, vết thương ở chân khiến cô không thể di chuyển linh hoạt được. Gã tung tay đấm tới, Hân lách qua một bên né được, xoay người cánh cung đánh vào mặt hắn, khiến gã chật vật đưa tay đỡ đòn.
Đám kia cũng đã lại gần, tên cầm rìu chữa cháy phóng ra một tia lửa điện trúng vào người Hân làm cô bị tê liệt trong khoảng khắc, tên cầm ống sắt cũng đã đánh tới.
Lúc này, Đức cũng đã động. Hắn dậm chân nhảy về phía trước, thanh katana xuất hiện trên tay. Một đường kiếm chém qua ngọt sớt chém rớt cả ống sắt đang đánh xuống và đầu của gã, ánh mắt vẫn còn trợn trừng đầy kinh ngạc nhìn về thân người đã rời ra của mình. Đức tung chân đá vào người tên đó, khiến xác hắn bay về sau văng vào gã cầm rìu chữa cháy. Lúc gã còn đang chật vật đứng dậy thì một đường kiếm nữa đã chém tới, cổ họng bị chém đứt, máu tươi tuôn ra như suối, gã ôm họng tuyệt vọng ngã xuống.
Một mũi tên bắn ra từ gã bắn cung phía sau nhắm vào người Đức, hắn vung tay chụp lấy, chênh lệch hẳn một cấp độ cộng với cây cung của gã chỉ là loại tự chế tầm thường, đường tên đối với Đức gần như không có chút lực uy hiếp nào. Hắn ném mũi tên về phía gã cầm cung, mũi tên bắn thẳng vào bắp tay của gã khiến tên đó hét lên đau đớn, cung trên tay cũng rơi xuống đất.
Lúc này, tên đầu trọc cấp D kia cũng đã túm được người Hân, vết thương ở chân, cộng thêm tê liệt vì điện giật, khiến Hân không cách nào né đòn, gã đấm mạnh vào mặt khiến cô bật ngửa ra sau, hắn tiếp tục lao đến chân trái dẫm mạnh vào vết thương ở đùi cô khiến Hân hét lên đau đớn.
Cùng lúc đó, Đức đã trở lại, hắn dậm chân nhảy đến, tung một cú đá song phi vào người gã trọc khiến hắn bay ngược ra sau. Thanh katana hơi sáng lên, Đức vận năng lượng vào thanh kiếm, ma hỏa cũng được gia trì trên lưỡi kiếm, hắn xoay người chém mạnh, lưỡi kiếm được gia trì sức mạnh trở nên sắc bén khủng khiếp, lớp nham thạch trên người gã trọc bị chém như đậu hũ, chém hắn thành hai nửa.
Diễn tả thì chậm nhưng mọi chuyện diễn ra cực kỳ nhanh, chỉ chưa tới ba phút, năm gã người biến dị đều đã nằm lại trên mặt đất, tử trạng thê thảm. Chỉ còn gã cầm cung chưa chết, đang rên rỉ trong góc. Hân lúc này đã đứng dậy, cô xoa xoa vết thương trên mặt, lạnh lùng nhìn gã cầm cung trong góc nhà đối diện.
Đức chậm rãi đi qua. Gã cầm cung hốt hoảng, bò rạp xuống, đầu dập như gõ tỏi: "Đại ca, xin đại ca tha mạng, em biết lỗi rồi, chúng ta cũng cùng là người, phải đoàn kết đối phó với quái vật mới đúng, đại ca hãy tha cho em một con đường sống"
Đức im lặng không nói một lời, bước chân không hề dừng lại, thanh kiếm hiện ra trên tay. Thấy cầu xin không có tác dụng, gã cầm cung đứng bật dậy nhảy ra sau: "Đừng có lại đây, đừng ép tao, nếu tới gần nữa thì tất cả cùng chết đi"
"Vút" Một mũi tên lao đến cắm vào ngực gã cầm cung ghim hắn vào tường. Hân cầm cung, gương mặt lạnh như băng.
Gã cầm cung kêu lên đau đớn, nhìn mũi tên xuyên qua ngực đầy tuyệt vọng, phẫn nộ gào lên: "Đây là tụi mày ép tao" Gã rút một khẩu súng pháo sáng từ sau lưng bắn lên trời. Pháo sáng chiếu đỏ rực một khoảng, khiến Đức và Hân biến sắc.
Đức phóng lại chỗ Hân, bẻ gãy đầu mũi tên dưới chân cô rồi rút mạnh tên ra, quá trình cực kỳ đau đớn nhưng cô chỉ cắn răng không kêu một tiếng khiến hắn cũng có phần bội phục. Lấy một bình thuốc xịt cầm máu cao hiệu từ cửa hàng tốn 7 điểm, Đức xịt vào vết thương rồi xé một mảnh vải áo của mình, quấn chặt lại.
Xong rồi cũng bất kể cô có phản đối hay không, Đức cõng cô trên lưng chạy như điên ra khỏi khu công nghiệp, đồng thời nhanh tay quăng lại con nhện thu hoạch. Hân cũng biết tình hình khẩn cấp không hề nói lời dư thừa nào.
Vừa chạy ra chưa được hai phút thì tiếng " Vù … vù" trên đầu đã truyền tới, bầy ong biến dị bay qua đã trở lại, một số con sà xuống chỗ xác đám người kia, con ong tướng lĩnh dần đầu đám còn lại đuổi theo Đức và Hân.
Bọn chúng bay cực kỳ nhanh, cho dù Đức không cõng theo Hân cũng không cách nào trốn thoát chứ đừng nói đang cõng Hân chạy như bây giờ.
Đức cau mày quay đầu nhìn lại phía sau và xung quanh. Con ong tướng lĩnh đã phát hiện ra Đức, nó tăng tốc bay đến, khoảng cách chỉ còn trong khoảnh khắc.
Đột ngột, Đức dừng lại, bỏ Hân xuống đất, một mình chạy thẳng vào đám bụi cây rậm rạp phía trước biến mất.
Hân hơi ngỡ ngàng trong thoáng chốc, nhưng rồi cũng nhanh chóng khôi phục lại, nhìn về nơi Đức vừa biến mất, ánh mắt toát ra vẻ bi thương và thất vọng.
"Cũng chỉ như vậy mà thôi, rốt cuộc chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình … Khả Nhi" Cô thì thầm trong miệng, quay đầu nhìn về đám ong biến dị đang bay đến đầy quyết tuyệt, hít sâu một hơi, Hân giương cung rút tên, cánh cung kéo cong hình lưỡi liềm, mắt chăm chú nhìn vào con ong dẫn đầu, mũi tên trên tay hơi sáng lên.