Chương 4: Thạch Trung
Thạch Trung tuy trẻ tuổi vậy thôi nhưng đã có học vị Tiến Sĩ. Nhất là hắn hoàn toàn dựa vào thực tài thực học để đi lên, chứ không phải do vận dụng tiền bạc hay quan hệ thì mới có thành tựu như bây giờ.
Trẻ tuổi có tài có sự nghiệp, quan trọng hơn hết là đẹp trai và độc thân. Thử hỏi như thế mà còn không trở thành đối tượng khiến phái nữ trong Hào Hoa bệnh viện đổ rạp nữa thì phải như nào mới được?
Thạch Trung cho đến hiện tại chỉ muốn toàn tâm toàn ý trong công việc. Ngoài ra có thời gian thì học tập nghiên cứu gia tăng kiến thức, và nếu có thể nâng cao học vị thì đối với hắn lại càng tốt hơn bao giờ hết.
Cộng thêm một vài lý do khách quan lẫn chủ quan, Thạch Trung chưa muốn tính đến chuyện hẹn hò trai gái. Thành ra bị nữ giới trong bệnh viện chú mục, có đôi khi khiến Thạch Trung cảm thấy khá là phiền.
Thấy phiền là thế nhưng người ta cũng chẳng có ác ý gì, cho nên Thạch Trung chỉ có thể tặc lưỡi mặc kệ mà thôi. Dần dà sau vài năm bơ đi mà sống, hắn cũng thích ứng và không còn cảm giác khó chịu gì nữa.
Thạch Trung vào phòng là để kiểm tra tình huống của Cao Cường. Nữ y tá mặc dù mê tít nhưng cũng không dám lơ là nhiệm vụ, nàng ta mau chóng đưa tới bảng số liệu vừa mới ghi chép xong.
Xem xong bảng ghi chép với những chỉ số như nhịp tim hay huyết áp chẳng khác biệt với người bình thường là bao, Thạch Trung có chút hoài nghi không biết phải chăng máy móc ra vấn đề gì?
Để tránh vụ việc đáng tiếc xảy ra, Thạch Trung đích thân tự tay kiểm tra lại một lần xem sao. Từ đo nhịp tim đo huyết áp, cho đến chức năng phản xạ thần kinh đều được hắn cẩn thận tiến hành.
Mọi chỉ số đều hết sức bình thường, sai số khác biết với bảng ghi chép nữ y tá giao cho Thạch Trung cũng trong mức cho phép. Trường hợp này có thể nói là hơi phản khoa học.
Thạch Trung cũng đã kiểm tra những vết khâu ở bụng Cao Cường, bằng mắt thường cũng thấy liền da nhanh hơn so với bình thường. Như vậy có nghĩa Cao Cường đang hồi phục rất nhanh.
Nếu không phải đã xem qua bản xét nghiệm máu và thấy rất bình thường, thì với cái tốc độ hồi phục quỷ dị này, Thạch Trung xin thề hắn sẽ tưởng rằng Cao Cường là người ngoài hành tinh cũng nên.
Ngoài những vấn đề kể trên thì còn có một điểm nữa đó là nhiệt độ cơ thể của Cao Cường hơi cao. Vẫn luôn dao động từ 38 độ tới 39 độ, có đôi lúc còn nhảy vọt lên cả hơn 40 độ một chút.
Thế nhưng hiện tượng phát sốt có nhiều nguyên nhân. Trong đó có việc Cao Cường phải tiêm rất nhiều loại thuốc kháng viêm sau phẫu thuật, hắn có phát sốt vài ngày cũng là điều hết sức bình thường.
Chắc chắn mọi thứ đều không có gì sai sót, Thạch Trung mới yên tâm ghi chép rồi ký tên vào sổ theo dõi bệnh án. Xong xuôi Thạch Trung mới hướng về nữ y tá và lên tiếng dặn dò:
"Giữ nguyên giờ tiêm nhưng giảm liều lượng thuốc xuống còn một nửa. Ngươi tiếp tục quan sát tình hình của bệnh nhân cho cẩn thận, có vấn đề phải ngay lập tức báo cáo cho ta biết"
Nữ ý ta không chút chậm chễ, ngay lập tức đứng thẳng người rồi vỗ ngực đảm bảo sẽ chú tâm làm việc. Không đợi nàng ta nhiều lời hơn nữa, Thạch Trung liền như chạy trốn mà rời khỏi phòng.
Cái hành động vỗ ngực mời gọi một cách trắng trợn thế kia, có thể nói đã được đám y tá thi triển ra quá nhiều lần rồi. Để tránh điều tiếng không đáng có, mỗi lần như vậy Thạch Trung liền chạy thật nhanh.
Thạch Trung hoàn toàn không biết cái hành động chạy trốn của hắn, để cho đám y tá trong bệnh viện chia làm hai phe đối lập. Một phe thì vẫn bảo lưu quan điểm tôn thờ Thạch Trung như thể nam thần quân tử.
Phe còn lại cũng không ghét bỏ gì Thạch Trung, có điều các nàng cho rằng giới tính của hắn có vấn đề. Thậm chí còn túm tụm bày trò gán ghép đẩy thuyền Thạch Trung với những nam bác sĩ trẻ tuổi khác đâu.
Không hiểu Thạch Trung mà biết được chuyện bản thân bị hiểu lầm là gay thì có uất ức đến nỗi ngay lập tức cưới một cô vợ hay không. Chứ hắn tiếp tục độc thân chỉ sợ nhân số phe hủ nữ sẽ càng đông mất.
Thạch Trung chạy trốn vội vàng khiến cho nữ y tá phải cất công đi ra đóng lại cửa phòng. Xong xuôi nàng vào phòng tắm hứng một chậu nước ấm, rồi bưng cùng một chiếc khăn mềm tiến lại giường bệnh.
Dù điều hoà vẫn luôn được giữ ở nhiệt độ vừa phải, nhưng Cao Cường phát sốt tới nỗi toát ra nhiều mồ hôi lắm. Vì thế cứ cách một giờ, nữ y tá lại phải dùng khăn thấm sạch người cho hắn một lần.
Cái công việc này chẳng mấy nặng nhọc, nhưng thông thường lại là việc mà team y tá chán ghét nhất. Bởi đối tượng vào nằm ở những phòng bệnh hạng sang này đa số là những lão già dâm tặc.
Kể ra thì phong độ ngời ngời gì đó cũng được thôi, đằng này phải lau người cho những kẻ bụng thì phệ, răng ám khói vàng khè, tay còn hay mò mẫm bậy bạ. Khiến cho các nàng y tá cảm thấy ám ảnh vô cùng.
Tất nhiên cũng không thiếu những y tá chẳng chút nề hà làm cái công việc kinh khủng này. Đơn giản bởi vì đó là những cô nàng luôn ấp ủ giấc mộng được đại gia bao nuôi, qua đó mà một bước đổi đời.
Đã có tâm lý đánh đổi thể xác như thế thì việc lột đồ nằm ngửa ra chỉ là chuyện sớm muộn. Chính vì thế mà năm tháng lịch sử của những căn phòng bệnh hạng sang này không thiếu tràng cảnh đặc sắc đâu.
Để quan sát mọi diễn biến của người bệnh, đảm bảo khi vấn đề xảy ra có thể phát hiện kịp thời nhất. Phòng nào cũng được trang bị một hệ thống camera hiện đại, quay rõ nét chẳng kém đoàn làm phim.
Những y tá và bệnh nhân kia đều biết chuyện camera cài cắm kín phòng, xong vẫn bất chấp tất cả. Vì thế mà nhân viên túc trực màn hình giám sát không ít lần được xem phim heo trực tuyến đâu.
Những vụ việc này diễn ra, bệnh viện đương nhiên phải ra chiêu bài ứng phó. Trong đó phải kể đến quy định Hào Hoa bệnh viện sẽ không chịu trách nhiệm khi những video tươi mát kia bị rò rỉ ra ngoài.
Bất kỳ bệnh nhân nào khi nằm viện dù nam hay nữ cũng phải đồng ý ký kết quy định này. Bởi vì cũng không thiếu vụ mấy bà phu nhân ăn nằm với bác sĩ, rồi ăn nằm cả với vệ sĩ hay lái xe gì đó đâu.
Còn về số phận những y tá sẵn sàng đánh đổi thể xác kia thì không biết có được đại gia bao nuôi hay không nữa. Thế nhưng chắc chắn một điều đó là các nàng sẽ ngay lập tức bị bệnh viện sa thải.
Nói là vậy thôi chứ trong cuộc sống có quá nhiều những tấm gương, để cho các nàng y tá ở khu tầng VIP này khi nhìn vào, liền hiểu được thứ tình tiền trao đổi kia là không thể nào bền vững.
Không bị mấy lão già lắm tiền nhiều của kia chơi chán chê rồi ném bỏ. Thì cũng bị mấy mụ vợ sư tử hà đông của đám đại gia đó tìm tới đánh ghen cho một trận thừa sống thiếu chết.
Mà có gẫy tay gẫy chân hay bị lột đồ xát ớt giữa chợ đi nữa vẫn còn nhẹ nhàng chán. Ngay cả có bị rạch cho vài nhát trên mặt, thì cũng còn phương án phẫu thuật thẩm mỹ bù đắp lại.
Thế nhưng để đến lúc bị dội cho một ca a xít từ đầu tới chân, hoặc ăn cả chai boom xăng vào người. Vậy thì giã từ dĩ vãng đi, kể từ nay người đời xin được gọi em bằng danh hiệu thân tàn ma dại.
Sống trong nhung lụa, ăn no mặc đẹp, tối đi dự tiệc như một bà hoàng.. bất kỳ cô gái nào cũng muốn. Xong càng tiếp xúc nhiều với giới thượng lưu, các y tá khu tầng vip lại càng nhận thức nhiều mối hoạ.
Để sau cùng không ai bảo ai, đều tự ý thức giữ gìn cho bản thân tránh rơi vào cảnh sa ngã. Chung quy thu nhập hàng tháng 20 ngàn bạc, đã đủ để cho các nàng có một cuộc sống dư dả hơn ối người rồi.
Cứ nhìn thu nhập hàng tháng chỉ có một ngàn bạc như Cao Cường mà xem. Trong mắt những người có thu nhập thấp như hắn thì các nàng y tá ở khu tầng VIP này khác nào những tiểu phú bà giàu xụ.
Lại nói tới việc nàng y tá xinh đẹp lúc này đang trợ giúp Cao Cường thấm mồ hôi. Vẻ mặt chán ghét đâu không thấy, thay vào đó khuôn mặt xinh đẹp của nàng ta cứ cười tủm tỉm suốt từ nãy tới giờ.
Kể ra có hơi buồn cười, bởi vì cái việc vốn bị ghét bỏ này đến khi đối tượng cần trợ giúp là Cao Cường, lại để cho đội ngũ y tá tranh nhau muốn làm. Lý do của hiện tượng khác thường này có rất nhiều.
Thứ nhất Cao Cường là thanh niên trẻ tuổi, tuy ăn uống tiết kiệm nên hơi gầy một chút, nhưng được cái chiều cao lại chuẩn người mẫu. Thêm nữa mặt mũi sáng sủa, đường nét góc cạnh đầy nam tính.
Lý do thứ hai là vì Cao Cường đang hôn mê, hắn dù có bậy bạ hư hỏng cũng chẳng trêu đùa được các nàng. Trong khi đó các nàng có thể thoải mái trêu đùa hắn mà chẳng lo bị mắng chửi hay phải xấu hổ gì.
Như nàng y tá đang chăm sóc cho Cao Cường lúc này chẳng hạn. Nàng ta không thiếu lần nhéo bắp tay nhéo má hắn. Thậm chí còn sờ mó cả cái lồng ngực vốn gầy gò chả có tí cơ bắp nào của hắn luôn.
Nhưng nhéo này nhéo nọ sờ cái lọ cái chai vẫn chưa phải điều khiến nàng ta cứ cười tủm tỉm như thế. Mà nếu như Cao Cường tỉnh lại biết được dám chắc sẽ phải khóc ròng vì cái chuyện này mất.
Căn nguyên là vì bộ đồ do bệnh viện cấp cho bị mồ hôi làm ướt hết, có thay cho bộ đồ mới chỉ sợ cũng nhanh chóng ướt nhẹp, vì thế cô nàng y tá chỉ phủ lên người hắn một tấm chăn mỏng mà thôi.
Những lúc giúp hắn thấm mồ hôi đương nhiên phải lật chăn lên nha. Hàng họ súng ống gì đó của Cao Cường bị nàng ta nhìn thấy hết. Dám chắc nếu không có camera giám sát, chỉ sợ cô nàng tinh nghịch này đã đưa tay búng súng của hắn vài cái cho vui luôn rồi.