Chương 41: Lừa hai cháu vào binh đoàn Osin.
Kaiz cật lực né những khối băng, tránh khe nứt và giữ vững tốc độ, nhưng có vẻ điều này quá khó khăn.
Hắn vẫn chưa thể dùng được kỹ năng một cách hoàn chỉnh, quy luật thế giới thay đổi khiến phép Za Warudo của hắn gần như là phế triệt trên khu vực băng này.
"Khốn kiếp, làm gì đó đi, ở trong đó cười cười cái gì, có tin là táng lại cái mạng ở đây không hả?"- Kaiz rống lên.
"Làm gì mà căng thế, chưa kịp kiểm kê gì hết."- giọng điệu thong dong vang lên lẫn trong đó có chút đắc thắng khiến Kaiz khó chịu.
‘Mẹ nó, lúc nó si tình làm ăn ngon hơn hẳn, giờ nó lại cứ phê pha thế nào ấy, chết dở, bọn nó đuổi đến rồi.’- Kaiz chửi thầm.
"Chú lại chửi gì anh đúng không, haizz, nhờ chút chuyển làm ăn cũng không xong, bọn nó dí tới gót rồi kìa, chạy lẹ coi."- Leon lại cười hề hề có chút ti tiện.
"Mẹ kiếp, giỏi thì lết ra đây mà chạy này, Za warudo phế rồi, không bẻ gãy không gian hay nhảy Alpha được."- Kaiz nghiến răng cay cú.
‘Theo lộ trình còn cỡ 75%, hiệu suất không tệ, nhưng để tiếp tục thì đám khu vực khác sẽ lao tới, điều này không tốt.’- Leon nghĩ thầm.
"Được rồi, thay ca, cơ mà hỏi chút, Phân giải với cơ thể này tối đa được bao nhiêu phân thân sức mạnh tầm 1%, tốc độ 2%?"- Leon hỏi Kaiz.
Thế giới thoáng chậm lại, tốc độ Leon tăng vọt, hơi chút bỏ xa đám cầm thú đang rượt đuổi phía sau.
"phù, phù, để thở chút coi, phù phù, cơ thể này… phù chịu được… phù 5 lần phân thân như yêu cầu."- Kaiz mệt nhọc nói.
"Hừm… Nếu theo chấn động rung thì có khoảng 2 cái động khẩu và 1 cái kén sắp nở có nhịp sinh học khá kì lạ."- Leon cảm nhận chút rồi thì thầm.
"Hừm, tốc độ đưa vào tầm 2,5%, lực lượng 2 động khẩu bỏ qua, cái kén để 5% lực lượng, có vẻ ổn. Xuất phát." – Leon tính toán rồi phát động chỉ thị.
Hai hư ảnh tách ra, dần ngưng thực, theo 2 hướng mà chạy đi, 2 tiểu Leon thực hiện nhiệm vụ tầm bảo xuất phát.
"2 phút 53 giây bắt buộc phải khởi hành trở về, không thu được thì bỏ." – Leon mệnh lệnh hai tiểu Leon.
"Rõ."- cả 2 đáp lại.
Vừa kéo ra 2 phân thân khiến tốc độ có chút giảm, thêm việc Leon không quá am hiểu về cơ thể này nên tốc độ kéo xuống tầm 20-22% nhưng với kỷ xảo thì việc né tránh không quá khó khăn.
Lộ trình đã được vạch sẳn, 2 tiểu Leon lao vào rừng rậm, cẩn thận từng bước chân chính xác theo do thám rung động của bản thể, nhưng tốc độ không chút nào kém.
Chưa tới 30 giây, tiểu Leon không có sức mạnh đã tìm được động khẩu đầu tiên, nơi đây chỉ có một mầm cây nhỏ và một dây leo đang nằm trên đó, thành động khẩu có vài đường quang mang đang chiếu rọi trên cây.
Tiểu Leon nhìn chút rồi trực tiếp chạm lên cây và dịch chuyển cả 2 vào trong Không gian hệ thống, sờ sờ chút đường văn rồi cố gắng ghi nhớ hết đặc tính cùng hình thù.
Chấn động không sai, toàn bộ thú rừng đã rời khỏi hang ổ cũng như bảo tàng để tiếp nhập vào đoàn săn đuổi Leon.
Nhưng thế lại để cho Leon kha khá lợi tức.
Chưa nói tàng bảo hay thần dược, mấy cái cây thảo mộc quý trên đường đi 2 tiểu leon cũng liếm sạch, cả hạt giống cũng không chừa.
Tên chủ thần kia mà không đi thì hẳn đã tức ói máu đi, dù sao giống cây nơi đây đa dạng phong phú một cách kì lạ, có vài cái còn bốc cháy trên băng hay còn có vài loại tự tạo cái lồng thu ánh sáng nữa, đám này hẳn là quý giá đi.
Leon có sức mạnh tốn 1 phút 9 giây để đi tới cái kén, nơi đây lại cực kì rực rỡ như bữa tiệc của ánh sáng thông qua phản xạ từ những khối băng được mài nhẵn trên tường.
Ấy thế mà nếu ai ngơ ngơ chạm vào mấy tia sáng ấy thì bị bốc hơi ngay lập tức.
"Có chút ý tứ." – Leon thầm cảm khái.
Đôi mắt xuất hiện quang mang, chưa tới 4 giây, Leon đấm vào một vị trí, toàn bộ hang động tia sáng tựa như chuyển vị, chuyển hết lên cái kén, khiến tơ xung quanh có chút đỏ lên.
Pong, Pong.
Vài tiếng chỉ đứt vang lên, thân hình hư nhược đến cực hạn rơi xuống, Leon theo dáng dấp anh hùng lao tới đón, nở một nụ cười thân thiện rồi thu vào trong không gian hệ thống dưỡng thương.
Cú lừa cực mạnh đến từ vị trí của Leon, con nhện không chút chống cự được thu vào không gian hệ thống, nó còn chẳng biết sao mình bị nung rớt ra khỏi kén nữa cơ, chỉ còn trong mắt sự cảm kích.
Nhìn thấy biểu hiện leon chỉ cười thầm.
Sau đó Leon có sức mạnh biến mất, xuất hiện ngay tại Leon đang trong cuộc rượt đuổi, từ từ dung nhập với bản thể.
Trở lại với Tiểu Leon, tốn gần 30 giây để đi tới hang động thứ 2, nơi đây sâu dưới lòng băng, có chút lại lẽo u ám, tận cùng lại có vài đầu thú bị cây dây leo hút khô.
Chỉ có một đầu Cú bị đóng băng bởi một roi da bám vào chân trong lúc định vồ vào một bông hoa xanh nhạt vẫn còn chút hơi tàn.
Nhìn cái dáng vồ bị đóng lại rồi treo ngắt nghẻo cũng có chút thú vị.
Leon dùng "Side Step" lướt đoạn ngắn tránh khỏi roi băng, cầm đôi cánh đầu chim băng kia, quăng thẳng vô cái bệ đá đang giữ bông hoa.
Mặt băng trên thân con cú kia có chút nứt, bắn ngược trở lại, bị Leon bắt vào tay.
Quả nhiên, bệ đá nứt toác ra lộ ra một cái cây dây leo có cái hạch tâm màu đỏ bừng đang hút lấy tinh túy của cây hoa.
Không chậm trễ thời gian, con cú tội nghiệp lại bị nâng lên, lấy thế phi thẳng vào trong hạch tâm của kẻ kí sinh kia.
Dây roi rơi xuống, bông hoa màu xanh kia tỏa ra một hào quang nhè nhẹ như vừa trút khỏi gánh nặng, rồi bị Leon thu luôn.
Cùng lúc đó, động băng đã không còn được dây leo chống giữ, hang động rung lắc mạnh mẽ tưởng chừng như sụp đổ bất kì lúc nào.
Về phần con cú, lớp băng đã hoàn toàn vỡ tan, toàn thân nó suy nhược, mờ mờ mở mắt, lại cảm nhận rung động mãnh liệt làm nó dấy lên một tia sợ lại.
Bất giác, nó nhìn thấy thân ảnh Leon xuất hiện, hào quang như chúa cứu thế hàng lâm, nội tâm không cách nào mà cản được sự sùng bái.
Nó được Leon nâng lên, không chút phản kháng bị thu vào trong không gian hệ thống.
Leon cười tà rồi biến mất, đúng 2 phút 53 giây nó xuất hiện ngay cạnh bản thể, từ từ dung hợp vào.
Leon cười lớn rồi kêu Kaiz ra chạy hộ giữ sức để tầm bảo ở các địa hình khác.
Thế là 2 cháu bị dượng Leon lừa vào binh đoàn Osin cực mạnh.
Khoảng cách cổng còn 70%, đã ra khỏi khu vực băng giá.