Chương 1: Kết bạn.

Hắn Là Boss

Chương 1: Kết bạn.

Thành phố C.

Một mùa mưa đi qua, một mùa thu lại đến cũng là ngày khai giảng của trường pháp thuật Thiên Tiêu.

Tại một khu nhà trọ gần trường không mấy cao sang, bên trong căn phòng số 302 của tòa nhà trọ bốn tầng lầu này có một thiếu niên đang chỉnh chu quần áo trước tấm gương lớn đặt gần cạnh cửa phòng.

Thiếu niên đang đứng tên là Hoàng Phong, hắn năm nay vừa gần 16 tuổi, là một pháp sư và là một trong số 300 tân học sinh chuẩn bị nhập học tại trường pháp thuật Thiên Tiêu.

Hoàng Phong có một mái tóc ngắn hơi chút dài đến mí mắt nhưng lại trông rất hợp vốn khuôn viền mặt và gương mặt không quá đẹp trai, chỉ hơn bình thường ít. Hắn thân cao 1m76, cơ thể không có nhiều cục u cơ bắp nổi ra như người tập tạ, tập lực nhưng tuyệt đối cứng rắn, săn chắc hơn cả người tập tạ, tập lực. Trên người hắn hiện tại đang khoác lấy một bộ đồng phục học sinh của trường pháp thuật Thiên Tiếu bao gồm một cái áo sơ mi trắng, một cái quần tây đen dài cùng giây nịt với giầy trắng, một cái cà-vạt màu đỏ để tượng trưng là học sinh năm nhất, và cuối cùng là chiếc áo khoác ngoài màu đen nhạt xám có gắng huy hiệu của trường pháp thuật Thiên Tiêu.

- Cuộc sống yên bình… hy vọng sẽ không có điều gì tồi tệ xảy ra.

Chỉnh sửa cavat cho ngay ngắn, Hoàng Phong mỉm cười với bản thân được phản chiếu trong gương sau đó bước ra khỏi phòng và đóng cửa lại.

Hôm nay chỉ là ngày khai giảng và một số sắp xếp như lớp, như phòng, hắn không cần phải mang theo sách vở gì.

Giây lát rời khỏi khu nhà trọ, Hoàng Phong nhìn lên bầu trời có nhiều thân ảnh bay lượn với các thiết bị dụng cụ pháp thuật khác nhau không khỏi lắc đầu thầm mắng thế gian vì sao còn tồn tại nhiều người thích đi bộ nhàn hạ như hắn mặc cho thế giới đã phát triển công nghệ đến bậc nào văn minh, hiện đại.

- Thích thì đi bộ thôi.

Tựa thoáng nhớ về quá khứ không mấy tốt đẹp vài giây, Hoàng Phong chợt mỉm cười nhẹ chốn không người, hắn cảm thấy phấn chấn tinh thần, một tay bỏ túi quần mà thẳng lưng, hiên ngang, ung dung bước đi.

Từ nhà trọ của Hoàng Phong đến trường cũng chỉ mất 10 phút là cùng.

- Con xin phép mẹ, con đi đây.

Hoàng Phong đi đã gần đến trường, còn cách khoảng 200m đường thì chợt nghe bên tai truyền đến một giọng nói dịu êm, tiếp đó từ cửa vào của căn nhà to đẹp, lộng lẫy ngay bên phải hắn, một thiếu nữ xinh đẹp rực rỡ lại có thêm sự thuần khiết tự nhiên đi ra.

Thiếu nữ này có một mái tóc vàng óng tựa ánh nắng ban mai suông thẳng đến quá vai, một gương mặt xinh đẹp khó có thể nói thành lời với ngũ quan tinh xảo tỷ mỹ đến từng chi tiết góc cạnh, một thân hình cao 1m66, 1m67 với dáng hình cực kỳ khủng khi vòng eo có lẽ chỉ 55, 56, 57 nhưng vòng một và vòng ba lại là 90 và 87. Thiếu nữ lại nổi bật hơn khi nàng ta lại mặc chính đồng phục của trường Thiên Tiếu với áo và áo khoác không khác Hoàng Phong nhưng thay vì quầy tây nàng lại mặc váy ngắn đến hơn đầu gối chút, làm lộ ra một cặp chân trắng nỏn, thon dài mang vớ đen tới bụng chân quá mức giết chết nam nhân nhìn vào.

Khi thiếu nữ nhẹ nhàng vén tóc mai qua tai mà bước ra cổng cũng là lúc Hoàng Phong đi ngang qua và nhìn đến.

Hai ánh mắt, một đen tuyền của Hoàng Phong một xanh dương lấp lánh của thiếu nữ đụng vào nhau, hai con người yên lặng đứng bất động. Thời gian cũng như ngừng hẳn lại tại giờ phút này.

"Tinh linh tộc, không, chỉ là bán tinh linh tộc"

Thiếu nữ hết sức hoàn mỹ nhưng mà Hoàng Phong đứng người cũng không phải động tình, hắn chỉ là khá ngạc nhiên về đôi tai nhòn nhọn ân ẩn dưới mái tóc vàng đó, không gì khác hơn.

Còn về thiếu nữ, nàng giống hắn, đứng người là vì ngạc nhiên khi đây chính là lần đầu tiên nàng sử dụng thấu tâm thuật trên một người nam nhân lại không hề phát hiện ra ý niệm đen tối muốn chiếm hữu nàng như bao người khác dù chỉ là một tí tẹo, nam nhân trước măt này làm nàng quá bất ngờ cùng hiếu kỳ.

"Hắn không… không lẽ là người thuộc thế giới thứ ba?" thiếu nữ hiện lên suy nghĩ lạnh óc như vậy trong đầu.

- Chào bạn, tôi tên Hoàng Phong, Hoàng của hoàng hôn, Phong tức gió, hân hạnh được gặp gỡ.

Vài ba giây trôi đi, Hoàng Phong là người đầu tiên nhẹ cười vui vẻ làm quen lên tiếng.

Hắn tính không cua gái vì vài vấn đề cá nhân, nhưng bạn, hắn phải có. Lúc này đây gặp được thiếu nữ, hắn cho là duyên phận nền sẵn dịp kết bạn, nếu thiếu nữ từ chối thì thôi, hắn cũng không luyến tiếc gì.

Thế nhưng qua hồi lâu thêm vài giây vẫn thấy thiếu nữ cứ nhìn bản thân như nhìn kẻ đồng giới, Hoàng Phong không khỏi vẻ mặt khó coi lên khi sựt nhớ ra là tinh linh có một loại năng lực nhìn thấu tâm địa thiện ác, tốt xấu của người khác, hắn cho rằng thiếu nữ hẳn là đang liệt hắn vào hạng kẻ bị liệt, thân trai nhưng tâm hồn là con gái.

"Hài…"

Thở dài trong lòng, Hoàng Phong cũng mặc kệ người nghĩ sao thì nghĩ, cho hắn làm tên dâm tặc hay đệ tử M-Béo hắn cũng chấp nhận, hắn lại nói lịch sự.

- Dường như chúng ta học cùng trường, xem đồng phục cũng là tân học sinh giống nhau, nếu rãnh thì cả hai có thể cùng đồng hành?

- Ừm ưm, được thôi.

Lần này thiếu nữ ngay lập tức đáp lời, tay trái cũng đồng thời vén tóc qua tai để tăng thêm độ xinh đẹp trong mắt Hoàng Phong.

Tiếc là Hoàng Phong hắn chỉ gật đầu, sau đó đợi nàng bước lại gần, hai người liền sải bước chân đi.

Ba mươi giây sau không ai lên tiếng thêm điều gì trong con hẻm nhỏ vắng người, Hoàng Phong tiếp tục là người lên tiếng nhưng hắn không hỏi lại tên tuổi thiếu nữ.

- Hừm, tôi chỉ vừa dọn đến gần đây ba ngày trước, bạn bè vẫn là chưa có một người, cho nên… chúng ta có thể làm bạn dù là ở quanh khu hay ở trường?

Dù thẳng thắn như vậy, Hoàng Phong vẫn không trông mong nhiều vào kết quả bởi lẽ một tiên tử thì rất khó sẽ kết bạn với một thường dân chẳng có điểm gì đặc biệt như hắn.

- Tốt thôi, mình thật ra cũng chỉ vừa chuyển đến cùng gia đình, vậy từ nay chúng ta sẽ là bạn.

Thế nhưng không như hắn nghĩ, thiếu nữ hoàn toàn đồng ý cùng với một nụ cười rạng rỡ trên gương mặt xinh đẹp.

Hoàng Phong có lẽ không biết hoặc đoán ra được, thiếu nữ vốn là tinh linh có thể nhìn thấu tâm tư của người khác đối với bản thân, bao gồm rất nhiều thứ như suy nghĩ biến thái, dâm dục, sự ganh ghét, đố kỵ, nên từ nhỏ nàng đã hầu như không có một người bạn vì chữ "sợ". Gặp được Hoàng Phong hắn, một con người không hề có tạp niệm dơ bẩn gì với nàng, nàng rất bất ngờ, và hơn nữa là vui mừng khi hắn muốn kết bạn. Đây có thể gọi là điều tuyệt vời nhất mà nàng hằng ao ước.

Thậm chí nếu Hoàng Phong không mở miệng, thiếu nữ cũng sẽ mở miệng trước khi hai người đi ra đường lớn và nhìn thấy trường.

- Vậy, chúng ta bắt tay qua sẽ xem như bạn bè.

Hoàng Phong cũng mỉm cười vui vẻ nói, tay hắn đồng thời đưa ra.

- Ừm.

Thiếu nữ gật đầu, đưa tay ngọc mềm đặt lên tay hắn, cả hai cùng cham nhẹ rồi hơi chút lắc lắc liền buông ra. Họ chính thức thành lập mối quan hệ bạn bè.

Dừng lại trao đổi thông tin liên lạc vài mươi giây, hai người lại vừa đi vừa nói vài điều thú vị, trong đó thiếu nữ cũng có tự giới thiệu bản thân tên là Bạch Anh Tuyết.