Chương 11: Trảm BOSS.
Tựa như chỉ cần chậm một chốc không tách hoàn toàn ra khỏi khí quyển sẽ bị nó trảm rơi. Sau đó vết chém rơi xuống Trái Đất một lần nữa, tách hẳn các phiến lục địa, tựa như tử thần vẫy gọi định mệnh vậy.
Giờ đây hắn đối mặt với một tồn tại tuy sức mạnh tổng thể bộc phát không thể so sánh với Gezei hoàn chỉnh kia nhưng so về sự hoàn hảo và khả năng thích ứng chiến đấu thì con Bán Gezei này phải xếp vào hàng đỉnh cấp.
Từ trong đống đổ nát, hắn nở ra một nụ cười điên dại, ngửa thẳng lên trời rống lên rồi lao tới con Bán Gezei kia. Cơ thể hắn biến đổi hoàn toàn, mạch máu trướng lên, tim đập nhanh đến cực hạn, hệ tiêu hóa cùng bài tiết như ngừng lại hơi chút có hướng thoái hóa để tăng mức độ hệ tuần hoàn và cực hạn giải thoát bản thân khỏi xiềng xích.
Máu bên ngoài sôi lên dần chuyển thành hơi nước, nghi ngút bốc lên, thân ảnh của hắn dần trở nên mờ ảo trong làn khói, ánh mắt dần biến hóa, vòng đỏ vòng vàng dần sáp nhập, tròng mắt xanh lại dần chuyển thành máu đen, tâm lại hiên thêm một đường vân màu trắng, tựa như một con rồng phẫn nộ.
Hắn bước nhẹ lên mặt đất, phóng lên trời, từng bước từng bước bước trên không trung tựa như mặt đất, cực nhanh tốc độ tiếp cận Gezei, bàn tay tràn ngập ánh sáng thủ thế phía sau tựa như có thể oanh tạc hết thảy sinh vật.
Thân ảnh hắn dần mờ đi, chỉ còn để lại một đường viền trên không khí liên tục đốt nóng, nhiệt độ liên tục liên tục kéo lên, đường kẻ ngày một mỏng, khói càng lúc bốc càng dày đặc, đường kẻ trong làn khói lúc cong lúc thẳng, khi hiện khi ẩn.
Con quái vật nhìn thấy cảnh tượng này đồng tử co rụt lại, liên tục đánh ra vô số xúc tu, phần xúc tu mang khiên dần co lại thu thế phòng thủ, xúc tu mảnh liên tục vụt vào không khí, tiếng xé gió liên tục vang lên, có khi sóng âm còn chưa truyền tới đã có một tiếng khác vang tới, liên tục chồng chất.
Không gian như nứt vỡ, mặt đất rung dội cực độ. Chưa hết, đám xúc tu được cường hóa bởi xương không có tác dụng phòng ngự dần chuyển hóa thành những lưỡi kiếm, có trọng kiếm, có khoái kiếm, có cả kiếm một lưỡi, điểm chung đều sắc bén, cấp tốc chém vào không khí, tạo thành tầng tầng kiếm khí, có nhanh, có chậm, có mờ, có đậm, có thực, có ảo điểm chung lại là nguy hiểm.
Từng tầng roi vụt rồi lại kiếm khí lao tới, điểm sáng mờ ảo dần sáng lên cực độ, nhiệt độ kéo lên như muốn hủy thiên diệt địa, điểm chói sáng ấy dần tiếp cận phạm vi của kiếm khí thì bắt đầu rung lên rồi bắt đầu gấp khúc, nhìn như một người vẽ ra cả vũ trụ muôn hình vạn trạng, điểm sáng lướt tới đâu để lại dư ảnh một vệt sáng xé nát cả không trung hổn loạn bởi đám kiếm khí.
Đi được nửa đường trong tầm kiếm khí, tốc độ điểm sáng dần phải nâng cao bởi sự sắc bén kinh khủng của kiếm một lưỡi, điểm sáng lại càng rõ, nhiệt độ lại lần nữa kéo lên như muốn phá toái hư không.
Ké Ké Ké… É… Rắc Rắc… BÙM.
Đồng tử con Gezei xoay tròn, hạch tâm nó cũng từ từ xoay tròn, từ từ phình lên, phía trong đồng tử 2 hình tam giác chồng lên kia dần vẽ ra một hình tròn, mờ ảo hiện ra một cái tâm màu trắng dần nứt vỡ, hạch tâm càng lúc càng xoay nhanh càng phình to lên, cơ thể cấp tốc thu nhỏ lại, các lớp khiên dần thu lại, tới khi các lớp khiên dần sát nhau chỉ để khe hở cho những xúc tu.
Mặt đất bay lên, không khí co lại, mọi thứ lại lần nữa trở nên nghiêm trọng. Các xúc tu tấn công dần thoái hóa, dần khô héo, rồi từ biến mất. Gezei rống lên một tiếng rồi cắt đứt tất cả các xúc tu tấn công, tấm khiên bao phủ thành một hình đa diện không một kẽ hở, rồi dần ở vị trí đối diện với đôm sáng dần mở ra vết nứt.
Tia sáng kia không còn gấp khúc cũng không tiến lên nữa mà dần dần lui lại theo đường tròn, từng đường từng đường dày đặc, xếp từ lớn đến nhỏ màu bạc dần xuất hiện trên không trung. Chưa tới 2 hơi thở, mọi thứ như điên cuồng hút vào trong cái phễu ánh sáng ấy, tựa như vô cùng vô tận, như muốn nuốt chửng cả đất trời.
Mọi thứ cuốn vào trong dần nóng chảy, dần hòa tan, dần tụ lại thành một quả cầu nóng chảy tỏa ra nhiệt lượng kinh người. Như đang muốn tạo thành một mặt trời thứ 2.
Con quái vật bắt đầu nứt lớp vỏ ra, từng lớp vỏ nứt ra sau khi tách rời liên tục bắn về phía của cái phễu ánh sáng kia thành từng luồng đạn đạo.
Lộ ra phía dưới chân thực một con Gezei hình dạng như một khẩu đại pháo, miệng mở to, con mắt to lớn dần nứt ra, hạch tâm càng lúc càng lớn, toàn bộ bên ngoài đã tiêu hao hết, nhìn chẳng khác gì một con zombie giai đoạn 3 trừ cái hạch tâm đang xoay tròn như hạt nhân đang hút lấy năng lượng.
Phễu ánh sáng vừa thành hình dần dần tan vỡ, để lại một cái "Mặt Trời" màu trắng bạc, chấm sáng càng lúc càng ngưng thực, dần dần hình bóng của hắn dần xuất hiện phía sau "Mặt Trời", một con người màu bạc, tỏa sáng rực rỡ đứng phía sau mặt trời đang khống chế lấy quả cầu năng lượng này.
Đồng thử của con Gezei nứt toát, vỡ ra những điểm sáng, cả trong mắt trắng bóc, quả hạch tâm đứng lại, thu nhỏ cực điểm rồi bắn thẳng ra ngoài. Để lại một cái xác khô, sau khi ra khỏi miệng con quái nhích lên một chút, nằm yên trên không tựa như muốn nói:
"Tận hưởng món quà cuối cùng của ta đi."
Cùng lúc đó hắn đứng thẳng người, tay dần chạm vào "Mặt Trời" dần đẩy nhẹ xuống, quả cầu năng lượng ấy càng lúc càng lớn, nhiệt độ càng lúc càng tăng, tựa như thần linh phán xét, như một vị thần gửi xuống thông điệp cuối cùng cho thế giới:
"Đã tới lúc kết thúc."
"Mặt Trời" chạm tới hạch tâm, dần dần dung hợp với nhau, "Mặt Trời" dần thu nhỏ lại.
Hạch tâm cùng lúc thủ nhỏ lại, hòa vào nhau, và cuối cùng từng đợt sóng xung kích tỏa ra khắp phía, từng đợt từng đợt những cơn sóng phá nát lục địa, cày nát hành tinh, rồi những mảnh vỡ bị hút vào trong đám hỗn độn ấy.
Dần dần nương theo kích cỡ, sóng xung kích càng lúc càng mạnh, chấn vang càng xa, mặt trăng bị nghiền nát thành bụi, sao hỏa bị kéo thành những mảnh vỡ, cả hệ mặt trời rung chuyển, nhiệt lượng của mặt trời như bị kéo ra và rút cạn.
Quả cầu càng lúc càng lớn, sự phá hủy và từng đợt sóng cứ tiếp diện liên tục, quả cầu dần mất ổn định, dần rung lên, càng lúc càng bành trướng.
Con Gezei vẫn đứng yên trên không. Người ánh sáng kia cũng đứng yên trên không, những tia sáng dần chiếu ra ngoài, càng lúc càng sáng, rồi đột ngột thu lại thành một điểm sáng.
Hắn đưa ngón tay chỉ tới phía quả cầu và con quái vật. Điểm sáng càng lúc càng nhỏ.
"Tới đây thôi, xứng đáng cho ta coi là một đối thủ, nhưng chỉ khi ta chưa có được sức mạnh ngày trước thôi. Bất quá, con kiến nhà ngươi cũng rất khá. NẰM LẠI ĐÂY THÔI."
Chiếu. Ầm Ầm Ầm…
Một đường kẻ ánh sáng xuyên thủng qua hố đen đang điên cuồng hút kia và con quái vật. Và rồi quả cầu rung lên dữ dội, chựng lại 2 giây bất động, mọi dao động ngừng lại, các cơn sóng cũng ngừng phát ra.
Bình yên trước cơn bão.
Bình yên qua đi, cơn sóng lửa khổng lồ quét ngang vạn vật, cuốn trôi toàn bộ vật chất.
[Đã Hoàn thành Giết Gezei, có khen thưởng thêm, đạt đủ cấp, kết thúc huấn luyện.]