Chương 4: Câu trả lời.

End Of Sky's Line

Chương 4: Câu trả lời.

Chương 4: Câu trả lời.

Thời gian điểm về giây thứ 30.

"Tiếp theo chỉ còn 2 phương thức trả lời là In hoa hoặc thường, ta đề nghị hỏi về phương hướng tổng thể chúng ta nên hướng thời, in hoa là Tiến công, thường là phòng thủ.

Còn có ai có ý kiến khác không?" – Philips nhìn ngẩn đầu lên nghiêm túc hỏi.

"Cách này không tệ, tổng thể đem lại kha khá thông tin, tiếp theo đến cách đặt câu hỏi, lần này để ta" – Jacob có chút hăng hái.

"Được thôi, thời gian không còn nhiều." – Philips gật đầu.

"3 kí tự đúng không. ωA γ" – Jacob nhanh chóng đề nghị.

"Được. Tính là có chút đầu óc." – Nguyễn Kim cười cười.

Trong lòng mặc niệm lệnh kích hoạt. Một khung màu đen hiện lên, góc dưới hiện lên 3/3. Ngay chính giữa phía dưới có khung mũi tên đơn giản.
Nguyễn Kim nhanh chóng viết lên dòng chữ kia. Sau khi nhìn lại vài lần rồi xác nhận gửi.

Chưa đến nửa giây đằng kia hiện lên một kí tự.

[β]

Câu trả lời đã rõ ràng, Nguyễn Kim nhanh chóng gửi lên bàn xử lí siêu máy tính. Cả 4 người đều nhìn thấy được đáp án, họ nhìn nhau thở dài một hơi, rồi nhẹ gật đầu.

"Cố lên, chúng ta coi như nắm được tiên cơ, câu trả lời này đồng nghĩa với việc hắn vẫn đang theo dõi chúng ta, đúng như ta đoán, hắn không có fan cứng, chỉ là 1 gã tay mơ, đoạn thời gian này hắn vẫn sẽ dõi theo sát sao từng cử động của chúng ta, ít nhất là cho tới khi hắn bị lay động bởi những câu bình luận…" – Volca nốc hết chai nước lọc thứ hai cười ha hả khoác vai Jacob, rủ uống chung.

"Khá lắm khá lắm, nước đi hay đấy, tuy phòng thủ, cẩn thận, cùng với định cư lâu dài không phải là phong cách của ta nhưng miễn là còn sống trong cái gọi là bước đệm vĩ đại của Lam Tinh đã quá tốt rồi. Chuyển cơ nằm trong lòng bàn tay." – Jacob cũng cười ha hả cầm lấy chai Vodka nốc một hơi hết sạch.

Trong một căn phòng nhỏ, quạt bàn thổi nhẹ, đêm se lạnh, một thanh niên trùm chăn bàn tay nhanh gõ ra các loại tình tiết.

Hắn gõ tới đây cũng tự ping 9 dấu? lên đầu mình, nửa phút trước hắn đang tự đắc vì tạo ra nhân vật có IQ không thấp, ít ra cũng có cách mượn luật hệ thống khai thác được khối lớn thông tin cho đội của mình.

Giờ đây hắn nhìn lại, bắt đầu hoài nghi bản thân, liệu có nên xóa đi chương này viết lại, cách đặt câu hỏi này không sai, nhưng bộ tứ ngáo kia hiểu sai a.

Rõ ràng chỉ là hướng đi, hắn cao lắm cũng chỉ nghĩ tới câu "Chậm mà chắc", tên đầu đất nào đó đã đòi cắm cọc luôn ở khu tân thủ? Loại thể nghiệm này quá kích thích đi.

Trở lại căn phòng tối, [Đồng hồ siêu duy] điểm đến 10s cuối cùng.

Philips nhìn vào Nguyễn Kim.

"Chiếc đồng hồ này có khả năng quét toàn diện, đồng nghĩa với việc huyết dịch chảy trong người chúng ta sẽ đóng một phần quan trong cho bước tiến của chúng ta sau này. Huyết mạch của ta thuộc về loài Bướm đêm, lại chỉ kế thừa khả năng tiếp nhận thông tin, không thể làm chủ đạo được, nên ta sẽ từ bỏ 30% "Đền bù" để xem tác động lớn đến đâu, một thế giới mới không thế không tăng lên chút năng lực tình báo."

Volca cũng chỉ chỉ chai nước lọc đang cầm trên tay.

"Tính ta hơi nóng, tuy vậy huyết mạch gấu xám biến dị của ta lại chỉ có khả năng công kích, về phần chống chịu, phòng thủ các thứ, ta xin kiếu, còn cái loại "Đền bù" gì đó, chắc ta cũng chẳng cần đâu… Ợ… Hic…"

Jacob cười cười

"Đặc tính của ta ngươi cũng rõ rồi. Huyết Lang… Lấy cái gì phòng thủ? Ta bảo đưa hàm ta ra thủ cũng thủ chẳng đến đâu. Ha ha. Nói về phần "Đền bù", ta nghĩ đặc tính của ta mà mở rộng thêm hấp thu năng lượng siêu nhiên nữa thì tốt, ta sớm chán ghét lũ dị năng cao ngạo kia rồi. Khà khà. Ngược lại, cái loại hình long tộc không nanh không khạc lửa cũng chẳng bay được như người anh em đây thì quá thích hợp rồi còn gì nữa. Địa Long Nguyễn Kim?"

Nguyễn Kim cũng cười lắc đầu, loại huyết mạch này coi như có một chân chen vào hàng ngũ cao cấp, nhưng đáng tiếc thứ huyết dịch chảy trong người Nguyễn Kim chỉ có thể coi như tàng thứ phẩm, chức năng hơi thể hiện ra ngoài chỉ là chút độ cứng, trong mắt người có huyết mạch trung cấp trở lên đều coi là người bọc vỏ trứng, khẽ chạm là vỡ.

Ấy thế chứ trong mắt của người bình thường cũng như dị năng giả sơ cấp, Nguyễn Kim chẳng khác gì Vua Lì Đòn, bây giờ đây loại huyết mạch đây liền coi là chìa khóa đầu tiên, là cái lõi để tập trung tài nguyên khai thác tiềm năng.

"Được, tin tưởng ta, liền ta còn thở các ngươi liền muốn chết cũng không xong, liệu mà giữ chắc cái đầu đấy." – Nguyễn Kim cười lớn ôm vai 3 thằng anh em chí cốt của mình.

"Chòi, ghê chưa, ghê chưa. À thế à" – Volca nói giọng uốn éo, cười cười chọt chọt cùi chỏ vào hông Nguyễn Kim.

Cả ba tên cười rộ lên, cùng nói lớn:

"À thế làm sao mà à."

Đồng hồ điểm đến số 0. Cả 4 người biến mất. Căn phòng khẽ yên lặng, các loại công cụ bắt đầu thu dọn, căn phòng lại lần nữa bừa bộn, tựa như ổ của một đám ở dơ, có cái dẹp đống đồ ăn cũ cũng không làm được.

Đằng xa, có một thân ảnh đen thui từ trong tán cây lộ ra. Tay nhanh chóng ghi chép lại.

Chạy tới gần phòng trọ, rón rén bước từng bước, đưa mắt nhìn vào. Bên trong có 4 thanh niên đang nằm ngủ.

Bóng đen này trong nháy mắt vô hình, 2 bàn tay đưa đệm thịt đặt lên khung cửa sổ, thân thể chui qua khe cửa nhỏ hẹp, dần tiến vào căn phòng.

Căn phòng bừa bộn bên ngoài nhìn như đơn giản, chui vào liền gặp phải ma trận vỏ chai cùng rải rác đủ thể loại vật dụng, bóng người đen nhẹ lách qua, bước nhẹ qua các chai nước lọc rỗng, nghiên người tránh những chồng đồ cao ngất lung lay chực chờ ngã.

Tốn cả nửa giờ công sức mới đi tới gần 2 chiếc giường kép. Từ từ bước đến hơi kéo xuống chăn, nhìn kĩ các loại đặc điểm khuôn mặt, lại đeo bao tay dùng chút loại bột đặc thù nào đó bôi bôi lên mặt từng người, nghĩ kỹ càng rồi mới lôi sổ tay ra chép chép lại, gạch gạch vài đường rồi đeo vào một cái đồng hồ.

Nếu người ngoài nhìn vào đồng hồ này hẳn sẽ rớt cả hàm xuống đất, bên ngoài nó sáng bóng, họa tiết trang nhã, cực kì nhạy, nhìn cũng ra được đồng hộ chuyên dụng của các ESPer cao cấp. Loại hình này giống như một loại biểu tượng tựa như lamborgini vậy, nó là biểu tượng của quyền lực, của năng lực.

Vài giây sau bóng người dần được các vòng năng lượng bao phủ, tan biến vào hư không như chưa từng tồn tại.

Hệ thống cảnh báo trong phòng trọ một âm thanh cũng chưa phát ra, một chút phản ứng cũng không làm, chỉ là trên khắp các bề mặt của tường đều bị xê dịch ra 1mm, nhìn tổng thể chẳng ai có thể phát hiện ra, nhưng lại giấu bên trong hơn ngàn loại máy khác nhau, các loại máy quay máy đo, máy tạo tín hiệu, máy in,… hoàn mỹ bắt lại từng hành động, từng số đo,… ấy nhầm, ghi chép lại ngoại hình, các loại máy quét tinh vi được điều động, máy đo áp xuất, máy đo sóng âm, máy quét hình,… bắt đầu mô phỏng ngoại hình kẻ xâm nhập dưới lớp ngụy trang.

Một dòng chữ hiện lên trong vi bộ xử lí.

[Bắt đầu xác nhận độ chính xác của thông tin, bắt đầu chạy trình phỏng đoán.
0.001%...0.002%...]

Nếu như Philips ở đây, hắn sẽ lau mồ hôi lạnh, siêu máy tính hắn tạo ra, dù nguyên liệu được tổng hợp từ bãi rác nhưng chức năng sẽ không thua kém các loại máy trên thị trường, còn có thể ăn đứt một số máy của các tập đoàn nhỏ, nếu có đầy đủ công nghệ từ các tập đoàn lớn, hoặc của Chính Phủ, hắn có lòng tin tạo ra một cỗ máy siêu việt toàn thể vi sử lí trên Lam Tinh này.

Nhưng phân tích số liệu một người yêu cầu lâu đến vậy… Thật khó có thể chấp nhận nhưng sự thật là xúc tu của con quái vật khổng lồ nào đó đang cố gắng bám theo dấu vết của họ.