Chương 7: Lợi Hại Của Tông Sư

Game Thủ Đời Thực - The Gamer

Chương 7: Lợi Hại Của Tông Sư

"Ngươi Có Thể Áp Chế Ta, Nhưng Ngược Lại Ta Cũng Bát Cứ Lúc Nào Có Thể Lấy Mạng Ngươi.
---Mạng Ngươi Do Ta, Không Do Trời---"
----------"Tác Giả Nói"-----
_________________________________________________________________

Sáng sớm thứ 2.

Trải qua một ngày tuyển dụng hôm qua, buổi chiều thì Fam creep, tối thì dành cả mội buổi tối chơi gảm LOL, và hiển nhiên với Wisdom trên 300, INT trên 700 cùng với phản ứng, tốc độ xử lỹ lanh lẹ của một cường giả, Tiêu Minh chơi dường như là trăm trận trăm thắng, kể cả có nhiều trận 1 vs 9, hắn vẫn có thể Win được. Tiêu Minh đã thành công lên kim cương 1.

Nhưng cái đáng nói ở đây là sáng nay Tiêu Minh vẫn phải đến trường như bao ngày, cái này cũng không trách được, hắn hiện giờ chỉ là một học sinh cấp 3 thôi, dù hắn có nhiều tiền thì cũng cần phải hoàn thành cho xong chương trình học, hắn không muốn để mẹ mình phải phiền lòng.

"Ê! Có nhớ hôm nay phải làm gì không?" Bá Thiên Long một mặt tươi cười, một tay đút túi một tay bắt lại cái vai của Tiêu Minh đang nằm nhoài ở trên bàn, gian sảo nói ra.

"Biết Biết, là cơm gà đúng không, đi thôi." Tiêu Minh làm ra một bộ mặt bực mình, khoát tay trả lời.

nhưng mà Thiên Long không có tí nào bị Tiêu Minh giận giữ giác ngộ, cười huýt sáo quay người đi trước mấy bước.

Tiêu Minh cũng chỉ là thở dài một hơi đứng dậy đi theo.

Đi đến một chỗ hơi vắng hành lang, Tiêu Minh phủi Thiên Long một chút, nói: "này sau này đừng dính tao như vậy có được không, người khác nhìn vào lại tưởng 2 thằng gay, mày đang cản trợ sự nghiệp cua gái cảu tao đấy biết không?"

"Xí! Mày không cua được gái sao, chuyện cười,…. Một võ đạo tông sư là kiếm được rất nhiều nha, mà có tiền vẫy tay một cái gái theo đầy đàn, chỉ thương cho tấm thân chẳng ai thèm ngó đây." Thiên long vẫn một bộ cà lơ phất phơ đáp.

"Thật sự võ đạo tông sư kiếm bộn thế sao, đây là xa hội hiện đại nha, Tông sư có thể ảnh hưởng đến thị trường sao?" Tiêu Minh là có chút bất ngờ, hắn trước giờ kiếm tiền là toàn dựa vào fam creep được tiền mặt với phi Shop đồ, hắn cũng chưa có thử qua kiếm tiền ở bên ngoài như nào, ân ngoại trừ lần được lão đầu kia biếu tặng 500 vạn.

"Xí! Còn giả được đến, mày nhìn ông nội tao ngày thường điềm đạm hiền lành là thế, nhưng là một tay khống chế toàn bộ thị trường ‘địa cấp thị Kinh Môn’ này đây. Có nội tao tạo trấn, Bá Thiên gia tộc bọn tao là vững như bàn thạch, gia gia tao ho một tiếng toàn bộ thị trường Kinh Môn này sẽ loạn thành một bầy."

"thật như vậy, cái này vẫn quá khoa trương đi, vậy chẳng nhẽ chính phủ để cho như thế sao?" Tiêu Minh đây là thật sự bất ngờ, dù sao Tông sư vẫn chưa siêu thoát được vũ lực của quân đội hiện đại nha, mà nói Tông Sư có thể như thế, Vậy mình Thần Cảnh cường giả sẽ như thế nào đây, chẳng nhẽ ho một cái toàn bộ tỉnh Hồ Bắc loạn hết?

"Thật sao lại không! Nhà Bá Thiên gia tộc bọn tao chơi cả hắc bạch lưỡng đạo, ngày lễ tết quan viên đều đến tận nhà bái phỏng đây, ông tao dù cho muốn làm loạn thị trường Kinh Môn này thì ngay cả thủ phủ cũng phải đến nhà xin tha." Bá Thiên Long có chút tự hào nói ra, dường như hắn hóa thân thành gia gia hắn vậy. nói đến cuối cùng Thiên Long chợt biến giọng nói tiếp:

"Đấy là mày còn không biết sự lợi hại của tông sư, trước kia các đời hoàng đế ai chẳng muốn một tay khống chế toàn bộ võ lâm, còn dùng đại quân trấn áp, nhưng rồi đến khi các vị hoàng đế muốn xua quân trấn áp võ lâm thì ngay đêm đó trên gối ngủ của hoàng đế bị cắm xuống một thanh kiếm sắc bén, điều này làm cho Hoàng Đế vội bỏ đi ý định trấn áp võ lâm."

Nói đến đây thì Tiêu Minh cũng có chút hiểu được, võ giả không thể đối đầu trực tiếp với quân đội, nhưng ta vì cái phải đối đầu trực tiếp đây, khi bị bức cuống lên thì Tông Sư cũng sẽ bỏ xuống mặt mũi không cần. Thanh kiếm cắm ở trên gối là biểu chứng rõ nhất, ‘ngươi có thể dùng quân đội đến giết ta, nhưng ta cũng có thể bất cứ lúc nào lấy mạng ngươi, mạng ngươi là nằm trong tay ta, ngươi quyết định không được.’

Khác với bọn tiểu tặc phản Thanh phục Minh gì gì đó, Võ Lâm chính phái không quan tâm chuyện thế sự, nhưng nếu bức cuống lên thì toàn bộ võ lâm đi ám sát hoàng đế, khẳng định là ăn ngủ không ngon, nghĩ đến bị đông đảo tông sư dòm ngó, thậm chí thời cổ đại còn rất nhiều thần cảnh cường giả, chỉ nghĩ thôi là đã tê cả da đầu.

Như thời nhà thanh, Thiên Địa Hội cũng có tông sư, nhưng đó là không nhằm nhò gì so với lực lượng cấm vệ quân của Thanh Triều, nên không thể thay triều đổi đại, nhưng toàn bộ võ lâm thì khác, đây là biểu trưng cho giết địch 1 ngàn tự tổn 800 a, ngay cả mạng mình cũng cho đựng vào, quả thật là nghĩ cũng không dám nghĩ a.

"nên ha ha, là tông sư thì từ đây thiên địa mặc ta ngang dọc a, ha ha ha!" Thấy Tiêu Minh đã có vẻ hiểu ra Bá Thiên Long ngay lập tức vỗ vỗ vai Tiêu Minh cười lớn lên.

"ừm ừm, vậy còn Thần Cảnh thì sao?" Tiêu Minh gật gật, nhưng vẫn còn hiếu kì hỏi thăm.

Nghe vậy Thiên Long lập tức vuôt cằm đăm chiêu suy nghĩ. "Ừm, thần cảnh, nghe nói là lực lượng thay triều đổi đại, kinh khủng vô cùng, nhưng không hiểu sao bấy lâu nay im hơi không ra, cái này tao cũng không rõ lắm, cũng chắc chỉ gia gia tao biết."

"Mà thôi, chuyện sau này đợi tao về hỏi chút gia gia tao là biết, giờ ăn cơm." Đang nói Thiên Long lại bắt đầu trở lại bộ dáng cà lơ phất phơ lúc trước, gian sảo cười nhìn Tiêu Minh.

"Ầy." Tiêu Minh cũng chỉ là thở dài, ‘cái tên này đang nói chính sự lại bỏ qua, hoàn toàn chỉ đang nhĩ như thế nào bòn rút chính mình đây a’.

thế là 2 người tới của phòng căn tin dùng cơm, tiện thể Tiêu Minh cũng tranh thủ hỏi thăm thêm một chút chuyện.

-

Trở lại lớp học.

Ăn sáng xong thỏa mãn, Tiêu Minh lại nằm dài trên bàn học ngủ gục, thật sự là tất cả các bài học hắn đã xem qua sách giáo khoa một lần thuộc lòng cả rồi, nên giờ nghe thêm thầy cô giảng bải chỉ thêm phát chán. Hắn càng nghe càng thấy buồn ngủ, vậy mới biết thầy cô giảng bài là thuốc ru ngủ tốt nhất.

Thây Tiêu Minh ngủ gục, Cô giáo cũng chỉ là thở dài lắc đầu, nàng đã từng xem qua học lực của Tiêu Minh là trung bình, thuộc dạng mê game bỏ bê học hành, cái này nàng cũng không hơi sức đâu mà đi rèn dũa mấy học sinh như này, trong thâm tâm nàng đã liệt Tiêu Minh vào dạng phế tài của xã hội.

"Các em tuần sau là bắt đầu kiểm tra sát hạch, cô mong các em trong tuần này sẽ ôn tập thật tốt để có kết quả tốt nhất, hiểu chưa?" sau khi kết thúc giảng bải cô giáo đối với các học sinh dặn dò, còn thuận tiện liếc nhìn về phía Tiêu Minh một cái thở dài.

Các học sinh khá giỏi ở trong lớp cũng thuận theo liếc về phía Tiêu Minh cười gằn, Tiêu Minh ngủ nãy giờ bọn họ đều biết, nhưng họ chẳng quan tâm bởi kì thi sát hạch này sự phấn đấu leo hạng của các học sinh như họ, hoàn toàn không có chỗ cho đám người như tiêu minh. Đối với họ Tiêu Minh chỉ là kẻ thất bại trong cuộc sống mà thôi, cần gì phải phí hơi sức quan tâm chứ.

Đời vốn dĩ là như thế, bạn tài giỏi hơn họ thì bị ganh ghét, nhưng bạn yếu kém hơn họ thì sẽ bị khinh thường, nên vốn dĩ bạn muốn bị ganh ghét hay là chịu khinh thường đây? Đối với Tiêu Minh hắn giờ đây bỏ qua những ánh mắt của thế nhân kia, bởi vì bọn họ không có tư cách mà khinh thường hắn.

----------

Hôm nay Tiêu Minh phải ở lại trực nhật nên Bá Thiên Long về trước, còn mỗi hắn ở lại quét lớp. Cứ nghĩ một Thần Cảnh cường giả phải đi quét dọn, nếu để cho các thàn viên của võ đạo giới biết được chắc sẽ sợ đến đứng không nổi, nhưng mà chịu thôi mấy tên học sinh nào có biết cái gì là thần cảnh cường giả cơ chứ, nên uất ức này Tiêu Minh phải chịu a:V~~.

Đợi tất cả mọi người về hết rồi, cảm ứng một hồi thấy không có ai xung quanh nữa, Tiêu Minh lúc này đứng ở trên bục giảng, nhìn về phái cuối lớp học hô lên: "Phong chuyển".

ngay lập tức một cơn gió nội lực với cường độ vừa phải bắt đầu từ thân hắn tán phát ra xung quanh, hình thành từng đợt khí xoáy len lỏi khắp lớp học cuốn hết rác thải, bụi bặm, kể cả phấn viết ở trên bảng cũng bị cơn gió lau sạch, tất cả mọi thứ này đều bị cuốn đổ hết vào thùng rác ở phía sau, chỉ vài giây, lớp học đã sạch trơn bóng loáng, như là vừa có một đội dọn vệ sinh chuyên nghiệp đi qua vậy.


Đến cảnh giới này Tiêu Minh đối với việc khống chế nội lực ngoại phóng đã thuần thục lô hỏa thần thanh, không cần dùng đến phép thuận hay hành động dư thừa nào, chỉ đơn giản là nội lực ngoại phóng đã đủ để cuốn lấy mọi thứ xung quanh. (ông này dùng nội kình ngoại phóng để đi dọn rác @@:v~~)

Kiểm tra một chút, thấy đã hoàn toàn sạch sẽ, Tiêu Minh liền sách cặp đi ra khỏi lớp. đang đi sắp đến một chỗ ngã rẽ thì nhìn thấy một cô gái xinh đẹp từ trong ngã rẽ đi ra, ôm theo một chồng giấy tờ cao ngất che cao hơn đầu.

Tiêu Minh nhận ra cô nàng này chính là một trong tứ đại hoa khôi của trường, Đường Vân.

cô nàng hôm nay bật một bộ váy đồng phục nữ, chiếc váy màu nâu ngắn lộ ra cặp đùi trắng như tuyết, dưới đi bít tất cũng màu nâu cao hơn gối, đi giày lười có thắt nơ, thân trên là áo đồng phục màu trắng, ở cổ áo thắt nơ dài đỏ thả xuống hai dải băng nơ, đặc biệt là dáng người hoàn mỹ, eo cong, phía trên bị áo trắng bó lại hiện ra hiện ra bộ ngực cao vời, tóc nhuộm màu hơi vàng, phía tahứt lại thành đuôi gà bằng chiếc nơ màu vàng.

Nhìn này Tiêu Minh biết vì sao khi nàng ôm chồng giấy lại phải ưỡng người ra phía sau, nêu như không ưỡn ra sau thì đoán chừng chồng giấy sẽ bị cặp hung khí này đẩy đổ.

Chợt cô nàng đạp phải một cái túi ni lon mà ai vứt trước đó thế là ngã sấp mặt, trong cảnh cả ngã này váy tung bay lên, Tiêu Minh kiệp nhìn được toàn bộ xuân quang, dưới lớp váy là một chiếc quần chip màu hồng gợi cảo có thắt nơ ở phía trước.

"Hồng,… nơ" Tiêu Minh bất tri bất giác thốt lên.

"Cái gì?" Vừa bò dậy, Đường Vân ôm mặt đau điếng, hiếu kì quay đầu nhìn về phía cậu trai ở bên cạnh, không nghe rõ cậu ta vừa nói cái gì.

"Khụ khụ …., ta chỉ là muốn hỏi cô có cần giúp đỡ hay không thôi." Tiêu Minh hơi xấu hổ lấp liếm.

nghe này Đường Vân ngây thơ như chợt hiểu ra, đối với Tiêu Minh mừng rỡ bắt nhào lên bắt lấy tay hắn, hưng phấn nói. "thật sao? may quá, vậy nhờ ngươi giúp ta lượm lại chỗ này rồi cùng đưa đến phòng giáo vụ được không vậy."

‘Thật mềm’ đây là cảm khái của Tiêu Minh khi mà chạm vào tay cảu Đường Vân, nhưng hắn cũng cố trang ra vẻ chính chắn, khí khái nói: "Cái này là đương nhiên, được giúp đỡ mỹ nữ đây là niềm vinh hạnh của tại hạ."

"Hi hi! Ngươi thật khéo nói chuyện." Đường Vân nghe Tiêu Minh khen ngợi có chút vui vẻ cười nói Tiêu Minh.

Thế là Tiêu Minh giúp Đường hoa khôi nhặt lại mọi thứ không bỏ sót chút gì, rồi nhận lấy hơn nửa, cùng với Đường Vân vừa đi vừa cười nói đến chỗ phòng giáo vụ.

Nhưng Tiêu Minh không ngờ rằng cảnh hắn cùng Đường hoa khôi vui vẻ nói chuyện này lại bị có người không hảo tâm chụp được cho lên trang web giao lưu của học sinh trường.

-

Học xong lại về chỗ biệt thự của mình, Tiêu Minh về phòng vứt cặp sách sang một bên, nhìn đồng hồ 11h, hắn nằm ngả lưng một chút. Tầm khoảng 1h30 chiều thì một trận mùi thơm nức mũi đấy thức hắn dậy.

Nghĩ đây chắc hẳn là cô hầu gái mới làm này đã đến làm và vừa nấu cơm xong, bởi hắn không còn nghe thấy tiếng nấu ăn nữa.

Thế là Tiêu Minh rời phòng đến gian phòng ăn, giờ khắc này trên bàn đã trải sẵn 4 món ăn, nào là thịt kho tàu, vụi hầm bắc kinh, đậu ve xào thịt lợn, rồi rao xào chua ngọt. ngửi một hồi mùi thơm cùng nhìn bài trí, Tiêu Minh gật gật đầu, ‘xem ra cô nàng này cũng học hỏi không ít a’.

một lát cửa phòng ăn lại mở ra, Lục văn Nhã tiến vào với một nồi cơm điện, nhìn thấy Tiêu Minh ở đây đầu tiên là hơi sững sờ, sau đó vội vào tiến nhanh đến vội bỏ nồi cơm lên bàn rồi cung kính hành lễ đối với Tiêu Minh một cái vừa nói:

"Cậu chủ, …. Tôi vừa định lên gọi cậu chủ xuống dùng bữa…"

"Ừm, làm không tệ, cứ thế mà có gắng." Tiêu Minh gật gật đầu đáp.


"Vâng!" Văn Nhã vội vàng đáp.

Nhìn thấy nàng bộ kia dáng dấp đi đứng thẳng tắp, cung cung, kính kính, Tiêu Minh có chút buồn cười, cô nàng này tìm hiểu Về hầu gái cũng rõ ràng quá chứ ha. Nhưng thấy bộ dáng của nàng rất là gượng gạo nên Tiêu Minh lên tiếng bảo:

"Được rồi, mà về sau ngươi không cần phải tập mấy cái lễ nghi rườm rà như thế này, ngươi vốn như thế nào thì nên cứ để tự nhiên như thế, không cần phải gượng ép làm mấy thứ mình không quen, ta không ép, chỉ cần làm việc nhà cho tốt là được rồi."


"Cái này,… Vâng" Văn Nhã nghe vậy trong lòng thở ra một hơi, nói thật mấy cái lễ nghi quý tộc này nàng vốn không quen, bảo nàng làm việc nhà thì được, chứ bảo nàng cả ngày đi lại chú ý lễ nghi này nọ thì cũng rất gượng gạo.

Tiêu Minh thấy vậy gật đầu, chợt nhìn đến trên bàn chỉ có một bộ chén đũa ăn cơm liền nói: "Thế nào sao trên bàn chỉ có một cái chén ăn, cô không ăn sao."

nghe này Văn Nhã giật mình, mình được ăn cùng sao, 2 người vốn là chủ tớ khác biệt, nàng xem trên mạng bảo là hầu gái chỉ đứng phục vụ cho chủ ăn xong rồi mới về phòng mình ăn mà?

"Cái này! Tôi chỉ là người làm sao dám ăn chung với cậu chủ, cái này không tốt lắm đâu."

"Có gì mà không tốt, nhanh nhanh lấy thêm một bộ chén đũa nữa cùng ngồi ăn, ngươi ngày sau cứ ở đúng giờ ngồi ăn chung với ta, không cần phải câu nệ cái gì, ngươi đã là hầu gái của ta, thì tính là một thành viên của cái nhà này, ăn chung cũng chẳng sao hết."

"Vậy,… được rồi."

Văn Nhã tự nhiên cảm thấy ấm áp, không ngờ ông chủ tốt như vậy, hoàn toàn không chú ý thân phận hạ nhân của mình, nói thật những món ăn ngon này nàng cũng muốn ăn, nhưng mà chú ý thân phận hạ nhân, đồ ngon chỉ có thể dành cho chủ, chính mình ăn một chút đồ đạm bạc là được rồi. Nhưng không ngờ lại được ngồi chung bàn ăn với cậu chủ, để cho nàng cảm động không thôi.

-----------

Dùng cơm xong xuôi, Tiêu Minh ra ngoài, đến bên cạnh con suối sâu trong khoảng rừng sau đó tạo một kết giới ảo ảnh bãi quái để fam trong thời gian chờ Văn Nhã dọn dẹp và rửa bát xong.

Bên Trong kết giới:

Tiêu Minh hứng thú nhìn những con creep hiện ra trong kết giới, ngay khi Tiêu Minh bước ra khỏi khu vực an toàn tiến vào trung tâm của một lôi đài hình cái đĩa tròn rộng bán kính 2 trăm mét thì ngay lập tức cả đĩa lôi đài phát sáng ánh sáng màu vàng, rồi từng con từng quái vật từ hư không hiện ra.

Bọn quái toàn thân mày đen, trên người chúng bốc lên những đoàn sợi hắc ám cứ giống như cháy lên ngọn lửa màu đen vậy nó cứ lung la lung lay trên người chúng, chúng lộ ra dôi mát màu đỏ ngầu hoàn toàn giống như mắt chúng làm bàng dung nham nung đỏ vậy.

Nhìn số liệu trên đầu chúng: Ảnh Yêu Lv 77, ảnh yêu lv 65, ảnh yêu lv66, ảnh yêu lv68, ảnh yêu lv62, ảnh yêu lv 63, ảnh yêu lv 74, ….., hơn ngàn con creep hiện lên lv rải rác từ 62 đến 75, trong đó 65 đến 70 là nhiều nhất mỗi cấp cũng phải hơn trăm con.

- Bãi Quái: Ảnh Huyễn Hư Không.
- sơ lược: Những thực thể đen tối không định hình biến ảo vô cùng bị giam giữ ở trong này, là một bãi quái thuộc khu vực hư không nên rộng lớn vô cùng, xung quanh giống như là một vũ trụ thu nhỏ vậy, mọi tác động bị giới hạn bên trong lôi đài, lưu ý đối đầu với quái vật biến ảo hiểm họa đến từ mọi phía.

Nhìn nhìn những con creep này dùng tay mình biến thành hình dạng những lưỡi liềm đen sắc bén là Tiêu Minh cũng hiểu được phần nào rồi, một loại yêu quái thuộc dạng hồn thể vô định hình, có thể dùng cơ thể biến thành vũ khí A.

Nghĩ là thế nhưng khi Tiêu Minh lao vào chiến đấu với chúng mới cảm thấy được rõ sự lợi hạy của chúng, mau lẹ, lại còn có thể tự hư hóa mình biến mất để tránh chiêu, rồi bất ngờ xuất hiện một góc sau lưng hay là góc chết tập kích đối thủ, Tốc Độ tấn công không nhanh hoàn toàn là khó chạm người chúng, nhưng rất may là bọn này chỉ sử dụng hư hóa được một lần, nếu không sẽ rất rắc rối.

"10 Con cuối cùng, Hắc sát thương thức thứ 7 hắc sơn pháo…" Tiêu Minh đối với 10 con Ảnh Yêu lao về phía mình với lưỡi liềm sắc bén trên tay, hét lớn, đâm ra hơn 10 thương vòng quanh người mình tạo thành hơn 10 đoàn khí kình sắc bén bắn xuyên thân thể 10 con ảnh yêu đang bao vây lấy hắn.

- Chí mạng: - 40 ngàn hp.

Những con Ảnh Yêu này mặc dù biến ảo khó lường nhưng là linh hồn thể nên phòng thủ khá thấp, cứ thế bị Tiêu Minh 1 skill rút hết máu, chứ 1 chiêu này đâm một võ giả cùng đẳng cấp với Tiêu Minh chắc là chỉ bằng 1 nửa tầm đó, đây là trong trường hợp người ta bị đâm trúng chỗ chí mạng nha:V~~.

Vừa giải quyết xong lũ Ảnh Yêu, ngay lập tức không gian bắt đầu vặn vẹo, Tiêu Minh biết đây là đại diện cho boss sắp ra.

Quả đúng thế, sau một hồi chỗ cách Tiêu Minh gần trăm mét bắt đầu không gian nứt ra, xuất hiện một lỗ đen bên trong bước ra một Thân Hình cao gần 4 mét hình dạng gần tương tự lũ ảnh yêu lúc nãy, chỉ khác là con này trông hắc ám hơn rất nhiều, Đôi mắt màu đỏ mang theo sát khí chóc lan tỏa khắp lôi đài, giống như là một gáo nước lạnh giội dội vào chiến trường đang cuồng nhiệt vậy.

- Ảnh Yêu Chi Vương lv 110
- Hp: 200000/200000
Vương giả của ảnh yêu, xuất hiện khi toàn bộ ảnh yêu canh giữ lỗi đài bị diệt hết.

200 ngàn hp, Tiêu Minh thầm nhìn lại Hp của mình quả thực là 1 trời 1 vực nha, hắn thật sự không biết là bọn quái vật này bú ở đâu alứm huyết thế, may là phòng ngự thân thể của chúng không cao như cái lv của chúng nếu không thì Tiêu Minh trực tiếp giơ cờ trắng đầu hàng.

Và sau đây đương nhiên là màn bào máu boss của Tiêu Minh, 2 bên giao chiến hơn mười mấy tiếng mới kết thúc, đấu với con boss này Tiêu Minh phải lấy ra [Ám ảnh kiếm] để trảm nó, đồng thời còn phun mưa tên mana như suốt khắp xung quanh để Con Ảnh Yêu Vương vừa hưu hóa xong hiện ra là dính chưởng.

Con Ảnh Vương này có thể sử dụng Hư Hóa liên tục nên vừa hiện ra lại biến mất quả thật là khó chịu đến cực điểm, mỗi lần Tiêu Minh chỉ kịp bào nó được một chút máu, may nhờ sự ngăn chặn hồi phục của Ám Ảnh Kiếm mà không lo boss hồi phục lại quá nhiều máu, những vết thương do Ám Ảnh Kiếm gây ra sẽ không khép lại trong một thời gian, và cộng dồn thời gian với nhau, nên không sợ gây ra vết thương sau thì vết thương trước đã hết thời gian hạn chế và bắt đầu hồi phục.

Chỉ có thể nói là Ám Ảnh Kiếm là một công cụ bào máu tuyệt vời đối với những thể loại Hồi máu nhanh, kể cả có hút máu đi nữa thì những vết thương do Ám Ảnh Kiếm vẫn không thể hồi phục khi mà vết thương cuối cùng do nó gây ra không hết thời gian hiệu lực chặn hồi phục.

Tiêu Minh kết thúc con boss bằng thức kế cuối của [Tuyệt Tình Kiếm Pháp: Huyết Sắc Thương Khung], đây là một chuyên tự tổn mình tổn người, lấy máu của Tiêu Minh để thi triển, nhưng có thể trong khoảng khắc phong ấn không gian cho đến khi thi triển xong, trong đó Tiêu Minh tự hao 1 ngàn máu tạo ra một không gian huyết sắc, cố định mục tiêu rồi liên tục bay qua lại chém đối phương 25 nhát trong 5 giây, Tiêu Minh rút đi của boss gần 40 ngàn hp, và tiễn con boss chỉ còn 30 ngàn Hp về chầu ông bà.

Đây là tại boss thủ trâu nha, nếu là mấy con creep lúc nãy thì chắc là cũng được hơn mấy trăm ngàn máu, nhưng lại không sử dụng liên tục được A, skill cuối thì Codows lâu A.

Giết xong boss Tiêu Minh lượm đồ, thấy nhặt được một quả cầu như thủy tinh từ chỗ boss chết, thấy bên quả cầu là một con Ảnh Yêu Chi Vương thu nhỏ ở trong đó, đang liên tục trôi nổi ở trong đó.

-Vật Phẩm: Ảnh Yêu Linh
Là linh hồn bản nguyên của Ảnh Yêu Chi Vương, dung hợp vào trong linh hồn hải có thể gia tăng diện rộng sức chiến đấu, đồng thời đạt được các năng lực của ảnh yêu linh.

- Keng!: Sức chứa Linh Hồn hiện tại 2, số lượng đã chứa 0, hiện tại có dung hợp vật phẩm này không?
-- Yes ------ No --------

Nhấn Yes ngay lập tức từ quả cầu một đoàn khí thể màu đen bị hút vào trong cơ thể của Tiêu Minh, Trong thoáng chốc cải tạo diện rộng thân thể của Tiêu Minh để cho hắn cảm thấy được một trận thoải mái, cảm giác này khác hẳn với khi lên Lv, là đúng bản chất của cải tạo thân thể, về sau khả năng phòng thủ của cơ thể hắn sẽ tăng lên nhiều hơn chút mỗi khi lên lv.

Cảm nhận được thời gian đã trôi qua hơn 20 tiếng, tức là bên ngoài đã trải qua gần 2 tiếng, đây là Chênh lệch thời gian do kết giới ảo ảnh lv 13 (dạo này anh Main nhà ta chăm chỉ luyện tập tạo kết giới đó mà:V)

Tiêu Minh thoát kết giới ra ngoài.


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cầu Nguyệt Phiếu, Kim Đậu và đánh giá cao ủng hộ A!, Anh em nào có mời Giúp Đỡ A!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~