Chương 55: Nghệ thuật phòng thủ.

End Of Sky's Line

Chương 55: Nghệ thuật phòng thủ.

Chương 55: Nghệ thuật phòng thủ.

Nguyễn Kim trở lại bên ngoài, thở dài một hơi, kích hoạt bộ giáp, lần nữa bước về phía hành lang đen tối u ám.
Dạo bước trên hành lang trống vắng, hắn từ từ cảm nhận lại rõ ràng sức nặng từ hai tấm khiên chắn.
"Hẳn lúc này đám tiểu quái đã dọn không sai biệt lắm."
Nguyễn Kim đã đến được ngả rẽ đầu tiên, đằng trước vẫn là một đống xác.
Hắn chần chừ một lúc rồi vẫn lựa chọn tiến lên.
Từng bước đi vào, những cái xác hóa thành tinh quang tiến vào trong kho hệ thống.
Hồn hỏa từng chút một hấp thu linh hồn, dần trở nên sinh động.
Bước đi hắn chậm hơn, kéo thả thời gian chờ đợi linh hồn theo kịp hồn hỏa.
Hắn cảm nhận một chút rồi thầm tính toán, dạo gần đây hồn hỏa hấp thu linh hồn rời rạc khiến tốc độ lớn mạnh quá nhanh, linh hồn cũng có chút dấu hiệu hơi kiệt sức rồi.
Tiếp vậy thêm mấy ngày thì xác thực không hay cho lắm.
Hắn ngồi xếp bằng, chủ động trợ giúp linh hồn phát triển, một bên lệnh Bảo Nhi quét hình hành lang.
Hắn có cảm giác có thứ gì đó đang ẩn nấp.
Một phần là bởi hắn đã qua vị trí căn phòng đầu tiên xuất hiện một đoạn dài mà không thấy cửa vào căn phòng thứ hai đâu cả.
Không tốn bao nhiêu thời gian, hiệu suất làm việc của Bảo Nhi vẫn rất đáng tin, hắn tìm đến một cánh cửa ngầm.
Vất vả kéo lên tảng đá lớn, hắn bước vào căn phòng tối đen như mực.
Ầm…
Tảng đá phía trước đóng kín lại, đoạn đi đường lui của hắn, phía xa xa, âm thanh xì xào kéo đến.
Từng con sói trắng có móng vuốt màu đỏ bước ra khỏi bóng tối.
Hắn cầm chắc hai tấm khiên.
Một loại xúc cảm từ lâu nổi dậy, hắn cười nhếch mép, bước vào trung tâm căn phòng, đối diện với lang vương.
Ngẩn đầu lên, giơ ngón tay giữa, cười ra tiếng.
Lang vương không hiểu ngôn ngữ hình thể của hắn, nhưng nó rõ ràng, đây là khiêu khích trắng trợn.
Nó rống lên một tiếng, móng vuốt vồ lấy hắn, tốc độ nhanh đến kinh người.
Nguyễn Kim nâng hai cái khiên to bằng người lên, khẽ lệch sang một bên, móng vuốt vồ hụt, đập chết hai con sói nhỏ đang lao tới.
Mặt đất toát ra hình mạng nhện, sàn nhà như tụt xuống một đoạn.
Lang vương mặt cứng lại, ánh mắt đỏ ngầu, nó triệt để tức giận, nhưng không hóa cuồng, bên trong vẫn cân nhắc lợi hại, cuối cùng nó lui lại một bước, ngồi trên bệ, nhìn lấy con cháu nó vây công tên ngoại lai này.
Nếu nó ra tay thì chắc chắn sẽ ngộ thương bọn nhỏ.
Với cả, nó không cảm nhận được khí chất sát lục sinh ra từ kẻ này, để đám sói nhỏ luyện tay tí cũng tốt.
Nguyễn Kim nhìn lấy cũng không nói gì, bắt đầu nắm chặt hai tấm khiên, thủ vững bọn sói nhỏ vây công.
Công trực diện thì hắn né, né không được thì làm chệch hướng gây mất trọng tâm, nếu chệch hướng không được thì đón đỡ.
Hắn nhìn lấy thông báo đã mở ra thông thạo vũ khí mới, thao tác càng lúc càng trôi chảy.
[Lá chắn đôi. (Lv1)
Lệch hướng lực có thể tước đoạt đi 0.01% sức mạnh, tồn trữ vào đòn tấn công tiếp theo. Không có hạn lượng.]
Đúng như hắn nghĩ, phải có công cụ tương ứng mới có thể kích hoạt thông thạo.
Dù kỹ thuật là giống nhau với mọi loại lá chắn, cầm trên tay loại nào thì được mở thông thạo loại đó.
Nguyễn Kim đoán được điểm này cũng thở phào một hơi.