Chương 79: Kiến thúc không phải là món quà của thần linh sao? (beta test, NNN khởi động sẽ điều chỉnh lại)

End Of Sky's Line

Chương 79: Kiến thúc không phải là món quà của thần linh sao? (beta test, NNN khởi động sẽ điều chỉnh lại)

Chương 79: Kiến thúc không phải là món quà của thần linh sao? (beta test, NNN khởi động sẽ điều chỉnh lại)

Nguyễn Kim nhìn lấy Hall, trong mắt hắn tên này chỉ là một tên hề nhảy nhót, hắn chỉ cười cười chờ đợi tên Hall dứt lời.

Hắn đứng trước cổng, kéo xuống cần gạt, từng khối đá rung lên, trên kim tự tháp mở ra 16 lỗ hổng.

Ầm...

Nguyễn Kim bị bắn bay vào bên trong kim tự tháp lơ lửng giữa ánh nhìn kinh dị của mọi người.

Hắn lơ lửng giữa không trung chừng mười giây rồi chậm dần, tiếp đất vào cổng của kim tự tháp một cách an toàn.

Quế Nguyệt cũng làm theo, phóng tới bên cạnh hắn.

Người dân ngoại khu vẫn ngỡ ngàng, nhưng vẫn không ai động đậy, nội tâm kiên kị đã ghi rõ lên mặt.

Hắn cười cười một lát.

Quay người bước vào bên trong khối lập phương.

Đỉnh kim tự tháp tách làm 4, bên trong lộ ra một căn phòng có thể nhìn được mọi thứ bên trong, đủ các loại nút bấm cùng cần trục.

Nguyễn Kim làm một loạt thao tác, khối lập phương bắt đầu biến đổi, trung tâm phóng lên một cột sáng xua tan đi mây mù bao phủ lấy thành phố.

Ánh sáng mặt trăng huyền ảo chiếu xuống khiến công trình Nguyễn Kim trở nên ma huyễn, tựa như một tuyệt tác của thần linh.

Hall cắn răng nghiến lợi, khóe mắt như nứt ra, bắt đầu kêu gọi những vị mục sư niệm phép.

"Đây là ảo ảnh, nhất định là nó đang cố gắng mê muội chúng ta, không nên để vẻ ngoài nó đánh lừa..."

Lời nói của hắn chỉ như gió thoảng qua, không có ai đáp lại, thậm chí chẳng ai để ý, hắn một thân một mình bắt đầu xây dựng pháp trận, niệm chú phóng một ngọn giáo ánh sáng vào khối lập phương lơ lửng.

Người xung quanh còn không kịp hiểu chuyện thì cảnh tượng kinh ngạc xảy ra.

Giáo ánh sáng vừa đụng vào khối lập phương liền toái nát, biến thành vô số điểm sáng, cứ thế mà tiêu biến trong không trung.

Nguyễn Kim hì cười, các ngươi thực coi đây là một công trình kiến trúc dùng để thưởng thức vẻ đẹp?

Đoán sai rồi, nhưng sẽ có thưởng.

Nguyễn Kim đẩy cần gạc, bánh răng bên trong xoay chuyển trơn tru, hình thái phòng ngự mở ra, một mô hình lập phương phóng ra ngoài không gian, hình thành một khối lập phương mới, bao bọc lấy trung tâm điều khiển.

Màn chắn hiện lên, chặn lại gió bụi sau khi ma pháp tan biến.

Màn chắn hiện lên một khắc này, trái tim toàn bộ người chứng kiến ở đây như chững lại, một cỗ áp lực vô hình đè nặng lên, như đứng trước mặt một cây cung đã gài tên, như một ma pháp đã chuẩn bị đầy đủ ma lực, chỉ cần thả ra là có thể đoạt lấy tính mạng của bọn hắn.

Nguyễn Kim bước ra khỏi phòng điều kiển, cổ tay nhiều thêm một cái vòng tay kèm mấy khối lục phương nhỏ lơ lửng.

Hắn giang tay ra hét lớn.

"Kiến trúc này không phải là món quà thần linh ban tặng sao? Với nó, ta có thể tới càng gần với thần linh!!!"

Một xung chấn dữ dội phóng ra, nguyên bản chỉ có một cái lỗ trời đón ánh trăng, theo sóng xung chấn lan tràn, biến thành một vùng trời thoáng đãng.

Một cỗ rung động dâng lên trong lòng mỗi người.

Thứ này không phải là phản nghịch với thần linh, mà là một công cụ mới để chúng ta tiến thêm một bước thờ phụng thần linh, để uy năng thần linh càng rõ ràng.

Nguyễn Kim nhìn lấy ánh mắt sùng kính của mọi người, trong lòng cười lớn, không quản ngươi thờ ai, không quản ngươi nhận được gì, chỉ cần ngươi tỏ lòng thành kính, thông qua kiến trúc của ta để gửi đến thần linh, vậy là đủ rồi.